古诗词

寄圣俞

欧阳修

凌晨有客至自西,为问诗老来何稽。líng chén yǒu kè zhì zì xī,wèi wèn shī lǎo lái hé jī。
京师车马曜朝日,何用扰扰随轮蹄。jīng shī chē mǎ yào cháo rì,hé yòng rǎo rǎo suí lún tí。
面颜憔悴暗尘土,文字光彩垂虹霓。miàn yán qiáo cuì àn chén tǔ,wén zì guāng cǎi chuí hóng ní。
空肠时如秋蚓叫,苦调或作寒蝉嘶。kōng cháng shí rú qiū yǐn jiào,kǔ diào huò zuò hán chán sī。
语言虽巧身事拙,捷径耻蹈行非迷。yǔ yán suī qiǎo shēn shì zhuō,jié jìng chǐ dǎo xíng fēi mí。
我今俸禄饱馀剩,念子朝夕勤盐齑。wǒ jīn fèng lù bǎo yú shèng,niàn zi cháo xī qín yán jī。
舟行每欲载米送,汴水六月乾无泥。zhōu xíng měi yù zài mǐ sòng,biàn shuǐ liù yuè qián wú ní。
乃知此事尚难必,何况仕路如天梯。nǎi zhī cǐ shì shàng nán bì,hé kuàng shì lù rú tiān tī。
朝廷乐善得贤众,台阁俊彦联簪犀。cháo tíng lè shàn dé xián zhòng,tái gé jùn yàn lián zān xī。
朝阳鸣凤为时出,一枝岂惜容其栖。cháo yáng míng fèng wèi shí chū,yī zhī qǐ xī róng qí qī。
古来磊落材与知,穷达有命理莫齐。gǔ lái lěi luò cái yǔ zhī,qióng dá yǒu mìng lǐ mò qí。
悠悠百年一瞬息,俯仰天地身醯鸡。yōu yōu bǎi nián yī shùn xī,fǔ yǎng tiān dì shēn xī jī。
其间得失何足校,况与凫鹜争稗稊。qí jiān dé shī hé zú xiào,kuàng yǔ fú wù zhēng bài tí。
忆在洛阳年各少,对花把酒倾玻璃。yì zài luò yáng nián gè shǎo,duì huā bǎ jiǔ qīng bō lí。
二十年间几人在,在者忧患多乖睽。èr shí nián jiān jǐ rén zài,zài zhě yōu huàn duō guāi kuí。
我今三载病不饮,眼眵不辨騧与骊。wǒ jīn sān zài bìng bù yǐn,yǎn chī bù biàn guā yǔ lí。
壮心销尽忆闲处,生计易足才蔬畦。zhuàng xīn xiāo jǐn yì xián chù,shēng jì yì zú cái shū qí。
优游琴酒逐渔钓,上下林壑相攀跻。yōu yóu qín jiǔ zhú yú diào,shàng xià lín hè xiāng pān jī。
及身彊健始为乐,莫待衰病须扶携。jí shēn jiàng jiàn shǐ wèi lè,mò dài shuāi bìng xū fú xié。
行当买田清颍上,与子相伴把锄犁。xíng dāng mǎi tián qīng yǐng shàng,yǔ zi xiāng bàn bǎ chú lí。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

群玉殿赐宴

欧阳修

至治臻无事,丰年乐有成。zhì zhì zhēn wú shì,fēng nián lè yǒu chéng。
图书开秘府,宴饫集群英。tú shū kāi mì fǔ,yàn yù jí qún yīng。
论道皇坟奥,贻谋宝训明。lùn dào huáng fén ào,yí móu bǎo xùn míng。
九重多暇豫,八体极研精。jiǔ zhòng duō xiá yù,bā tǐ jí yán jīng。
笔力千钧劲,豪端万象生。bǐ lì qiān jūn jìn,háo duān wàn xiàng shēng。
飞笺金洒落,拜赐玉锵鸣。fēi jiān jīn sǎ luò,bài cì yù qiāng míng。
盛际崇儒学,愚臣滥宠荣。shèng jì chóng rú xué,yú chén làn chǒng róng。
惟能同舞兽,闻乐识和声。wéi néng tóng wǔ shòu,wén lè shí hé shēng。

下直呈同行三公

欧阳修

午漏声初转,归鞍路偶同。wǔ lòu shēng chū zhuǎn,guī ān lù ǒu tóng。
天清黄道日,街阔绿槐风。tiān qīng huáng dào rì,jiē kuò lǜ huái fēng。
万国舟车会,中天象魏雄。wàn guó zhōu chē huì,zhōng tiān xiàng wèi xióng。
戢戈清四海,论道属三公。jí gē qīng sì hǎi,lùn dào shǔ sān gōng。
自愧陪群彦,从来但朴忠。zì kuì péi qún yàn,cóng lái dàn pǔ zhōng。
时平容窃禄,岁晚叹衰翁。shí píng róng qiè lù,suì wǎn tàn shuāi wēng。
买地淮山北,垂竿颍水东。mǎi dì huái shān běi,chuí gān yǐng shuǐ dōng。
稻粱虽可恋,吾志在冥鸿。dào liáng suī kě liàn,wú zhì zài míng hóng。

东閤雨中

欧阳修

直閤时偷暇,幽怀坐独哦。zhí gé shí tōu xiá,yōu huái zuò dú ó。
绿苔人迹少,黄叶雨声多。lǜ tái rén jì shǎo,huáng yè yǔ shēng duō。
云结愁阴重,风传禁漏过。yún jié chóu yīn zhòng,fēng chuán jìn lòu guò。
瑶图新嗣圣,玉塞久包戈。yáo tú xīn sì shèng,yù sāi jiǔ bāo gē。
相府文书简,丰年气候和。xiāng fǔ wén shū jiǎn,fēng nián qì hòu hé。
还将凤池句,聊杂野人歌。hái jiāng fèng chí jù,liáo zá yě rén gē。

定力院七叶木

欧阳修

伊洛多佳木,娑罗旧得名。yī luò duō jiā mù,suō luó jiù dé míng。
常于佛家见,宜在月宫生。cháng yú fú jiā jiàn,yí zài yuè gōng shēng。
扣砌阴铺静,虚堂子落声。kòu qì yīn pù jìng,xū táng zi luò shēng。
夜风疑雨过,朝露炫霞明。yè fēng yí yǔ guò,cháo lù xuàn xiá míng。
车马王都盛,楼台梵宇闳。chē mǎ wáng dōu shèng,lóu tái fàn yǔ hóng。
惟应静者乐,时听野禽鸣。wéi yīng jìng zhě lè,shí tīng yě qín míng。

早赴府学释奠

欧阳修

羽籥兴东序,春秋纪上丁。yǔ yuè xīng dōng xù,chūn qiū jì shàng dīng。
行祠汉丞相,学礼鲁诸生。xíng cí hàn chéng xiāng,xué lǐ lǔ zhū shēng。
俎豆兼三代,樽罍奠两楹。zǔ dòu jiān sān dài,zūn léi diàn liǎng yíng。
雾中槐市暗,日出杏坛明。wù zhōng huái shì àn,rì chū xìng tán míng。
昔齿公卿胄,尝闻弦诵声。xī chǐ gōng qīng zhòu,cháng wén xián sòng shēng。
何须向阙里,首善本西京。hé xū xiàng quē lǐ,shǒu shàn běn xī jīng。

题光化张氏园亭

欧阳修

君家花几种,来自洛之滨。jūn jiā huā jǐ zhǒng,lái zì luò zhī bīn。
惟我曾游洛,看花若故人。wéi wǒ céng yóu luò,kàn huā ruò gù rén。
芳菲不改色,开落几经春。fāng fēi bù gǎi sè,kāi luò jǐ jīng chūn。
陶令来常醉,山公到最频。táo lìng lái cháng zuì,shān gōng dào zuì pín。
曲池涵草树,啼鸟悦松筠。qū chí hán cǎo shù,tí niǎo yuè sōng yún。
相德今方赖,思归未有因。xiāng dé jīn fāng lài,sī guī wèi yǒu yīn。

初冬归襄城弊居

欧阳修

日落原野晦,天寒闾市闲。rì luò yuán yě huì,tiān hán lǘ shì xián。
牛羊远陂去,鸟雀空檐间。niú yáng yuǎn bēi qù,niǎo què kōng yán jiān。
凭高植藜杖,旷目瞻前山。píng gāo zhí lí zhàng,kuàng mù zhān qián shān。
垄麦风际绿,霜鸦村外还。lǒng mài fēng jì lǜ,shuāng yā cūn wài hái。
禾黍日已熟,杯酒聊开颜。hé shǔ rì yǐ shú,bēi jiǔ liáo kāi yán。
酣歌岁云暮,寂寞向柴关。hān gē suì yún mù,jì mò xiàng chái guān。

得滕岳阳书大夸湖山之美郡署怀

欧阳修

峭巘孤城倚,平湖远浪来。qiào yǎn gū chéng yǐ,píng hú yuǎn làng lái。
万寻迷岛屿,百仞起楼台。wàn xún mí dǎo yǔ,bǎi rèn qǐ lóu tái。
太守凭轩处,群宾奉笏陪。tài shǒu píng xuān chù,qún bīn fèng hù péi。
清霜荐丹橘,积雨过黄梅。qīng shuāng jiàn dān jú,jī yǔ guò huáng méi。
逸思歌湘曲,遒文继楚材。yì sī gē xiāng qū,qiú wén jì chǔ cái。
鱼贪河岫乐,云忘帝乡回。yú tān hé xiù lè,yún wàng dì xiāng huí。
遥信双鸿下,新缄尺素裁。yáo xìn shuāng hóng xià,xīn jiān chǐ sù cái。
因闻夸野景,自笑拥边埃。yīn wén kuā yě jǐng,zì xiào yōng biān āi。
龙漠方多孽,旄头久示灾。lóng mò fāng duō niè,máo tóu jiǔ shì zāi。
旌旗时映日,鼙鼓或惊雷。jīng qí shí yìng rì,pí gǔ huò jīng léi。
有志皆尝胆,何人可凿坏。yǒu zhì jiē cháng dǎn,hé rén kě záo huài。
儒生半投笔,牧竖亦输财。rú shēng bàn tóu bǐ,mù shù yì shū cái。
沮泽辞犹慢,蒲萄馆未开。jǔ zé cí yóu màn,pú táo guǎn wèi kāi。
支离莫攘臂,天子正求才。zhī lí mò rǎng bì,tiān zi zhèng qiú cái。

和刘原父从幸后苑观稻呈讲筵诸公

欧阳修

禁籞皇居接,香畦镂槛边。jìn yù huáng jū jiē,xiāng qí lòu kǎn biān。
分渠自灵沼,种稻满滮田。fēn qú zì líng zhǎo,zhǒng dào mǎn biāo tián。
六谷名居首,三农政所先。liù gǔ míng jū shǒu,sān nóng zhèng suǒ xiān。
擢茎蒙德茂,养实以时坚。zhuó jīng méng dé mào,yǎng shí yǐ shí jiān。
晓谒龙墀罢,行瞻凤盖翩。xiǎo yè lóng chí bà,xíng zhān fèng gài piān。
粹容知喜色,嘉瑞奏丰年。cuì róng zhī xǐ sè,jiā ruì zòu fēng nián。
衰病惭经学,陪游与俊贤。shuāi bìng cán jīng xué,péi yóu yǔ jùn xián。
安知帝力及,但乐岁功全。ān zhī dì lì jí,dàn lè suì gōng quán。
拜赐秋风里,分行黼座前。bài cì qiū fēng lǐ,fēn xíng fǔ zuò qián。
自怜台笠叟,来缀侍臣篇。zì lián tái lì sǒu,lái zhuì shì chén piān。

诏重修太学诗

欧阳修

汉诏崇儒术,虞庠讲帝猷。hàn zhào chóng rú shù,yú xiáng jiǎng dì yóu。
丛楹新宝构,万杵逐欢讴。cóng yíng xīn bǎo gòu,wàn chǔ zhú huān ōu。
照烂云甍丽,回环璧水流。zhào làn yún méng lì,huí huán bì shuǐ liú。
冠童仪盛鲁,蒿柱德同周。guān tóng yí shèng lǔ,hāo zhù dé tóng zhōu。
舞翟弥文郁,横经盛礼修。wǔ dí mí wén yù,héng jīng shèng lǐ xiū。
微生听昕鼓,愿齿夏弦游。wēi shēng tīng xīn gǔ,yuàn chǐ xià xián yóu。

翠旌诗

欧阳修

盛礼郊仪肃,纯音帝乐清。shèng lǐ jiāo yí sù,chún yīn dì lè qīng。
葳蕤飘翠羽,赫奕展华旌。wēi ruí piāo cuì yǔ,hè yì zhǎn huá jīng。
凤邸光交覆,鸾旗色共明。fèng dǐ guāng jiāo fù,luán qí sè gòng míng。
缤纷拂葩盖,辉映杂緌缨。bīn fēn fú pā gài,huī yìng zá ruí yīng。
且异文竿饰,非同翿舞名。qiě yì wén gān shì,fēi tóng dào wǔ míng。
竹宫歌毖祀,雅曲播遗声。zhú gōng gē bì sì,yǎ qū bō yí shēng。

秋狝诗

欧阳修

豳籥迎寒至,商飙应节流。bīn yuè yíng hán zhì,shāng biāo yīng jié liú。
戎容修大狝,杀气顺行秋。róng róng xiū dà xiǎn,shā qì shùn xíng qiū。
多稼登方茂,三农隙始休。duō jià dēng fāng mào,sān nóng xì shǐ xiū。
饮归军实献,誓众黻为裘。yǐn guī jūn shí xiàn,shì zhòng fú wèi qiú。
索享仪非蜡,围田礼异蒐。suǒ xiǎng yí fēi là,wéi tián lǐ yì sōu。
国威思远播,神武畅皇猷。guó wēi sī yuǎn bō,shén wǔ chàng huáng yóu。

诗一首

欧阳修

文出升平世,禾生大有年。wén chū shēng píng shì,hé shēng dà yǒu nián。
四克今日月,六合古山川。sì kè jīn rì yuè,liù hé gǔ shān chuān。
反朴次三五,古文丁一千。fǎn pǔ cì sān wǔ,gǔ wén dīng yī qiān。
王功因各定,大作不相沿。wáng gōng yīn gè dìng,dà zuò bù xiāng yán。
主化布于下,人心孚自天。zhǔ huà bù yú xià,rén xīn fú zì tiān。
上方求士切,公亦立仁先。shàng fāng qiú shì qiè,gōng yì lì rén xiān。
才行苟并至,位名尤两全。cái xíng gǒu bìng zhì,wèi míng yóu liǎng quán。
末由弓冶手,安比父兄肩。mò yóu gōng yě shǒu,ān bǐ fù xiōng jiān。
幸及布衣仕,宜希守令先。xìng jí bù yī shì,yí xī shǒu lìng xiān。
尺刀元并用,丹白具同研。chǐ dāo yuán bìng yòng,dān bái jù tóng yán。
去吏多甘老,休兵坐力田。qù lì duō gān lǎo,xiū bīng zuò lì tián。
干戈包已久,永卜本支延。gàn gē bāo yǐ jiǔ,yǒng bo běn zhī yán。

夷陵书事寄谢三舍人

欧阳修

春秋楚国西偏境,陆羽茶经第一州。chūn qiū chǔ guó xī piān jìng,lù yǔ chá jīng dì yī zhōu。
紫箨青林长蔽日,绿丛红橘最宜秋。zǐ tuò qīng lín zhǎng bì rì,lǜ cóng hóng jú zuì yí qiū。
道涂处险人多负,邑屋临江俗善泅。dào tú chù xiǎn rén duō fù,yì wū lín jiāng sú shàn qiú。
腊市渔盐朝暂合,淫祠箫鼓岁无休。là shì yú yán cháo zàn hé,yín cí xiāo gǔ suì wú xiū。
风鸣烧入空城响,雨恶江崩断岸流。fēng míng shāo rù kōng chéng xiǎng,yǔ è jiāng bēng duàn àn liú。
月出行歌闻调笑,花开啼鸟乱钩辀。yuè chū xíng gē wén diào xiào,huā kāi tí niǎo luàn gōu zhōu。
黄牛峡口经新岁,白玉京中梦旧游。huáng niú xiá kǒu jīng xīn suì,bái yù jīng zhōng mèng jiù yóu。
曾是洛阳花下客,欲夸风物向君羞。céng shì luò yáng huā xià kè,yù kuā fēng wù xiàng jūn xiū。

寄梅圣俞

欧阳修

青山四顾乱无涯,鸡犬萧条数百家。qīng shān sì gù luàn wú yá,jī quǎn xiāo tiáo shù bǎi jiā。
楚俗岁时多杂鬼,蛮乡言语不通华。chǔ sú suì shí duō zá guǐ,mán xiāng yán yǔ bù tōng huá。
绕城江急舟难泊,当县山高日易斜。rào chéng jiāng jí zhōu nán pō,dāng xiàn shān gāo rì yì xié。
击鼓踏歌成夜市,邀龟卜雨趁烧畬。jī gǔ tà gē chéng yè shì,yāo guī bo yǔ chèn shāo shē。
丛林白昼飞妖鸟,庭砌非时见异花。cóng lín bái zhòu fēi yāo niǎo,tíng qì fēi shí jiàn yì huā。
惟有山川为胜绝,寄人堪作画图夸。wéi yǒu shān chuān wèi shèng jué,jì rén kān zuò huà tú kuā。