古诗词

夏夜淮上寄随子直

郑獬

天面玻璃滑欲流,淮光浮动浩难收。tiān miàn bō lí huá yù liú,huái guāng fú dòng hào nán shōu。
夜凉明月都如水,雨后清风却似秋。yè liáng míng yuè dōu rú shuǐ,yǔ hòu qīng fēng què shì qiū。
几日重来还把酒,一回相忆却登楼。jǐ rì zhòng lái hái bǎ jiǔ,yī huí xiāng yì què dēng lóu。
穷愁著得新书就,好寄双鱼碧海头。qióng chóu zhù dé xīn shū jiù,hǎo jì shuāng yú bì hǎi tóu。
郑獬

郑獬

郑獬(1022——1072)字毅夫,号云谷,虔化人,江西宁都梅江镇西门人,因他的祖父前往湖北安陆经商,便寄居于此。商籍人安陆,详载宁都州志,少负售才词章豪伟,宋皇祐壬辰科举人,癸巳状元及第,初试国子监谢启曰,李广才气自谓无双。 郑獬的作品>>

猜您喜欢

次韵程丞相重九日示席客

郑獬

湖光飞出洞庭秋,拍手齐看山公游。hú guāng fēi chū dòng tíng qiū,pāi shǒu qí kàn shān gōng yóu。
黑云抱日离东海,苍霞穿漏红光浮。hēi yún bào rì lí dōng hǎi,cāng xiá chuān lòu hóng guāng fú。
我公重惜此佳节,携宾留燕停鸣驺。wǒ gōng zhòng xī cǐ jiā jié,xié bīn liú yàn tíng míng zōu。
城角直穿一气外,碧鳞缥缈飞高楼。chéng jiǎo zhí chuān yī qì wài,bì lín piāo miǎo fēi gāo lóu。
晚花纤丽金靥闹,平莎蒙密绿发稠。wǎn huā xiān lì jīn yè nào,píng shā méng mì lǜ fā chóu。
手把玻璃笑当坐,飘然逸气凌云遒。shǒu bǎ bō lí xiào dāng zuò,piāo rán yì qì líng yún qiú。
须臾大卷出新作,铁网包住鲸与虬。xū yú dà juǎn chū xīn zuò,tiě wǎng bāo zhù jīng yǔ qiú。
四座传观赏佳句,丝管不发清歌留。sì zuò chuán guān shǎng jiā jù,sī guǎn bù fā qīng gē liú。
茱萸著酒紫香透,芙蓉插髻双眉修。zhū yú zhù jiǔ zǐ xiāng tòu,fú róng chā jì shuāng méi xiū。
后堂新压菊花酿,倾在玉盆凝不流。hòu táng xīn yā jú huā niàng,qīng zài yù pén níng bù liú。
美人再拜劝公饮,一饮可忘今古愁。měi rén zài bài quàn gōng yǐn,yī yǐn kě wàng jīn gǔ chóu。
谁谓长戈可驻景,谁谓萱草能忘忧。shuí wèi zhǎng gē kě zhù jǐng,shuí wèi xuān cǎo néng wàng yōu。
斯言寥阔不可考,乐事须向尊前求。sī yán liáo kuò bù kě kǎo,lè shì xū xiàng zūn qián qiú。
霓裳法曲古来绝,小槽琵琶天下尤。ní shang fǎ qū gǔ lái jué,xiǎo cáo pí pá tiān xià yóu。
只此醉乡有佳境,此境不与人间侔。zhǐ cǐ zuì xiāng yǒu jiā jìng,cǐ jìng bù yǔ rén jiān móu。

酬余补之见寄

郑獬

吾友补之会稽家,高眉大眼称才华。wú yǒu bǔ zhī huì jī jiā,gāo méi dà yǎn chēng cái huá。
入京共收太学第,姓名头角相撑磨。rù jīng gòng shōu tài xué dì,xìng míng tóu jiǎo xiāng chēng mó。
高楼管弦相与杂,黄金酒面溶成波。gāo lóu guǎn xián xiāng yǔ zá,huáng jīn jiǔ miàn róng chéng bō。
樽前轩昂如孤鹰,四顾不见雀与蛙。zūn qián xuān áng rú gū yīng,sì gù bù jiàn què yǔ wā。
试招纸笔恣挥扫,纵横喷薄不可遮。shì zhāo zhǐ bǐ zì huī sǎo,zòng héng pēn báo bù kě zhē。
我疑君心如春风,呵吐草树皆成花。wǒ yí jūn xīn rú chūn fēng,hē tǔ cǎo shù jiē chéng huā。
忽然惊爆险绝句,旱天霹雳雷霆车。hū rán jīng bào xiǎn jué jù,hàn tiān pī lì léi tíng chē。
我辈观之瞪两眼,汗流满面空长嗟。wǒ bèi guān zhī dèng liǎng yǎn,hàn liú mǎn miàn kōng zhǎng jiē。
明年南北别君去,落照满帆秋风斜。míng nián nán běi bié jūn qù,luò zhào mǎn fān qiū fēng xié。
天涯朋欢少披豁,还如穴鰋跳泥沙。tiān yá péng huān shǎo pī huō,hái rú xué yǎn tiào ní shā。
两耳喧聒久厌苦,思君便欲飞仙槎。liǎng ěr xuān guā jiǔ yàn kǔ,sī jūn biàn yù fēi xiān chá。
前时得君山阳书,副之长句封天葩。qián shí dé jūn shān yáng shū,fù zhī zhǎng jù fēng tiān pā。
笔墨劲健愈精绝,铁绳钮缚虬爪牙。bǐ mò jìn jiàn yù jīng jué,tiě shéng niǔ fù qiú zhǎo yá。
有时风雨恐飞去,尝自密锁金鸦叉。yǒu shí fēng yǔ kǒng fēi qù,cháng zì mì suǒ jīn yā chā。
嗟我文字苦悭短,才力不敌两角蜗。jiē wǒ wén zì kǔ qiān duǎn,cái lì bù dí liǎng jiǎo wō。
下笔欲答辄自止,如君一句已可夸。xià bǐ yù dá zhé zì zhǐ,rú jūn yī jù yǐ kě kuā。
持此聊且谢勤叩,念君不见愁无涯。chí cǐ liáo qiě xiè qín kòu,niàn jūn bù jiàn chóu wú yá。

酬随子直十五兄

郑獬

通州穷并大海涯,厥壤不毛坤德亏。tōng zhōu qióng bìng dà hǎi yá,jué rǎng bù máo kūn dé kuī。
床下矍索穴蟛蜞,我初来居常吟悲。chuáng xià jué suǒ xué péng qí,wǒ chū lái jū cháng yín bēi。
见君颜采方伸眉,眸子清彻鬓垂颐。jiàn jūn yán cǎi fāng shēn méi,móu zi qīng chè bìn chuí yí。
中怀洞然无由歧,镌镵文字干有司。zhōng huái dòng rán wú yóu qí,juān chán wén zì gàn yǒu sī。
古书细钞指生胝,弟侄凫雁行累累。gǔ shū xì chāo zhǐ shēng zhī,dì zhí fú yàn xíng lèi lèi。
脱衣易粟饴其饥,慈祥孝友乡里推。tuō yī yì sù yí qí jī,cí xiáng xiào yǒu xiāng lǐ tuī。
前者天子亲飨祠,黄纸赦书疾风驰。qián zhě tiān zi qīn xiǎng cí,huáng zhǐ shè shū jí fēng chí。
挂罗山林网逸遗,守臣奉诏敢言迟。guà luó shān lín wǎng yì yí,shǒu chén fèng zhào gǎn yán chí。
外台使者争荐之,野庐供饩礼所宜。wài tái shǐ zhě zhēng jiàn zhī,yě lú gōng xì lǐ suǒ yí。
白袍大袖何纷披,来居太学森兰芝。bái páo dà xiù hé fēn pī,lái jū tài xué sēn lán zhī。
世俗讥议喜瑕疵,苍蝇往来工谗词。shì sú jī yì xǐ xiá cī,cāng yíng wǎng lái gōng chán cí。
椎凿璞玉生疮痍,猛虎不如墙下狸。chuí záo pú yù shēng chuāng yí,měng hǔ bù rú qiáng xià lí。
听者虽明岂无疑,紫薇群公文章师。tīng zhě suī míng qǐ wú yí,zǐ wēi qún gōng wén zhāng shī。
发以钜策健笔随,铺纸吐论语亦奇。fā yǐ jù cè jiàn bǐ suí,pù zhǐ tǔ lùn yǔ yì qí。
缀名纸末何其卑,藻火为裳诚倒施。zhuì míng zhǐ mò hé qí bēi,zǎo huǒ wèi shang chéng dào shī。
赤骥不得黄金羁,编之下枥耳羸垂。chì jì bù dé huáng jīn jī,biān zhī xià lì ěr léi chuí。
令我包羞心郁伊,一舸东入长淮湄。lìng wǒ bāo xiū xīn yù yī,yī gě dōng rù zhǎng huái méi。
勿言显发遂无期,青衫犹足慰妻儿。wù yán xiǎn fā suì wú qī,qīng shān yóu zú wèi qī ér。
海陵得君七字诗,重谢解谤称相知。hǎi líng dé jūn qī zì shī,zhòng xiè jiě bàng chēng xiāng zhī。
我虽有言如钝锥,说之不入何能为。wǒ suī yǒu yán rú dùn zhuī,shuō zhī bù rù hé néng wèi。
愿子加餐善自持,高山峨峨寸土基。yuàn zi jiā cān shàn zì chí,gāo shān é é cùn tǔ jī。
前涂如壁不可窥,荣落穷通各有时。qián tú rú bì bù kě kuī,róng luò qióng tōng gè yǒu shí。

戏酬正夫

郑獬

汪子怪我不作诗,意欲窘我荒唐辞。wāng zi guài wǒ bù zuò shī,yì yù jiǒng wǒ huāng táng cí。
自顾拙兵苦顿弱,安敢犯子之鼓鼙。zì gù zhuō bīng kǔ dùn ruò,ān gǎn fàn zi zhī gǔ pí。
子之文章既劲敏,屡从大敌相摩治。zi zhī wén zhāng jì jìn mǐn,lǚ cóng dà dí xiāng mó zhì。
左立风后右立牧,黄帝秉钺来指麾。zuǒ lì fēng hòu yòu lì mù,huáng dì bǐng yuè lái zhǐ huī。
蚩尤跳梁从风雨,电师雷鬼相奔驰。chī yóu tiào liáng cóng fēng yǔ,diàn shī léi guǐ xiāng bēn chí。
顷之截首挂大旆,两肩冢葬高峨危。qǐng zhī jié shǒu guà dà pèi,liǎng jiān zhǒng zàng gāo é wēi。
如何韬伏不自发,欲用古术先致师。rú hé tāo fú bù zì fā,yù yòng gǔ shù xiān zhì shī。
遗之巾帼武侯策,司马岂是寻常儿。yí zhī jīn guó wǔ hóu cè,sī mǎ qǐ shì xún cháng ér。
应须敌气已衰竭,然后铁骑来相追。yīng xū dí qì yǐ shuāi jié,rán hòu tiě qí lái xiāng zhuī。
回戈坐致穷庞伏,得非欲学韩退之。huí gē zuò zhì qióng páng fú,dé fēi yù xué hán tuì zhī。
嗟我岂敢与子校,唯图自守坚城陴。jiē wǒ qǐ gǎn yǔ zi xiào,wéi tú zì shǒu jiān chéng pí。
况兹忧窘久废绝,空馀衰老扶疮痍。kuàng zī yōu jiǒng jiǔ fèi jué,kōng yú shuāi lǎo fú chuāng yí。
开卷旧字或不识,岂能有意争雄雌。kāi juǎn jiù zì huò bù shí,qǐ néng yǒu yì zhēng xióng cí。
朝来据鞍试矍铄,是翁独足相撑支。cháo lái jù ān shì jué shuò,shì wēng dú zú xiāng chēng zhī。
检勒稍稍就部伍,亦欲一望将军旗。jiǎn lēi shāo shāo jiù bù wǔ,yì yù yī wàng jiāng jūn qí。
曹公东壁不羞走,周郎未得相凌欺。cáo gōng dōng bì bù xiū zǒu,zhōu láng wèi dé xiāng líng qī。
便须持此邀一战,非我无以发子奇。biàn xū chí cǐ yāo yī zhàn,fēi wǒ wú yǐ fā zi qí。

送蔡同年守四明

郑獬

尚书蔡公在廊庙,器业文章第一人。shàng shū cài gōng zài láng miào,qì yè wén zhāng dì yī rén。
绣墩赐坐议大政,天子称之社稷臣。xiù dūn cì zuò yì dà zhèng,tiān zi chēng zhī shè jì chén。
渥洼遗种出骥子,才生七日超其群。wò wā yí zhǒng chū jì zi,cái shēng qī rì chāo qí qún。
蔚如长松倚绝壁,洒落不杂人间尘。wèi rú zhǎng sōng yǐ jué bì,sǎ luò bù zá rén jiān chén。
东风共醉杏花下,沧波浩荡天地春。dōng fēng gòng zuì xìng huā xià,cāng bō hào dàng tiān dì chūn。
近者诸公荐御史,宰相未识真麒麟。jìn zhě zhū gōng jiàn yù shǐ,zǎi xiāng wèi shí zhēn qí lín。
却借朱袍下南国,画船醉眠官不嗔。què jiè zhū páo xià nán guó,huà chuán zuì mián guān bù chēn。
吾徒对酒共叹息,破车快犊诚难驯。wú tú duì jiǔ gòng tàn xī,pò chē kuài dú chéng nán xùn。
陈蕃高才虽少对,辟书聊慰汝南民。chén fān gāo cái suī shǎo duì,pì shū liáo wèi rǔ nán mín。
溪山见君亦须喜,飞云遮路迎车轮。xī shān jiàn jūn yì xū xǐ,fēi yún zhē lù yíng chē lún。
朱云风采久寂寞,岂宜远处沧海滨。zhū yún fēng cǎi jiǔ jì mò,qǐ yí yuǎn chù cāng hǎi bīn。

送仲巽归阙下

郑獬

老骥不妄行,苍鹰不虚击。lǎo jì bù wàng xíng,cāng yīng bù xū jī。
高车折轴弃路旁,茧栗犊儿负其力。gāo chē zhé zhóu qì lù páng,jiǎn lì dú ér fù qí lì。
指麾万事自有理,不须破海惊霹雳。zhǐ huī wàn shì zì yǒu lǐ,bù xū pò hǎi jīng pī lì。
君不见张侯白头郎,仗节雍容在南国。jūn bù jiàn zhāng hóu bái tóu láng,zhàng jié yōng róng zài nán guó。
事如倒山落面来,谈笑当之不遗策。shì rú dào shān luò miàn lái,tán xiào dāng zhī bù yí cè。
往时夸者欲惊俗,揭浪翻风一千尺。wǎng shí kuā zhě yù jīng sú,jiē làng fān fēng yī qiān chǐ。
屡成大狱沸如糜,六月飞霜触白日。lǚ chéng dà yù fèi rú mí,liù yuè fēi shuāng chù bái rì。
张侯不矜亦不倚,老骥苍鹰称其德。zhāng hóu bù jīn yì bù yǐ,lǎo jì cāng yīng chēng qí dé。
洞庭之北十二州,吏民帖帖甘眠食。dòng tíng zhī běi shí èr zhōu,lì mín tiē tiē gān mián shí。
有诏夺归不得留,正值风雨花狼籍。yǒu zhào duó guī bù dé liú,zhèng zhí fēng yǔ huā láng jí。
离思浩荡入青春,楚泽荆山淡无色。lí sī hào dàng rù qīng chūn,chǔ zé jīng shān dàn wú sè。
此行况是赤县官,贤者宜令天子识。cǐ xíng kuàng shì chì xiàn guān,xián zhě yí lìng tiān zi shí。
公虽已老心尚存,今不急用真可惜。gōng suī yǐ lǎo xīn shàng cún,jīn bù jí yòng zhēn kě xī。
但用河南张汉阳,何必东山谢安石。dàn yòng hé nán zhāng hàn yáng,hé bì dōng shān xiè ān shí。

送人东上

郑獬

骐骥太俊不得驭,尘埃尚走高阳翁。qí jì tài jùn bù dé yù,chén āi shàng zǒu gāo yáng wēng。
奇文泣下鬼神血,高议凿开天地聋。qí wén qì xià guǐ shén xuè,gāo yì záo kāi tiān dì lóng。
平明仗剑背我去,老蛟奋鬣归江东。píng míng zhàng jiàn bèi wǒ qù,lǎo jiāo fèn liè guī jiāng dōng。

送李处士南归

郑獬

驾车跨马声嘈嘈,长剑阔佩横满朝。jià chē kuà mǎ shēng cáo cáo,zhǎng jiàn kuò pèi héng mǎn cháo。
尘埃走趋颜发老,先生久客得无劳。chén āi zǒu qū yán fā lǎo,xiān shēng jiǔ kè dé wú láo。
夜来气味有秋色,归心斗与秋风高。yè lái qì wèi yǒu qiū sè,guī xīn dòu yǔ qiū fēng gāo。
揭竿跨浪好归去,扁舟烂醉眠云涛。jiē gān kuà làng hǎo guī qù,biǎn zhōu làn zuì mián yún tāo。
大小不能荐天子,遗诗有意徒哓哓。dà xiǎo bù néng jiàn tiān zi,yí shī yǒu yì tú xiāo xiāo。

题名碑石琢之已成求章伯益

郑獬

老匠隳山斩苍石,偃然巨璞长于席。lǎo jiàng huī shān zhǎn cāng shí,yǎn rán jù pú zhǎng yú xí。
锐凿飞椎日镵击,金錞嘲轰满虚室。ruì záo fēi chuí rì chán jī,jīn chún cháo hōng mǎn xū shì。
白沙砻就大禹圭,绀滑自同青玉色。bái shā lóng jiù dà yǔ guī,gàn huá zì tóng qīng yù sè。
两螭攫拿相斗立,欲求大篆冠其额。liǎng chī jué ná xiāng dòu lì,yù qiú dà zhuàn guān qí é。
先生绝妙不须言,引墨为我一落笔,蟠屈玉箸入石壁。xiān shēng jué miào bù xū yán,yǐn mò wèi wǒ yī luò bǐ,pán qū yù zhù rù shí bì。
吾曹名氏遂辉赫,异物不复容侵蚀。wú cáo míng shì suì huī hè,yì wù bù fù róng qīn shí。
赤尾鲤鱼问消息,丐我数字得不得。chì wěi lǐ yú wèn xiāo xī,gài wǒ shù zì dé bù dé。

读朝报

郑獬

天子晓坐朝明光,丞相叩头三拜章。tiān zi xiǎo zuò cháo míng guāng,chéng xiāng kòu tóu sān bài zhāng。
乞还相印避贤路,愿为天子专城隍。qǐ hái xiāng yìn bì xián lù,yuàn wèi tiān zi zhuān chéng huáng。
上恩深厚未闻可,丞相退让闻四方。shàng ēn shēn hòu wèi wén kě,chéng xiāng tuì ràng wén sì fāng。
浓书大纸批圣语,鸣驺却入中书堂。nóng shū dà zhǐ pī shèng yǔ,míng zōu què rù zhōng shū táng。

滞客

郑獬

五月不雨至六月,河流一尺清泥浑。wǔ yuè bù yǔ zhì liù yuè,hé liú yī chǐ qīng ní hún。
舟人系鼓挽舟去,牛头刺地挽不行。zhōu rén xì gǔ wǎn zhōu qù,niú tóu cì dì wǎn bù xíng。
我舟系岸已七日,疑与绿树同生根。wǒ zhōu xì àn yǐ qī rì,yí yǔ lǜ shù tóng shēng gēn。
忽惊黑云涌西北,风号万窍秋涛奔。hū jīng hēi yún yǒng xī běi,fēng hào wàn qiào qiū tāo bēn。
截断两脚不到地,半夜霹雳空杀人。jié duàn liǎng jiǎo bù dào dì,bàn yè pī lì kōng shā rén。
须臾云破见星斗,老农叹息如衔冤。xū yú yún pò jiàn xīng dòu,lǎo nóng tàn xī rú xián yuān。
高田已槁下田瘦,我为滞客何足言。gāo tián yǐ gǎo xià tián shòu,wǒ wèi zhì kè hé zú yán。

感怀

郑獬

北风哭夜星辰寒,竹篱敲戛鸣琅玕。běi fēng kū yè xīng chén hán,zhú lí qiāo jiá míng láng gān。
老蟾瘦噤失光采,天地冻合鱼龙乾。lǎo chán shòu jìn shī guāng cǎi,tiān dì dòng hé yú lóng qián。
嘅然忆归几千里,长江大山交屈蟠。kǎi rán yì guī jǐ qiān lǐ,zhǎng jiāng dà shān jiāo qū pán。
湘水东去注不极,我心夜夜如鸣湍。xiāng shuǐ dōng qù zhù bù jí,wǒ xīn yè yè rú míng tuān。
弟兄起居谅欢适,高堂彩衣翩翻翻。dì xiōng qǐ jū liàng huān shì,gāo táng cǎi yī piān fān fān。
嗟我摧颓落苍海,两腋恨无双飞翰。jiē wǒ cuī tuí luò cāng hǎi,liǎng yè hèn wú shuāng fēi hàn。
远方就学何所得,数年短发才胜冠。yuǎn fāng jiù xué hé suǒ dé,shù nián duǎn fā cái shèng guān。
何时拂袖得归去,春风笑满南陔兰。hé shí fú xiù dé guī qù,chūn fēng xiào mǎn nán gāi lán。

木渠

郑獬

木渠远自西山来,下溉万顷民间田。mù qú yuǎn zì xī shān lái,xià gài wàn qǐng mín jiān tián。
谁谓一石泥数斗,直是万顷黄金钱。shuí wèi yī shí ní shù dòu,zhí shì wàn qǐng huáng jīn qián。
去年出谷借牛耕,今年买牛车连连。qù nián chū gǔ jiè niú gēng,jīn nián mǎi niú chē lián lián。
须知人力夺造化,膏雨不如山下泉。xū zhī rén lì duó zào huà,gāo yǔ bù rú shān xià quán。
雷公不用苦震怒,且放乖龙闲处眠。léi gōng bù yòng kǔ zhèn nù,qiě fàng guāi lóng xián chù mián。
安得木渠通万里,坐令四海成丰年。ān dé mù qú tōng wàn lǐ,zuò lìng sì hǎi chéng fēng nián。

道旁稚子

郑獬

稚儿怕寒床下啼,两骭赤立仍苦饥。zhì ér pà hán chuáng xià tí,liǎng gàn chì lì réng kǔ jī。
天之生汝岂为累,使汝不如凫鹜肌。tiān zhī shēng rǔ qǐ wèi lèi,shǐ rǔ bù rú fú wù jī。
官家桑柘连四海,岂无寸缕为汝衣。guān jiā sāng zhè lián sì hǎi,qǐ wú cùn lǚ wèi rǔ yī。
羡尔百鸟有毛羽,冰雪满山犹解飞。xiàn ěr bǎi niǎo yǒu máo yǔ,bīng xuě mǎn shān yóu jiě fēi。

买桑

郑獬

出持旧粟买桑叶,满斗才换几十钱。chū chí jiù sù mǎi sāng yè,mǎn dòu cái huàn jǐ shí qián。
桑贵粟贱不相直,老蚕仰首将三眠。sāng guì sù jiàn bù xiāng zhí,lǎo cán yǎng shǒu jiāng sān mián。
前日风雨乖气候,冻死箔卷埋中田。qián rì fēng yǔ guāi qì hòu,dòng sǐ bó juǎn mái zhōng tián。
蚕不见丝粟空釜,安得衣食穷岁年。cán bù jiàn sī sù kōng fǔ,ān dé yī shí qióng suì nián。