古诗词

答苏子美

欧阳修

众奇子美貌,堂堂千人英。zhòng qí zi měi mào,táng táng qiān rén yīng。
我独疑其胸,浩浩包沧溟。wǒ dú yí qí xiōng,hào hào bāo cāng míng。
沧溟产龙蜃,百怪不可名。cāng míng chǎn lóng shèn,bǎi guài bù kě míng。
是以子美辞,吐出人辄惊。shì yǐ zi měi cí,tǔ chū rén zhé jīng。
其于诗最豪,奔放何纵横。qí yú shī zuì háo,bēn fàng hé zòng héng。
众弦排律吕,金石次第鸣。zhòng xián pái lǜ lǚ,jīn shí cì dì míng。
间以险绝句,非时震雷霆。jiān yǐ xiǎn jué jù,fēi shí zhèn léi tíng。
两耳不及掩,百疴为之醒。liǎng ěr bù jí yǎn,bǎi kē wèi zhī xǐng。
吾言既可骇,笔墨尤其精。wú yán jì kě hài,bǐ mò yóu qí jīng。
少虽尝力学,老乃若天成。shǎo suī cháng lì xué,lǎo nǎi ruò tiān chéng。
濡毫弄点画,信手不自停。rú háo nòng diǎn huà,xìn shǒu bù zì tíng。
端庄杂丑怪,群星见搀枪。duān zhuāng zá chǒu guài,qún xīng jiàn chān qiāng。
烂然溢纸幅,视久无定形。làn rán yì zhǐ fú,shì jiǔ wú dìng xíng。
使我终老学,得一已足矜。shǐ wǒ zhōng lǎo xué,dé yī yǐ zú jīn。
而君兼众美,磊落犹自轻。ér jūn jiān zhòng měi,lěi luò yóu zì qīng。
高冠出人上,谁敢揖其膺。gāo guān chū rén shàng,shuí gǎn yī qí yīng。
群臣列丹陛,几位缺公卿。qún chén liè dān bì,jǐ wèi quē gōng qīng。
使之束带立,可以重朝廷。shǐ zhī shù dài lì,kě yǐ zhòng cháo tíng。
况令参国议,高论吐峥嵘。kuàng lìng cān guó yì,gāo lùn tǔ zhēng róng。
惜哉三十五,白发今已生。xī zāi sān shí wǔ,bái fā jīn yǐ shēng。
近者去江淮,作诗寄离情。jìn zhě qù jiāng huái,zuò shī jì lí qíng。
口诵不及写,一日传都城。kǒu sòng bù jí xiě,yī rì chuán dōu chéng。
退之序百物,其鸣由不平。tuì zhī xù bǎi wù,qí míng yóu bù píng。
天方苦君心,欲使发其声。tiān fāng kǔ jūn xīn,yù shǐ fā qí shēng。
嗟我非鸑鷟,徒思和嘤嘤。jiē wǒ fēi yuè zhuó,tú sī hé yīng yīng。
因风幸数寄,警我聋与盲。yīn fēng xìng shù jì,jǐng wǒ lóng yǔ máng。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

谢公挽词三首

欧阳修

乐事与良辰,平生爱洛滨。lè shì yǔ liáng chén,píng shēng ài luò bīn。
泉台一闭夜,蒿里不知春。quán tái yī bì yè,hāo lǐ bù zhī chūn。
翰墨犹新泽,图书已素尘。hàn mò yóu xīn zé,tú shū yǐ sù chén。
堪怜寝门哭,犹有旧时宾。kān lián qǐn mén kū,yóu yǒu jiù shí bīn。

秀才欧世英惠然见访于其还也聊以赠

欧阳修

相逢十年旧,暂喜一樽同。xiāng féng shí nián jiù,zàn xǐ yī zūn tóng。
昔日青衫令,今为白发翁。xī rì qīng shān lìng,jīn wèi bái fā wēng。
俟时君子守,求士有司公。qí shí jūn zi shǒu,qiú shì yǒu sī gōng。
况子之才美,焉能久困穷。kuàng zi zhī cái měi,yān néng jiǔ kùn qióng。

春雪

欧阳修

逗晓风声恶,褰帘雪势斜。dòu xiǎo fēng shēng è,qiān lián xuě shì xié。
应怜未归客,故勒欲开花。yīng lián wèi guī kè,gù lēi yù kāi huā。
病思寒添睡,春愁梦在家。bìng sī hán tiān shuì,chūn chóu mèng zài jiā。
谁能慰寂寞,惟有酒如霞。shuí néng wèi jì mò,wéi yǒu jiǔ rú xiá。

奉答圣俞岁日书事

欧阳修

积雪照清晨,东风冷著人。jī xuě zhào qīng chén,dōng fēng lěng zhù rén。
年光向老速,物意逐时新。nián guāng xiàng lǎo sù,wù yì zhú shí xīn。
贳酒闲邀客,披裘共探春。shì jiǔ xián yāo kè,pī qiú gòng tàn chūn。
犹能自勉彊,顾我莫辞频。yóu néng zì miǎn jiàng,gù wǒ mò cí pín。

永昭陵挽词三首其一

欧阳修

与子虽天意,知人昔帝难。yǔ zi suī tiān yì,zhī rén xī dì nán。
一言谋早定,九鼎势先安。yī yán móu zǎo dìng,jiǔ dǐng shì xiān ān。
大舜仁由性,成汤治以宽。dà shùn rén yóu xìng,chéng tāng zhì yǐ kuān。
孤臣恩未报,清血但汍澜。gū chén ēn wèi bào,qīng xuè dàn wán lán。

秋阴

欧阳修

秋阴积不散,夜气凛初清。qiū yīn jī bù sàn,yè qì lǐn chū qīng。
雨冷侵灯晕,风愁送叶声。yǔ lěng qīn dēng yūn,fēng chóu sòng yè shēng。
国恩惭未报,岁晚念馀生。guó ēn cán wèi bào,suì wǎn niàn yú shēng。
却忆滁州睡,村醪自解酲。què yì chú zhōu shuì,cūn láo zì jiě chéng。

秋怀

欧阳修

节物岂不好,秋怀何黯然。jié wù qǐ bù hǎo,qiū huái hé àn rán。
西风酒旗市,细雨菊花天。xī fēng jiǔ qí shì,xì yǔ jú huā tiān。
感事悲双鬓,包羞食万钱。gǎn shì bēi shuāng bìn,bāo xiū shí wàn qián。
鹿车终自驾,归去颍东田。lù chē zhōng zì jià,guī qù yǐng dōng tián。

初寒

欧阳修

多病淹残岁,初寒悄独吟。duō bìng yān cán suì,chū hán qiāo dú yín。
云容乍浓淡,秋色半晴阴。yún róng zhà nóng dàn,qiū sè bàn qíng yīn。
篱菊催佳节,山泉响夜琴。lí jú cuī jiā jié,shān quán xiǎng yè qín。
自能知此乐,何必恋腰金。zì néng zhī cǐ lè,hé bì liàn yāo jīn。

晓发齐州道中二首其二

欧阳修

岁晚劳征役,三齐旧富闲。suì wǎn láo zhēng yì,sān qí jiù fù xián。
人行桑下路,日上海边山。rén xíng sāng xià lù,rì shàng hǎi biān shān。
轩冕非吾志,风霜犯客颜。xuān miǎn fēi wú zhì,fēng shuāng fàn kè yán。
惟应思颍梦,先过穆陵关。wéi yīng sī yǐng mèng,xiān guò mù líng guān。

谒庙马上有感

欧阳修

旌旆晓悠悠,行惊岁已遒。jīng pèi xiǎo yōu yōu,xíng jīng suì yǐ qiú。
霜云依日薄,野水带冰流。shuāng yún yī rì báo,yě shuǐ dài bīng liú。
富庶齐三服,山川禹九州。fù shù qí sān fú,shān chuān yǔ jiǔ zhōu。
自怜思颍意,无异旅人愁。zì lián sī yǐng yì,wú yì lǚ rén chóu。

岁暮书事

欧阳修

东州负海圻,风物老依依。dōng zhōu fù hǎi qí,fēng wù lǎo yī yī。
岁熟鸦声乐,天寒雁过稀。suì shú yā shēng lè,tiān hán yàn guò xī。
跨鞍惊髀骨,数带减腰围。kuà ān jīng bì gǔ,shù dài jiǎn yāo wéi。
却羡常夫子,终年独掩扉。què xiàn cháng fū zi,zhōng nián dú yǎn fēi。

西园

欧阳修

落日叩溪门,西溪复何所。luò rì kòu xī mén,xī xī fù hé suǒ。
人侵树里耕,花落田中雨。rén qīn shù lǐ gēng,huā luò tián zhōng yǔ。
平野见南山,荒台起寒雾。píng yě jiàn nán shān,huāng tái qǐ hán wù。
歌舞昔云谁,今人但怀古。gē wǔ xī yún shuí,jīn rén dàn huái gǔ。

夕照

欧阳修

夕照留歌扇,馀辉上桂丛。xī zhào liú gē shàn,yú huī shàng guì cóng。
霞光晴散锦,雨气晚成虹。xiá guāng qíng sàn jǐn,yǔ qì wǎn chéng hóng。
燕下翻池草,乌惊傍井桐。yàn xià fān chí cǎo,wū jīng bàng jǐng tóng。
无憀照湘水,丹色映秋风。wú liáo zhào xiāng shuǐ,dān sè yìng qiū fēng。

禁火

欧阳修

火禁开何晚,春芳半已凋。huǒ jìn kāi hé wǎn,chūn fāng bàn yǐ diāo。
柳风兼絮坠,榆雨带钱飘。liǔ fēng jiān xù zhuì,yú yǔ dài qián piāo。
泪剪兰膏尽,弦亏桂魄消。lèi jiǎn lán gāo jǐn,xián kuī guì pò xiāo。
祓兰流水曲,游禊一相招。fú lán liú shuǐ qū,yóu xì yī xiāng zhāo。

闲居即事

欧阳修

巷有容车陋,门无载酒过。xiàng yǒu róng chē lòu,mén wú zài jiǔ guò。
池喧蛙怒雨,客去雀惊罗。chí xuān wā nù yǔ,kè qù què jīng luó。
握臂如枝骨,哀弦系箸歌。wò bì rú zhī gǔ,āi xián xì zhù gē。
无憀漳浦卧,还似咏中阿。wú liáo zhāng pǔ wò,hái shì yǒng zhōng ā。