古诗词

南獠

欧阳修

洪宋区夏广,恢张际四维。hóng sòng qū xià guǎng,huī zhāng jì sì wéi。
狂孽久不耸,民物含春熙。kuáng niè jiǔ bù sǒng,mín wù hán chūn xī。
耆稚适所尚,游泳光华时。qí zhì shì suǒ shàng,yóu yǒng guāng huá shí。
遽然摄提岁,南獠掠边陲。jù rán shè tí suì,nán liáo lüè biān chuí。
予因叩村叟,此事曷如斯。yǔ yīn kòu cūn sǒu,cǐ shì hé rú sī。
初似却人问,未语先涕垂。chū shì què rén wèn,wèi yǔ xiān tì chuí。
收涕谢客问,为客陈始基。shōu tì xiè kè wèn,wèi kè chén shǐ jī。
抚水有上源,水浅山崄巇。fǔ shuǐ yǒu shàng yuán,shuǐ qiǎn shān xiǎn xī。
生民三千室,聚此天一涯。shēng mín sān qiān shì,jù cǐ tiān yī yá。
狠勇复轻脱,性若鹿与麋。hěn yǒng fù qīng tuō,xìng ruò lù yǔ mí。
男夫不耕凿,刀兵动相随。nán fū bù gēng záo,dāo bīng dòng xiāng suí。
宜融两境上,杀人取其赀。yí róng liǎng jìng shàng,shā rén qǔ qí zī。
因斯久久来,此寇易为羁。yīn sī jiǔ jiǔ lái,cǐ kòu yì wèi jī。
鼠窃及蚁聚,近里焉敢窥。shǔ qiè jí yǐ jù,jìn lǐ yān gǎn kuī。
势亦不久住,官军来即驰。shì yì bù jiǔ zhù,guān jūn lái jí chí。
景德祥符后,时移事亦移。jǐng dé xiáng fú hòu,shí yí shì yì yí。
四辅哲且善,天子仁又慈。sì fǔ zhé qiě shàn,tiān zi rén yòu cí。
将军称招安,兵非羽林儿。jiāng jūn chēng zhāo ān,bīng fēi yǔ lín ér。
龙江一牧拙,逻骑材亦非。lóng jiāng yī mù zhuō,luó qí cái yì fēi。
威惠不兼济,徒以官力欺。wēi huì bù jiān jì,tú yǐ guān lì qī。
智略仍复短,从此难羁縻。zhì lüè réng fù duǎn,cóng cǐ nán jī mí。
引兵卸甲岭,部阵自参差。yǐn bīng xiè jiǎ lǐng,bù zhèn zì cān chà。
锋镝殊未接,士卒心先离。fēng dī shū wèi jiē,shì zú xīn xiān lí。
奔走六吏死,明知国挫威。bēn zǒu liù lì sǐ,míng zhī guó cuò wēi。
自兹贼声震,直寇融州湄。zì zī zéi shēng zhèn,zhí kòu róng zhōu méi。
县宇及民庐,燬荡先孑遗。xiàn yǔ jí mín lú,huǐ dàng xiān jié yí。
利镞淬诸毒,中肤无药医。lì zú cuì zhū dú,zhōng fū wú yào yī。
长刀断人股,横尸满通逵。zhǎng dāo duàn rén gǔ,héng shī mǎn tōng kuí。
妇人及孳产,驱负足始归。fù rén jí zī chǎn,qū fù zú shǐ guī。
堂堂过城戍,何人敢正窥。táng táng guò chéng shù,hé rén gǎn zhèng kuī。
外计削奏疏,一一闻宸闱。wài jì xuē zòu shū,yī yī wén chén wéi。
赫尔天斯怒,选将兴王师。hè ěr tiān sī nù,xuǎn jiāng xīng wáng shī。
精甲二万馀,猛毅如虎貔。jīng jiǎ èr wàn yú,měng yì rú hǔ pí。
剑戟凛秋霜,旌棨闪朝曦。jiàn jǐ lǐn qiū shuāng,jīng qǐ shǎn cháo xī。
八营与七萃,岂得多于兹。bā yíng yǔ qī cuì,qǐ dé duō yú zī。
外统三路进,小敌胡能为。wài tǒng sān lù jìn,xiǎo dí hú néng wèi。
前驱已压境,后军犹未知。qián qū yǐ yā jìng,hòu jūn yóu wèi zhī。
逶迤至蛮域,但见空稻畦。wēi yí zhì mán yù,dàn jiàn kōng dào qí。
搜罗一月馀,不战师自罢。sōu luó yī yuè yú,bù zhàn shī zì bà。
荷戈莫言苦,负粮深可悲。hé gē mò yán kǔ,fù liáng shēn kě bēi。
哀哉都督邮,无辜遭屠糜。āi zāi dōu dū yóu,wú gū zāo tú mí。
哓咋计不出,还出招安辞。xiāo zǎ jì bù chū,hái chū zhāo ān cí。
半降半来拒,蛮意犹狐疑。bàn jiàng bàn lái jù,mán yì yóu hú yí。
厚以缯锦赠,狙心诈为卑。hòu yǐ zēng jǐn zèng,jū xīn zhà wèi bēi。
戎帐草草起,贼戈蹑背挥。róng zhàng cǎo cǎo qǐ,zéi gē niè bèi huī。
我聆老叟言,不觉颦双眉。wǒ líng lǎo sǒu yán,bù jué pín shuāng méi。
吮毫兼叠简,占作南獠诗。shǔn háo jiān dié jiǎn,zhàn zuò nán liáo shī。
愿值采诗官,一敷于彤墀。yuàn zhí cǎi shī guān,yī fū yú tóng chí。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

浪淘沙令

欧阳修

把酒祝东风,且共从容。bǎ jiǔ zhù dōng fēng,qiě gòng cóng róng。
垂杨紫陌洛城东,总是当时携手处,游遍芳丛。chuí yáng zǐ mò luò chéng dōng,zǒng shì dāng shí xié shǒu chù,yóu biàn fāng cóng。
聚散苦匆匆,此恨无穷。jù sàn kǔ cōng cōng,cǐ hèn wú qióng。
今年花胜去年红,可惜明年花更好,知与谁同?jīn nián huā shèng qù nián hóng,kě xī míng nián huā gèng hǎo,zhī yǔ shuí tóng?

朝中措·送刘仲原甫出守维扬

欧阳修

平山阑槛倚晴空,山色有无中。píng shān lán kǎn yǐ qíng kōng,shān sè yǒu wú zhōng。
手种堂前垂柳,别来几度春风。shǒu zhǒng táng qián chuí liǔ,bié lái jǐ dù chūn fēng。
文章太守,挥毫万字,一饮千钟。wén zhāng tài shǒu,huī háo wàn zì,yī yǐn qiān zhōng。
行乐直须年少,尊前看取衰翁。xíng lè zhí xū nián shǎo,zūn qián kàn qǔ shuāi wēng。

生查子·元夕

欧阳修

去年元夜时,花市灯如昼。qù nián yuán yè shí,huā shì dēng rú zhòu。
月上柳梢头,人约黄昏后。yuè shàng liǔ shāo tóu,rén yuē huáng hūn hòu。
今年元夜时,月与灯依旧。jīn nián yuán yè shí,yuè yǔ dēng yī jiù。
不见去年人,泪满春衫袖。bù jiàn qù nián rén,lèi mǎn chūn shān xiù。

蝶恋花

欧阳修

庭院深深深几许?杨柳堆烟,帘幕无重数。tíng yuàn shēn shēn shēn jǐ xǔ?yáng liǔ duī yān,lián mù wú zhòng shù。
玉勒雕鞍游冶处,楼高不见章台路。yù lēi diāo ān yóu yě chù,lóu gāo bù jiàn zhāng tái lù。
雨横风狂三月暮,门掩黄昏,无计留春住。yǔ héng fēng kuáng sān yuè mù,mén yǎn huáng hūn,wú jì liú chūn zhù。
泪眼问花花不语,乱红飞过秋千去。lèi yǎn wèn huā huā bù yǔ,luàn hóng fēi guò qiū qiān qù。

玉楼春·别后不知君远近

欧阳修

别后不知君远近,触目凄凉多少闷!渐行渐远渐无书,水阔鱼沉何处问?bié hòu bù zhī jūn yuǎn jìn,chù mù qī liáng duō shǎo mèn!jiàn xíng jiàn yuǎn jiàn wú shū,shuǐ kuò yú chén hé chù wèn?
夜深风竹敲秋韵,万叶千声皆是恨。yè shēn fēng zhú qiāo qiū yùn,wàn yè qiān shēng jiē shì hèn。
故攲单枕梦中寻,梦又不成灯又烬。gù qī dān zhěn mèng zhōng xún,mèng yòu bù chéng dēng yòu jìn。

青玉案·一年春事都来几

欧阳修

一年春事都来几?早过了、三之二。yī nián chūn shì dōu lái jǐ?zǎo guò le sān zhī èr。
绿暗红嫣浑可事。lǜ àn hóng yān hún kě shì。
绿杨庭院,暖风帘幕,有个人憔悴。lǜ yáng tíng yuàn,nuǎn fēng lián mù,yǒu gè rén qiáo cuì。
买花载酒长安市,又争似家山见桃李?不枉东风吹客泪,相思难表,梦魂无据,惟有归来是。mǎi huā zài jiǔ zhǎng ān shì,yòu zhēng shì jiā shān jiàn táo lǐ?bù wǎng dōng fēng chuī kè lèi,xiāng sī nán biǎo,mèng hún wú jù,wéi yǒu guī lái shì。

南歌子

欧阳修

凤髻金泥带,龙纹玉掌梳。fèng jì jīn ní dài,lóng wén yù zhǎng shū。
走来窗下笑相扶,爱道画眉深浅入时无。zǒu lái chuāng xià xiào xiāng fú,ài dào huà méi shēn qiǎn rù shí wú。
弄笔偎人久,描花试手初。nòng bǐ wēi rén jiǔ,miáo huā shì shǒu chū。
等闲妨了绣工夫,笑问鸳鸯两字怎生书?děng xián fáng le xiù gōng fū,xiào wèn yuān yāng liǎng zì zěn shēng shū?

浣溪沙

欧阳修

堤上游人逐画船,拍堤春水四垂天。dī shàng yóu rén zhú huà chuán,pāi dī chūn shuǐ sì chuí tiān。
绿杨楼外出秋千。lǜ yáng lóu wài chū qiū qiān。
白发戴花君莫笑,六幺催拍盏频传。bái fā dài huā jūn mò xiào,liù yāo cuī pāi zhǎn pín chuán。
人生何处似尊前?rén shēng hé chù shì zūn qián?

采桑子

欧阳修

群芳过后西湖好,狼藉残红,飞絮蒙蒙,垂柳阑干尽日风。qún fāng guò hòu xī hú hǎo,láng jí cán hóng,fēi xù méng méng,chuí liǔ lán gàn jǐn rì fēng。
笙歌散尽游人去,始觉春空,垂下帘栊,双燕归来细雨中。shēng gē sàn jǐn yóu rén qù,shǐ jué chūn kōng,chuí xià lián lóng,shuāng yàn guī lái xì yǔ zhōng。

诉衷情令

欧阳修

清晨帘幕卷轻霜,呵手试梅妆。qīng chén lián mù juǎn qīng shuāng,hē shǒu shì méi zhuāng。
都缘自有离恨,故画作远山长。dōu yuán zì yǒu lí hèn,gù huà zuò yuǎn shān zhǎng。
思往事,惜流芳,易成伤。sī wǎng shì,xī liú fāng,yì chéng shāng。
拟歌先敛,欲笑还颦,最断人肠。nǐ gē xiān liǎn,yù xiào hái pín,zuì duàn rén cháng。

踏莎行

欧阳修

候馆梅残,溪桥柳细,草薰风暖摇征辔。hòu guǎn méi cán,xī qiáo liǔ xì,cǎo xūn fēng nuǎn yáo zhēng pèi。
离愁渐远渐无穷,迢迢不断如春水。lí chóu jiàn yuǎn jiàn wú qióng,tiáo tiáo bù duàn rú chūn shuǐ。
寸寸柔肠,盈盈粉泪,楼高莫近危阑倚。cùn cùn róu cháng,yíng yíng fěn lèi,lóu gāo mò jìn wēi lán yǐ。
平芜尽处是春山,行人更在春山外。píng wú jǐn chù shì chūn shān,xíng rén gèng zài chūn shān wài。

玉楼春

欧阳修

尊前拟把归期说,欲语春容先惨咽。zūn qián nǐ bǎ guī qī shuō,yù yǔ chūn róng xiān cǎn yàn。
人生自是有情痴,此恨不关风与月。rén shēng zì shì yǒu qíng chī,cǐ hèn bù guān fēng yǔ yuè。
离歌且莫翻新阕,一曲能教肠寸结。lí gē qiě mò fān xīn què,yī qū néng jiào cháng cùn jié。
直须看尽洛城花,始共春风容易别。zhí xū kàn jǐn luò chéng huā,shǐ gòng chūn fēng róng yì bié。

采桑子

欧阳修

轻舟短棹西湖好,绿水逶迤,芳草长堤,隐隐笙歌处处随。qīng zhōu duǎn zhào xī hú hǎo,lǜ shuǐ wēi yí,fāng cǎo zhǎng dī,yǐn yǐn shēng gē chù chù suí。
无风水面琉璃滑,不觉船移,微动涟漪,惊起沙禽掠岸飞。wú fēng shuǐ miàn liú lí huá,bù jué chuán yí,wēi dòng lián yī,jīng qǐ shā qín lüè àn fēi。

采桑子

欧阳修

画船载酒西湖好,急管繁弦,玉盏催传,稳泛平波任醉眠。huà chuán zài jiǔ xī hú hǎo,jí guǎn fán xián,yù zhǎn cuī chuán,wěn fàn píng bō rèn zuì mián。
行云却在行舟下,空水澄鲜,俯仰留连,疑是湖中别有天。xíng yún què zài xíng zhōu xià,kōng shuǐ chéng xiān,fǔ yǎng liú lián,yí shì hú zhōng bié yǒu tiān。

采桑子·何人解赏西湖好

欧阳修

何人解赏西湖好,佳景无时。hé rén jiě shǎng xī hú hǎo,jiā jǐng wú shí。
飞盖相追。fēi gài xiāng zhuī。
贪向花间醉玉巵。tān xiàng huā jiān zuì yù zhī。
谁知闲凭阑干处,芳草斜晖。shuí zhī xián píng lán gàn chù,fāng cǎo xié huī。
水远烟微。shuǐ yuǎn yān wēi。
一点沧洲白鹭飞。yī diǎn cāng zhōu bái lù fēi。
10781234567»