古诗词

答朱采捕蝗诗

欧阳修

捕蝗之术世所非,欲究此语兴于谁。bǔ huáng zhī shù shì suǒ fēi,yù jiū cǐ yǔ xīng yú shuí。
或云丰凶岁有数,天孽未可人力支。huò yún fēng xiōng suì yǒu shù,tiān niè wèi kě rén lì zhī。
或言蝗多不易捕,驱民入野践其畦。huò yán huáng duō bù yì bǔ,qū mín rù yě jiàn qí qí。
因之奸吏恣贪扰,户到头敛无一遗。yīn zhī jiān lì zì tān rǎo,hù dào tóu liǎn wú yī yí。
蝗灾食苗民自苦,吏虐民苗皆被之。huáng zāi shí miáo mín zì kǔ,lì nüè mín miáo jiē bèi zhī。
吾嗟此语只知一,不究其本论其皮。wú jiē cǐ yǔ zhǐ zhī yī,bù jiū qí běn lùn qí pí。
驱虽不尽胜养患,昔人固已决不疑。qū suī bù jǐn shèng yǎng huàn,xī rén gù yǐ jué bù yí。
秉蟊投火况旧法,古之去恶犹如斯。bǐng máo tóu huǒ kuàng jiù fǎ,gǔ zhī qù è yóu rú sī。
既多而捕诚未易,其失安在常由迟。jì duō ér bǔ chéng wèi yì,qí shī ān zài cháng yóu chí。
诜诜最说子孙众,为腹所孕多蜫蚳。shēn shēn zuì shuō zi sūn zhòng,wèi fù suǒ yùn duō kūn chí。
始生朝亩暮已顷,化一为百无根涯。shǐ shēng cháo mǔ mù yǐ qǐng,huà yī wèi bǎi wú gēn yá。
口含锋刃疾风雨,毒肠不满疑常饥。kǒu hán fēng rèn jí fēng yǔ,dú cháng bù mǎn yí cháng jī。
高原下湿不知数,进退整若随金鼙。gāo yuán xià shī bù zhī shù,jìn tuì zhěng ruò suí jīn pí。
嗟兹羽孽物共恶,不知造化其谁尸。jiē zī yǔ niè wù gòng è,bù zhī zào huà qí shuí shī。
大凡万事悉如此,祸当早绝防其微。dà fán wàn shì xī rú cǐ,huò dāng zǎo jué fáng qí wēi。
蝇头出土不急捕,羽翼已就功难施。yíng tóu chū tǔ bù jí bǔ,yǔ yì yǐ jiù gōng nán shī。
只惊群飞自天下,不究生子由山陂。zhǐ jīng qún fēi zì tiān xià,bù jiū shēng zi yóu shān bēi。
官书立法空太峻,吏愚畏罚反自欺。guān shū lì fǎ kōng tài jùn,lì yú wèi fá fǎn zì qī。
盖藏十不敢申一,上心虽恻何由知。gài cáng shí bù gǎn shēn yī,shàng xīn suī cè hé yóu zhī。
不如宽法择良令,告蝗不隐捕以时。bù rú kuān fǎ zé liáng lìng,gào huáng bù yǐn bǔ yǐ shí。
今苗因捕虽践死,明岁犹免为蝝菑。jīn miáo yīn bǔ suī jiàn sǐ,míng suì yóu miǎn wèi yuán zāi。
吾尝捕蝗见其事,较以利害曾深思。wú cháng bǔ huáng jiàn qí shì,jiào yǐ lì hài céng shēn sī。
官钱二十买一斗,示以明信民争驰。guān qián èr shí mǎi yī dòu,shì yǐ míng xìn mín zhēng chí。
敛微成众在人力,顷刻露积如京坻。liǎn wēi chéng zhòng zài rén lì,qǐng kè lù jī rú jīng chí。
乃知孽虫虽甚众,嫉恶苟锐无难为。nǎi zhī niè chóng suī shén zhòng,jí è gǒu ruì wú nán wèi。
往时姚崇用此议,诚哉贤相得所宜。wǎng shí yáo chóng yòng cǐ yì,chéng zāi xián xiāng dé suǒ yí。
因吟君赠广其说,为我持之告采诗。yīn yín jūn zèng guǎng qí shuō,wèi wǒ chí zhī gào cǎi shī。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

初秋普明寺竹林小饮饯梅圣俞分韵得亭皋木叶下五首

欧阳修

洛城风日美,秋色满蘅皋。luò chéng fēng rì měi,qiū sè mǎn héng gāo。
谁同茂林下,扫叶酌松醪。shuí tóng mào lín xià,sǎo yè zhuó sōng láo。

初秋普明寺竹林小饮饯梅圣俞分韵得亭皋木叶下五首

欧阳修

野水竹间清,秋山酒中绿。yě shuǐ zhú jiān qīng,qiū shān jiǔ zhōng lǜ。
送子此酣歌,淮南应落木。sòng zi cǐ hān gē,huái nán yīng luò mù。

初秋普明寺竹林小饮饯梅圣俞分韵得亭皋木叶下五首

欧阳修

劝客芙蓉杯,欲搴芙蓉叶。quàn kè fú róng bēi,yù qiān fú róng yè。
垂杨碍行舟,演漾回轻楫。chuí yáng ài xíng zhōu,yǎn yàng huí qīng jí。

初秋普明寺竹林小饮饯梅圣俞分韵得亭皋木叶下五首

欧阳修

山水日已佳,登临同上下。shān shuǐ rì yǐ jiā,dēng lín tóng shàng xià。
衰兰尚可采,欲赠离居者。shuāi lán shàng kě cǎi,yù zèng lí jū zhě。

和人三桥

欧阳修

笳鼓下层台,旌旗转长屿。jiā gǔ xià céng tái,jīng qí zhuǎn zhǎng yǔ。
桥响骛归轩,溪明望行炬。qiáo xiǎng wù guī xuān,xī míng wàng xíng jù。

和人三桥

欧阳修

北临白云涧,南望清风阁。běi lín bái yún jiàn,nán wàng qīng fēng gé。
出树见人行,隔溪闻鱼跃。chū shù jiàn rén xíng,gé xī wén yú yuè。

和人三桥

欧阳修

断虹跨曲岸,倒影涵清波。duàn hóng kuà qū àn,dào yǐng hán qīng bō。
为爱斜阳好,回舟特特过。wèi ài xié yáng hǎo,huí zhōu tè tè guò。

绝句

欧阳修

冷雨涨焦陂,人去陂寂寞。lěng yǔ zhǎng jiāo bēi,rén qù bēi jì mò。
惟有霜前花,鲜鲜对高阁。wéi yǒu shuāng qián huā,xiān xiān duì gāo gé。

和梅圣俞杏花

欧阳修

谁道梅花早,残年岂是春。shuí dào méi huā zǎo,cán nián qǐ shì chūn。
何如艳风日,独自占芳辰。hé rú yàn fēng rì,dú zì zhàn fāng chén。

花山寒食

欧阳修

客路逢寒食,花山不见花。kè lù féng hán shí,huā shān bù jiàn huā。
归心随北雁,先向洛阳家。guī xīn suí běi yàn,xiān xiàng luò yáng jiā。

和圣俞百花洲二首

欧阳修

野岸溪几曲,松蹊穿翠阴。yě àn xī jǐ qū,sōng qī chuān cuì yīn。
不知芳渚远,但爱绿荷深。bù zhī fāng zhǔ yuǎn,dàn ài lǜ hé shēn。

和圣俞百花洲二首

欧阳修

荷深水风阔,雨过清香发。hé shēn shuǐ fēng kuò,yǔ guò qīng xiāng fā。
暮角起城头,归桡带明月。mù jiǎo qǐ chéng tóu,guī ráo dài míng yuè。

春帖子词皇帝閤六首

欧阳修

萌牙资暖律,养育本仁心。méng yá zī nuǎn lǜ,yǎng yù běn rén xīn。
顾彼苍生意,安知帝力深。gù bǐ cāng shēng yì,ān zhī dì lì shēn。

春帖子词皇帝閤六首

欧阳修

阳进升君子,阴消退小人。yáng jìn shēng jūn zi,yīn xiāo tuì xiǎo rén。
圣君南面治,布政法新春。shèng jūn nán miàn zhì,bù zhèng fǎ xīn chūn。

春帖子词皇帝閤六首

欧阳修

气候三阳始,勾萌万物新。qì hòu sān yáng shǐ,gōu méng wàn wù xīn。
雷声初发号,天下已知春。léi shēng chū fā hào,tiān xià yǐ zhī chūn。