古诗词

书怀感事寄梅圣俞

欧阳修

相别始一岁,幽忧有百端。xiāng bié shǐ yī suì,yōu yōu yǒu bǎi duān。
乃知一世中,少乐多悲患。nǎi zhī yī shì zhōng,shǎo lè duō bēi huàn。
每忆少年日,未知人事艰。měi yì shǎo nián rì,wèi zhī rén shì jiān。
颠狂无所阂,落魄去羁牵。diān kuáng wú suǒ hé,luò pò qù jī qiān。
三月入洛阳,春深花未残。sān yuè rù luò yáng,chūn shēn huā wèi cán。
龙门翠郁郁,伊水清潺潺。lóng mén cuì yù yù,yī shuǐ qīng chán chán。
逢君伊水畔,一见已开颜。féng jūn yī shuǐ pàn,yī jiàn yǐ kāi yán。
不暇谒大尹,相携步香山。bù xiá yè dà yǐn,xiāng xié bù xiāng shān。
自兹惬所适,便若投山猿。zì zī qiè suǒ shì,biàn ruò tóu shān yuán。
幕府足文士,相公方好贤。mù fǔ zú wén shì,xiāng gōng fāng hǎo xián。
希深好风骨,迥出风尘间。xī shēn hǎo fēng gǔ,jiǒng chū fēng chén jiān。
师鲁心磊落,高谈羲与轩。shī lǔ xīn lěi luò,gāo tán xī yǔ xuān。
子渐口若讷,诵书坐千言。zi jiàn kǒu ruò nè,sòng shū zuò qiān yán。
彦国善饮酒,百盏颜未丹。yàn guó shàn yǐn jiǔ,bǎi zhǎn yán wèi dān。
几道事闲远,风流如谢安。jǐ dào shì xián yuǎn,fēng liú rú xiè ān。
子聪作参军,常跨破虎鞯。zi cōng zuò cān jūn,cháng kuà pò hǔ jiān。
子野乃秃翁,戏弄时脱冠。zi yě nǎi tū wēng,xì nòng shí tuō guān。
次公才旷奇,王霸驰笔端。cì gōng cái kuàng qí,wáng bà chí bǐ duān。
圣俞善吟哦,共嘲为阆仙。shèng yú shàn yín ó,gòng cháo wèi láng xiān。
惟予号达老,醉必如张颠。wéi yǔ hào dá lǎo,zuì bì rú zhāng diān。
洛阳古郡邑,万户美风烟。luò yáng gǔ jùn yì,wàn hù měi fēng yān。
荒凉见宫阙,表里壮河山。huāng liáng jiàn gōng quē,biǎo lǐ zhuàng hé shān。
相将日无事,上马若鸿翩。xiāng jiāng rì wú shì,shàng mǎ ruò hóng piān。
出门尽垂柳,信步即名园。chū mén jǐn chuí liǔ,xìn bù jí míng yuán。
嫩箨筠粉暗,渌池萍锦翻。nèn tuò yún fěn àn,lù chí píng jǐn fān。
残花落酒面,飞絮拂归鞍。cán huā luò jiǔ miàn,fēi xù fú guī ān。
寻尽水与竹,忽去嵩峰巅。xún jǐn shuǐ yǔ zhú,hū qù sōng fēng diān。
青苍缘万仞,杳蔼望三川。qīng cāng yuán wàn rèn,yǎo ǎi wàng sān chuān。
花草窥涧窦,崎岖寻石泉。huā cǎo kuī jiàn dòu,qí qū xún shí quán。
君吟倚树立,我醉攲云眠。jūn yín yǐ shù lì,wǒ zuì qī yún mián。
子聪疑日近,谓若手可攀。zi cōng yí rì jìn,wèi ruò shǒu kě pān。
共题三醉石,留在八仙坛。gòng tí sān zuì shí,liú zài bā xiān tán。
水云心已倦,归坐正杯盘。shuǐ yún xīn yǐ juàn,guī zuò zhèng bēi pán。
飞琼始十八,妖妙犹双环。fēi qióng shǐ shí bā,yāo miào yóu shuāng huán。
寒篁暖凤嘴,银甲调雁弦。hán huáng nuǎn fèng zuǐ,yín jiǎ diào yàn xián。
自制白云曲,始送黄金船。zì zhì bái yún qū,shǐ sòng huáng jīn chuán。
珠帘卷明月,夜气如春烟。zhū lián juǎn míng yuè,yè qì rú chūn yān。
灯花弄粉色,酒红生脸莲。dēng huā nòng fěn sè,jiǔ hóng shēng liǎn lián。
东堂榴花好,点缀裙腰鲜。dōng táng liú huā hǎo,diǎn zhuì qún yāo xiān。
插花云髻上,展簟绿阴前。chā huā yún jì shàng,zhǎn diàn lǜ yīn qián。
乐事不可极,酣歌变为叹。lè shì bù kě jí,hān gē biàn wèi tàn。
诏书走东下,丞相忽南迁。zhào shū zǒu dōng xià,chéng xiāng hū nán qiān。
送之伊水头,相顾泪潸潸。sòng zhī yī shuǐ tóu,xiāng gù lèi shān shān。
腊月相公去,君随赴春官。là yuè xiāng gōng qù,jūn suí fù chūn guān。
送君白马寺,独入东上门。sòng jūn bái mǎ sì,dú rù dōng shàng mén。
故府谁同在,新年独未还。gù fǔ shuí tóng zài,xīn nián dú wèi hái。
当时作此语,闻者已依然。dāng shí zuò cǐ yǔ,wén zhě yǐ yī rán。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

水磨亭子

欧阳修

多病山斋厌郁蒸,经时久不到东城。duō bìng shān zhāi yàn yù zhēng,jīng shí jiǔ bù dào dōng chéng。
新荷出水双飞鹭,乔木成阴百啭莺。xīn hé chū shuǐ shuāng fēi lù,qiáo mù chéng yīn bǎi zhuàn yīng。
载酒未妨佳客醉,凭高仍见老农耕。zài jiǔ wèi fáng jiā kè zuì,píng gāo réng jiàn lǎo nóng gēng。
史君自有林泉趣,不用丝篁乱水声。shǐ jūn zì yǒu lín quán qù,bù yòng sī huáng luàn shuǐ shēng。

寄题相州荣归堂

欧阳修

白首三朝社稷臣,壶浆夹道拥如云。bái shǒu sān cháo shè jì chén,hú jiāng jiā dào yōng rú yún。
金貂争看真丞相,竹马犹迎旧使君。jīn diāo zhēng kàn zhēn chéng xiāng,zhú mǎ yóu yíng jiù shǐ jūn。
岂止轩裳夸故里,已将钟鼎勒元勋。qǐ zhǐ xuān shang kuā gù lǐ,yǐ jiāng zhōng dǐng lēi yuán xūn。
不须授简樽前客,好学平津自有文。bù xū shòu jiǎn zūn qián kè,hǎo xué píng jīn zì yǒu wén。

青州书事

欧阳修

年丰千里无夜警,吏退一室焚清香。nián fēng qiān lǐ wú yè jǐng,lì tuì yī shì fén qīng xiāng。
青春固非老者事,白日自为闲人长。qīng chūn gù fēi lǎo zhě shì,bái rì zì wèi xián rén zhǎng。
禄厚岂惟惭饱食,俸馀仍足买轻装。lù hòu qǐ wéi cán bǎo shí,fèng yú réng zú mǎi qīng zhuāng。
君恩天地不违物,归去行歌颍水傍。jūn ēn tiān dì bù wéi wù,guī qù xíng gē yǐng shuǐ bàng。

答和王宣徽

欧阳修

相逢莫怪我皤然,出处参差四纪间。xiāng féng mò guài wǒ pó rán,chū chù cān chà sì jì jiān。
有道方令万物遂,无能拟乞一身闲。yǒu dào fāng lìng wàn wù suì,wú néng nǐ qǐ yī shēn xián。
花前独酌樽前月,淮上扁舟枕上山。huā qián dú zhuó zūn qián yuè,huái shàng biǎn zhōu zhěn shàng shān。
此乐想公应未暇,且持金盏醉红颜。cǐ lè xiǎng gōng yīng wèi xiá,qiě chí jīn zhǎn zuì hóng yán。

答和吕侍读

欧阳修

昔日题舆愧屈贤,今来还见拥朱轓。xī rì tí yú kuì qū xián,jīn lái hái jiàn yōng zhū fān。
笑谈二纪思如昨,名望三朝老更尊。xiào tán èr jì sī rú zuó,míng wàng sān cháo lǎo gèng zūn。
野径冷香黄菊秀,平湖斜照白鸥翻。yě jìng lěng xiāng huáng jú xiù,píng hú xié zhào bái ōu fān。
此中自有忘言趣,病客犹堪奉一樽。cǐ zhōng zì yǒu wàng yán qù,bìng kè yóu kān fèng yī zūn。

奉答子履学士见寄之作

欧阳修

忆昨初为亳守行,暂休车骑汝阴城。yì zuó chū wèi bó shǒu xíng,zàn xiū chē qí rǔ yīn chéng。
喜君再共樽俎乐,怜我久怀丘壑情。xǐ jūn zài gòng zūn zǔ lè,lián wǒ jiǔ huái qiū hè qíng。
累牍已尝陈素志,新春应许遂归耕。lèi dú yǐ cháng chén sù zhì,xīn chūn yīng xǔ suì guī gēng。
老年虽不堪东作,犹得酣歌咏太平。lǎo nián suī bù kān dōng zuò,yóu dé hān gē yǒng tài píng。

谢景平挽词

欧阳修

忆见奇童髧两髦,遽惊名誉众推高。yì jiàn qí tóng dàn liǎng máo,jù jīng míng yù zhòng tuī gāo。
东山子弟家风在,西汉文章笔力豪。dōng shān zi dì jiā fēng zài,xī hàn wén zhāng bǐ lì háo。
方看凌云驰騄骥,已嗟埋玉向蓬蒿。fāng kàn líng yún chí lù jì,yǐ jiē mái yù xiàng péng hāo。
追思阳夏曾游处,抚事伤心涕满袍。zhuī sī yáng xià céng yóu chù,fǔ shì shāng xīn tì mǎn páo。

答资政邵谏议见寄二首

欧阳修

豪横当年气吐虹,萧条晚节鬓如蓬。háo héng dāng nián qì tǔ hóng,xiāo tiáo wǎn jié bìn rú péng。
欲知颍水新居士,即是滁山旧醉翁。yù zhī yǐng shuǐ xīn jū shì,jí shì chú shān jiù zuì wēng。
所乐蕃篱追尺鴳,敢言寥廓逐冥鸿。suǒ lè fān lí zhuī chǐ yàn,gǎn yán liáo kuò zhú míng hóng。
期公归辅岩廊上,顾我无忘畎亩中。qī gōng guī fǔ yán láng shàng,gù wǒ wú wàng quǎn mǔ zhōng。

答资政邵谏议见寄二首

欧阳修

欲知归计久迁延,三十篇诗二十年。yù zhī guī jì jiǔ qiān yán,sān shí piān shī èr shí nián。
受宠不思身报效,乞骸惟冀上哀怜。shòu chǒng bù sī shēn bào xiào,qǐ hái wéi jì shàng āi lián。
相如旧苦中痟渴,陶令犹能一醉眠。xiāng rú jiù kǔ zhōng xiāo kě,táo lìng yóu néng yī zuì mián。
材薄力殚难勉强,岂同高士爱林泉。cái báo lì dān nán miǎn qiáng,qǐ tóng gāo shì ài lín quán。

送刘半千平阳簿

欧阳修

岭梅归驿路迢迢,越鸟巢倾木半乔。lǐng méi guī yì lù tiáo tiáo,yuè niǎo cháo qīng mù bàn qiáo。
松径就荒聊应召,桂丛留隐定相招。sōng jìng jiù huāng liáo yīng zhào,guì cóng liú yǐn dìng xiāng zhāo。
家庭噪鹊争喧树,夜帐惊猿自拥条。jiā tíng zào què zhēng xuān shù,yè zhàng jīng yuán zì yōng tiáo。
何处秋风摧客鬓,青丝恐逐物华凋。hé chù qiū fēng cuī kè bìn,qīng sī kǒng zhú wù huá diāo。

楼头

欧阳修

百尺楼头万叠山,楚江南望隔晴烟。bǎi chǐ lóu tóu wàn dié shān,chǔ jiāng nán wàng gé qíng yān。
云藏白道天垂幕,帘卷黄昏月上弦。yún cáng bái dào tiān chuí mù,lián juǎn huáng hūn yuè shàng xián。
桑落蒲城催熟酒,柳衰章陌感凋年。sāng luò pú chéng cuī shú jiǔ,liǔ shuāi zhāng mò gǎn diāo nián。
发光如葆宁禁恨,不待为郎已飒然。fā guāng rú bǎo níng jìn hèn,bù dài wèi láng yǐ sà rán。

送张学士知郢州

欧阳修

汉郎清晓赤墀趋,楚老西来望隼旟。hàn láng qīng xiǎo chì chí qū,chǔ lǎo xī lái wàng sǔn yú。
侍史护衣薰蕙草,辘轳要剑从骊驹。shì shǐ hù yī xūn huì cǎo,lù lú yào jiàn cóng lí jū。
阳春绕雪歌低扇,油幕连云水泛渠。yáng chūn rào xuě gē dī shàn,yóu mù lián yún shuǐ fàn qú。
千里修门对涔浦,好寻遗玦吊三闾。qiān lǐ xiū mén duì cén pǔ,hǎo xún yí jué diào sān lǘ。

晓咏

欧阳修

帘外星辰逐斗移,紫河声转下云西。lián wài xīng chén zhú dòu yí,zǐ hé shēng zhuǎn xià yún xī。
九雏乌起城将曙,百尺楼高月易低。jiǔ chú wū qǐ chéng jiāng shǔ,bǎi chǐ lóu gāo yuè yì dī。
露裛兰苕惟有泪,秋荒桃李不成蹊。lù yì lán sháo wéi yǒu lèi,qiū huāng táo lǐ bù chéng qī。
西堂吟思无人助,草满池塘梦自迷。xī táng yín sī wú rén zhù,cǎo mǎn chí táng mèng zì mí。

送赵山人归旧山

欧阳修

屈贾江山思不休,霜飞翠葆忽惊秋。qū jiǎ jiāng shān sī bù xiū,shuāng fēi cuì bǎo hū jīng qiū。
吟抛楚畹兰苕老,归有淮山桂树留。yín pāo chǔ wǎn lán sháo lǎo,guī yǒu huái shān guì shù liú。
聒耳春池蛙两部,比封秋坞橘千头。guā ěr chūn chí wā liǎng bù,bǐ fēng qiū wù jú qiān tóu。
嗔条怒颖真堪愧,莫染衣尘更远游。chēn tiáo nù yǐng zhēn kān kuì,mò rǎn yī chén gèng yuǎn yóu。

伤春

欧阳修

蕙兰蹊径失芳期,风雨春深怯减衣。huì lán qī jìng shī fāng qī,fēng yǔ chūn shēn qiè jiǎn yī。
卷箔高楼惊燕入,挥弦远目送鸿归。juǎn bó gāo lóu jīng yàn rù,huī xián yuǎn mù sòng hóng guī。
蜂催酿蜜愁花尽,絮扑暄条妒雪飞。fēng cuī niàng mì chóu huā jǐn,xù pū xuān tiáo dù xuě fēi。
欲识伤春多少恨,试量衣带忖要围。yù shí shāng chūn duō shǎo hèn,shì liàng yī dài cǔn yào wéi。