古诗词

自岐

欧阳修

岐江望平陆,百里千馀岭。qí jiāng wàng píng lù,bǎi lǐ qiān yú lǐng。
萧条断烟火,莽苍无人境。xiāo tiáo duàn yān huǒ,mǎng cāng wú rén jìng。
峰峦互前后,南北失壬丙。fēng luán hù qián hòu,nán běi shī rén bǐng。
天秋云愈高,木落岁方冷。tiān qiū yún yù gāo,mù luò suì fāng lěng。
水涉愁蜮射,林行忧虎猛。shuǐ shè chóu yù shè,lín xíng yōu hǔ měng。
万仞悬岩崖,一彴履枯梗。wàn rèn xuán yán yá,yī zhuó lǚ kū gěng。
缘危类猿猱,陷淖若蛙黾。yuán wēi lèi yuán náo,xiàn nào ruò wā mǐn。
腰舆惧倾扑,烦马倦鞭警。yāo yú jù qīng pū,fán mǎ juàn biān jǐng。
攀跻诚畏涂,习俗羡蛮犷。pān jī chéng wèi tú,xí sú xiàn mán guǎng。
度隘足虽踠,因高目还骋。dù ài zú suī wǎn,yīn gāo mù hái chěng。
九野画荆衡,群山乱巫郢。jiǔ yě huà jīng héng,qún shān luàn wū yǐng。
烟岚互明灭,点缀成图屏。yān lán hù míng miè,diǎn zhuì chéng tú píng。
时时度深谷,往往得佳景。shí shí dù shēn gǔ,wǎng wǎng dé jiā jǐng。
翠树郁如盖,飞泉溜垂绠。cuì shù yù rú gài,fēi quán liū chuí gěng。
幽花乱黄紫,茜粲弄光影。yōu huā luàn huáng zǐ,qiàn càn nòng guāng yǐng。
山鸟啭成歌,寒蜩嘒如哽。shān niǎo zhuàn chéng gē,hán tiáo huì rú gěng。
登临虽云劳,巨细得周省。dēng lín suī yún láo,jù xì dé zhōu shěng。
晨装趁徒旅,夕宿访闾井。chén zhuāng chèn tú lǚ,xī sù fǎng lǘ jǐng。
村暗水茫茫,鸡鸣星耿耿。cūn àn shuǐ máng máng,jī míng xīng gěng gěng。
登高近佳节,归思时引领。dēng gāo jìn jiā jié,guī sī shí yǐn lǐng。
溪菊荐山樽,田鴽佐烹鼎。xī jú jiàn shān zūn,tián rú zuǒ pēng dǐng。
家近梦先归,夜寒衾屡整。jiā jìn mèng xiān guī,yè hán qīn lǚ zhěng。
崎岖念行役,昔宿已为永。qí qū niàn xíng yì,xī sù yǐ wèi yǒng。
岂如江上舟,棹歌方酩酊。qǐ rú jiāng shàng zhōu,zhào gē fāng mǐng dīng。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

浪淘沙令

欧阳修

把酒祝东风,且共从容。bǎ jiǔ zhù dōng fēng,qiě gòng cóng róng。
垂杨紫陌洛城东,总是当时携手处,游遍芳丛。chuí yáng zǐ mò luò chéng dōng,zǒng shì dāng shí xié shǒu chù,yóu biàn fāng cóng。
聚散苦匆匆,此恨无穷。jù sàn kǔ cōng cōng,cǐ hèn wú qióng。
今年花胜去年红,可惜明年花更好,知与谁同?jīn nián huā shèng qù nián hóng,kě xī míng nián huā gèng hǎo,zhī yǔ shuí tóng?

朝中措·送刘仲原甫出守维扬

欧阳修

平山阑槛倚晴空,山色有无中。píng shān lán kǎn yǐ qíng kōng,shān sè yǒu wú zhōng。
手种堂前垂柳,别来几度春风。shǒu zhǒng táng qián chuí liǔ,bié lái jǐ dù chūn fēng。
文章太守,挥毫万字,一饮千钟。wén zhāng tài shǒu,huī háo wàn zì,yī yǐn qiān zhōng。
行乐直须年少,尊前看取衰翁。xíng lè zhí xū nián shǎo,zūn qián kàn qǔ shuāi wēng。

生查子·元夕

欧阳修

去年元夜时,花市灯如昼。qù nián yuán yè shí,huā shì dēng rú zhòu。
月上柳梢头,人约黄昏后。yuè shàng liǔ shāo tóu,rén yuē huáng hūn hòu。
今年元夜时,月与灯依旧。jīn nián yuán yè shí,yuè yǔ dēng yī jiù。
不见去年人,泪满春衫袖。bù jiàn qù nián rén,lèi mǎn chūn shān xiù。

蝶恋花

欧阳修

庭院深深深几许?杨柳堆烟,帘幕无重数。tíng yuàn shēn shēn shēn jǐ xǔ?yáng liǔ duī yān,lián mù wú zhòng shù。
玉勒雕鞍游冶处,楼高不见章台路。yù lēi diāo ān yóu yě chù,lóu gāo bù jiàn zhāng tái lù。
雨横风狂三月暮,门掩黄昏,无计留春住。yǔ héng fēng kuáng sān yuè mù,mén yǎn huáng hūn,wú jì liú chūn zhù。
泪眼问花花不语,乱红飞过秋千去。lèi yǎn wèn huā huā bù yǔ,luàn hóng fēi guò qiū qiān qù。

玉楼春·别后不知君远近

欧阳修

别后不知君远近,触目凄凉多少闷!渐行渐远渐无书,水阔鱼沉何处问?bié hòu bù zhī jūn yuǎn jìn,chù mù qī liáng duō shǎo mèn!jiàn xíng jiàn yuǎn jiàn wú shū,shuǐ kuò yú chén hé chù wèn?
夜深风竹敲秋韵,万叶千声皆是恨。yè shēn fēng zhú qiāo qiū yùn,wàn yè qiān shēng jiē shì hèn。
故攲单枕梦中寻,梦又不成灯又烬。gù qī dān zhěn mèng zhōng xún,mèng yòu bù chéng dēng yòu jìn。

青玉案·一年春事都来几

欧阳修

一年春事都来几?早过了、三之二。yī nián chūn shì dōu lái jǐ?zǎo guò le sān zhī èr。
绿暗红嫣浑可事。lǜ àn hóng yān hún kě shì。
绿杨庭院,暖风帘幕,有个人憔悴。lǜ yáng tíng yuàn,nuǎn fēng lián mù,yǒu gè rén qiáo cuì。
买花载酒长安市,又争似家山见桃李?不枉东风吹客泪,相思难表,梦魂无据,惟有归来是。mǎi huā zài jiǔ zhǎng ān shì,yòu zhēng shì jiā shān jiàn táo lǐ?bù wǎng dōng fēng chuī kè lèi,xiāng sī nán biǎo,mèng hún wú jù,wéi yǒu guī lái shì。

南歌子

欧阳修

凤髻金泥带,龙纹玉掌梳。fèng jì jīn ní dài,lóng wén yù zhǎng shū。
走来窗下笑相扶,爱道画眉深浅入时无。zǒu lái chuāng xià xiào xiāng fú,ài dào huà méi shēn qiǎn rù shí wú。
弄笔偎人久,描花试手初。nòng bǐ wēi rén jiǔ,miáo huā shì shǒu chū。
等闲妨了绣工夫,笑问鸳鸯两字怎生书?děng xián fáng le xiù gōng fū,xiào wèn yuān yāng liǎng zì zěn shēng shū?

浣溪沙

欧阳修

堤上游人逐画船,拍堤春水四垂天。dī shàng yóu rén zhú huà chuán,pāi dī chūn shuǐ sì chuí tiān。
绿杨楼外出秋千。lǜ yáng lóu wài chū qiū qiān。
白发戴花君莫笑,六幺催拍盏频传。bái fā dài huā jūn mò xiào,liù yāo cuī pāi zhǎn pín chuán。
人生何处似尊前?rén shēng hé chù shì zūn qián?

采桑子

欧阳修

群芳过后西湖好,狼藉残红,飞絮蒙蒙,垂柳阑干尽日风。qún fāng guò hòu xī hú hǎo,láng jí cán hóng,fēi xù méng méng,chuí liǔ lán gàn jǐn rì fēng。
笙歌散尽游人去,始觉春空,垂下帘栊,双燕归来细雨中。shēng gē sàn jǐn yóu rén qù,shǐ jué chūn kōng,chuí xià lián lóng,shuāng yàn guī lái xì yǔ zhōng。

诉衷情令

欧阳修

清晨帘幕卷轻霜,呵手试梅妆。qīng chén lián mù juǎn qīng shuāng,hē shǒu shì méi zhuāng。
都缘自有离恨,故画作远山长。dōu yuán zì yǒu lí hèn,gù huà zuò yuǎn shān zhǎng。
思往事,惜流芳,易成伤。sī wǎng shì,xī liú fāng,yì chéng shāng。
拟歌先敛,欲笑还颦,最断人肠。nǐ gē xiān liǎn,yù xiào hái pín,zuì duàn rén cháng。

踏莎行

欧阳修

候馆梅残,溪桥柳细,草薰风暖摇征辔。hòu guǎn méi cán,xī qiáo liǔ xì,cǎo xūn fēng nuǎn yáo zhēng pèi。
离愁渐远渐无穷,迢迢不断如春水。lí chóu jiàn yuǎn jiàn wú qióng,tiáo tiáo bù duàn rú chūn shuǐ。
寸寸柔肠,盈盈粉泪,楼高莫近危阑倚。cùn cùn róu cháng,yíng yíng fěn lèi,lóu gāo mò jìn wēi lán yǐ。
平芜尽处是春山,行人更在春山外。píng wú jǐn chù shì chūn shān,xíng rén gèng zài chūn shān wài。

玉楼春

欧阳修

尊前拟把归期说,欲语春容先惨咽。zūn qián nǐ bǎ guī qī shuō,yù yǔ chūn róng xiān cǎn yàn。
人生自是有情痴,此恨不关风与月。rén shēng zì shì yǒu qíng chī,cǐ hèn bù guān fēng yǔ yuè。
离歌且莫翻新阕,一曲能教肠寸结。lí gē qiě mò fān xīn què,yī qū néng jiào cháng cùn jié。
直须看尽洛城花,始共春风容易别。zhí xū kàn jǐn luò chéng huā,shǐ gòng chūn fēng róng yì bié。

采桑子

欧阳修

轻舟短棹西湖好,绿水逶迤,芳草长堤,隐隐笙歌处处随。qīng zhōu duǎn zhào xī hú hǎo,lǜ shuǐ wēi yí,fāng cǎo zhǎng dī,yǐn yǐn shēng gē chù chù suí。
无风水面琉璃滑,不觉船移,微动涟漪,惊起沙禽掠岸飞。wú fēng shuǐ miàn liú lí huá,bù jué chuán yí,wēi dòng lián yī,jīng qǐ shā qín lüè àn fēi。

采桑子

欧阳修

画船载酒西湖好,急管繁弦,玉盏催传,稳泛平波任醉眠。huà chuán zài jiǔ xī hú hǎo,jí guǎn fán xián,yù zhǎn cuī chuán,wěn fàn píng bō rèn zuì mián。
行云却在行舟下,空水澄鲜,俯仰留连,疑是湖中别有天。xíng yún què zài xíng zhōu xià,kōng shuǐ chéng xiān,fǔ yǎng liú lián,yí shì hú zhōng bié yǒu tiān。

采桑子·何人解赏西湖好

欧阳修

何人解赏西湖好,佳景无时。hé rén jiě shǎng xī hú hǎo,jiā jǐng wú shí。
飞盖相追。fēi gài xiāng zhuī。
贪向花间醉玉巵。tān xiàng huā jiān zuì yù zhī。
谁知闲凭阑干处,芳草斜晖。shuí zhī xián píng lán gàn chù,fāng cǎo xié huī。
水远烟微。shuǐ yuǎn yān wēi。
一点沧洲白鹭飞。yī diǎn cāng zhōu bái lù fēi。
10781234567»