古诗词

书宜城修水渠记后奉呈朱寺丞

欧阳修

因民之利无难为,使民以说民忘疲。yīn mín zhī lì wú nán wèi,shǐ mín yǐ shuō mín wàng pí。
乐哉朱君鄣灵堤,导鄢及蛮兴众陂。lè zāi zhū jūn zhāng líng dī,dǎo yān jí mán xīng zhòng bēi。
古渠废久人莫知,朱君三月而复之。gǔ qú fèi jiǔ rén mò zhī,zhū jūn sān yuè ér fù zhī。
沃土如膏瘠土肥,百里岁岁无凶菑。wò tǔ rú gāo jí tǔ féi,bǎi lǐ suì suì wú xiōng zāi。
鄢蛮之水流不止,襄人思君无时已。yān mán zhī shuǐ liú bù zhǐ,xiāng rén sī jūn wú shí yǐ。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

思二亭送光禄谢寺丞归滁阳

欧阳修

吾尝思丰乐,魂梦不在身。wú cháng sī fēng lè,hún mèng bù zài shēn。
三年永阳谪,幽谷最来频。sān nián yǒng yáng zhé,yōu gǔ zuì lái pín。
谷口两三家,山泉为四邻。gǔ kǒu liǎng sān jiā,shān quán wèi sì lín。
但闻山泉声,岂识山意春。dàn wén shān quán shēng,qǐ shí shān yì chūn。
春至换群物,花开思故人。chūn zhì huàn qún wù,huā kāi sī gù rén。
故人今何在,憔悴颍之滨。gù rén jīn hé zài,qiáo cuì yǐng zhī bīn。
人去山自绿,春归花更新。rén qù shān zì lǜ,chūn guī huā gèng xīn。
空令谷中叟,笑我种花勤。kōng lìng gǔ zhōng sǒu,xiào wǒ zhǒng huā qín。

堂中画像探题得杜子美

欧阳修

风雅久寂寞,吾思见其人。fēng yǎ jiǔ jì mò,wú sī jiàn qí rén。
杜君诗之豪,来者孰比伦。dù jūn shī zhī háo,lái zhě shú bǐ lún。
生为一身穷,死也万世珍。shēng wèi yī shēn qióng,sǐ yě wàn shì zhēn。
言苟可垂后,士无羞贱贫。yán gǒu kě chuí hòu,shì wú xiū jiàn pín。

和徐生假山

欧阳修

匠智无遗巧,天形极幽探。jiàng zhì wú yí qiǎo,tiān xíng jí yōu tàn。
谓我爱山者,为山列前檐。wèi wǒ ài shān zhě,wèi shān liè qián yán。
颓垣不数尺,万崄由心潜。tuí yuán bù shù chǐ,wàn xiǎn yóu xīn qián。
或开如断裂,或吐似谺?。huò kāi rú duàn liè,huò tǔ shì xiā qīn。
或长随靡迤,或瘦露崆嵌。huò zhǎng suí mí yí,huò shòu lù kōng qiàn。
阴穴觑杳杳,高屏立巉巉。yīn xué qù yǎo yǎo,gāo píng lì chán chán。
后出忽孤耸,群奔沓相参。hòu chū hū gū sǒng,qún bēn dá xiāng cān。
叆若气融结,突如鬼镌镵。ài ruò qì róng jié,tū rú guǐ juān chán。
昔岁贬荆楚,扁舟极东南。xī suì biǎn jīng chǔ,biǎn zhōu jí dōng nán。
孤山马当夹,两岸临江潭。gū shān mǎ dāng jiā,liǎng àn lín jiāng tán。
常恨江水恶,轻风不留帆。cháng hèn jiāng shuǐ è,qīng fēng bù liú fān。
峰峦千万状,可爱不可谈。fēng luán qiān wàn zhuàng,kě ài bù kě tán。
但欲借粉绘,图之挂纨缣。dàn yù jiè fěn huì,tú zhī guà wán jiān。
岂如几席间,百态生浓纤。qǐ rú jǐ xí jiān,bǎi tài shēng nóng xiān。
暮云点新翠,孤烟起朝岚。mù yún diǎn xīn cuì,gū yān qǐ cháo lán。
况此穷冬节,阴飙积凝严。kuàng cǐ qióng dōng jié,yīn biāo jī níng yán。
幽斋喜深处,远目生遐瞻。yōu zhāi xǐ shēn chù,yuǎn mù shēng xiá zhān。
昼卧不移枕,晨兴自开帘。zhòu wò bù yí zhěn,chén xīng zì kāi lián。
吾闻君子居,出处无常占。wú wén jūn zi jū,chū chù wú cháng zhàn。
卷道或独善,施物仁贵兼。juǎn dào huò dú shàn,shī wù rén guì jiān。
于时苟无益,怀禄古所惭。yú shí gǒu wú yì,huái lù gǔ suǒ cán。
嵩山幸不远,薇蕨岂不甘。sōng shān xìng bù yuǎn,wēi jué qǐ bù gān。
自可结幽侣,披云老溪岩。zì kě jié yōu lǚ,pī yún lǎo xī yán。
胡为不即往,一室安且恬。hú wèi bù jí wǎng,yī shì ān qiě tián。
辱子赠可愧,因诗以自谗。rǔ zi zèng kě kuì,yīn shī yǐ zì chán。

送杨员外

欧阳修

予昔走南宫,江湖浩然涉。yǔ xī zǒu nán gōng,jiāng hú hào rán shè。
今来厌尘土,常怀把轻楫。jīn lái yàn chén tǔ,cháng huái bǎ qīng jí。
闻君东南行,山水恣登蹑。wén jūn dōng nán xíng,shān shuǐ zì dēng niè。
秋江湛已清,树色映丹叶。qiū jiāng zhàn yǐ qīng,shù sè yìng dān yè。
羡君舟插栌,去若鱼鼓鬣。xiàn jūn zhōu chā lú,qù ruò yú gǔ liè。
君家兄弟才,门族当世甲。jūn jiā xiōng dì cái,mén zú dāng shì jiǎ。
行期荐贤书,疾驿来上閤。xíng qī jiàn xián shū,jí yì lái shàng gé。

读梅氏诗有感示徐生

欧阳修

子美忽已死,圣俞舍吾南。zi měi hū yǐ sǐ,shèng yú shě wú nán。
嗟吾譬驰车,而失左右骖。jiē wú pì chí chē,ér shī zuǒ yòu cān。
勍敌尝压垒,羸兵当戒严。qíng dí cháng yā lěi,léi bīng dāng jiè yán。
凡人贵勉强,惰逸易安恬。fán rén guì miǎn qiáng,duò yì yì ān tián。
吾既苦多病,交朋复调歼。wú jì kǔ duō bìng,jiāo péng fù diào jiān。
篇章久不作,意思如胶粘。piān zhāng jiǔ bù zuò,yì sī rú jiāo zhān。
良田失时耕,草莽废锄芟。liáng tián shī shí gēng,cǎo mǎng fèi chú shān。
美井不日汲,何由发涛甘。měi jǐng bù rì jí,hé yóu fā tāo gān。
偶开梅氏篇,不觉日挂檐。ǒu kāi méi shì piān,bù jué rì guà yán。
乃知文字乐,愈久益无厌。nǎi zhī wén zì lè,yù jiǔ yì wú yàn。
吾尝哀世人,声利竞争贪。wú cháng āi shì rén,shēng lì jìng zhēng tān。
哇咬聋两耳,死不享韶咸。wa yǎo lóng liǎng ěr,sǐ bù xiǎng sháo xián。
而幸知此乐,又常深讨探。ér xìng zhī cǐ lè,yòu cháng shēn tǎo tàn。
今官得闲散,舍此欲奚耽。jīn guān dé xián sàn,shě cǐ yù xī dān。
顽庸须警策,赖子发其钳。wán yōng xū jǐng cè,lài zi fā qí qián。

初夏刘氏竹林小饮

欧阳修

春荣忽已衰,夏叶换初秀。chūn róng hū yǐ shuāi,xià yè huàn chū xiù。
披荒得深蹊,扫绿荫清昼。pī huāng dé shēn qī,sǎo lǜ yīn qīng zhòu。
万竿交已耸,千亩蔚何富。wàn gān jiāo yǐ sǒng,qiān mǔ wèi hé fù。
惊雷迸狂鞭,雾箨舒文绣。jīng léi bèng kuáng biān,wù tuò shū wén xiù。
虚心高自擢,劲节晚愈瘦。xū xīn gāo zì zhuó,jìn jié wǎn yù shòu。
虽惭桃李妖,岂愧松柏后。suī cán táo lǐ yāo,qǐ kuì sōng bǎi hòu。
川源湛新霁,林麓洗昏雾。chuān yuán zhàn xīn jì,lín lù xǐ hūn wù。
猗猗色可餐,滴滴翠欲溜。yī yī sè kě cān,dī dī cuì yù liū。
况兹夏首月,景物得嘉候。kuàng zī xià shǒu yuè,jǐng wù dé jiā hòu。
晚蝶舞新黄,孤禽弄清咮。wǎn dié wǔ xīn huáng,gū qín nòng qīng zhòu。
窥深入窗蒙,玩密爱林茂。kuī shēn rù chuāng méng,wán mì ài lín mào。
依依带幽涧,隐隐见孤岫。yī yī dài yōu jiàn,yǐn yǐn jiàn gū xiù。
林荪缛堪眠,野汲泠可漱。lín sūn rù kān mián,yě jí líng kě shù。
鸣琴泻山风,高籁发仙奏。míng qín xiè shān fēng,gāo lài fā xiān zòu。
暑却自蠲渴,心闲疑愈疚。shǔ què zì juān kě,xīn xián yí yù jiù。
杯盘杂芬芳,图籍罗左右。bēi pán zá fēn fāng,tú jí luó zuǒ yòu。
怡然忘簪组,释若出羁厩。yí rán wàng zān zǔ,shì ruò chū jī jiù。
矧予怀一丘,未得解黄绶。shěn yǔ huái yī qiū,wèi dé jiě huáng shòu。
官事偶多闲,郊扉须屡叩。guān shì ǒu duō xián,jiāo fēi xū lǚ kòu。
新篁渐添林,晚笋堪荐豆。xīn huáng jiàn tiān lín,wǎn sǔn kān jiàn dòu。
谁邀接䍦公,有酒幸相就。shuí yāo jiē lí gōng,yǒu jiǔ xìng xiāng jiù。

眼有黑花戏书自遣

欧阳修

洛阳三见牡丹月,春醉往往眠人家。luò yáng sān jiàn mǔ dān yuè,chūn zuì wǎng wǎng mián rén jiā。
扬州一遇芍药时,夜饮不觉生朝霞。yáng zhōu yī yù sháo yào shí,yè yǐn bù jué shēng cháo xiá。
天下名花惟有此,樽前乐事更无加。tiān xià míng huā wéi yǒu cǐ,zūn qián lè shì gèng wú jiā。
如今白首春风里,病眼何须厌黑花。rú jīn bái shǒu chūn fēng lǐ,bìng yǎn hé xū yàn hēi huā。

送朱生

欧阳修

万物各有役,无心独浮云。wàn wù gè yǒu yì,wú xīn dú fú yún。
遂令幽居客,日与山云亲。suì lìng yōu jū kè,rì yǔ shān yún qīn。
植桂比芳操,佩兰思洁身。zhí guì bǐ fāng cāo,pèi lán sī jié shēn。
何必濯于水,本无缨上尘。hé bì zhuó yú shuǐ,běn wú yīng shàng chén。

欧阳修

新阳力微初破萼,客阴用壮犹相薄。xīn yáng lì wēi chū pò è,kè yīn yòng zhuàng yóu xiāng báo。
朝寒棱棱风莫犯,暮雪緌緌止还作。cháo hán léng léng fēng mò fàn,mù xuě ruí ruí zhǐ hái zuò。
驱驰风云初惨淡,炫晃山川渐开廓。qū chí fēng yún chū cǎn dàn,xuàn huǎng shān chuān jiàn kāi kuò。
光芒可爱初日照,润泽终为和气烁。guāng máng kě ài chū rì zhào,rùn zé zhōng wèi hé qì shuò。
美人高堂晨起惊,幽士虚窗静闻落。měi rén gāo táng chén qǐ jīng,yōu shì xū chuāng jìng wén luò。
酒垆成径集瓶罂,猎骑寻踪得狐貉。jiǔ lú chéng jìng jí píng yīng,liè qí xún zōng dé hú háo。
龙蛇扫处断复续,猊虎团成呀且攫。lóng shé sǎo chù duàn fù xù,ní hǔ tuán chéng ya qiě jué。
共贪终岁饱麰麦,岂恤空林饥鸟雀。gòng tān zhōng suì bǎo móu mài,qǐ xù kōng lín jī niǎo què。
沙墀朝贺迷象笏,桑野行歌没芒屩。shā chí cháo hè mí xiàng hù,sāng yě xíng gē méi máng juē。
乃知一雪万人喜,顾我不饮胡为乐。nǎi zhī yī xuě wàn rén xǐ,gù wǒ bù yǐn hú wèi lè。
坐看天地绝氛埃,使我胸襟如洗瀹。zuò kàn tiān dì jué fēn āi,shǐ wǒ xiōng jīn rú xǐ yuè。
脱遗前言笑尘杂,搜索万象窥冥漠。tuō yí qián yán xiào chén zá,sōu suǒ wàn xiàng kuī míng mò。
颍虽陋邦文士众,巨笔人人把矛槊。yǐng suī lòu bāng wén shì zhòng,jù bǐ rén rén bǎ máo shuò。
自非我为发其端,冻口何由开一噱。zì fēi wǒ wèi fā qí duān,dòng kǒu hé yóu kāi yī jué。

雪晴

欧阳修

悠悠野水来,滟滟西溪阔。yōu yōu yě shuǐ lái,yàn yàn xī xī kuò。
晓日披宿云,荒台照残雪。xiǎo rì pī sù yún,huāng tái zhào cán xuě。
风光变穷腊,岁律新阳月。fēng guāng biàn qióng là,suì lǜ xīn yáng yuè。
冻卉意初回,绿醅浮可拨。dòng huì yì chū huí,lǜ pēi fú kě bō。
人闲乐朋友,鸟哢知时节。rén xián lè péng yǒu,niǎo lòng zhī shí jié。
岂止探芳菲,耕桑行可阅。qǐ zhǐ tàn fāng fēi,gēng sāng xíng kě yuè。

竹间亭

欧阳修

高亭照初日,竹影凉萧森。gāo tíng zhào chū rì,zhú yǐng liáng xiāo sēn。
新篁渐解箨,翠色日已深。xīn huáng jiàn jiě tuò,cuì sè rì yǐ shēn。
雨多苔莓青,幽径无人寻。yǔ duō tái méi qīng,yōu jìng wú rén xún。
静趣久乃得,暂来聊解襟。jìng qù jiǔ nǎi dé,zàn lái liáo jiě jīn。
清风飒然生,鸣鸟送好音。qīng fēng sà rán shēng,míng niǎo sòng hǎo yīn。
佳时不易得,浊酒聊自斟。jiā shí bù yì dé,zhuó jiǔ liáo zì zhēn。
兴尽即言返,重来期抱琴。xīng jǐn jí yán fǎn,zhòng lái qī bào qín。

白兔

欧阳修

天冥冥,云蒙蒙,白兔捣药姮娥宫。tiān míng míng,yún méng méng,bái tù dǎo yào héng é gōng。
玉关金锁夜不闭,窜入滁山千万重。yù guān jīn suǒ yè bù bì,cuàn rù chú shān qiān wàn zhòng。
滁泉清甘泻大壑,滁草软翠摇轻风。chú quán qīng gān xiè dà hè,chú cǎo ruǎn cuì yáo qīng fēng。
渴饮泉,困栖草,滁人遇之丰山道。kě yǐn quán,kùn qī cǎo,chú rén yù zhī fēng shān dào。
网罗百计偶得之,千里持为翰林宝。wǎng luó bǎi jì ǒu dé zhī,qiān lǐ chí wèi hàn lín bǎo。
翰林酬酢委金璧,珠箔花笼玉为食。hàn lín chóu cù wěi jīn bì,zhū bó huā lóng yù wèi shí。
朝随孔翠伴,暮缀鸾皇翼。cháo suí kǒng cuì bàn,mù zhuì luán huáng yì。
主人邀客醉笼下,京洛风埃不沾席。zhǔ rén yāo kè zuì lóng xià,jīng luò fēng āi bù zhān xí。
群诗名貌极豪纵,尔兔有意果谁识。qún shī míng mào jí háo zòng,ěr tù yǒu yì guǒ shuí shí。
天资洁白已为累,物性拘囚尽无益。tiān zī jié bái yǐ wèi lèi,wù xìng jū qiú jǐn wú yì。
上林荣落几时休,回首峰峦断消息。shàng lín róng luò jǐ shí xiū,huí shǒu fēng luán duàn xiāo xī。

偶书

欧阳修

吾见陶靖节,爱酒又爱闲。wú jiàn táo jìng jié,ài jiǔ yòu ài xián。
二者人所欲,不问愚与贤。èr zhě rén suǒ yù,bù wèn yú yǔ xián。
柰何古今人,遂此乐尤难。nài hé gǔ jīn rén,suì cǐ lè yóu nán。
饮酒或时有,得闲何鲜焉。yǐn jiǔ huò shí yǒu,dé xián hé xiān yān。
浮屠老子流,营营盈市廛。fú tú lǎo zi liú,yíng yíng yíng shì chán。
二物尚如比,仕宦不待言。èr wù shàng rú bǐ,shì huàn bù dài yán。
官高责愈重,禄厚足忧患。guān gāo zé yù zhòng,lù hòu zú yōu huàn。
暂息不可得,况欲闲长年。zàn xī bù kě dé,kuàng yù xián zhǎng nián。
少壮务贪得,锐意力争前。shǎo zhuàng wù tān dé,ruì yì lì zhēng qián。
老来难勉强,思此但长叹。lǎo lái nán miǎn qiáng,sī cǐ dàn zhǎng tàn。
决计不宜晚,归耕颍尾田。jué jì bù yí wǎn,guī gēng yǐng wěi tián。

日本刀歌

欧阳修

昆夷道远不复通,世传切玉谁能穷。kūn yí dào yuǎn bù fù tōng,shì chuán qiè yù shuí néng qióng。
宝刀近出日本国,越贾得之沧海东。bǎo dāo jìn chū rì běn guó,yuè jiǎ dé zhī cāng hǎi dōng。
鱼皮装贴香木鞘,黄白闲杂鍮与铜。yú pí zhuāng tiē xiāng mù qiào,huáng bái xián zá tōu yǔ tóng。
百金传入好事手,佩服可以禳妖凶。bǎi jīn chuán rù hǎo shì shǒu,pèi fú kě yǐ ráng yāo xiōng。
传闻其国居大岛,土壤沃饶风俗好。chuán wén qí guó jū dà dǎo,tǔ rǎng wò ráo fēng sú hǎo。
其先徐福诈秦民,采药淹留丱童老。qí xiān xú fú zhà qín mín,cǎi yào yān liú guàn tóng lǎo。
百工五种与之居,至今器玩皆精巧。bǎi gōng wǔ zhǒng yǔ zhī jū,zhì jīn qì wán jiē jīng qiǎo。
前朝贡献屡往来,士人往往工词藻。qián cháo gòng xiàn lǚ wǎng lái,shì rén wǎng wǎng gōng cí zǎo。
徐福行时书未焚,逸书百篇今尚存。xú fú xíng shí shū wèi fén,yì shū bǎi piān jīn shàng cún。
令严不许传中国,举世无人识古文。lìng yán bù xǔ chuán zhōng guó,jǔ shì wú rén shí gǔ wén。
先王大典藏夷貊,苍波浩荡无通津。xiān wáng dà diǎn cáng yí mò,cāng bō hào dàng wú tōng jīn。
令人感激坐流涕,锈涩短刀何足云。lìng rén gǎn jī zuò liú tì,xiù sè duǎn dāo hé zú yún。

会峰亭

欧阳修

山势百里见,新亭压其巅。shān shì bǎi lǐ jiàn,xīn tíng yā qí diān。
群峰渐靡迤,高下相绵联。qún fēng jiàn mí yí,gāo xià xiāng mián lián。
下窥疑无地,杳蔼但苍烟。xià kuī yí wú dì,yǎo ǎi dàn cāng yān。
是时新雨馀,众壑鸣春泉。shì shí xīn yǔ yú,zhòng hè míng chūn quán。
林籁静更响,山光晚逾鲜。lín lài jìng gèng xiǎng,shān guāng wǎn yú xiān。
岩花为谁开,春去夏犹妍。yán huā wèi shuí kāi,chūn qù xià yóu yán。
野鸟窥我醉,溪云留我眠。yě niǎo kuī wǒ zuì,xī yún liú wǒ mián。
日暮山风来,吹我还醒然。rì mù shān fēng lái,chuī wǒ hái xǐng rán。
醉醒各任物,云鸟徒留连。zuì xǐng gè rèn wù,yún niǎo tú liú lián。