古诗词

答谢景山遗古瓦砚歌

欧阳修

火数四百炎灵销,谁其代者当涂高。huǒ shù sì bǎi yán líng xiāo,shuí qí dài zhě dāng tú gāo。
穷奸极酷不易取,始知文章基扃牢。qióng jiān jí kù bù yì qǔ,shǐ zhī wén zhāng jī jiōng láo。
坐挥长喙啄天下,豪杰竞起如猬毛。zuò huī zhǎng huì zhuó tiān xià,háo jié jìng qǐ rú wèi máo。
董吕傕汜相继死,绍术权备争咆咻。dǒng lǚ jué sì xiāng jì sǐ,shào shù quán bèi zhēng páo xiū。
力彊者胜怯者败,岂较才德为功劳。lì jiàng zhě shèng qiè zhě bài,qǐ jiào cái dé wèi gōng láo。
然犹到手不敢取,而使螟蝗生蝮蜪。rán yóu dào shǒu bù gǎn qǔ,ér shǐ míng huáng shēng fù táo。
子丕当初不自耻,敢谓舜禹传之尧。zi pī dāng chū bù zì chǐ,gǎn wèi shùn yǔ chuán zhī yáo。
得之以此失亦此,谁知三马食一槽。dé zhī yǐ cǐ shī yì cǐ,shuí zhī sān mǎ shí yī cáo。
当其盛时争意气,叱咤雷雹生风飙。dāng qí shèng shí zhēng yì qì,chì zhà léi báo shēng fēng biāo。
干戈战罢数功阀,周蔑方召尧无皋。gàn gē zhàn bà shù gōng fá,zhōu miè fāng zhào yáo wú gāo。
英雄致酒奉高会,巍然铜雀高岧岧。yīng xióng zhì jiǔ fèng gāo huì,wēi rán tóng què gāo tiáo tiáo。
圆歌宛转激清徵,妙舞左右回纤腰。yuán gē wǎn zhuǎn jī qīng zhēng,miào wǔ zuǒ yòu huí xiān yāo。
一朝西陵看拱木,寂寞穗帐空萧萧。yī cháo xī líng kàn gǒng mù,jì mò suì zhàng kōng xiāo xiāo。
当时凄凉已可叹,而况后世悲前朝。dāng shí qī liáng yǐ kě tàn,ér kuàng hòu shì bēi qián cháo。
高台已倾渐平地,此瓦一坠埋蓬蒿。gāo tái yǐ qīng jiàn píng dì,cǐ wǎ yī zhuì mái péng hāo。
苔文半灭荒土蚀,战血曾经野火烧。tái wén bàn miè huāng tǔ shí,zhàn xuè céng jīng yě huǒ shāo。
败皮弊网各有用,谁使镌镵成凸凹。bài pí bì wǎng gè yǒu yòng,shuí shǐ juān chán chéng tū āo。
景山笔力若牛弩,句遒语老能挥毫。jǐng shān bǐ lì ruò niú nǔ,jù qiú yǔ lǎo néng huī háo。
嗟予夺得何所用,簿领朱墨徒纷淆。jiē yǔ duó dé hé suǒ yòng,bù lǐng zhū mò tú fēn xiáo。
走官南北未尝舍,缇袭三四勤缄包。zǒu guān nán běi wèi cháng shě,tí xí sān sì qín jiān bāo。
有时属思欲飞洒,意绪轧轧难抽缫。yǒu shí shǔ sī yù fēi sǎ,yì xù yà yà nán chōu sāo。
舟行屡备水神夺,往往冥晦遭风涛。zhōu xíng lǚ bèi shuǐ shén duó,wǎng wǎng míng huì zāo fēng tāo。
质顽物久有精怪,常恐变化成灵妖。zhì wán wù jiǔ yǒu jīng guài,cháng kǒng biàn huà chéng líng yāo。
名都所至必传玩,爱之不换鲁宝刀。míng dōu suǒ zhì bì chuán wán,ài zhī bù huàn lǔ bǎo dāo。
长歌送我怪且伟,欲报惭愧无琼瑶。zhǎng gē sòng wǒ guài qiě wěi,yù bào cán kuì wú qióng yáo。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

采桑子

欧阳修

十年前是尊前客,月白风清。shí nián qián shì zūn qián kè,yuè bái fēng qīng。
忧患凋零,老去光阴速可惊。yōu huàn diāo líng,lǎo qù guāng yīn sù kě jīng。
鬓华虽改心无改,试把金觥。bìn huá suī gǎi xīn wú gǎi,shì bǎ jīn gōng。
旧曲重听,犹似当年醉里声。jiù qū zhòng tīng,yóu shì dāng nián zuì lǐ shēng。

望江南·江南蝶

欧阳修

江南蝶,斜日一双双。jiāng nán dié,xié rì yī shuāng shuāng。
身似何郎全傅粉,心如韩寿爱偷香。shēn shì hé láng quán fù fěn,xīn rú hán shòu ài tōu xiāng。
天赋与轻狂。tiān fù yǔ qīng kuáng。
微雨后,薄翅腻烟光。wēi yǔ hòu,báo chì nì yān guāng。
才伴游蜂来小院,又随飞絮过东墙。cái bàn yóu fēng lái xiǎo yuàn,yòu suí fēi xù guò dōng qiáng。
长是为花忙。zhǎng shì wèi huā máng。

长相思

欧阳修

蘋满溪,柳绕堤。píng mǎn xī,liǔ rào dī。
相送行人溪水西,回时陇月低。xiāng sòng xíng rén xī shuǐ xī,huí shí lǒng yuè dī。
烟霏霏,风凄凄。yān fēi fēi,fēng qī qī。
重倚朱门听马嘶,寒鸥相对飞。zhòng yǐ zhū mén tīng mǎ sī,hán ōu xiāng duì fēi。

长相思

欧阳修

花似伊,柳似伊。huā shì yī,liǔ shì yī。
花柳青春人别离,低头双泪垂。huā liǔ qīng chūn rén bié lí,dī tóu shuāng lèi chuí。
长江东,长江西。zhǎng jiāng dōng,zhǎng jiāng xī。
两岸鸳鸯两处飞,相逢知几时。liǎng àn yuān yāng liǎng chù fēi,xiāng féng zhī jǐ shí。

长相思

欧阳修

深花枝。shēn huā zhī。
浅花枝。qiǎn huā zhī。
深浅花枝相并时。shēn qiǎn huā zhī xiāng bìng shí。
花枝难似伊。huā zhī nán shì yī。
玉如肌,柳如眉。yù rú jī,liǔ rú méi。
爱著鹅黄金缕衣。ài zhù é huáng jīn lǚ yī。
啼妆更为谁。tí zhuāng gèng wèi shuí。

减字木兰花

欧阳修

伤怀离抱。shāng huái lí bào。
天若有情天亦老。tiān ruò yǒu qíng tiān yì lǎo。
此意如何。cǐ yì rú hé。
细似轻丝渺似波。xì shì qīng sī miǎo shì bō。
扁舟岸侧。biǎn zhōu àn cè。
枫叶荻花秋索索。fēng yè dí huā qiū suǒ suǒ。
细想前欢。xì xiǎng qián huān。
须著人间比梦间。xū zhù rén jiān bǐ mèng jiān。

减字木兰花

欧阳修

去年残腊。qù nián cán là。
曾折梅花相对插。céng zhé méi huā xiāng duì chā。
人面而今。rén miàn ér jīn。
空有花开无处寻。kōng yǒu huā kāi wú chù xún。
天天不远。tiān tiān bù yuǎn。
把酒拈花重发愿。bǎ jiǔ niān huā zhòng fā yuàn。
愿得和伊。yuàn dé hé yī。
偎雪眠香似旧时。wēi xuě mián xiāng shì jiù shí。

减字木兰花

欧阳修

年来方寸。nián lái fāng cùn。
十日幽欢千日恨。shí rì yōu huān qiān rì hèn。
未会此情。wèi huì cǐ qíng。
白尽人头可得平。bái jǐn rén tóu kě dé píng。
区区堪比。qū qū kān bǐ。
水趁浮萍风趁水。shuǐ chèn fú píng fēng chèn shuǐ。
试望瑶京。shì wàng yáo jīng。
芳草随人上古城。fāng cǎo suí rén shàng gǔ chéng。

减字木兰花

欧阳修

留春不住。liú chūn bù zhù。
燕老莺慵无觅处。yàn lǎo yīng yōng wú mì chù。
说似残春。shuō shì cán chūn。
一老应无却少人。yī lǎo yīng wú què shǎo rén。
风和月好。fēng hé yuè hǎo。
办得黄金须买笑。bàn dé huáng jīn xū mǎi xiào。
爱惜芳时。ài xī fāng shí。
莫待无花空折枝。mò dài wú huā kōng zhé zhī。

清商怨

欧阳修

关河愁思望处满。guān hé chóu sī wàng chù mǎn。
渐素秋向晚。jiàn sù qiū xiàng wǎn。
雁过南云,行人回泪眼。yàn guò nán yún,xíng rén huí lèi yǎn。
双鸾衾裯悔展。shuāng luán qīn chóu huǐ zhǎn。
夜又永、枕孤人远。yè yòu yǒng zhěn gū rén yuǎn。
梦未成归,梅花闻塞管。mèng wèi chéng guī,méi huā wén sāi guǎn。

减字木兰花·其三

欧阳修

楼台向晓。lóu tái xiàng xiǎo。
淡月低云天气好。dàn yuè dī yún tiān qì hǎo。
翠幕风微。cuì mù fēng wēi。
宛转梁州入破时。wǎn zhuǎn liáng zhōu rù pò shí。
香生舞袂。xiāng shēng wǔ mèi。
楚女腰肢天与细。chǔ nǚ yāo zhī tiān yǔ xì。
汗粉重匀。hàn fěn zhòng yún。
酒后轻寒不著人。jiǔ hòu qīng hán bù zhù rén。

减字木兰花·其三

欧阳修

画堂雅宴。huà táng yǎ yàn。
一抹朱弦初入遍。yī mǒ zhū xián chū rù biàn。
慢捻轻笼。màn niǎn qīng lóng。
玉指纤纤嫩剥葱。yù zhǐ xiān xiān nèn bō cōng。
拨头憁利。bō tóu còng lì。
怨月愁花无限意。yuàn yuè chóu huā wú xiàn yì。
红粉轻盈。hóng fěn qīng yíng。
倚暖香檀曲未成。yǐ nuǎn xiāng tán qū wèi chéng。

减字木兰花·其三

欧阳修

歌檀敛袂。gē tán liǎn mèi。
缭绕雕梁尘暗起。liáo rào diāo liáng chén àn qǐ。
柔润清圆。róu rùn qīng yuán。
百琲明珠一线穿。bǎi bèi míng zhū yī xiàn chuān。
樱唇玉齿。yīng chún yù chǐ。
天上仙音心下事。tiān shàng xiān yīn xīn xià shì。
留往行云。liú wǎng xíng yún。
满坐迷魂酒半醺。mǎn zuò mí hún jiǔ bàn xūn。

阮郎归

欧阳修

去年今日落花时。qù nián jīn rì luò huā shí。
依前又见伊。yī qián yòu jiàn yī。
淡匀双脸浅匀眉。dàn yún shuāng liǎn qiǎn yún méi。
青衫透玉肌。qīng shān tòu yù jī。
才会面,便相思。cái huì miàn,biàn xiāng sī。
相思无尽期。xiāng sī wú jǐn qī。
这回相见好相知。zhè huí xiāng jiàn hǎo xiāng zhī。
相知已是迟。xiāng zhī yǐ shì chí。

生查子·其二

欧阳修

含羞整翠鬟,得意频相顾。hán xiū zhěng cuì huán,dé yì pín xiāng gù。
雁柱十三弦,一一春莺语。yàn zhù shí sān xián,yī yī chūn yīng yǔ。
娇云容易飞,梦断知何处。jiāo yún róng yì fēi,mèng duàn zhī hé chù。
深院锁黄昏,阵阵芭蕉雨。shēn yuàn suǒ huáng hūn,zhèn zhèn bā jiāo yǔ。
10781234567»