古诗词

鬼车

欧阳修

嘉祐六年秋,九月二十有八日,天愁无光月不出。jiā yòu liù nián qiū,jiǔ yuè èr shí yǒu bā rì,tiān chóu wú guāng yuè bù chū。
浮云蔽天众星没,举手向空如抹漆。fú yún bì tiān zhòng xīng méi,jǔ shǒu xiàng kōng rú mǒ qī。
天昏地黑有一物,不见其形,但闻其声。tiān hūn dì hēi yǒu yī wù,bù jiàn qí xíng,dàn wén qí shēng。
其初切切凄凄,或高或低。qí chū qiè qiè qī qī,huò gāo huò dī。
乍似玉女调玉笙,众管参差而不齐。zhà shì yù nǚ diào yù shēng,zhòng guǎn cān chà ér bù qí。
既而咿咿呦呦,若轧若抽。jì ér yī yī yōu yōu,ruò yà ruò chōu。
又如百两江州车,回轮转轴声哑呕。yòu rú bǎi liǎng jiāng zhōu chē,huí lún zhuǎn zhóu shēng yǎ ǒu。
鸣机夜织锦江上,群雁惊起芦花洲。míng jī yè zhī jǐn jiāng shàng,qún yàn jīng qǐ lú huā zhōu。
吾谓此何声,初莫穷端由。wú wèi cǐ hé shēng,chū mò qióng duān yóu。
老婢扑灯呼儿曹,云此怪鸟无匹俦。lǎo bì pū dēng hū ér cáo,yún cǐ guài niǎo wú pǐ chóu。
其名为鬼车,夜载百鬼凌空游。qí míng wèi guǐ chē,yè zài bǎi guǐ líng kōng yóu。
其声虽小身甚大,翅如车轮排十头。qí shēng suī xiǎo shēn shén dà,chì rú chē lún pái shí tóu。
凡鸟有一口,其鸣已啾啾。fán niǎo yǒu yī kǒu,qí míng yǐ jiū jiū。
此鸟十头有十口,口插一舌连一喉。cǐ niǎo shí tóu yǒu shí kǒu,kǒu chā yī shé lián yī hóu。
一口出一声,千声百响更相酬。yī kǒu chū yī shēng,qiān shēng bǎi xiǎng gèng xiāng chóu。
昔时周公居东周,厌闻此鸟憎若雠。xī shí zhōu gōng jū dōng zhōu,yàn wén cǐ niǎo zēng ruò chóu。
夜呼庭氏率其属,弯弧俾逐出九州。yè hū tíng shì lǜ qí shǔ,wān hú bǐ zhú chū jiǔ zhōu。
射之三发不能中,天遣天狗从空投。shè zhī sān fā bù néng zhōng,tiān qiǎn tiān gǒu cóng kōng tóu。
自从狗啮一头落,断颈至今青血流。zì cóng gǒu niè yī tóu luò,duàn jǐng zhì jīn qīng xuè liú。
尔来相距三千秋,昼藏夜出如鸺鹠。ěr lái xiāng jù sān qiān qiū,zhòu cáng yè chū rú xiū liú。
每逢阴黑天外过,乍见火光惊辄堕。měi féng yīn hēi tiān wài guò,zhà jiàn huǒ guāng jīng zhé duò。
有时馀血下点污,所遭之家家必破。yǒu shí yú xuè xià diǎn wū,suǒ zāo zhī jiā jiā bì pò。
我闻此语惊且疑,反祝疾飞无我祸。wǒ wén cǐ yǔ jīng qiě yí,fǎn zhù jí fēi wú wǒ huò。
我思天地何茫茫,百物巨细理莫详。wǒ sī tiān dì hé máng máng,bǎi wù jù xì lǐ mò xiáng。
吉凶在人不在物,一蛇两头反为祥。jí xiōng zài rén bù zài wù,yī shé liǎng tóu fǎn wèi xiáng。
却呼老婢炷灯火,卷帘开户清华堂。què hū lǎo bì zhù dēng huǒ,juǎn lián kāi hù qīng huá táng。
须臾云散众星出,夜静皎月流清光。xū yú yún sàn zhòng xīng chū,yè jìng jiǎo yuè liú qīng guāng。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

春帖子词皇帝閤六首

欧阳修

玉琯气来灰已动,东郊风至晓先迎。yù guǎn qì lái huī yǐ dòng,dōng jiāo fēng zhì xiǎo xiān yíng。
乾坤有信如符契,草木无知但发生。qián kūn yǒu xìn rú fú qì,cǎo mù wú zhī dàn fā shēng。

春帖子词皇帝閤六首

欧阳修

朝云蔼蔼弄春晖,万木欣欣暖尚微。cháo yún ǎi ǎi nòng chūn huī,wàn mù xīn xīn nuǎn shàng wēi。
造化未尝私一物,各随妍丑自芳菲。zào huà wèi cháng sī yī wù,gè suí yán chǒu zì fāng fēi。

春帖子词皇帝閤六首

欧阳修

熙熙人物乐春台,风送春从天上来。xī xī rén wù lè chūn tái,fēng sòng chūn cóng tiān shàng lái。
玉辇经年不游幸,上林花好莫争开。yù niǎn jīng nián bù yóu xìng,shàng lín huā hǎo mò zhēng kāi。

春帖子词皇后閤五首

欧阳修

御水冰销绿,宫梅雪压香。yù shuǐ bīng xiāo lǜ,gōng méi xuě yā xiāng。
新年贺交泰,白日渐舒长。xīn nián hè jiāo tài,bái rì jiàn shū zhǎng。

春帖子词皇后閤五首

欧阳修

蔼蔼珠帘日,溶溶碧瓦烟。ǎi ǎi zhū lián rì,róng róng bì wǎ yān。
漪涟采荇水,和暖浴蚕天。yī lián cǎi xìng shuǐ,hé nuǎn yù cán tiān。

春帖子词皇后閤五首

欧阳修

初欣彩胜迎春早,已觉鸡人报漏迟。chū xīn cǎi shèng yíng chūn zǎo,yǐ jué jī rén bào lòu chí。
风色结寒犹料峭,天光煦物已融怡。fēng sè jié hán yóu liào qiào,tiān guāng xù wù yǐ róng yí。

春帖子词皇后閤五首

欧阳修

莺寒未报宫花发,风暖还催腊雪销。yīng hán wèi bào gōng huā fā,fēng nuǎn hái cuī là xuě xiāo。
欲识春来自何处,先从天上斗回杓。yù shí chūn lái zì hé chù,xiān cóng tiān shàng dòu huí biāo。

春帖子词皇后閤五首

欧阳修

三辰明润琁玑运,四气均调玉烛光。sān chén míng rùn xuán jī yùn,sì qì jūn diào yù zhú guāng。
共喜新年献椒酒,惟将万寿祝君王。gòng xǐ xīn nián xiàn jiāo jiǔ,wéi jiāng wàn shòu zhù jūn wáng。

丰乐亭游春三首

欧阳修

绿树交加山鸟啼,晴风荡漾落花飞。lǜ shù jiāo jiā shān niǎo tí,qíng fēng dàng yàng luò huā fēi。
鸟歌花舞太守醉,明日酒醒春已归。niǎo gē huā wǔ tài shǒu zuì,míng rì jiǔ xǐng chūn yǐ guī。

丰乐亭游春三首

欧阳修

春云淡淡日辉辉,草惹行襟絮拂衣。chūn yún dàn dàn rì huī huī,cǎo rě xíng jīn xù fú yī。
行到亭西逢太守,篮舆酩酊插花归。xíng dào tíng xī féng tài shǒu,lán yú mǐng dīng chā huā guī。

丰乐亭游春三首

欧阳修

红树青山日欲斜,长郊草色绿无涯。hóng shù qīng shān rì yù xié,zhǎng jiāo cǎo sè lǜ wú yá。
游人不管春将老,来往亭前踏落花。yóu rén bù guǎn chūn jiāng lǎo,lái wǎng tíng qián tà luò huā。

谢判官幽谷种花

欧阳修

浅深红日宜相间,先后仍须次第栽。qiǎn shēn hóng rì yí xiāng jiān,xiān hòu réng xū cì dì zāi。
我欲四时携酒去,莫教一日不花开。wǒ yù sì shí xié jiǔ qù,mò jiào yī rì bù huā kāi。

田家

欧阳修

绿桑高下映平川,赛罢田神笑语喧。lǜ sāng gāo xià yìng píng chuān,sài bà tián shén xiào yǔ xuān。
林外鸣鸠春雨歇,屋头初日杏花繁。lín wài míng jiū chūn yǔ xiē,wū tóu chū rì xìng huā fán。

别滁

欧阳修

花光浓烂柳轻明,酌酒花前送我行。huā guāng nóng làn liǔ qīng míng,zhuó jiǔ huā qián sòng wǒ xíng。
我亦且如常日醉,莫教弦管作离声。wǒ yì qiě rú cháng rì zuì,mò jiào xián guǎn zuò lí shēng。

金凤花

欧阳修

忆绕朱栏手自栽,绿丛高下几番开。yì rào zhū lán shǒu zì zāi,lǜ cóng gāo xià jǐ fān kāi。
中庭雨过无人迹,狼籍深红点绿苔。zhōng tíng yǔ guò wú rén jì,láng jí shēn hóng diǎn lǜ tái。