古诗词

书怀感事寄梅圣俞

欧阳修

相别始一岁,幽忧有百端。xiāng bié shǐ yī suì,yōu yōu yǒu bǎi duān。
乃知一世中,少乐多悲患。nǎi zhī yī shì zhōng,shǎo lè duō bēi huàn。
每忆少年日,未知人事艰。měi yì shǎo nián rì,wèi zhī rén shì jiān。
颠狂无所阂,落魄去羁牵。diān kuáng wú suǒ hé,luò pò qù jī qiān。
三月入洛阳,春深花未残。sān yuè rù luò yáng,chūn shēn huā wèi cán。
龙门翠郁郁,伊水清潺潺。lóng mén cuì yù yù,yī shuǐ qīng chán chán。
逢君伊水畔,一见已开颜。féng jūn yī shuǐ pàn,yī jiàn yǐ kāi yán。
不暇谒大尹,相携步香山。bù xiá yè dà yǐn,xiāng xié bù xiāng shān。
自兹惬所适,便若投山猿。zì zī qiè suǒ shì,biàn ruò tóu shān yuán。
幕府足文士,相公方好贤。mù fǔ zú wén shì,xiāng gōng fāng hǎo xián。
希深好风骨,迥出风尘间。xī shēn hǎo fēng gǔ,jiǒng chū fēng chén jiān。
师鲁心磊落,高谈羲与轩。shī lǔ xīn lěi luò,gāo tán xī yǔ xuān。
子渐口若讷,诵书坐千言。zi jiàn kǒu ruò nè,sòng shū zuò qiān yán。
彦国善饮酒,百盏颜未丹。yàn guó shàn yǐn jiǔ,bǎi zhǎn yán wèi dān。
几道事闲远,风流如谢安。jǐ dào shì xián yuǎn,fēng liú rú xiè ān。
子聪作参军,常跨破虎鞯。zi cōng zuò cān jūn,cháng kuà pò hǔ jiān。
子野乃秃翁,戏弄时脱冠。zi yě nǎi tū wēng,xì nòng shí tuō guān。
次公才旷奇,王霸驰笔端。cì gōng cái kuàng qí,wáng bà chí bǐ duān。
圣俞善吟哦,共嘲为阆仙。shèng yú shàn yín ó,gòng cháo wèi láng xiān。
惟予号达老,醉必如张颠。wéi yǔ hào dá lǎo,zuì bì rú zhāng diān。
洛阳古郡邑,万户美风烟。luò yáng gǔ jùn yì,wàn hù měi fēng yān。
荒凉见宫阙,表里壮河山。huāng liáng jiàn gōng quē,biǎo lǐ zhuàng hé shān。
相将日无事,上马若鸿翩。xiāng jiāng rì wú shì,shàng mǎ ruò hóng piān。
出门尽垂柳,信步即名园。chū mén jǐn chuí liǔ,xìn bù jí míng yuán。
嫩箨筠粉暗,渌池萍锦翻。nèn tuò yún fěn àn,lù chí píng jǐn fān。
残花落酒面,飞絮拂归鞍。cán huā luò jiǔ miàn,fēi xù fú guī ān。
寻尽水与竹,忽去嵩峰巅。xún jǐn shuǐ yǔ zhú,hū qù sōng fēng diān。
青苍缘万仞,杳蔼望三川。qīng cāng yuán wàn rèn,yǎo ǎi wàng sān chuān。
花草窥涧窦,崎岖寻石泉。huā cǎo kuī jiàn dòu,qí qū xún shí quán。
君吟倚树立,我醉攲云眠。jūn yín yǐ shù lì,wǒ zuì qī yún mián。
子聪疑日近,谓若手可攀。zi cōng yí rì jìn,wèi ruò shǒu kě pān。
共题三醉石,留在八仙坛。gòng tí sān zuì shí,liú zài bā xiān tán。
水云心已倦,归坐正杯盘。shuǐ yún xīn yǐ juàn,guī zuò zhèng bēi pán。
飞琼始十八,妖妙犹双环。fēi qióng shǐ shí bā,yāo miào yóu shuāng huán。
寒篁暖凤嘴,银甲调雁弦。hán huáng nuǎn fèng zuǐ,yín jiǎ diào yàn xián。
自制白云曲,始送黄金船。zì zhì bái yún qū,shǐ sòng huáng jīn chuán。
珠帘卷明月,夜气如春烟。zhū lián juǎn míng yuè,yè qì rú chūn yān。
灯花弄粉色,酒红生脸莲。dēng huā nòng fěn sè,jiǔ hóng shēng liǎn lián。
东堂榴花好,点缀裙腰鲜。dōng táng liú huā hǎo,diǎn zhuì qún yāo xiān。
插花云髻上,展簟绿阴前。chā huā yún jì shàng,zhǎn diàn lǜ yīn qián。
乐事不可极,酣歌变为叹。lè shì bù kě jí,hān gē biàn wèi tàn。
诏书走东下,丞相忽南迁。zhào shū zǒu dōng xià,chéng xiāng hū nán qiān。
送之伊水头,相顾泪潸潸。sòng zhī yī shuǐ tóu,xiāng gù lèi shān shān。
腊月相公去,君随赴春官。là yuè xiāng gōng qù,jūn suí fù chūn guān。
送君白马寺,独入东上门。sòng jūn bái mǎ sì,dú rù dōng shàng mén。
故府谁同在,新年独未还。gù fǔ shuí tóng zài,xīn nián dú wèi hái。
当时作此语,闻者已依然。dāng shí zuò cǐ yǔ,wén zhě yǐ yī rán。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

送前巫山宰吴殿丞

欧阳修

俊域当年仰下风,天涯今日一樽同。jùn yù dāng nián yǎng xià fēng,tiān yá jīn rì yī zūn tóng。
高文落笔妙天下,清论挥犀服坐中。gāo wén luò bǐ miào tiān xià,qīng lùn huī xī fú zuò zhōng。
江上挂帆明月峡,云间谒帝紫微宫。jiāng shàng guà fān míng yuè xiá,yún jiān yè dì zǐ wēi gōng。
山城寂寞少嘉客,喜见琼枝慰病翁。shān chéng jì mò shǎo jiā kè,xǐ jiàn qióng zhī wèi bìng wēng。

龙兴寺小饮呈表臣元珍

欧阳修

平日相从乐会文,博枭壶马占朋分。píng rì xiāng cóng lè huì wén,bó xiāo hú mǎ zhàn péng fēn。
罚筹多似昆阳矢,酒令严于细柳军。fá chóu duō shì kūn yáng shǐ,jiǔ lìng yán yú xì liǔ jūn。
蔽日雪云犹叆叇,欲晴花气渐氛氲。bì rì xuě yún yóu ài dài,yù qíng huā qì jiàn fēn yūn。
一樽万事皆毫末,蜾蠃螟蛉岂足云。yī zūn wàn shì jiē háo mò,guǒ luǒ míng líng qǐ zú yún。

县舍不种花惟栽楠木冬青茶竹之类因戏书七言四韵

欧阳修

结绶当年仕两京,自怜年少体犹轻。jié shòu dāng nián shì liǎng jīng,zì lián nián shǎo tǐ yóu qīng。
伊川洛浦寻芳遍,魏紫姚黄照眼明。yī chuān luò pǔ xún fāng biàn,wèi zǐ yáo huáng zhào yǎn míng。
客思病来生白发,山城春至少红英。kè sī bìng lái shēng bái fā,shān chéng chūn zhì shǎo hóng yīng。
芳丛密叶聊须种,犹得萧萧听雨声。fāng cóng mì yè liáo xū zhǒng,yóu dé xiāo xiāo tīng yǔ shēng。

至喜

欧阳修

为怜碧砌宜佳树,自斸苍苔选绿丛。wèi lián bì qì yí jiā shù,zì zhǔ cāng tái xuǎn lǜ cóng。
不向芳菲趁开落,直须霜雪见青葱。bù xiàng fāng fēi chèn kāi luò,zhí xū shuāng xuě jiàn qīng cōng。
披条泫转清晨露,响叶萧骚半夜风。pī tiáo xuàn zhuǎn qīng chén lù,xiǎng yè xiāo sāo bàn yè fēng。
时扫浓阴北窗下,一枰闲且伴衰翁。shí sǎo nóng yīn běi chuāng xià,yī píng xián qiě bàn shuāi wēng。

夷陵岁暮书事呈元珍表臣

欧阳修

萧条鸡犬乱山中,时节峥嵘忽已穷。xiāo tiáo jī quǎn luàn shān zhōng,shí jié zhēng róng hū yǐ qióng。
游女髻鬟风俗古,野巫歌舞岁年丰。yóu nǚ jì huán fēng sú gǔ,yě wū gē wǔ suì nián fēng。
平时都邑今为陋,敌国江山昔最雄。píng shí dōu yì jīn wèi lòu,dí guó jiāng shān xī zuì xióng。
荆楚先贤多胜迹,不辞携酒问邻翁。jīng chǔ xiān xián duō shèng jì,bù cí xié jiǔ wèn lín wēng。

离峡州后回寄元珍表臣

欧阳修

经年迁谪厌荆蛮,惟有江山兴未阑。jīng nián qiān zhé yàn jīng mán,wéi yǒu jiāng shān xīng wèi lán。
醉里人归青草渡,梦中船下武牙滩。zuì lǐ rén guī qīng cǎo dù,mèng zhōng chuán xià wǔ yá tān。
野花零落风前乱,飞雨萧条江上寒。yě huā líng luò fēng qián luàn,fēi yǔ xiāo tiáo jiāng shàng hán。
荻笋时鱼方有味,恨无佳客共杯盘。dí sǔn shí yú fāng yǒu wèi,hèn wú jiā kè gòng bēi pán。

再至西都

欧阳修

伊川不到十年间,鱼鸟今应怪我还。yī chuān bù dào shí nián jiān,yú niǎo jīn yīng guài wǒ hái。
浪得浮名销壮节,羞将白发见青山。làng dé fú míng xiāo zhuàng jié,xiū jiāng bái fā jiàn qīng shān。
野花向客开如笑,芳草留人意自闲。yě huā xiàng kè kāi rú xiào,fāng cǎo liú rén yì zì xián。
却到谢公题壁处,向风清泪独潺潺。què dào xiè gōng tí bì chù,xiàng fēng qīng lèi dú chán chán。

寄秦州田元均

欧阳修

由来边将用儒臣,坐以威名抚汉军。yóu lái biān jiāng yòng rú chén,zuò yǐ wēi míng fǔ hàn jūn。
万马不嘶听号令,诸蕃无事著耕耘。wàn mǎ bù sī tīng hào lìng,zhū fān wú shì zhù gēng yún。
梦回夜帐闻羌笛,诗就高楼对陇云。mèng huí yè zhàng wén qiāng dí,shī jiù gāo lóu duì lǒng yún。
莫忘镇阳遗爱在,北潭桃李正氛氲。mò wàng zhèn yáng yí ài zài,běi tán táo lǐ zhèng fēn yūn。

送沈待制陜西都运

欧阳修

几岁疮痍近息兵,经营方喜得时英。jǐ suì chuāng yí jìn xī bīng,jīng yíng fāng xǐ dé shí yīng。
从来汉粟劳飞挽,当使秦人自战耕。cóng lái hàn sù láo fēi wǎn,dāng shǐ qín rén zì zhàn gēng。
道左旌旗诸将列,马前弓剑六蕃迎。dào zuǒ jīng qí zhū jiāng liè,mǎ qián gōng jiàn liù fān yíng。
知君材力多闲暇,剩听阳关醉后声。zhī jūn cái lì duō xián xiá,shèng tīng yáng guān zuì hòu shēng。

席上送刘都官

欧阳修

都城车马日喧喧,虽有离歌不惨颜。dōu chéng chē mǎ rì xuān xuān,suī yǒu lí gē bù cǎn yán。
岂似客亭临野岸,暂留樽酒对青山。qǐ shì kè tíng lín yě àn,zàn liú zūn jiǔ duì qīng shān。
天街树绿腾归骑,玉殿霜清缀晓班。tiān jiē shù lǜ téng guī qí,yù diàn shuāng qīng zhuì xiǎo bān。
莫忘西亭曾醉处,月明风溜响潺潺。mò wàng xī tíng céng zuì chù,yuè míng fēng liū xiǎng chán chán。

书王元之画像侧

欧阳修

偶然来继前贤迹,信矣皆如昔日言。ǒu rán lái jì qián xián jì,xìn yǐ jiē rú xī rì yán。
诸县丰登少公事,一家饱暖荷君恩。zhū xiàn fēng dēng shǎo gōng shì,yī jiā bǎo nuǎn hé jūn ēn。
想公风采常如在,顾我文章不足论。xiǎng gōng fēng cǎi cháng rú zài,gù wǒ wén zhāng bù zú lùn。
名姓已光青史上,壁间容貌任尘昏。míng xìng yǐ guāng qīng shǐ shàng,bì jiān róng mào rèn chén hūn。

送京西提刑赵学士

欧阳修

题舆尝屈佐留京,揽辔今行按属城。tí yú cháng qū zuǒ liú jīng,lǎn pèi jīn xíng àn shǔ chéng。
楚馆尚看淮月色,嵩云应过虎关迎。chǔ guǎn shàng kàn huái yuè sè,sōng yún yīng guò hǔ guān yíng。
春寒酒力风中醒,日暖梅香雪后清。chūn hán jiǔ lì fēng zhōng xǐng,rì nuǎn méi xiāng xuě hòu qīng。
野俗经年留惠爱,莫辞临别醉冠倾。yě sú jīng nián liú huì ài,mò cí lín bié zuì guān qīng。

寄题宜城县射亭

欧阳修

作邑三年事事勤,宜城风物自君新。zuò yì sān nián shì shì qín,yí chéng fēng wù zì jūn xīn。
已能为政留遗爱,何必栽花遗后人。yǐ néng wèi zhèng liú yí ài,hé bì zāi huā yí hòu rén。
蔼若芝兰芳可袭,温如金玉粹而纯。ǎi ruò zhī lán fāng kě xí,wēn rú jīn yù cuì ér chún。
友朋欣慕自如此,何况斯民父母亲。yǒu péng xīn mù zì rú cǐ,hé kuàng sī mín fù mǔ qīn。

怀嵩楼新开南轩与郡僚小饮

欧阳修

绕郭云烟匝几重,昔人曾此感怀嵩。rào guō yún yān zā jǐ zhòng,xī rén céng cǐ gǎn huái sōng。
霜林落后山争出,野菊开时酒正浓。shuāng lín luò hòu shān zhēng chū,yě jú kāi shí jiǔ zhèng nóng。
解带西风飘画角,倚栏斜日照青松。jiě dài xī fēng piāo huà jiǎo,yǐ lán xié rì zhào qīng sōng。
会须乘醉携嘉客,踏雪来看群玉峰。huì xū chéng zuì xié jiā kè,tà xuě lái kàn qún yù fēng。

送张生

欧阳修

一别相逢十七春,颓颜衰发互相询。yī bié xiāng féng shí qī chūn,tuí yán shuāi fā hù xiāng xún。
江湖我再为迁客,道路君犹困旅人。jiāng hú wǒ zài wèi qiān kè,dào lù jūn yóu kùn lǚ rén。
老骥骨奇心尚壮,青松岁久色逾新。lǎo jì gǔ qí xīn shàng zhuàng,qīng sōng suì jiǔ sè yú xīn。
山城寂寞难为礼,浊酒无辞举爵频。shān chéng jì mò nán wèi lǐ,zhuó jiǔ wú cí jǔ jué pín。