古诗词

啼鸟

欧阳修

穷山候至阳气生,百物如与时节争。qióng shān hòu zhì yáng qì shēng,bǎi wù rú yǔ shí jié zhēng。
官居荒凉草树密,撩乱红紫开繁英。guān jū huāng liáng cǎo shù mì,liāo luàn hóng zǐ kāi fán yīng。
花深叶暗耀朝日,日暖众鸟皆嘤鸣。huā shēn yè àn yào cháo rì,rì nuǎn zhòng niǎo jiē yīng míng。
鸟言我岂解尔意,绵蛮但爱声可听。niǎo yán wǒ qǐ jiě ěr yì,mián mán dàn ài shēng kě tīng。
南窗星多春正美,百舌未晓催天明。nán chuāng xīng duō chūn zhèng měi,bǎi shé wèi xiǎo cuī tiān míng。
黄鹂颜色已可爱,舌端哑咤如娇婴。huáng lí yán sè yǐ kě ài,shé duān yǎ zhà rú jiāo yīng。
竹林静啼青竹笋,深处不见惟闻声。zhú lín jìng tí qīng zhú sǔn,shēn chù bù jiàn wéi wén shēng。
陂田绕郭白水满,戴胜谷谷催春耕。bēi tián rào guō bái shuǐ mǎn,dài shèng gǔ gǔ cuī chūn gēng。
谁谓鸣鸠拙无用,雄雌各自知阴晴。shuí wèi míng jiū zhuō wú yòng,xióng cí gè zì zhī yīn qíng。
雨声萧萧泥滑滑,草深苔绿无人行。yǔ shēng xiāo xiāo ní huá huá,cǎo shēn tái lǜ wú rén xíng。
独有花上提葫芦,劝我沽酒花前倾。dú yǒu huā shàng tí hú lú,quàn wǒ gū jiǔ huā qián qīng。
其馀百种各嘲哳,异乡殊俗难知名。qí yú bǎi zhǒng gè cháo zhā,yì xiāng shū sú nán zhī míng。
我遭谗口身落此,每闻巧舌宜可憎。wǒ zāo chán kǒu shēn luò cǐ,měi wén qiǎo shé yí kě zēng。
春到山城苦寂寞,把盏常恨无娉婷。chūn dào shān chéng kǔ jì mò,bǎ zhǎn cháng hèn wú pīng tíng。
花开鸟语辄自醉,醉与花鸟为交朋。huā kāi niǎo yǔ zhé zì zuì,zuì yǔ huā niǎo wèi jiāo péng。
花能嫣然顾我笑,鸟劝我饮非无情。huā néng yān rán gù wǒ xiào,niǎo quàn wǒ yǐn fēi wú qíng。
身闲酒美惜光景,惟恐鸟散花飘零。shēn xián jiǔ měi xī guāng jǐng,wéi kǒng niǎo sàn huā piāo líng。
可笑灵均楚泽畔,离骚憔悴愁独醒。kě xiào líng jūn chǔ zé pàn,lí sāo qiáo cuì chóu dú xǐng。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

采桑子

欧阳修

十年前是尊前客,月白风清。shí nián qián shì zūn qián kè,yuè bái fēng qīng。
忧患凋零,老去光阴速可惊。yōu huàn diāo líng,lǎo qù guāng yīn sù kě jīng。
鬓华虽改心无改,试把金觥。bìn huá suī gǎi xīn wú gǎi,shì bǎ jīn gōng。
旧曲重听,犹似当年醉里声。jiù qū zhòng tīng,yóu shì dāng nián zuì lǐ shēng。

望江南·江南蝶

欧阳修

江南蝶,斜日一双双。jiāng nán dié,xié rì yī shuāng shuāng。
身似何郎全傅粉,心如韩寿爱偷香。shēn shì hé láng quán fù fěn,xīn rú hán shòu ài tōu xiāng。
天赋与轻狂。tiān fù yǔ qīng kuáng。
微雨后,薄翅腻烟光。wēi yǔ hòu,báo chì nì yān guāng。
才伴游蜂来小院,又随飞絮过东墙。cái bàn yóu fēng lái xiǎo yuàn,yòu suí fēi xù guò dōng qiáng。
长是为花忙。zhǎng shì wèi huā máng。

长相思

欧阳修

蘋满溪,柳绕堤。píng mǎn xī,liǔ rào dī。
相送行人溪水西,回时陇月低。xiāng sòng xíng rén xī shuǐ xī,huí shí lǒng yuè dī。
烟霏霏,风凄凄。yān fēi fēi,fēng qī qī。
重倚朱门听马嘶,寒鸥相对飞。zhòng yǐ zhū mén tīng mǎ sī,hán ōu xiāng duì fēi。

长相思

欧阳修

花似伊,柳似伊。huā shì yī,liǔ shì yī。
花柳青春人别离,低头双泪垂。huā liǔ qīng chūn rén bié lí,dī tóu shuāng lèi chuí。
长江东,长江西。zhǎng jiāng dōng,zhǎng jiāng xī。
两岸鸳鸯两处飞,相逢知几时。liǎng àn yuān yāng liǎng chù fēi,xiāng féng zhī jǐ shí。

长相思

欧阳修

深花枝。shēn huā zhī。
浅花枝。qiǎn huā zhī。
深浅花枝相并时。shēn qiǎn huā zhī xiāng bìng shí。
花枝难似伊。huā zhī nán shì yī。
玉如肌,柳如眉。yù rú jī,liǔ rú méi。
爱著鹅黄金缕衣。ài zhù é huáng jīn lǚ yī。
啼妆更为谁。tí zhuāng gèng wèi shuí。

减字木兰花

欧阳修

伤怀离抱。shāng huái lí bào。
天若有情天亦老。tiān ruò yǒu qíng tiān yì lǎo。
此意如何。cǐ yì rú hé。
细似轻丝渺似波。xì shì qīng sī miǎo shì bō。
扁舟岸侧。biǎn zhōu àn cè。
枫叶荻花秋索索。fēng yè dí huā qiū suǒ suǒ。
细想前欢。xì xiǎng qián huān。
须著人间比梦间。xū zhù rén jiān bǐ mèng jiān。

减字木兰花

欧阳修

去年残腊。qù nián cán là。
曾折梅花相对插。céng zhé méi huā xiāng duì chā。
人面而今。rén miàn ér jīn。
空有花开无处寻。kōng yǒu huā kāi wú chù xún。
天天不远。tiān tiān bù yuǎn。
把酒拈花重发愿。bǎ jiǔ niān huā zhòng fā yuàn。
愿得和伊。yuàn dé hé yī。
偎雪眠香似旧时。wēi xuě mián xiāng shì jiù shí。

减字木兰花

欧阳修

年来方寸。nián lái fāng cùn。
十日幽欢千日恨。shí rì yōu huān qiān rì hèn。
未会此情。wèi huì cǐ qíng。
白尽人头可得平。bái jǐn rén tóu kě dé píng。
区区堪比。qū qū kān bǐ。
水趁浮萍风趁水。shuǐ chèn fú píng fēng chèn shuǐ。
试望瑶京。shì wàng yáo jīng。
芳草随人上古城。fāng cǎo suí rén shàng gǔ chéng。

减字木兰花

欧阳修

留春不住。liú chūn bù zhù。
燕老莺慵无觅处。yàn lǎo yīng yōng wú mì chù。
说似残春。shuō shì cán chūn。
一老应无却少人。yī lǎo yīng wú què shǎo rén。
风和月好。fēng hé yuè hǎo。
办得黄金须买笑。bàn dé huáng jīn xū mǎi xiào。
爱惜芳时。ài xī fāng shí。
莫待无花空折枝。mò dài wú huā kōng zhé zhī。

清商怨

欧阳修

关河愁思望处满。guān hé chóu sī wàng chù mǎn。
渐素秋向晚。jiàn sù qiū xiàng wǎn。
雁过南云,行人回泪眼。yàn guò nán yún,xíng rén huí lèi yǎn。
双鸾衾裯悔展。shuāng luán qīn chóu huǐ zhǎn。
夜又永、枕孤人远。yè yòu yǒng zhěn gū rén yuǎn。
梦未成归,梅花闻塞管。mèng wèi chéng guī,méi huā wén sāi guǎn。

减字木兰花·其三

欧阳修

楼台向晓。lóu tái xiàng xiǎo。
淡月低云天气好。dàn yuè dī yún tiān qì hǎo。
翠幕风微。cuì mù fēng wēi。
宛转梁州入破时。wǎn zhuǎn liáng zhōu rù pò shí。
香生舞袂。xiāng shēng wǔ mèi。
楚女腰肢天与细。chǔ nǚ yāo zhī tiān yǔ xì。
汗粉重匀。hàn fěn zhòng yún。
酒后轻寒不著人。jiǔ hòu qīng hán bù zhù rén。

减字木兰花·其三

欧阳修

画堂雅宴。huà táng yǎ yàn。
一抹朱弦初入遍。yī mǒ zhū xián chū rù biàn。
慢捻轻笼。màn niǎn qīng lóng。
玉指纤纤嫩剥葱。yù zhǐ xiān xiān nèn bō cōng。
拨头憁利。bō tóu còng lì。
怨月愁花无限意。yuàn yuè chóu huā wú xiàn yì。
红粉轻盈。hóng fěn qīng yíng。
倚暖香檀曲未成。yǐ nuǎn xiāng tán qū wèi chéng。

减字木兰花·其三

欧阳修

歌檀敛袂。gē tán liǎn mèi。
缭绕雕梁尘暗起。liáo rào diāo liáng chén àn qǐ。
柔润清圆。róu rùn qīng yuán。
百琲明珠一线穿。bǎi bèi míng zhū yī xiàn chuān。
樱唇玉齿。yīng chún yù chǐ。
天上仙音心下事。tiān shàng xiān yīn xīn xià shì。
留往行云。liú wǎng xíng yún。
满坐迷魂酒半醺。mǎn zuò mí hún jiǔ bàn xūn。

阮郎归

欧阳修

去年今日落花时。qù nián jīn rì luò huā shí。
依前又见伊。yī qián yòu jiàn yī。
淡匀双脸浅匀眉。dàn yún shuāng liǎn qiǎn yún méi。
青衫透玉肌。qīng shān tòu yù jī。
才会面,便相思。cái huì miàn,biàn xiāng sī。
相思无尽期。xiāng sī wú jǐn qī。
这回相见好相知。zhè huí xiāng jiàn hǎo xiāng zhī。
相知已是迟。xiāng zhī yǐ shì chí。

生查子·其二

欧阳修

含羞整翠鬟,得意频相顾。hán xiū zhěng cuì huán,dé yì pín xiāng gù。
雁柱十三弦,一一春莺语。yàn zhù shí sān xián,yī yī chūn yīng yǔ。
娇云容易飞,梦断知何处。jiāo yún róng yì fēi,mèng duàn zhī hé chù。
深院锁黄昏,阵阵芭蕉雨。shēn yuàn suǒ huáng hūn,zhèn zhèn bā jiāo yǔ。
10781234567»