古诗词

寄题辰州沅阳馆

郑獬

张侯守辰溪,作馆清溪上。zhāng hóu shǒu chén xī,zuò guǎn qīng xī shàng。
峻趾拥崇冈,跋海鳌足壮。jùn zhǐ yōng chóng gāng,bá hǎi áo zú zhuàng。
石嶝盘山回,游人出屏障。shí dèng pán shān huí,yóu rén chū píng zhàng。
林壑互蔽亏,昏明各异状。lín hè hù bì kuī,hūn míng gè yì zhuàng。
辰溪俯洞夷,登临少佳况。chén xī fǔ dòng yí,dēng lín shǎo jiā kuàng。
不知自何人,于此废真赏。bù zhī zì hé rén,yú cǐ fèi zhēn shǎng。
洼池失蛟龙,破屋藏魍魉。wā chí shī jiāo lóng,pò wū cáng wǎng liǎng。
如持万黄金,弃之在污壤。rú chí wàn huáng jīn,qì zhī zài wū rǎng。
张侯一芟扫,耳目复清旷。zhāng hóu yī shān sǎo,ěr mù fù qīng kuàng。
坤倪伏诙谲,闪倏见气象。kūn ní fú huī jué,shǎn shū jiàn qì xiàng。
素壁照清秋,檐牙屹相望。sù bì zhào qīng qiū,yán yá yì xiāng wàng。
啼鸟共徘徊,飞云自来往。tí niǎo gòng pái huái,fēi yún zì lái wǎng。
携樽听鸣泉,便可倾佳酿。xié zūn tīng míng quán,biàn kě qīng jiā niàng。
烟披舞袖润,谷应歌声响。yān pī wǔ xiù rùn,gǔ yīng gē shēng xiǎng。
客醉未容归,明月纤纤上。kè zuì wèi róng guī,míng yuè xiān xiān shàng。
幽怀傥自得,所适即为放。yōu huái tǎng zì dé,suǒ shì jí wèi fàng。
兹地虽陋僻,境静犹足尚。zī dì suī lòu pì,jìng jìng yóu zú shàng。
壮士偃旗眠,落日惟樵唱。zhuàng shì yǎn qí mián,luò rì wéi qiáo chàng。
缓带一来游,清风日萧爽。huǎn dài yī lái yóu,qīng fēng rì xiāo shuǎng。
郑獬

郑獬

郑獬(1022——1072)字毅夫,号云谷,虔化人,江西宁都梅江镇西门人,因他的祖父前往湖北安陆经商,便寄居于此。商籍人安陆,详载宁都州志,少负售才词章豪伟,宋皇祐壬辰科举人,癸巳状元及第,初试国子监谢启曰,李广才气自谓无双。 郑獬的作品>>

猜您喜欢

雪里梅

郑獬

武皇未识长卿才,多向吴王故国来。wǔ huáng wèi shí zhǎng qīng cái,duō xiàng wú wáng gù guó lái。
谁见江南佳赏处,月中词客雪中梅。shuí jiàn jiāng nán jiā shǎng chù,yuè zhōng cí kè xuě zhōng méi。

和汪正夫梅

郑獬

少陵老杜独怜才,长句还如铁马来。shǎo líng lǎo dù dú lián cái,zhǎng jù hái rú tiě mǎ lái。
酒味渐佳春渐好,苦教陆凯咏寒梅。jiǔ wèi jiàn jiā chūn jiàn hǎo,kǔ jiào lù kǎi yǒng hán méi。

和汪正夫梅

郑獬

世上庸儿苦忌才,脱身曾把虎须来。shì shàng yōng ér kǔ jì cái,tuō shēn céng bǎ hǔ xū lái。
他年若隐吴门去,从此真仙不姓梅。tā nián ruò yǐn wú mén qù,cóng cǐ zhēn xiān bù xìng méi。

和汪正夫梅

郑獬

江南江北谪仙才,为爱湖山特地来。jiāng nán jiāng běi zhé xiān cái,wèi ài hú shān tè dì lái。
愿得春寒过三月,樽前留得腊前梅。yuàn dé chūn hán guò sān yuè,zūn qián liú dé là qián méi。

和汪正夫梅

郑獬

禁林自笑老无才,觅得杭州刺史来。jìn lín zì xiào lǎo wú cái,mì dé háng zhōu cì shǐ lái。
饮散凭栏却怊怅,不堪忆著故园梅。yǐn sàn píng lán què chāo chàng,bù kān yì zhù gù yuán méi。

和汪正夫梅

郑獬

好花赋与本天才,料得灵根天上来。hǎo huā fù yǔ běn tiān cái,liào dé líng gēn tiān shàng lái。
应为长安恶风土,故教北地不栽梅。yīng wèi zhǎng ān è fēng tǔ,gù jiào běi dì bù zāi méi。

和汪正夫梅

郑獬

妖花烂漫敌清才,邺骑还惊宝玦来。yāo huā làn màn dí qīng cái,yè qí hái jīng bǎo jué lái。
郑国枉教兰作佩,定应不识楚江梅。zhèng guó wǎng jiào lán zuò pèi,dìng yīng bù shí chǔ jiāng méi。

和汪正夫梅

郑獬

座中豪客洛阳才,醉舞春风拂袖来。zuò zhōng háo kè luò yáng cái,zuì wǔ chūn fēng fú xiù lái。
明日却寻歌管地,中庭空有折残梅。míng rì què xún gē guǎn dì,zhōng tíng kōng yǒu zhé cán méi。

和汪正夫梅

郑獬

丽赋多传楚客才,新诗还自楚江来。lì fù duō chuán chǔ kè cái,xīn shī hái zì chǔ jiāng lái。
雪痕未涨龙池水,风信先飞庾岭梅。xuě hén wèi zhǎng lóng chí shuǐ,fēng xìn xiān fēi yǔ lǐng méi。

和汪正夫梅

郑獬

探花最费庾郎才,欲把雕盘折取来。tàn huā zuì fèi yǔ láng cái,yù bǎ diāo pán zhé qǔ lái。
不奈雪花苦相误,梢头无处认真梅。bù nài xuě huā kǔ xiāng wù,shāo tóu wú chù rèn zhēn méi。

和汪正夫梅

郑獬

诗入鸡林白傅才,当年曾佩左符来。shī rù jī lín bái fù cái,dāng nián céng pèi zuǒ fú lái。
尊前依旧江山好,不见章台驿使梅。zūn qián yī jiù jiāng shān hǎo,bù jiàn zhāng tái yì shǐ méi。

和汪正夫梅

郑獬

刘蕡直气压群才,却束尘衣取次来。liú fén zhí qì yā qún cái,què shù chén yī qǔ cì lái。
开府刚肠破金石,可能刻意赋寒梅。kāi fǔ gāng cháng pò jīn shí,kě néng kè yì fù hán méi。

和汪正夫梅

郑獬

欲酬强韵若为才,昨夜归时趁月来。yù chóu qiáng yùn ruò wèi cái,zuó yè guī shí chèn yuè lái。
寂寞后堂初醉起,金盆犹浸数枝梅。jì mò hòu táng chū zuì qǐ,jīn pén yóu jìn shù zhī méi。

和汪正夫梅

郑獬

好花有意似怜才,时泛清香入袂来。hǎo huā yǒu yì shì lián cái,shí fàn qīng xiāng rù mèi lái。
待得繁梢都结实,莫将细核比杨梅。dài dé fán shāo dōu jié shí,mò jiāng xì hé bǐ yáng méi。

和汪正夫梅

郑獬

流俗休教见美才,不如长入醉乡来。liú sú xiū jiào jiàn měi cái,bù rú zhǎng rù zuì xiāng lái。
江南蚤是多风雨,莫向花前唱落梅。jiāng nán zǎo shì duō fēng yǔ,mò xiàng huā qián chàng luò méi。