古诗词

鬼车

欧阳修

嘉祐六年秋,九月二十有八日,天愁无光月不出。jiā yòu liù nián qiū,jiǔ yuè èr shí yǒu bā rì,tiān chóu wú guāng yuè bù chū。
浮云蔽天众星没,举手向空如抹漆。fú yún bì tiān zhòng xīng méi,jǔ shǒu xiàng kōng rú mǒ qī。
天昏地黑有一物,不见其形,但闻其声。tiān hūn dì hēi yǒu yī wù,bù jiàn qí xíng,dàn wén qí shēng。
其初切切凄凄,或高或低。qí chū qiè qiè qī qī,huò gāo huò dī。
乍似玉女调玉笙,众管参差而不齐。zhà shì yù nǚ diào yù shēng,zhòng guǎn cān chà ér bù qí。
既而咿咿呦呦,若轧若抽。jì ér yī yī yōu yōu,ruò yà ruò chōu。
又如百两江州车,回轮转轴声哑呕。yòu rú bǎi liǎng jiāng zhōu chē,huí lún zhuǎn zhóu shēng yǎ ǒu。
鸣机夜织锦江上,群雁惊起芦花洲。míng jī yè zhī jǐn jiāng shàng,qún yàn jīng qǐ lú huā zhōu。
吾谓此何声,初莫穷端由。wú wèi cǐ hé shēng,chū mò qióng duān yóu。
老婢扑灯呼儿曹,云此怪鸟无匹俦。lǎo bì pū dēng hū ér cáo,yún cǐ guài niǎo wú pǐ chóu。
其名为鬼车,夜载百鬼凌空游。qí míng wèi guǐ chē,yè zài bǎi guǐ líng kōng yóu。
其声虽小身甚大,翅如车轮排十头。qí shēng suī xiǎo shēn shén dà,chì rú chē lún pái shí tóu。
凡鸟有一口,其鸣已啾啾。fán niǎo yǒu yī kǒu,qí míng yǐ jiū jiū。
此鸟十头有十口,口插一舌连一喉。cǐ niǎo shí tóu yǒu shí kǒu,kǒu chā yī shé lián yī hóu。
一口出一声,千声百响更相酬。yī kǒu chū yī shēng,qiān shēng bǎi xiǎng gèng xiāng chóu。
昔时周公居东周,厌闻此鸟憎若雠。xī shí zhōu gōng jū dōng zhōu,yàn wén cǐ niǎo zēng ruò chóu。
夜呼庭氏率其属,弯弧俾逐出九州。yè hū tíng shì lǜ qí shǔ,wān hú bǐ zhú chū jiǔ zhōu。
射之三发不能中,天遣天狗从空投。shè zhī sān fā bù néng zhōng,tiān qiǎn tiān gǒu cóng kōng tóu。
自从狗啮一头落,断颈至今青血流。zì cóng gǒu niè yī tóu luò,duàn jǐng zhì jīn qīng xuè liú。
尔来相距三千秋,昼藏夜出如鸺鹠。ěr lái xiāng jù sān qiān qiū,zhòu cáng yè chū rú xiū liú。
每逢阴黑天外过,乍见火光惊辄堕。měi féng yīn hēi tiān wài guò,zhà jiàn huǒ guāng jīng zhé duò。
有时馀血下点污,所遭之家家必破。yǒu shí yú xuè xià diǎn wū,suǒ zāo zhī jiā jiā bì pò。
我闻此语惊且疑,反祝疾飞无我祸。wǒ wén cǐ yǔ jīng qiě yí,fǎn zhù jí fēi wú wǒ huò。
我思天地何茫茫,百物巨细理莫详。wǒ sī tiān dì hé máng máng,bǎi wù jù xì lǐ mò xiáng。
吉凶在人不在物,一蛇两头反为祥。jí xiōng zài rén bù zài wù,yī shé liǎng tóu fǎn wèi xiáng。
却呼老婢炷灯火,卷帘开户清华堂。què hū lǎo bì zhù dēng huǒ,juǎn lián kāi hù qīng huá táng。
须臾云散众星出,夜静皎月流清光。xū yú yún sàn zhòng xīng chū,yè jìng jiǎo yuè liú qīng guāng。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

渔家傲

欧阳修

二月春期看已半。èr yuè chūn qī kàn yǐ bàn。
江边春色青犹短。jiāng biān chūn sè qīng yóu duǎn。
天气养花红日暖。tiān qì yǎng huā hóng rì nuǎn。
深深院。shēn shēn yuàn。
真珠帘额初飞燕。zhēn zhū lián é chū fēi yàn。
渐觉衔杯心绪懒。jiàn jué xián bēi xīn xù lǎn。
酒侵花脸娇波慢。jiǔ qīn huā liǎn jiāo bō màn。
一捻闲愁无处遣。yī niǎn xián chóu wú chù qiǎn。
牵不断。qiān bù duàn。
游丝百尺随风远。yóu sī bǎi chǐ suí fēng yuǎn。

渔家傲

欧阳修

三月芳菲看欲暮。sān yuè fāng fēi kàn yù mù。
胭脂泪洒梨花雨。yān zhī lèi sǎ lí huā yǔ。
宝马绣轩南陌路。bǎo mǎ xiù xuān nán mò lù。
笙歌举。shēng gē jǔ。
踏青斗草人无数。tà qīng dòu cǎo rén wú shù。
强欲留春春不住。qiáng yù liú chūn chūn bù zhù。
东皇肯信韶容故。dōng huáng kěn xìn sháo róng gù。
安得此身如柳絮。ān dé cǐ shēn rú liǔ xù。
随风去。suí fēng qù。
穿帘透幕寻朱户。chuān lián tòu mù xún zhū hù。

渔家傲

欧阳修

四月芳林何悄悄。sì yuè fāng lín hé qiāo qiāo。
绿阴满地青梅小。lǜ yīn mǎn dì qīng méi xiǎo。
南陌采桑何窈窕。nán mò cǎi sāng hé yǎo tiǎo。
争语笑。zhēng yǔ xiào。
乱丝满腹吴蚕老。luàn sī mǎn fù wú cán lǎo。
宿酒半醒新睡觉。sù jiǔ bàn xǐng xīn shuì jué。
雏莺相语匆匆晓。chú yīng xiāng yǔ cōng cōng xiǎo。
惹得此情萦寸抱。rě dé cǐ qíng yíng cùn bào。
休临眺。xiū lín tiào。
楼头一望皆芳草。lóu tóu yī wàng jiē fāng cǎo。

渔家傲

欧阳修

五月薰风才一信。wǔ yuè xūn fēng cái yī xìn。
初荷出水清香嫩。chū hé chū shuǐ qīng xiāng nèn。
乳燕学飞帘额峻。rǔ yàn xué fēi lián é jùn。
谁借问。shuí jiè wèn。
东邻期约尝佳酝。dōng lín qī yuē cháng jiā yùn。
漏短日长人乍困。lòu duǎn rì zhǎng rén zhà kùn。
裙腰减尽柔肌损。qún yāo jiǎn jǐn róu jī sǔn。
一撮眉尖千叠恨。yī cuō méi jiān qiān dié hèn。
慵整顿。yōng zhěng dùn。
黄梅雨细多闲闷。huáng méi yǔ xì duō xián mèn。

渔家傲

欧阳修

六月炎蒸何太盛。liù yuè yán zhēng hé tài shèng。
海榴灼灼红相映。hǎi liú zhuó zhuó hóng xiāng yìng。
天外奇峰千掌迥。tiān wài qí fēng qiān zhǎng jiǒng。
风影定。fēng yǐng dìng。
汉宫圆扇初成咏。hàn gōng yuán shàn chū chéng yǒng。
珠箔初褰深院静。zhū bó chū qiān shēn yuàn jìng。
绛绡衣窄冰肤莹。jiàng xiāo yī zhǎi bīng fū yíng。
睡起日高堆酒兴。shuì qǐ rì gāo duī jiǔ xīng。
厌厌病。yàn yàn bìng。
宿酲和梦何时醒。sù chéng hé mèng hé shí xǐng。

渔家傲

欧阳修

七月芙蓉生翠水。qī yuè fú róng shēng cuì shuǐ。
明霞拂脸新妆媚。míng xiá fú liǎn xīn zhuāng mèi。
疑是楚宫歌舞妓。yí shì chǔ gōng gē wǔ jì。
争宠丽。zhēng chǒng lì。
临风起舞夸腰细。lín fēng qǐ wǔ kuā yāo xì。
乌鹊桥边新雨霁。wū què qiáo biān xīn yǔ jì。
长河清水冰无地。zhǎng hé qīng shuǐ bīng wú dì。
此夕有人千里外。cǐ xī yǒu rén qiān lǐ wài。
经年岁。jīng nián suì。
犹嗟不及牵牛会。yóu jiē bù jí qiān niú huì。

渔家傲

欧阳修

八月微凉生枕簟。bā yuè wēi liáng shēng zhěn diàn。
金盘露洗秋光淡。jīn pán lù xǐ qiū guāng dàn。
池上月华开宝鉴。chí shàng yuè huá kāi bǎo jiàn。
波潋滟。bō liàn yàn。
故人千里应凭槛。gù rén qiān lǐ yīng píng kǎn。
蝉树无情风苒苒。chán shù wú qíng fēng rǎn rǎn。
燕归碧海珠帘掩。yàn guī bì hǎi zhū lián yǎn。
沈臂冒霜潘鬓减。shěn bì mào shuāng pān bìn jiǎn。
愁黯黯。chóu àn àn。
年年此夕多悲感。nián nián cǐ xī duō bēi gǎn。

渔家傲

欧阳修

九月重阳还又到。jiǔ yuè zhòng yáng hái yòu dào。
东篱菊放金钱小。dōng lí jú fàng jīn qián xiǎo。
月下风前愁不少。yuè xià fēng qián chóu bù shǎo。
谁语笑。shuí yǔ xiào。
吴娘捣练腰肢袅。wú niáng dǎo liàn yāo zhī niǎo。
槁叶半轩慵更扫。gǎo yè bàn xuān yōng gèng sǎo。
凭阑岂是闲临眺。píng lán qǐ shì xián lín tiào。
欲向南云新雁道。yù xiàng nán yún xīn yàn dào。
休草草。xiū cǎo cǎo。
来时觅取伊消耗。lái shí mì qǔ yī xiāo hào。

渔家傲

欧阳修

十月轻寒生晚暮。shí yuè qīng hán shēng wǎn mù。
霜华暗卷楼南树。shuāng huá àn juǎn lóu nán shù。
十二阑干堪倚处。shí èr lán gàn kān yǐ chù。
聊一顾。liáo yī gù。
乱山衰草还家路。luàn shān shuāi cǎo hái jiā lù。
悔别情怀多感慕。huǐ bié qíng huái duō gǎn mù。
胡笳不管离心苦。hú jiā bù guǎn lí xīn kǔ。
犹喜清宵长数鼓。yóu xǐ qīng xiāo zhǎng shù gǔ。
双绣户。shuāng xiù hù。
梦魂尽远还须去。mèng hún jǐn yuǎn hái xū qù。

渔家傲

欧阳修

律应黄钟寒气苦。lǜ yīng huáng zhōng hán qì kǔ。
冰生玉水云如絮。bīng shēng yù shuǐ yún rú xù。
千里乡关空倚慕。qiān lǐ xiāng guān kōng yǐ mù。
无尺素。wú chǐ sù。
双鱼不食南鸿渡。shuāng yú bù shí nán hóng dù。
把酒遣愁愁已去。bǎ jiǔ qiǎn chóu chóu yǐ qù。
风摧酒力愁还聚。fēng cuī jiǔ lì chóu hái jù。
却忆兽炉追旧处。què yì shòu lú zhuī jiù chù。
头懒举。tóu lǎn jǔ。
炉灰剔尽痕无数。lú huī tī jǐn hén wú shù。

渔家傲

欧阳修

腊月年光如激浪。là yuè nián guāng rú jī làng。
冻云欲折寒根向。dòng yún yù zhé hán gēn xiàng。
谢女雪诗真绝唱。xiè nǚ xuě shī zhēn jué chàng。
无比况。wú bǐ kuàng。
长堤柳絮飞来往。zhǎng dī liǔ xù fēi lái wǎng。
便好开尊夸酒量。biàn hǎo kāi zūn kuā jiǔ liàng。
酒阑莫遣笙歌放。jiǔ lán mò qiǎn shēng gē fàng。
此去青春都一饷。cǐ qù qīng chūn dōu yī xiǎng。
休怅望。xiū chàng wàng。
瑶林即日堪寻访。yáo lín jí rì kān xún fǎng。

渔家傲

欧阳修

正月斗杓初转势。zhèng yuè dòu biāo chū zhuǎn shì。
金刀剪彩功夫异。jīn dāo jiǎn cǎi gōng fū yì。
称庆高堂欢幼稚。chēng qìng gāo táng huān yòu zhì。
看柳意。kàn liǔ yì。
偏从东面春风至。piān cóng dōng miàn chūn fēng zhì。
十四新蟾圆尚未。shí sì xīn chán yuán shàng wèi。
楼前乍看红灯试。lóu qián zhà kàn hóng dēng shì。
冰散绿池泉细细。bīng sàn lǜ chí quán xì xì。
鱼欲戏。yú yù xì。
园林已是花天气。yuán lín yǐ shì huā tiān qì。

渔家傲

欧阳修

二月春耕昌杏密。èr yuè chūn gēng chāng xìng mì。
百花次第争先出。bǎi huā cì dì zhēng xiān chū。
惟有海棠梨第一。wéi yǒu hǎi táng lí dì yī。
深浅拂。shēn qiǎn fú。
天生红粉真无匹。tiān shēng hóng fěn zhēn wú pǐ。
画栋归来巢未失。huà dòng guī lái cháo wèi shī。
双双款语怜飞乙。shuāng shuāng kuǎn yǔ lián fēi yǐ。
留客醉花迎晓日。liú kè zuì huā yíng xiǎo rì。
金盏溢。jīn zhǎn yì。
却忧风雨飘零疾。què yōu fēng yǔ piāo líng jí。

渔家傲

欧阳修

三月清明天婉娩。sān yuè qīng míng tiān wǎn miǎn。
晴川祓禊归来晚。qíng chuān fú xì guī lái wǎn。
况是踏青来处远。kuàng shì tà qīng lái chù yuǎn。
犹不倦。yóu bù juàn。
秋千别闭深庭院。qiū qiān bié bì shēn tíng yuàn。
更值牡丹开欲遍。gèng zhí mǔ dān kāi yù biàn。
酴醾压架清香散。tú mí yā jià qīng xiāng sàn。
花底一尊谁解劝。huā dǐ yī zūn shuí jiě quàn。
增眷恋。zēng juàn liàn。
东风回晚无情绊。dōng fēng huí wǎn wú qíng bàn。

渔家傲

欧阳修

四月园林春去后。sì yuè yuán lín chūn qù hòu。
深深密幄阴初茂。shēn shēn mì wò yīn chū mào。
折得花枝犹在手。zhé dé huā zhī yóu zài shǒu。
香满袖。xiāng mǎn xiù。
叶间梅子青如豆。yè jiān méi zi qīng rú dòu。
风雨时时添气候。fēng yǔ shí shí tiān qì hòu。
成行新笋霜筠厚。chéng xíng xīn sǔn shuāng yún hòu。
题就送春诗几首。tí jiù sòng chūn shī jǐ shǒu。
聊对酒。liáo duì jiǔ。
樱桃色照银盘溜。yīng táo sè zhào yín pán liū。