古诗词

二月雪

郑獬

戊戌二月二十六,忽见大雪漫空来。wù xū èr yuè èr shí liù,hū jiàn dà xuě màn kōng lái。
长老惊叹共相语,非时有雪诚怪哉。zhǎng lǎo jīng tàn gòng xiāng yǔ,fēi shí yǒu xuě chéng guài zāi。
阳爻四画已出地,至今百蛰不闻雷。yáng yáo sì huà yǐ chū dì,zhì jīn bǎi zhé bù wén léi。
怪得气候斗暄暖,便疑赤帝来相排。guài dé qì hòu dòu xuān nuǎn,biàn yí chì dì lái xiāng pái。
黑风倏起卷沧海,白日黯黯如烟煤。hēi fēng shū qǐ juǎn cāng hǎi,bái rì àn àn rú yān méi。
须臾大雹杂猛雨,满地走迸琼与瑰。xū yú dà báo zá měng yǔ,mǎn dì zǒu bèng qióng yǔ guī。
阴气蓄怒固未已,即时飞雪相倾颓。yīn qì xù nù gù wèi yǐ,jí shí fēi xuě xiāng qīng tuí。
青灵何处避威侮,苍凤停车寒毰毸。qīng líng hé chù bì wēi wǔ,cāng fèng tíng chē hán péi sāi。
天地万物失光彩,草树僵冻成枯荄。tiān dì wàn wù shī guāng cǎi,cǎo shù jiāng dòng chéng kū gāi。
凌暴春工大酷烈,似恨百花先时开。líng bào chūn gōng dà kù liè,shì hèn bǎi huā xiān shí kāi。
隐公三月亦雨雪,仲尼春秋书为灾。yǐn gōng sān yuè yì yǔ xuě,zhòng ní chūn qiū shū wèi zāi。
是时鲁国行谬政,天心可用人理推。shì shí lǔ guó xíng miù zhèng,tiān xīn kě yòng rén lǐ tuī。
我疑此雪不虚应,必有沴气戕栽培。wǒ yí cǐ xuě bù xū yīng,bì yǒu lì qì qiāng zāi péi。
去年六月已大水,居人万类生鱼腮。qù nián liù yuè yǐ dà shuǐ,jū rén wàn lèi shēng yú sāi。
当时夏税不得免,至今里正排门催。dāng shí xià shuì bù dé miǎn,zhì jīn lǐ zhèng pái mén cuī。
农夫出田掘野荠,饿倒只向田中埋。nóng fū chū tián jué yě jì,è dào zhǐ xiàng tián zhōng mái。
方春鸟兽尚有禁,不许弹猎伤胚胎。fāng chūn niǎo shòu shàng yǒu jìn,bù xǔ dàn liè shāng pēi tāi。
而况吾民戴君后,上官不肯一挂怀。ér kuàng wú mín dài jūn hòu,shàng guān bù kěn yī guà huái。
岂无愁苦动天地,所以当春阴气乖。qǐ wú chóu kǔ dòng tiān dì,suǒ yǐ dāng chūn yīn qì guāi。
只消黄纸一幅诏,敕责长吏须矜哀。zhǐ xiāo huáng zhǐ yī fú zhào,chì zé zhǎng lì xū jīn āi。
蠲除馀租不尽取,收提赤子苏饥骸。juān chú yú zū bù jǐn qǔ,shōu tí chì zi sū jī hái。
沛然德泽满天下,坐中可使春风回。pèi rán dé zé mǎn tiān xià,zuò zhōng kě shǐ chūn fēng huí。
郑獬

郑獬

郑獬(1022——1072)字毅夫,号云谷,虔化人,江西宁都梅江镇西门人,因他的祖父前往湖北安陆经商,便寄居于此。商籍人安陆,详载宁都州志,少负售才词章豪伟,宋皇祐壬辰科举人,癸巳状元及第,初试国子监谢启曰,李广才气自谓无双。 郑獬的作品>>

猜您喜欢

酴醾

郑獬

清香无物敌,粉叶自成围。qīng xiāng wú wù dí,fěn yè zì chéng wéi。
白玉珑璁髻,珍珠缨络衣。bái yù lóng cōng jì,zhēn zhū yīng luò yī。

题僧文莹所居壁

郑獬

西湖频送客,绿波舟楫轻。xī hú pín sòng kè,lǜ bō zhōu jí qīng。
春入萝径静,浪花翻远晴。chūn rù luó jìng jìng,làng huā fān yuǎn qíng。

祈雨

郑獬

平地三尺雨,农家三尺金。píng dì sān chǐ yǔ,nóng jiā sān chǐ jīn。
我愿此雨力,生穗长如林。wǒ yuàn cǐ yǔ lì,shēng suì zhǎng rú lín。

松滋褚都督义门

郑獬

贞观得奇士,子孙宅荆土。zhēn guān dé qí shì,zi sūn zhái jīng tǔ。
一家五百口,六世同所处。yī jiā wǔ bǎi kǒu,liù shì tóng suǒ chù。

咏史

郑獬

汉地龙蛇始遘迍,曹公崛起定经纶。hàn dì lóng shé shǐ gòu zhūn,cáo gōng jué qǐ dìng jīng lún。
阴谋用尽得天下,谁道彼雏解笑人。yīn móu yòng jǐn dé tiān xià,shuí dào bǐ chú jiě xiào rén。

咏史

郑獬

魏生被责灌将军,股慄如何不自陈。wèi shēng bèi zé guàn jiāng jūn,gǔ lì rú hé bù zì chén。
若使当时有英气,肯为丞相扫门人。ruò shǐ dāng shí yǒu yīng qì,kěn wèi chéng xiāng sǎo mén rén。

咏史

郑獬

汉家行赏尽论功,祸福于人岂易穷。hàn jiā xíng shǎng jǐn lùn gōng,huò fú yú rén qǐ yì qióng。
解把旧恩酬项伯,独将大义斩丁公。jiě bǎ jiù ēn chóu xiàng bó,dú jiāng dà yì zhǎn dīng gōng。

读蜀志

郑獬

曹公屈指当时辈,天下英雄数使君。cáo gōng qū zhǐ dāng shí bèi,tiān xià yīng xióng shù shǐ jūn。
髀肉消来还感泣,争教汉鼎不三分。bì ròu xiāo lái hái gǎn qì,zhēng jiào hàn dǐng bù sān fēn。

下第游金明池

郑獬

骑杀青都白玉麟,归来狂醉后池春。qí shā qīng dōu bái yù lín,guī lái kuáng zuì hòu chí chūn。
人间得丧寻常事,不避郎君走马尘。rén jiān dé sàng xún cháng shì,bù bì láng jūn zǒu mǎ chén。

久泊馀杭关外水涸不能行晚雨甚快解舟有日矣

郑獬

初看红芰小开头,今见青房结子稠。chū kàn hóng jì xiǎo kāi tóu,jīn jiàn qīng fáng jié zi chóu。
深谢晚云怜滞客,故飞凉雨送归舟。shēn xiè wǎn yún lián zhì kè,gù fēi liáng yǔ sòng guī zhōu。

画屏

郑獬

翠筱疏明临晚水,紫葵点缀落晴沙。cuì xiǎo shū míng lín wǎn shuǐ,zǐ kuí diǎn zhuì luò qíng shā。
山鸡对卧绿蒲叶,野鸭争衔黄荇花。shān jī duì wò lǜ pú yè,yě yā zhēng xián huáng xìng huā。

夷陵张仲孚

郑獬

使君终日倚朱栏,绿树高楼掩映间。shǐ jūn zhōng rì yǐ zhū lán,lǜ shù gāo lóu yǎn yìng jiān。
自有碧江无限好,荆州佳境不须山。zì yǒu bì jiāng wú xiàn hǎo,jīng zhōu jiā jìng bù xū shān。

夷陵张仲孚

郑獬

雨后飞云冉冉回,碧天都似镜初开。yǔ hòu fēi yún rǎn rǎn huí,bì tiān dōu shì jìng chū kāi。
只应峡口多山处,不见秋光万里来。zhǐ yīng xiá kǒu duō shān chù,bù jiàn qiū guāng wàn lǐ lái。

客意

郑獬

已换春衫别后衣,此心长共白云飞。yǐ huàn chūn shān bié hòu yī,cǐ xīn zhǎng gòng bái yún fēi。
高堂寿酒年年事,趁取榴花及早归。gāo táng shòu jiǔ nián nián shì,chèn qǔ liú huā jí zǎo guī。

读司马君实撰吕献可墓志

郑獬

一读斯文泪泻襟,摩天直气万千寻。yī dú sī wén lèi xiè jīn,mó tiān zhí qì wàn qiān xún。
知君不独悲忠义,又有兼忧天下心。zhī jūn bù dú bēi zhōng yì,yòu yǒu jiān yōu tiān xià xīn。