古诗词

通州雨夜寄孙中叔

郑獬

黑雨喷薄阴云驱,昏林号风秋声粗。hēi yǔ pēn báo yīn yún qū,hūn lín hào fēng qiū shēng cū。
海气熏煮怒不泄,彭彭十月推雷车。hǎi qì xūn zhǔ nù bù xiè,péng péng shí yuè tuī léi chē。
湿衣悯默瞠无睡,起对樽酒谁为娱。shī yī mǐn mò chēng wú shuì,qǐ duì zūn jiǔ shuí wèi yú。
此心岂复有双羽,一夜飞去不可拘。cǐ xīn qǐ fù yǒu shuāng yǔ,yī yè fēi qù bù kě jū。
昔与子同入京师,借屋共寄西城庐。xī yǔ zi tóng rù jīng shī,jiè wū gòng jì xī chéng lú。
爱我议论有可采,携草就我夸染濡。ài wǒ yì lùn yǒu kě cǎi,xié cǎo jiù wǒ kuā rǎn rú。
鍊出五色补天漏,拈笔蘸墨纵横涂。liàn chū wǔ sè bǔ tiān lòu,niān bǐ zhàn mò zòng héng tú。
子云朋友当如是,脱然意快如狞驹。zi yún péng yǒu dāng rú shì,tuō rán yì kuài rú níng jū。
京师天子之所宅,楼殿堆叠骑天衢。jīng shī tiān zi zhī suǒ zhái,lóu diàn duī dié qí tiān qú。
瓦光流碧滑欲走,缋画颠倒横相舁。wǎ guāng liú bì huá yù zǒu,huì huà diān dào héng xiāng yú。
东风薰浓一千里,黄蜂蝴蝶飞蘧蘧。dōng fēng xūn nóng yī qiān lǐ,huáng fēng hú dié fēi qú qú。
高楼张旗斗煮酒,沉香满榼金真珠。gāo lóu zhāng qí dòu zhǔ jiǔ,chén xiāng mǎn kē jīn zhēn zhū。
玉盆一饮醉不醒,落花满衫行相扶。yù pén yī yǐn zuì bù xǐng,luò huā mǎn shān xíng xiāng fú。
未几子去游西洛,嗟我出门独骑驴。wèi jǐ zi qù yóu xī luò,jiē wǒ chū mén dú qí lǘ。
晚落尘埃两袖泪,望子不见风吹裾。wǎn luò chén āi liǎng xiù lèi,wàng zi bù jiàn fēng chuī jū。
三月殿前试不中,青冥失计游五湖。sān yuè diàn qián shì bù zhōng,qīng míng shī jì yóu wǔ hú。
抚剑东南看沧海,大江正值秋风初。fǔ jiàn dōng nán kàn cāng hǎi,dà jiāng zhèng zhí qiū fēng chū。
我疑海神怒天热,直欲上薄东日乌。wǒ yí hǎi shén nù tiān rè,zhí yù shàng báo dōng rì wū。
乾坤顿撼壮人意,揭竿便欲寻狂奴。qián kūn dùn hàn zhuàng rén yì,jiē gān biàn yù xún kuáng nú。
九月归来已霜蚤,肥膏紫蟹溶金酥。jiǔ yuè guī lái yǐ shuāng zǎo,féi gāo zǐ xiè róng jīn sū。
南窗灯火夜可喜,箧中卷册聊铺舒。nán chuāng dēng huǒ yè kě xǐ,qiè zhōng juǎn cè liáo pù shū。
读倦抱膝一吐气,契阔各在天一隅。dú juàn bào xī yī tǔ qì,qì kuò gè zài tiān yī yú。
相别于今二百日,飞雁南来无北书。xiāng bié yú jīn èr bǎi rì,fēi yàn nán lái wú běi shū。
游从欢喜似旧否,洛下为学安稳无。yóu cóng huān xǐ shì jiù fǒu,luò xià wèi xué ān wěn wú。
虽然贫窘少倚赖,空肠慎勿多悲吁。suī rán pín jiǒng shǎo yǐ lài,kōng cháng shèn wù duō bēi xū。
圣贤独立以待用,提出日月还唐虞。shèng xián dú lì yǐ dài yòng,tí chū rì yuè hái táng yú。
天地当中贯一柱,孟子所谓大丈夫。tiān dì dāng zhōng guàn yī zhù,mèng zi suǒ wèi dà zhàng fū。
躁儿跳跃不足数,插翅强欲飞蟾蜍。zào ér tiào yuè bù zú shù,chā chì qiáng yù fēi chán chú。
纵子不遇乃至死,勉之学为荀杨徒。zòng zi bù yù nǎi zhì sǐ,miǎn zhī xué wèi xún yáng tú。
郑獬

郑獬

郑獬(1022——1072)字毅夫,号云谷,虔化人,江西宁都梅江镇西门人,因他的祖父前往湖北安陆经商,便寄居于此。商籍人安陆,详载宁都州志,少负售才词章豪伟,宋皇祐壬辰科举人,癸巳状元及第,初试国子监谢启曰,李广才气自谓无双。 郑獬的作品>>

猜您喜欢

捕蝗

郑獬

翁妪妇子相催行,官遣捕蝗赤日里。wēng yù fù zi xiāng cuī xíng,guān qiǎn bǔ huáng chì rì lǐ。
蝗满田中不见田,穗头栉栉如排指。huáng mǎn tián zhōng bù jiàn tián,suì tóu zhì zhì rú pái zhǐ。
凿坑篝火齐声驱,腹饱翅短飞不起。záo kēng gōu huǒ qí shēng qū,fù bǎo chì duǎn fēi bù qǐ。
囊提籯负输入官,换官仓粟能得几。náng tí yíng fù shū rù guān,huàn guān cāng sù néng dé jǐ。
虽然捕得一斗蝗,又生百斗新蝗子。suī rán bǔ dé yī dòu huáng,yòu shēng bǎi dòu xīn huáng zi。
只应食尽田中禾,饿杀农夫方始死。zhǐ yīng shí jǐn tián zhōng hé,è shā nóng fū fāng shǐ sǐ。

獐猿

郑獬

翠树不从青嶂出,蟠根却向屏中生。cuì shù bù cóng qīng zhàng chū,pán gēn què xiàng píng zhōng shēng。
黄獐引脰探绿叶,老猿护雏枝上惊。huáng zhāng yǐn dòu tàn lǜ yè,lǎo yuán hù chú zhī shàng jīng。
獝然相顾见异态,谁言野物能忘情。xù rán xiāng gù jiàn yì tài,shuí yán yě wù néng wàng qíng。
我来赏激绕屏下,亦疑此身林中行。wǒ lái shǎng jī rào píng xià,yì yí cǐ shēn lín zhōng xíng。
自古画工无画者,今得绝笔方传名。zì gǔ huà gōng wú huà zhě,jīn dé jué bǐ fāng chuán míng。
吾庐昔在郧溪上,满溪桃花春水明。wú lú xī zài yún xī shàng,mǎn xī táo huā chūn shuǐ míng。
曾随麋鹿藉芳草,更倚白云听啸声。céng suí mí lù jí fāng cǎo,gèng yǐ bái yún tīng xiào shēng。

省中画屏芦雁

郑獬

高堂倾动长江流,黄芦群雁满沧洲。gāo táng qīng dòng zhǎng jiāng liú,huáng lú qún yàn mǎn cāng zhōu。
扫开长安尘土窟,写出江南烟水秋。sǎo kāi zhǎng ān chén tǔ kū,xiě chū jiāng nán yān shuǐ qiū。
两雁斜飞入空阔,四雁顾慕横沙头。liǎng yàn xié fēi rù kōng kuò,sì yàn gù mù héng shā tóu。
高风拉折苍玉干,芦花雪尽无人收。gāo fēng lā zhé cāng yù gàn,lú huā xuě jǐn wú rén shōu。
赤日飞光不敢近,但觉爽气屏间浮。chì rì fēi guāng bù gǎn jìn,dàn jué shuǎng qì píng jiān fú。
尝闻画龙入神变,坐驰云雨天地游。cháng wén huà lóng rù shén biàn,zuò chí yún yǔ tiān dì yóu。
只恐此雁亦飞去,潇潇万里谁能留。zhǐ kǒng cǐ yàn yì fēi qù,xiāo xiāo wàn lǐ shuí néng liú。

黄雀

郑獬

啾啾黄雀竹间飞,日晚复归枝上栖。jiū jiū huáng què zhú jiān fēi,rì wǎn fù guī zhī shàng qī。
雪粒盖地三寸玉,地肤冻裂不作泥。xuě lì gài dì sān cùn yù,dì fū dòng liè bù zuò ní。
锦韝公子臂苍鹘,快马踏下黄云低。jǐn gōu gōng zi bì cāng gǔ,kuài mǎ tà xià huáng yún dī。
马前紫兔跃白草,老拳下批饥儿啼。mǎ qián zǐ tù yuè bái cǎo,lǎo quán xià pī jī ér tí。
啄鲜裂血饱腹去,可怜黄雀空死饥。zhuó xiān liè xuè bǎo fù qù,kě lián huáng què kōng sǐ jī。