古诗词

淮扬大水

郑獬

淮扬水暴不可言,绕城四面长波皴。huái yáng shuǐ bào bù kě yán,rào chéng sì miàn zhǎng bō cūn。
如一大瓢寄沧海,十万生聚瓢中存。rú yī dà piáo jì cāng hǎi,shí wàn shēng jù piáo zhōng cún。
水之初作自何尔,旧堤有病亡其唇。shuǐ zhī chū zuò zì hé ěr,jiù dī yǒu bìng wáng qí chún。
划然大浪劈地出,正如百万狂牛奔。huà rán dà làng pī dì chū,zhèng rú bǎi wàn kuáng niú bēn。
顷之漂泊成大泽,壮士挟山不可堙。qǐng zhī piāo pō chéng dà zé,zhuàng shì xié shān bù kě yīn。
居民窜避争入郭,郭内众人还塞门。jū mín cuàn bì zhēng rù guō,guō nèi zhòng rén hái sāi mén。
老翁走哭觅幼子,哀赴卒为蛟龙吞。lǎo wēng zǒu kū mì yòu zi,āi fù zú wèi jiāo lóng tūn。
岂独异物乃为害,恶人行劫不待昏。qǐ dú yì wù nǎi wèi hài,è rén xíng jié bù dài hūn。
此时虾蟆亦得志,撩须睥睨河伯尊。cǐ shí xiā má yì dé zhì,liāo xū pì nì hé bó zūn。
附城庐舍尽水府,惟见屋脊波间横。fù chéng lú shě jǐn shuǐ fǔ,wéi jiàn wū jí bō jiān héng。
间或大雨又暴作,直疑瓶盎相奔倾。jiān huò dà yǔ yòu bào zuò,zhí yí píng àng xiāng bēn qīng。
沟渠涨满无处泄,往往床下飞泉鸣。gōu qú zhǎng mǎn wú chù xiè,wǎng wǎng chuáng xià fēi quán míng。
只恐此城澒洞彻,城中坐见鱼颊生。zhǐ kǒng cǐ chéng hòng dòng chè,chéng zhōng zuò jiàn yú jiá shēng。
豪子室中具大筏,此筏岂便长全身。háo zi shì zhōng jù dà fá,cǐ fá qǐ biàn zhǎng quán shēn。
朝夕筑塞渐排去,两月未见车间尘。cháo xī zhù sāi jiàn pái qù,liǎng yuè wèi jiàn chē jiān chén。
且喜馀生尚存世,资储谁复伤漂沦。qiě xǐ yú shēng shàng cún shì,zī chǔ shuí fù shāng piāo lún。
京师乃处天下腹,亦闻大水来扣阍。jīng shī nǎi chù tiān xià fù,yì wén dà shuǐ lái kòu hūn。
至于河朔南两蜀,长江大河俱腾掀。zhì yú hé shuò nán liǎng shǔ,zhǎng jiāng dà hé jù téng xiān。
岂惟淮阳一弹地,洪涛乃撼半乾坤。qǐ wéi huái yáng yī dàn dì,hóng tāo nǎi hàn bàn qián kūn。
臣闻九畴天公书,三十六字先五行。chén wén jiǔ chóu tiān gōng shū,sān shí liù zì xiān wǔ xíng。
兹谓水德不润下,盖与土气交相争。zī wèi shuǐ dé bù rùn xià,gài yǔ tǔ qì jiāo xiāng zhēng。
愿召近臣讲大义,使之搜凿灾害根。yuàn zhào jìn chén jiǎng dà yì,shǐ zhī sōu záo zāi hài gēn。
下书遣使巡郡国,旷然一发天子恩。xià shū qiǎn shǐ xún jùn guó,kuàng rán yī fā tiān zi ēn。
家贫溺死无以葬,赐以棺轊收冤魂。jiā pín nì sǐ wú yǐ zàng,cì yǐ guān wèi shōu yuān hún。
蠲除租赋勿收责,宽其衣食哺子孙。juān chú zū fù wù shōu zé,kuān qí yī shí bǔ zi sūn。
开发仓库收寒饿,庶几疮痏无瘢痕。kāi fā cāng kù shōu hán è,shù jǐ chuāng wěi wú bān hén。
不尔便恐委沟壑,强者趣聚蚕虱群。bù ěr biàn kǒng wěi gōu hè,qiáng zhě qù jù cán shī qún。
伏藏山林弄凶器,今可先事塞其源。fú cáng shān lín nòng xiōng qì,jīn kě xiān shì sāi qí yuán。
朝廷固当有处置,贱臣何者敢僭论。cháo tíng gù dāng yǒu chù zhì,jiàn chén hé zhě gǎn jiàn lùn。
元元仰首望德泽,惟愿陛下无因循。yuán yuán yǎng shǒu wàng dé zé,wéi yuàn bì xià wú yīn xún。
郑獬

郑獬

郑獬(1022——1072)字毅夫,号云谷,虔化人,江西宁都梅江镇西门人,因他的祖父前往湖北安陆经商,便寄居于此。商籍人安陆,详载宁都州志,少负售才词章豪伟,宋皇祐壬辰科举人,癸巳状元及第,初试国子监谢启曰,李广才气自谓无双。 郑獬的作品>>

猜您喜欢

重到城东有感三首

郑獬

曾访花翁醉玉壶,重来花下尽平芜。céng fǎng huā wēng zuì yù hú,zhòng lái huā xià jǐn píng wú。
东风绕袖应相识,记得当年旧酒徒。dōng fēng rào xiù yīng xiāng shí,jì dé dāng nián jiù jiǔ tú。

重到城东有感三首

郑獬

好春初满杏园花,十里曾携载酒车。hǎo chūn chū mǎn xìng yuán huā,shí lǐ céng xié zài jiǔ chē。
今日黄云衰草地,不堪更送贾长沙。jīn rì huáng yún shuāi cǎo dì,bù kān gèng sòng jiǎ zhǎng shā。

重到城东有感三首

郑獬

仙桃移在玉栏初,红抹胭脂嫩点酥。xiān táo yí zài yù lán chū,hóng mǒ yān zhī nèn diǎn sū。
闻道飘零落人世,清香得似旧时无。wén dào piāo líng luò rén shì,qīng xiāng dé shì jiù shí wú。

逢贾老

郑獬

买得虚名东路归,自怜鸥鸟本忘机。mǎi dé xū míng dōng lù guī,zì lián ōu niǎo běn wàng jī。
吾师不用苦迎送,亦是当时一布衣。wú shī bù yòng kǔ yíng sòng,yì shì dāng shí yī bù yī。

赠徐登先生

郑獬

鬓发如黳眼正青,鍊来玉骨已通灵。bìn fā rú yī yǎn zhèng qīng,liàn lái yù gǔ yǐ tōng líng。
我来欲问金丹诀,三日林间醉不醒。wǒ lái yù wèn jīn dān jué,sān rì lín jiān zuì bù xǐng。

柳湖席上呈夏宫苑

郑獬

千条万条杨柳丝,好花不过三两枝。qiān tiáo wàn tiáo yáng liǔ sī,hǎo huā bù guò sān liǎng zhī。
今日樽前为君饮,明朝酒病终不辞。jīn rì zūn qián wèi jūn yǐn,míng cháo jiǔ bìng zhōng bù cí。

阻风游铜陵护法寺

郑獬

白浪浮江打白沙,江头绿竹对僧家。bái làng fú jiāng dǎ bái shā,jiāng tóu lǜ zhú duì sēng jiā。
春风也似玉京好,一树残红山杏花。chūn fēng yě shì yù jīng hǎo,yī shù cán hóng shān xìng huā。

正夫草卷已就余例亦奏牍今得绝笔

郑獬

琳琅之宝出荆山,合作圭璋与佩环。lín láng zhī bǎo chū jīng shān,hé zuò guī zhāng yǔ pèi huán。
楚泽白茅最微陋,何缘亦在贡书间。chǔ zé bái máo zuì wēi lòu,hé yuán yì zài gòng shū jiān。

送王殿直

郑獬

玉尺新裁白纻衣,杨花纷泊满衫飞。yù chǐ xīn cái bái zhù yī,yáng huā fēn pō mǎn shān fēi。
少年不怕风尘恶,污却鄣泥走马归。shǎo nián bù pà fēng chén è,wū què zhāng ní zǒu mǎ guī。

寄洞元师

郑獬

一尊聊寄洞元师,既到山中春未迟。yī zūn liáo jì dòng yuán shī,jì dào shān zhōng chūn wèi chí。
料得醉眠岩石上,晚风零落小桃枝。liào dé zuì mián yán shí shàng,wǎn fēng líng luò xiǎo táo zhī。

寄洞元师

郑獬

洞元道士酒中仙,散发人间五十年。dòng yuán dào shì jiǔ zhōng xiān,sàn fā rén jiān wǔ shí nián。
醉后不知山月上,竹间横枕一琴眠。zuì hòu bù zhī shān yuè shàng,zhú jiān héng zhěn yī qín mián。

送晓容

郑獬

庞眉苍面已衰翁,犹踏天衢尘土中。páng méi cāng miàn yǐ shuāi wēng,yóu tà tiān qú chén tǔ zhōng。
收得闲名好归去,鲜鱼白酒醉秋风。shōu dé xián míng hǎo guī qù,xiān yú bái jiǔ zuì qiū fēng。

寄郭祥正

郑獬

天门翠色未饶云,姑孰波光欲夺春。tiān mén cuì sè wèi ráo yún,gū shú bō guāng yù duó chūn。
怪得溪山不寂寞,江南又有谪仙人。guài dé xī shān bù jì mò,jiāng nán yòu yǒu zhé xiān rén。

寄题峡州宜都县古亭

郑獬

古人已逐秋草没,明月空随秋浪翻。gǔ rén yǐ zhú qiū cǎo méi,míng yuè kōng suí qiū làng fān。
安得古人似明月,长来此地对金樽。ān dé gǔ rén shì míng yuè,zhǎng lái cǐ dì duì jīn zūn。

戏言寄霅溪使君唐司勋

郑獬

水精宫殿从来小,寂寞蓬莱不可游。shuǐ jīng gōng diàn cóng lái xiǎo,jì mò péng lái bù kě yóu。
十万人家明镜里,神仙都会是杭州。shí wàn rén jiā míng jìng lǐ,shén xiān dōu huì shì háng zhōu。