古诗词

和圣俞聚蚊

欧阳修

颓阳照穷巷,暑退凉风生。tuí yáng zhào qióng xiàng,shǔ tuì liáng fēng shēng。
夫子卧环堵,振衣步前楹。fū zi wò huán dǔ,zhèn yī bù qián yíng。
愁烟四邻起,鸟雀喧空庭。chóu yān sì lín qǐ,niǎo què xuān kōng tíng。
馀景蔼欲昏,众蚊复薨薨。yú jǐng ǎi yù hūn,zhòng wén fù hōng hōng。
群飞岂能数,但厌声营营。qún fēi qǐ néng shù,dàn yàn shēng yíng yíng。
抱琴不暇抚,挥麈无由停。bào qín bù xiá fǔ,huī zhǔ wú yóu tíng。
散帙复归卧,咏言聊写情。sàn zhì fù guī wò,yǒng yán liáo xiě qíng。
覆载无巨细,善恶皆生成。fù zài wú jù xì,shàn è jiē shēng chéng。
朽木出众蠹,腐草为飞萤。xiǔ mù chū zhòng dù,fǔ cǎo wèi fēi yíng。
书鱼长阴湿,醯鸡由郁蒸。shū yú zhǎng yīn shī,xī jī yóu yù zhēng。
豕鬣固多虱,牛闲常聚虻。shǐ liè gù duō shī,niú xián cháng jù méng。
元气或台郁,?之为孽腥。yuán qì huò tái yù,fèn zhī wèi niè xīng。
卑臭乃其类,清虚非所经。bēi chòu nǎi qí lèi,qīng xū fēi suǒ jīng。
华堂敞高栋,绮疏仍藻扃。huá táng chǎng gāo dòng,qǐ shū réng zǎo jiōng。
金釭莹椒壁,玉壶含夜冰。jīn gāng yíng jiāo bì,yù hú hán yè bīng。
终朝事薰祓,岂敢近檐甍。zhōng cháo shì xūn fú,qǐ gǎn jìn yán méng。
富贵非苟得,抱节居茅衡。fù guì fēi gǒu dé,bào jié jū máo héng。
阴墙百虫聚,下偃众秽盈。yīn qiáng bǎi chóng jù,xià yǎn zhòng huì yíng。
何尝曲肱乐,但苦聚雷声。hé cháng qū gōng lè,dàn kǔ jù léi shēng。
江南美山水,水木正秋明。jiāng nán měi shān shuǐ,shuǐ mù zhèng qiū míng。
自古佳丽国,能助诗人情。zì gǔ jiā lì guó,néng zhù shī rén qíng。
喧嚣不可久,片席何时征。xuān xiāo bù kě jiǔ,piàn xí hé shí zhēng。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

庭前两好树

欧阳修

庭前两好树,日夕欣相对。tíng qián liǎng hǎo shù,rì xī xīn xiāng duì。
风霜岁苦晚,枝叶常葱翠。fēng shuāng suì kǔ wǎn,zhī yè cháng cōng cuì。
午眠背清阴,露坐荫高盖。wǔ mián bèi qīng yīn,lù zuò yīn gāo gài。
东城桃李月,车马倾阛阓。dōng chéng táo lǐ yuè,chē mǎ qīng huán huì。
而我不出门,依然伴憔悴。ér wǒ bù chū mén,yī rán bàn qiáo cuì。
荣华不随时,寂寞幸相慰。róng huá bù suí shí,jì mò xìng xiāng wèi。
君子固有常,小人多变态。jūn zi gù yǒu cháng,xiǎo rén duō biàn tài。

绿竹堂独饮

欧阳修

夏篁解箨阴加樛,卧斋公退无喧嚣。xià huáng jiě tuò yīn jiā jiū,wò zhāi gōng tuì wú xuān xiāo。
清和况复值佳月,翠树好鸟鸣咬咬。qīng hé kuàng fù zhí jiā yuè,cuì shù hǎo niǎo míng yǎo yǎo。
芳樽有酒美可酌,胡为欲饮先长谣。fāng zūn yǒu jiǔ měi kě zhuó,hú wèi yù yǐn xiān zhǎng yáo。
人生暂别客秦楚,尚欲泣泪相攀邀。rén shēng zàn bié kè qín chǔ,shàng yù qì lèi xiāng pān yāo。
况兹一诀乃永已,独使幽梦恨蓬蒿。kuàng zī yī jué nǎi yǒng yǐ,dú shǐ yōu mèng hèn péng hāo。
忆予驱马别家去,去时柳陌东风高。yì yǔ qū mǎ bié jiā qù,qù shí liǔ mò dōng fēng gāo。
楚乡留滞一千里,归来落尽李与桃。chǔ xiāng liú zhì yī qiān lǐ,guī lái luò jǐn lǐ yǔ táo。
残花不共一日看,东风送哭声嗷嗷。cán huā bù gòng yī rì kàn,dōng fēng sòng kū shēng áo áo。
洛池不见青春色,白杨但有风萧萧。luò chí bù jiàn qīng chūn sè,bái yáng dàn yǒu fēng xiāo xiāo。
姚黄魏紫开次第,不觉成恨俱零凋。yáo huáng wèi zǐ kāi cì dì,bù jué chéng hèn jù líng diāo。
榴花最晚今又拆,红绿点缀如裙腰。liú huā zuì wǎn jīn yòu chāi,hóng lǜ diǎn zhuì rú qún yāo。
年芳转新物转好,逝者日与生期遥。nián fāng zhuǎn xīn wù zhuǎn hǎo,shì zhě rì yǔ shēng qī yáo。
予生本是少年气,瑳磨牙角争雄豪。yǔ shēng běn shì shǎo nián qì,cuō mó yá jiǎo zhēng xióng háo。
马迁班固洎歆向,下笔点窜皆嘲嘈。mǎ qiān bān gù jì xīn xiàng,xià bǐ diǎn cuàn jiē cháo cáo。
客来共坐说今古,纷纷落尽玉麈毛。kè lái gòng zuò shuō jīn gǔ,fēn fēn luò jǐn yù zhǔ máo。
弯弓或拟射石虎,又欲醉斩荆江蛟。wān gōng huò nǐ shè shí hǔ,yòu yù zuì zhǎn jīng jiāng jiāo。
自言刚气贮心腹,何尔柔软为脂膏。zì yán gāng qì zhù xīn fù,hé ěr róu ruǎn wèi zhī gāo。
吾闻庄生善齐物,平日吐论奇牙聱。wú wén zhuāng shēng shàn qí wù,píng rì tǔ lùn qí yá áo。
忧从中来不自遣,强叩瓦缶何譊譊。yōu cóng zhōng lái bù zì qiǎn,qiáng kòu wǎ fǒu hé náo náo。
伊人达者尚乃尔,情之所钟况吾曹。yī rén dá zhě shàng nǎi ěr,qíng zhī suǒ zhōng kuàng wú cáo。
愁填胸中若山积,虽欲强饮如沃焦。chóu tián xiōng zhōng ruò shān jī,suī yù qiáng yǐn rú wò jiāo。
乃判自古英壮气,不有此恨如何消。nǎi pàn zì gǔ yīng zhuàng qì,bù yǒu cǐ hèn rú hé xiāo。
又闻浮屠说生死,灭没谓若梦幻泡。yòu wén fú tú shuō shēng sǐ,miè méi wèi ruò mèng huàn pào。
前有万古后万世,其中一世独虭蟧。qián yǒu wàn gǔ hòu wàn shì,qí zhōng yī shì dú diāo láo。
安得独洒一榻泪,欲助河水增滔滔。ān dé dú sǎ yī tà lèi,yù zhù hé shuǐ zēng tāo tāo。
古来此事无可奈,不如饮此樽中醪。gǔ lái cǐ shì wú kě nài,bù rú yǐn cǐ zūn zhōng láo。

暇日雨后绿竹堂独居兼简府中诸僚

欧阳修

新晴竹林茂,日夕爱此君。xīn qíng zhú lín mào,rì xī ài cǐ jūn。
佳禽哢翠树,若与幽人亲。jiā qín lòng cuì shù,ruò yǔ yōu rén qīn。
扫径绿苔静,引流清派分。sǎo jìng lǜ tái jìng,yǐn liú qīng pài fēn。
开轩见远岫,攲枕送归云。kāi xuān jiàn yuǎn xiù,qī zhěn sòng guī yún。
桐槿渐秋意,琴觞怀友文。tóng jǐn jiàn qiū yì,qín shāng huái yǒu wén。
浩然沧洲思,日厌京洛尘。hào rán cāng zhōu sī,rì yàn jīng luò chén。
车骑方开府,梁王多上宾。chē qí fāng kāi fǔ,liáng wáng duō shàng bīn。
平时罢飞檄,行乐喜从军。píng shí bà fēi xí,xíng lè xǐ cóng jūn。
骑省悼亡后,漳滨多病身。qí shěng dào wáng hòu,zhāng bīn duō bìng shēn。
南窗若可傲,方事陶潜巾。nán chuāng ruò kě ào,fāng shì táo qián jīn。

江上弹琴

欧阳修

江水深无声,江云夜不明。jiāng shuǐ shēn wú shēng,jiāng yún yè bù míng。
抱琴舟上弹,栖鸟林中惊。bào qín zhōu shàng dàn,qī niǎo lín zhōng jīng。
游鱼为跳跃,山风助清泠。yóu yú wèi tiào yuè,shān fēng zhù qīng líng。
境寂听愈真,弦舒心已平。jìng jì tīng yù zhēn,xián shū xīn yǐ píng。
用兹有道器,寄此无景情。yòng zī yǒu dào qì,jì cǐ wú jǐng qíng。
经纬文章合,谐和雌雄鸣。jīng wěi wén zhāng hé,xié hé cí xióng míng。
飒飒骤风雨,隆隆隐雷霆。sà sà zhòu fēng yǔ,lóng lóng yǐn léi tíng。
无射变凛冽,黄钟催发生。wú shè biàn lǐn liè,huáng zhōng cuī fā shēng。
咏歌文王雅,怨刺离骚经。yǒng gē wén wáng yǎ,yuàn cì lí sāo jīng。
二典意澹薄,三盘语丁宁。èr diǎn yì dàn báo,sān pán yǔ dīng níng。
琴声虽可状,琴意谁可听。qín shēng suī kě zhuàng,qín yì shuí kě tīng。

送白秀才西归

欧阳修

白子来自西,投我文与书。bái zi lái zì xī,tóu wǒ wén yǔ shū。
升阶揖让席,言气温且舒。shēng jiē yī ràng xí,yán qì wēn qiě shū。
万辙走声利,独趋仁义涂。wàn zhé zǒu shēng lì,dú qū rén yì tú。
仁义荒已久,斤锄费耕除。rén yì huāng yǐ jiǔ,jīn chú fèi gēng chú。
吾常患力寡,欣子好古徒。wú cháng huàn lì guǎ,xīn zi hǎo gǔ tú。
终当竭其力,刬治为通衢。zhōng dāng jié qí lì,chǎn zhì wèi tōng qú。
旗旄侍天子,安驾五辂车。qí máo shì tiān zi,ān jià wǔ lù chē。
尽驱天子民,垂白歌其隅。jǐn qū tiān zi mín,chuí bái gē qí yú。
子其从我游,有志知何如。zi qí cóng wǒ yóu,yǒu zhì zhī hé rú。

巩县初见黄河

欧阳修

河决三门合四水,径流万里东输海。hé jué sān mén hé sì shuǐ,jìng liú wàn lǐ dōng shū hǎi。
巩洛之山夹而峙,河来啮山作沙嘴。gǒng luò zhī shān jiā ér zhì,hé lái niè shān zuò shā zuǐ。
山形迤逦若奔避,河益汹汹怒而詈。shān xíng yí lǐ ruò bēn bì,hé yì xiōng xiōng nù ér lì。
舟师弭楫不以帆,顷刻奔过不及视。zhōu shī mǐ jí bù yǐ fān,qǐng kè bēn guò bù jí shì。
舞波渊旋投沙渚,聚沫倏忽为平地。wǔ bō yuān xuán tóu shā zhǔ,jù mò shū hū wèi píng dì。
下窥莫测浊且深,痴龙怪鱼肆凭恃。xià kuī mò cè zhuó qiě shēn,chī lóng guài yú sì píng shì。
我生居南不识河,但见禹贡书之记。wǒ shēng jū nán bù shí hé,dàn jiàn yǔ gòng shū zhī jì。
其言河状钜且猛,验河质书信皆是。qí yán hé zhuàng jù qiě měng,yàn hé zhì shū xìn jiē shì。
昔者帝尧与帝舜,有子朱商不堪嗣。xī zhě dì yáo yǔ dì shùn,yǒu zi zhū shāng bù kān sì。
皇天意欲开禹圣,以水病尧民以溃。huáng tiān yì yù kāi yǔ shèng,yǐ shuǐ bìng yáo mín yǐ kuì。
尧愁下人瘦若腊,众臣荐鲧帝曰试。yáo chóu xià rén shòu ruò là,zhòng chén jiàn gǔn dì yuē shì。
试之九载功不效,遂殛羽山惭而毙。shì zhī jiǔ zài gōng bù xiào,suì jí yǔ shān cán ér bì。
禹羞父罪哀且勤,天始以书畀于姒。yǔ xiū fù zuì āi qiě qín,tiān shǐ yǐ shū bì yú sì。
书曰五行水润下,禹得其术因而治。shū yuē wǔ xíng shuǐ rùn xià,yǔ dé qí shù yīn ér zhì。
凿山疏流浚畎浍,分擘枝派有条理。záo shān shū liú jùn quǎn huì,fēn bāi zhī pài yǒu tiáo lǐ。
万邦入贡九州宅,生人始免生鳞尾。wàn bāng rù gòng jiǔ zhōu zhái,shēng rén shǐ miǎn shēng lín wěi。
功深德大夏以家,施及三代蒙其利。gōng shēn dé dà xià yǐ jiā,shī jí sān dài méng qí lì。
江海淮济洎汉沔,岂不浩渺汪而大。jiāng hǎi huái jì jì hàn miǎn,qǐ bù hào miǎo wāng ér dà。
收波卷怒畏威德,万古不敢肆凶厉。shōu bō juǎn nù wèi wēi dé,wàn gǔ bù gǎn sì xiōng lì。
惟兹浊流不可律,历自秦汉尤为害。wéi zī zhuó liú bù kě lǜ,lì zì qín hàn yóu wèi hài。
崩坚决壅势益横,斜跳旁出惟其意。bēng jiān jué yōng shì yì héng,xié tiào páng chū wéi qí yì。
制之以力不以德,驱民就溺财随弊。zhì zhī yǐ lì bù yǐ dé,qū mín jiù nì cái suí bì。
盖闻河源出昆仑,其山上高大无际。gài wén hé yuán chū kūn lún,qí shān shàng gāo dà wú jì。
自高泻下若激箭,一直一曲一千里。zì gāo xiè xià ruò jī jiàn,yī zhí yī qū yī qiān lǐ。
湍雄冲急乃迸溢,其势不得不然尔。tuān xióng chōng jí nǎi bèng yì,qí shì bù dé bù rán ěr。
前岁河怒惊滑民,浸漱洋洋淫不止。qián suì hé nù jīng huá mín,jìn shù yáng yáng yín bù zhǐ。
滑人奔走若锋骇,河伯视之以为戏。huá rén bēn zǒu ruò fēng hài,hé bó shì zhī yǐ wèi xì。
呀呀怒口缺若门,日啖薪石万万计。ya ya nù kǒu quē ruò mén,rì dàn xīn shí wàn wàn jì。
明堂天子圣且神,悼河不仁嗟曰喟。míng táng tiān zi shèng qiě shén,dào hé bù rén jiē yuē kuì。
河伯素顽不可令,至诚一感惶且畏。hé bó sù wán bù kě lìng,zhì chéng yī gǎn huáng qiě wèi。
引流辟易趋故道,闭口不敢烦官吏。yǐn liú pì yì qū gù dào,bì kǒu bù gǎn fán guān lì。
遵涂率职直东下,咫尺莫可离其次。zūn tú lǜ zhí zhí dōng xià,zhǐ chǐ mò kě lí qí cì。
尔来岁星行一周,民牛饱刍邦羡费。ěr lái suì xīng xíng yī zhōu,mín niú bǎo chú bāng xiàn fèi。
滑人居河饮河流,耕河之壖浸河濆。huá rén jū hé yǐn hé liú,gēng hé zhī ruán jìn hé fén。
嗟河改凶作民福,呜呼明堂圣天子。jiē hé gǎi xiōng zuò mín fú,wū hū míng táng shèng tiān zi。

代书寄尹十一兄杨十六王三

欧阳修

并辔登北原,分首昭陵道。bìng pèi dēng běi yuán,fēn shǒu zhāo líng dào。
秋风吹行衣,落日下霜草。qiū fēng chuī xíng yī,luò rì xià shuāng cǎo。
昔日憩巩县,信马行苦早。xī rì qì gǒng xiàn,xìn mǎ xíng kǔ zǎo。
行行过任村,遂历黄河隩。xíng xíng guò rèn cūn,suì lì huáng hé ào。
登高望河流,汹汹若怒闹。dēng gāo wàng hé liú,xiōng xiōng ruò nù nào。
予生平居南,但闻河浩渺。yǔ shēng píng jū nán,dàn wén hé hào miǎo。
停鞍暂游目,茫洋肆惊眺。tíng ān zàn yóu mù,máng yáng sì jīng tiào。
并河行数曲,山坡亦萦绕。bìng hé xíng shù qū,shān pō yì yíng rào。
罂子与山口,呀险乃天灶。yīng zi yǔ shān kǒu,ya xiǎn nǎi tiān zào。
秤钩真如钩,上下欲颠倒。chèng gōu zhēn rú gōu,shàng xià yù diān dào。
虎牢吏当关,讥问名已告。hǔ láo lì dāng guān,jī wèn míng yǐ gào。
荥阳夜闻雨,故人留我笑。xíng yáng yè wén yǔ,gù rén liú wǒ xiào。
明朝已高尘,輤车引旌纛。míng cháo yǐ gāo chén,qiàn chē yǐn jīng dào。
传云送主丧,窀穸诣坟兆。chuán yún sòng zhǔ sàng,zhūn xī yì fén zhào。
后乘皆辎軿,轮毂相辉照。hòu chéng jiē zī píng,lún gǔ xiāng huī zhào。
辟易未及避,庐儿已呵噭。pì yì wèi jí bì,lú ér yǐ hē jiào。
午出郑东门,下马仆射庙。wǔ chū zhèng dōng mén,xià mǎ pū shè miào。
中牟去郑远,记里十馀堠。zhōng móu qù zhèng yuǎn,jì lǐ shí yú hòu。
抵牟日已暮,仆马困米槁。dǐ móu rì yǐ mù,pū mǎ kùn mǐ gǎo。
渐望阊阖门,崛若中天表。jiàn wàng chāng hé mén,jué ruò zhōng tiān biǎo。
趋门争道入,羁鞅不及掉。qū mén zhēng dào rù,jī yāng bù jí diào。
浪墥游九衢,风埃叹何浩。làng dǒng yóu jiǔ qú,fēng āi tàn hé hào。
京师天下聚,奔走纷扰扰。jīng shī tiān xià jù,bēn zǒu fēn rǎo rǎo。
但闻街鼓喧,忽忽夜复晓。dàn wén jiē gǔ xuān,hū hū yè fù xiǎo。
追怀洛中俊,已动思归操。zhuī huái luò zhōng jùn,yǐ dòng sī guī cāo。
为别未期月,音尘一何杳。wèi bié wèi qī yuè,yīn chén yī hé yǎo。
因书写行役,聊以为君导。yīn shū xiě xíng yì,liáo yǐ wèi jūn dǎo。

别圣俞

欧阳修

车马古城隅,喧喧分晓色。chē mǎ gǔ chéng yú,xuān xuān fēn xiǎo sè。
行人念归涂,居者徒惨恻。xíng rén niàn guī tú,jū zhě tú cǎn cè。
薄宦共羁旅,论交喜金石。báo huàn gòng jī lǚ,lùn jiāo xǐ jīn shí。
荐以朋酒欢,宁知岁月适。jiàn yǐ péng jiǔ huān,níng zhī suì yuè shì。
人事坐云变,出处俄乖隔。rén shì zuò yún biàn,chū chù é guāi gé。
关山自兹始,挥袂举轻策。guān shān zì zī shǐ,huī mèi jǔ qīng cè。
岁暮寒云多,野旷阴风积。suì mù hán yún duō,yě kuàng yīn fēng jī。
征蹄践严霜,别酒临长陌。zhēng tí jiàn yán shuāng,bié jiǔ lín zhǎng mò。
应念同时人,独为未归客。yīng niàn tóng shí rén,dú wèi wèi guī kè。

送刘秀才归河内

欧阳修

落日古京门,车马动行色。luò rì gǔ jīng mén,chē mǎ dòng xíng sè。
河上多悲风,山阳有归客。hé shàng duō bēi fēng,shān yáng yǒu guī kè。
朽箧蠹虫篆,遗文摹鸟迹。xiǔ qiè dù chóng zhuàn,yí wén mó niǎo jì。
言干有司知,岂顾时人识。yán gàn yǒu sī zhī,qǐ gù shí rén shí。
山陂岁始寒,霰雪密已积。shān bēi suì shǐ hán,xiàn xuě mì yǐ jī。
还家宁久留,方言事征轭。hái jiā níng jiǔ liú,fāng yán shì zhēng è。

答钱寺丞忆伊川

欧阳修

之子问伊川,伊川已春色。zhī zi wèn yī chuān,yī chuān yǐ chūn sè。
绿芷杂芳浦,青溪含白石。lǜ zhǐ zá fāng pǔ,qīng xī hán bái shí。
山阿昔留赏,屐齿无遗迹。shān ā xī liú shǎng,jī chǐ wú yí jì。
惟有岩桂花,留芳待归客。wéi yǒu yán guì huā,liú fāng dài guī kè。

书怀感事寄梅圣俞

欧阳修

相别始一岁,幽忧有百端。xiāng bié shǐ yī suì,yōu yōu yǒu bǎi duān。
乃知一世中,少乐多悲患。nǎi zhī yī shì zhōng,shǎo lè duō bēi huàn。
每忆少年日,未知人事艰。měi yì shǎo nián rì,wèi zhī rén shì jiān。
颠狂无所阂,落魄去羁牵。diān kuáng wú suǒ hé,luò pò qù jī qiān。
三月入洛阳,春深花未残。sān yuè rù luò yáng,chūn shēn huā wèi cán。
龙门翠郁郁,伊水清潺潺。lóng mén cuì yù yù,yī shuǐ qīng chán chán。
逢君伊水畔,一见已开颜。féng jūn yī shuǐ pàn,yī jiàn yǐ kāi yán。
不暇谒大尹,相携步香山。bù xiá yè dà yǐn,xiāng xié bù xiāng shān。
自兹惬所适,便若投山猿。zì zī qiè suǒ shì,biàn ruò tóu shān yuán。
幕府足文士,相公方好贤。mù fǔ zú wén shì,xiāng gōng fāng hǎo xián。
希深好风骨,迥出风尘间。xī shēn hǎo fēng gǔ,jiǒng chū fēng chén jiān。
师鲁心磊落,高谈羲与轩。shī lǔ xīn lěi luò,gāo tán xī yǔ xuān。
子渐口若讷,诵书坐千言。zi jiàn kǒu ruò nè,sòng shū zuò qiān yán。
彦国善饮酒,百盏颜未丹。yàn guó shàn yǐn jiǔ,bǎi zhǎn yán wèi dān。
几道事闲远,风流如谢安。jǐ dào shì xián yuǎn,fēng liú rú xiè ān。
子聪作参军,常跨破虎鞯。zi cōng zuò cān jūn,cháng kuà pò hǔ jiān。
子野乃秃翁,戏弄时脱冠。zi yě nǎi tū wēng,xì nòng shí tuō guān。
次公才旷奇,王霸驰笔端。cì gōng cái kuàng qí,wáng bà chí bǐ duān。
圣俞善吟哦,共嘲为阆仙。shèng yú shàn yín ó,gòng cháo wèi láng xiān。
惟予号达老,醉必如张颠。wéi yǔ hào dá lǎo,zuì bì rú zhāng diān。
洛阳古郡邑,万户美风烟。luò yáng gǔ jùn yì,wàn hù měi fēng yān。
荒凉见宫阙,表里壮河山。huāng liáng jiàn gōng quē,biǎo lǐ zhuàng hé shān。
相将日无事,上马若鸿翩。xiāng jiāng rì wú shì,shàng mǎ ruò hóng piān。
出门尽垂柳,信步即名园。chū mén jǐn chuí liǔ,xìn bù jí míng yuán。
嫩箨筠粉暗,渌池萍锦翻。nèn tuò yún fěn àn,lù chí píng jǐn fān。
残花落酒面,飞絮拂归鞍。cán huā luò jiǔ miàn,fēi xù fú guī ān。
寻尽水与竹,忽去嵩峰巅。xún jǐn shuǐ yǔ zhú,hū qù sōng fēng diān。
青苍缘万仞,杳蔼望三川。qīng cāng yuán wàn rèn,yǎo ǎi wàng sān chuān。
花草窥涧窦,崎岖寻石泉。huā cǎo kuī jiàn dòu,qí qū xún shí quán。
君吟倚树立,我醉攲云眠。jūn yín yǐ shù lì,wǒ zuì qī yún mián。
子聪疑日近,谓若手可攀。zi cōng yí rì jìn,wèi ruò shǒu kě pān。
共题三醉石,留在八仙坛。gòng tí sān zuì shí,liú zài bā xiān tán。
水云心已倦,归坐正杯盘。shuǐ yún xīn yǐ juàn,guī zuò zhèng bēi pán。
飞琼始十八,妖妙犹双环。fēi qióng shǐ shí bā,yāo miào yóu shuāng huán。
寒篁暖凤嘴,银甲调雁弦。hán huáng nuǎn fèng zuǐ,yín jiǎ diào yàn xián。
自制白云曲,始送黄金船。zì zhì bái yún qū,shǐ sòng huáng jīn chuán。
珠帘卷明月,夜气如春烟。zhū lián juǎn míng yuè,yè qì rú chūn yān。
灯花弄粉色,酒红生脸莲。dēng huā nòng fěn sè,jiǔ hóng shēng liǎn lián。
东堂榴花好,点缀裙腰鲜。dōng táng liú huā hǎo,diǎn zhuì qún yāo xiān。
插花云髻上,展簟绿阴前。chā huā yún jì shàng,zhǎn diàn lǜ yīn qián。
乐事不可极,酣歌变为叹。lè shì bù kě jí,hān gē biàn wèi tàn。
诏书走东下,丞相忽南迁。zhào shū zǒu dōng xià,chéng xiāng hū nán qiān。
送之伊水头,相顾泪潸潸。sòng zhī yī shuǐ tóu,xiāng gù lèi shān shān。
腊月相公去,君随赴春官。là yuè xiāng gōng qù,jūn suí fù chūn guān。
送君白马寺,独入东上门。sòng jūn bái mǎ sì,dú rù dōng shàng mén。
故府谁同在,新年独未还。gù fǔ shuí tóng zài,xīn nián dú wèi hái。
当时作此语,闻者已依然。dāng shí zuò cǐ yǔ,wén zhě yǐ yī rán。

闻梅二授德兴令

欧阳修

君家小谢城,为客洛阳里。jūn jiā xiǎo xiè chéng,wèi kè luò yáng lǐ。
绿发方少年,青衫喜为吏。lǜ fā fāng shǎo nián,qīng shān xǐ wèi lì。
重湖乱山绿,归梦寄千里。zhòng hú luàn shān lǜ,guī mèng jì qiān lǐ。
洛浦见秋鸿,江南老芳芷。luò pǔ jiàn qiū hóng,jiāng nán lǎo fāng zhǐ。
自言北地禽,能感南人耳。zì yán běi dì qín,néng gǎn nán rén ěr。
京国本繁华,驰逐多英轨。jīng guó běn fán huá,chí zhú duō yīng guǐ。
争歌白雪曲,取酒西城市。zhēng gē bái xuě qū,qǔ jiǔ xī chéng shì。
朝逢油壁车,暮结青骢尾。cháo féng yóu bì chē,mù jié qīng cōng wěi。
岁月倏可忘,行乐方未已。suì yuè shū kě wàng,xíng lè fāng wèi yǐ。
忽尔畏简书,翻然浩归思。hū ěr wèi jiǎn shū,fān rán hào guī sī。
江山故国近,风物饶阳美。jiāng shān gù guó jìn,fēng wù ráo yáng měi。
楚柚烟中黄,吴莼波上紫。chǔ yòu yān zhōng huáng,wú chún bō shàng zǐ。
还乡问井邑,上堂多庆喜。hái xiāng wèn jǐng yì,shàng táng duō qìng xǐ。
离别古所难,更畏秋风起。lí bié gǔ suǒ nán,gèng wèi qiū fēng qǐ。

戏赠

欧阳修

莫愁家住洛川傍,十五纤腰闻四方。mò chóu jiā zhù luò chuān bàng,shí wǔ xiān yāo wén sì fāng。
堂上金樽邀上客,门前白马系垂杨。táng shàng jīn zūn yāo shàng kè,mén qián bái mǎ xì chuí yáng。
春风满城花满树,落日花光争粉光。chūn fēng mǎn chéng huā mǎn shù,luò rì huā guāng zhēng fěn guāng。
城头行人莫驻马,一曲能令君断肠。chéng tóu xíng rén mò zhù mǎ,yī qū néng lìng jūn duàn cháng。

寄左军巡刘判官

欧阳修

遥听洛城钟,独渡伊川水。yáo tīng luò chéng zhōng,dú dù yī chuān shuǐ。
绿树郁参差,行人去无已。lǜ shù yù cān chà,xíng rén qù wú yǐ。
因高望京邑,驱马沿山趾。yīn gāo wàng jīng yì,qū mǎ yán shān zhǐ。
落日乱峰多,龙门何处是。luò rì luàn fēng duō,lóng mén hé chù shì。

罢官后初还襄城弊居述怀十韵回寄洛中旧寮

欧阳修

路尽见家山,欣然望吾庐。lù jǐn jiàn jiā shān,xīn rán wàng wú lú。
陋巷叩柴扉,迎候遥惊呼。lòu xiàng kòu chái fēi,yíng hòu yáo jīng hū。
儿童戏竹马,田里邀篮舆。ér tóng xì zhú mǎ,tián lǐ yāo lán yú。
春桑郁已绿,岁事催农夫。chūn sāng yù yǐ lǜ,suì shì cuī nóng fū。
朝日飞雉雊,东皋新雨馀。cháo rì fēi zhì gòu,dōng gāo xīn yǔ yú。
植杖望远林,行歌登故墟。zhí zhàng wàng yuǎn lín,xíng gē dēng gù xū。
夙志在一壑,兹焉将荷锄。sù zhì zài yī hè,zī yān jiāng hé chú。
言谢洛社友,因招洛中愚。yán xiè luò shè yǒu,yīn zhāo luò zhōng yú。
马卿已倦客,严安犹献书。mǎ qīng yǐ juàn kè,yán ān yóu xiàn shū。
行矣方于役,岂能遂归欤。xíng yǐ fāng yú yì,qǐ néng suì guī yú。