古诗词

竹枝词和歌韵自扈跸上都自沙岭至滦京所作

吴当

殿头云气尽成龙,水晶帘影散高春。diàn tóu yún qì jǐn chéng lóng,shuǐ jīng lián yǐng sàn gāo chūn。
阿母传杯池上宴,帝子吹箫月下逢。ā mǔ chuán bēi chí shàng yàn,dì zi chuī xiāo yuè xià féng。

吴当

元抚州崇仁人,字伯尚。吴澄孙。幼以颖悟笃实称,长精通经史百家言。从祖父至京师,补国子生。澄卒,从之学者皆就当卒业。用荐为国子助教,预修辽金宋三史,书成,除翰林修撰,累迁翰林直学士。江南兵起,特授江西肃政廉访使,召募民兵,由浙入闽,参预镇压农民军,夺回建、抚两郡。寻以被诬解职。陈友谅据江西,欲用之,不从,乃执送江州,拘留一年。后隐居庐陵吉水。有《学言诗稿》。 吴当的作品>>

猜您喜欢

七夕大风

吴当

江头风急客衣凉,瓜果谁家月满堂。jiāng tóu fēng jí kè yī liáng,guā guǒ shuí jiā yuè mǎn táng。
五色在天曾补衮,七襄报日不成章。wǔ sè zài tiān céng bǔ gǔn,qī xiāng bào rì bù chéng zhāng。
机丝停杼空成绪,星汉乘槎竟杳茫。jī sī tíng zhù kōng chéng xù,xīng hàn chéng chá jìng yǎo máng。
自叹红颜今白发,人间养拙更何乡。zì tàn hóng yán jīn bái fā,rén jiān yǎng zhuō gèng hé xiāng。

次韵答权纬

吴当

江湖波浪接鹍溟,牛斗光寒动客星。jiāng hú bō làng jiē kūn míng,niú dòu guāng hán dòng kè xīng。
兰芷风暄谁结佩,芙蓉水冷自扬舲。lán zhǐ fēng xuān shuí jié pèi,fú róng shuǐ lěng zì yáng líng。
周官礼乐先王度,汉代文章后世型。zhōu guān lǐ lè xiān wáng dù,hàn dài wén zhāng hòu shì xíng。
衰病独怜头尽白,故人相见眼终青。shuāi bìng dú lián tóu jǐn bái,gù rén xiāng jiàn yǎn zhōng qīng。

赋樊氏茅屋

吴当

闻君茅屋住樊川,水影山光接几筵。wén jūn máo wū zhù fán chuān,shuǐ yǐng shān guāng jiē jǐ yán。
花径约来寻酒伴,柴门系着钓鱼船。huā jìng yuē lái xún jiǔ bàn,chái mén xì zhe diào yú chuán。
晴檐兴在从谁赋,秋树高风只自编。qíng yán xīng zài cóng shuí fù,qiū shù gāo fēng zhǐ zì biān。
亦有数椽华盖下,杖藜何日白云边。yì yǒu shù chuán huá gài xià,zhàng lí hé rì bái yún biān。

赠刘懋观写真

吴当

萧萧霜鬓隔风尘,却有刘郎为写真。xiāo xiāo shuāng bìn gé fēng chén,què yǒu liú láng wèi xiě zhēn。
金马玉堂成昔梦,苍松白鹤伴闲身。jīn mǎ yù táng chéng xī mèng,cāng sōng bái hè bàn xián shēn。
伤心南土衣冠少,极目中天日月新。shāng xīn nán tǔ yī guān shǎo,jí mù zhōng tiān rì yuè xīn。
更许苏卿老归国,便应黄阁画麒麟。gèng xǔ sū qīng lǎo guī guó,biàn yīng huáng gé huà qí lín。

送人之西涧山长

吴当

巍巍宫庙涧之西,松桧萧森夹殿齐。wēi wēi gōng miào jiàn zhī xī,sōng guì xiāo sēn jiā diàn qí。
白屋衣冠存伏腊,青云步武见阶梯。bái wū yī guān cún fú là,qīng yún bù wǔ jiàn jiē tī。
江湖夜月寒惊棹,桃李春阴雨满蹊。jiāng hú yè yuè hán jīng zhào,táo lǐ chūn yīn yǔ mǎn qī。
昭代急贤无枉路,未应重席叹羁栖。zhāo dài jí xián wú wǎng lù,wèi yīng zhòng xí tàn jī qī。

老士安治书为使江东时尝构参云亭在京师属赋之

吴当

参云亭在宛溪头,持斧仙翁昔所游。cān yún tíng zài wǎn xī tóu,chí fǔ xiān wēng xī suǒ yóu。
日月星辰天北极,山川草木地南洲。rì yuè xīng chén tiān běi jí,shān chuān cǎo mù dì nán zhōu。
门前车骑秋来好,竹上题诗醉后留。mén qián chē qí qiū lái hǎo,zhú shàng tí shī zuì hòu liú。
回首江村烟树阔,至今犹忆旧风流。huí shǒu jiāng cūn yān shù kuò,zhì jīn yóu yì jiù fēng liú。

玉堂公宴次周学士韵

吴当

扈跸新随帝辇回,宾筵秩秩玉堂开。hù bì xīn suí dì niǎn huí,bīn yán zhì zhì yù táng kāi。
禁庐下直辞天仗,内使传宣送御醅。jìn lú xià zhí cí tiān zhàng,nèi shǐ chuán xuān sòng yù pēi。
舞女分行花影动,歌工闲奏鼓声催。wǔ nǚ fēn xíng huā yǐng dòng,gē gōng xián zòu gǔ shēng cuī。
衰年感遇惭无补,赖有诸公济世才。shuāi nián gǎn yù cán wú bǔ,lài yǒu zhū gōng jì shì cái。

冯氏藏书堂

吴当

乔木依堂数亩阴,买书不惜散黄金。qiáo mù yī táng shù mǔ yīn,mǎi shū bù xī sàn huáng jīn。
简编总许儒生读,碑帖还从墨客临。jiǎn biān zǒng xǔ rú shēng dú,bēi tiē hái cóng mò kè lín。
芸阁牙签晴睒睒,练囊萤火夜沉沉。yún gé yá qiān qíng shǎn shǎn,liàn náng yíng huǒ yè chén chén。
只今许下多贤士,始信君侯惠泽深。zhǐ jīn xǔ xià duō xián shì,shǐ xìn jūn hóu huì zé shēn。

邓汝贞买妾得子南归云林

吴当

云林三十六峰齐,独振京尘向旧栖。yún lín sān shí liù fēng qí,dú zhèn jīng chén xiàng jiù qī。
天上桃花新结子,水边杨柳已生稊。tiān shàng táo huā xīn jié zi,shuǐ biān yáng liǔ yǐ shēng tí。
浊醪对客秋三径,啼鸟催人雨一犁。zhuó láo duì kè qiū sān jìng,tí niǎo cuī rén yǔ yī lí。
亦欲投簪江上去,为君移棹过金溪。yì yù tóu zān jiāng shàng qù,wèi jūn yí zhào guò jīn xī。

赠日本诗僧

吴当

偶来金阙信相从,笑指扶桑浴日红。ǒu lái jīn quē xìn xiāng cóng,xiào zhǐ fú sāng yù rì hóng。
处处写诗扬海屿,时时飞锡振天风。chù chù xiě shī yáng hǎi yǔ,shí shí fēi xī zhèn tiān fēng。
归云每共经函在,行橐常因酒盏空。guī yún měi gòng jīng hán zài,xíng tuó cháng yīn jiǔ zhǎn kōng。
吾道获麟惟掩涕,乘桴相问有谁同。wú dào huò lín wéi yǎn tì,chéng fú xiāng wèn yǒu shuí tóng。

次韵答康宗武胡伯文

吴当

百年勋业鬓星星,又听流莺绿满庭。bǎi nián xūn yè bìn xīng xīng,yòu tīng liú yīng lǜ mǎn tíng。
茶与仙人分石鼎,酒从豪客索银瓶。chá yǔ xiān rén fēn shí dǐng,jiǔ cóng háo kè suǒ yín píng。
一犁春雨苏公圃,半曲湖光孺子亭。yī lí chūn yǔ sū gōng pǔ,bàn qū hú guāng rú zi tíng。
更肯烟霞空寂寞,未应尘土叹飘零。gèng kěn yān xiá kōng jì mò,wèi yīng chén tǔ tàn piāo líng。

南溪精舍

吴当

前代遗墟浏水上,南溪栋宇见新题。qián dài yí xū liú shuǐ shàng,nán xī dòng yǔ jiàn xīn tí。
开山种药云千本,傍舍移秧雨一犁。kāi shān zhǒng yào yún qiān běn,bàng shě yí yāng yǔ yī lí。
白鹤时从檐下宿,黄莺只在竹间啼。bái hè shí cóng yán xià sù,huáng yīng zhǐ zài zhú jiān tí。
尚方近觉声华起,却向金门听晓鸡。shàng fāng jìn jué shēng huá qǐ,què xiàng jīn mén tīng xiǎo jī。

留岩峰寺

吴当

扁舟飘泊苦西东,此日栖迟野寺中。biǎn zhōu piāo pō kǔ xī dōng,cǐ rì qī chí yě sì zhōng。
岚气常疑庐岳雨,秋声还似大江风。lán qì cháng yí lú yuè yǔ,qiū shēng hái shì dà jiāng fēng。
辋川花木图犹在,杜曲茅茨赋未工。wǎng chuān huā mù tú yóu zài,dù qū máo cí fù wèi gōng。
人事萧条乡土近,几时回首白云通。rén shì xiāo tiáo xiāng tǔ jìn,jǐ shí huí shǒu bái yún tōng。

留岩峰寺

吴当

岩谷风多秋叶飘,一径荒草凉萧萧。yán gǔ fēng duō qiū yè piāo,yī jìng huāng cǎo liáng xiāo xiāo。
已无幽芳媚野色,惟有老树存高标。yǐ wú yōu fāng mèi yě sè,wéi yǒu lǎo shù cún gāo biāo。
青山冉冉列鬟黛,白日往往逢渔樵。qīng shān rǎn rǎn liè huán dài,bái rì wǎng wǎng féng yú qiáo。
仰天长叹竟何补,荷蓧长歌谁可招。yǎng tiān zhǎng tàn jìng hé bǔ,hé diào zhǎng gē shuí kě zhāo。

挽余忠宣公

吴当

沔阳舟楫势如飞,安庆孤城屹不支。miǎn yáng zhōu jí shì rú fēi,ān qìng gū chéng yì bù zhī。
诸葛智谋天地閟,杲卿忠义鬼神知。zhū gé zhì móu tiān dì bì,gǎo qīng zhōng yì guǐ shén zhī。
纵然身活到今日,未必人生无死期。zòng rán shēn huó dào jīn rì,wèi bì rén shēng wú sǐ qī。
一片精忠元不改,男儿到此是男儿。yī piàn jīng zhōng yuán bù gǎi,nán ér dào cǐ shì nán ér。