古诗词

淮扬大水

郑獬

淮扬水暴不可言,绕城四面长波皴。huái yáng shuǐ bào bù kě yán,rào chéng sì miàn zhǎng bō cūn。
如一大瓢寄沧海,十万生聚瓢中存。rú yī dà piáo jì cāng hǎi,shí wàn shēng jù piáo zhōng cún。
水之初作自何尔,旧堤有病亡其唇。shuǐ zhī chū zuò zì hé ěr,jiù dī yǒu bìng wáng qí chún。
划然大浪劈地出,正如百万狂牛奔。huà rán dà làng pī dì chū,zhèng rú bǎi wàn kuáng niú bēn。
顷之漂泊成大泽,壮士挟山不可堙。qǐng zhī piāo pō chéng dà zé,zhuàng shì xié shān bù kě yīn。
居民窜避争入郭,郭内众人还塞门。jū mín cuàn bì zhēng rù guō,guō nèi zhòng rén hái sāi mén。
老翁走哭觅幼子,哀赴卒为蛟龙吞。lǎo wēng zǒu kū mì yòu zi,āi fù zú wèi jiāo lóng tūn。
岂独异物乃为害,恶人行劫不待昏。qǐ dú yì wù nǎi wèi hài,è rén xíng jié bù dài hūn。
此时虾蟆亦得志,撩须睥睨河伯尊。cǐ shí xiā má yì dé zhì,liāo xū pì nì hé bó zūn。
附城庐舍尽水府,惟见屋脊波间横。fù chéng lú shě jǐn shuǐ fǔ,wéi jiàn wū jí bō jiān héng。
间或大雨又暴作,直疑瓶盎相奔倾。jiān huò dà yǔ yòu bào zuò,zhí yí píng àng xiāng bēn qīng。
沟渠涨满无处泄,往往床下飞泉鸣。gōu qú zhǎng mǎn wú chù xiè,wǎng wǎng chuáng xià fēi quán míng。
只恐此城澒洞彻,城中坐见鱼颊生。zhǐ kǒng cǐ chéng hòng dòng chè,chéng zhōng zuò jiàn yú jiá shēng。
豪子室中具大筏,此筏岂便长全身。háo zi shì zhōng jù dà fá,cǐ fá qǐ biàn zhǎng quán shēn。
朝夕筑塞渐排去,两月未见车间尘。cháo xī zhù sāi jiàn pái qù,liǎng yuè wèi jiàn chē jiān chén。
且喜馀生尚存世,资储谁复伤漂沦。qiě xǐ yú shēng shàng cún shì,zī chǔ shuí fù shāng piāo lún。
京师乃处天下腹,亦闻大水来扣阍。jīng shī nǎi chù tiān xià fù,yì wén dà shuǐ lái kòu hūn。
至于河朔南两蜀,长江大河俱腾掀。zhì yú hé shuò nán liǎng shǔ,zhǎng jiāng dà hé jù téng xiān。
岂惟淮阳一弹地,洪涛乃撼半乾坤。qǐ wéi huái yáng yī dàn dì,hóng tāo nǎi hàn bàn qián kūn。
臣闻九畴天公书,三十六字先五行。chén wén jiǔ chóu tiān gōng shū,sān shí liù zì xiān wǔ xíng。
兹谓水德不润下,盖与土气交相争。zī wèi shuǐ dé bù rùn xià,gài yǔ tǔ qì jiāo xiāng zhēng。
愿召近臣讲大义,使之搜凿灾害根。yuàn zhào jìn chén jiǎng dà yì,shǐ zhī sōu záo zāi hài gēn。
下书遣使巡郡国,旷然一发天子恩。xià shū qiǎn shǐ xún jùn guó,kuàng rán yī fā tiān zi ēn。
家贫溺死无以葬,赐以棺轊收冤魂。jiā pín nì sǐ wú yǐ zàng,cì yǐ guān wèi shōu yuān hún。
蠲除租赋勿收责,宽其衣食哺子孙。juān chú zū fù wù shōu zé,kuān qí yī shí bǔ zi sūn。
开发仓库收寒饿,庶几疮痏无瘢痕。kāi fā cāng kù shōu hán è,shù jǐ chuāng wěi wú bān hén。
不尔便恐委沟壑,强者趣聚蚕虱群。bù ěr biàn kǒng wěi gōu hè,qiáng zhě qù jù cán shī qún。
伏藏山林弄凶器,今可先事塞其源。fú cáng shān lín nòng xiōng qì,jīn kě xiān shì sāi qí yuán。
朝廷固当有处置,贱臣何者敢僭论。cháo tíng gù dāng yǒu chù zhì,jiàn chén hé zhě gǎn jiàn lùn。
元元仰首望德泽,惟愿陛下无因循。yuán yuán yǎng shǒu wàng dé zé,wéi yuàn bì xià wú yīn xún。
郑獬

郑獬

郑獬(1022——1072)字毅夫,号云谷,虔化人,江西宁都梅江镇西门人,因他的祖父前往湖北安陆经商,便寄居于此。商籍人安陆,详载宁都州志,少负售才词章豪伟,宋皇祐壬辰科举人,癸巳状元及第,初试国子监谢启曰,李广才气自谓无双。 郑獬的作品>>

猜您喜欢

张寺丞

郑獬

数日看花生怕迟,杭州更有乱花围。shù rì kàn huā shēng pà chí,háng zhōu gèng yǒu luàn huā wéi。
为贪携酒寻春去,不及修书趁雁归。wèi tān xié jiǔ xún chūn qù,bù jí xiū shū chèn yàn guī。
且击壮怀期篆鼎,莫缘华发便沾衣。qiě jī zhuàng huái qī zhuàn dǐng,mò yuán huá fā biàn zhān yī。
谁知寂寞寒山外,万里苍鹰正苦饥。shuí zhī jì mò hán shān wài,wàn lǐ cāng yīng zhèng kǔ jī。

奉诏赴琼林苑燕饯太尉潞国文公出镇西都

郑獬

都门秋色满旌旗,祖帐容陪醉御卮。dōu mén qiū sè mǎn jīng qí,zǔ zhàng róng péi zuì yù zhī。
功业迥高嘉祐末,精神如破贝州时。gōng yè jiǒng gāo jiā yòu mò,jīng shén rú pò bèi zhōu shí。
匣中宝剑腾霜锷,海上仙桃压露枝。xiá zhōng bǎo jiàn téng shuāng è,hǎi shàng xiān táo yā lù zhī。
昨日更闻褒诏下,别看名姓入烝彝。zuó rì gèng wén bāo zhào xià,bié kàn míng xìng rù zhēng yí。

送程公辟给事出守会稽兼集贤殿修撰

郑獬

越州太守何潇洒,应为能吟住集仙。yuè zhōu tài shǒu hé xiāo sǎ,yīng wèi néng yín zhù jí xiān。
雪急紫蒙催玉勒,日长青琐听薰弦。xuě jí zǐ méng cuī yù lēi,rì zhǎng qīng suǒ tīng xūn xián。
一时冠盖倾离席,半醉珠玑落彩笺。yī shí guān gài qīng lí xí,bàn zuì zhū jī luò cǎi jiān。
自恨君恩浑未报,五湖终负钓鱼船。zì hèn jūn ēn hún wèi bào,wǔ hú zhōng fù diào yú chuán。

寄程公辟

郑獬

念昔都门手一携,春禽几向苎萝啼。niàn xī dōu mén shǒu yī xié,chūn qín jǐ xiàng zhù luó tí。
梦回金殿风光别,吟到银河月影低。mèng huí jīn diàn fēng guāng bié,yín dào yín hé yuè yǐng dī。
舞急锦腰迎十八,酒酣金盏照东西。wǔ jí jǐn yāo yíng shí bā,jiǔ hān jīn zhǎn zhào dōng xī。
何时得遂扁舟去,雪棹同君泛剡溪。hé shí dé suì biǎn zhōu qù,xuě zhào tóng jūn fàn shàn xī。

送公辟给事自青州致政归吴中

郑獬

青琐仙人解玉符,秋风一夜满江湖。qīng suǒ xiān rén jiě yù fú,qiū fēng yī yè mǎn jiāng hú。
曾歌郢水非凡曲,未扫旄头负壮图。céng gē yǐng shuǐ fēi fán qū,wèi sǎo máo tóu fù zhuàng tú。
终日望君天欲尽,平生知我世应无。zhōng rì wàng jūn tiān yù jǐn,píng shēng zhī wǒ shì yīng wú。
扁舟应约元宫保,潇洒莲泾二丈夫。biǎn zhōu yīng yuē yuán gōng bǎo,xiāo sǎ lián jīng èr zhàng fū。

郧阳道中

郑獬

白马春风绿草长,行人踏破碧溪光。bái mǎ chūn fēng lǜ cǎo zhǎng,xíng rén tà pò bì xī guāng。
隔山啼鸟自相应,临水幽花应更香。gé shān tí niǎo zì xiāng yīng,lín shuǐ yōu huā yīng gèng xiāng。
垄上惊飞青尾雉,桑间闲立茜裙娘。lǒng shàng jīng fēi qīng wěi zhì,sāng jiān xián lì qiàn qún niáng。
白头关吏还相问,不信相如是故乡。bái tóu guān lì hái xiāng wèn,bù xìn xiāng rú shì gù xiāng。

送石中允

郑獬

凤凰山下网罗疏,翠翮摇空去有馀。fèng huáng shān xià wǎng luó shū,cuì hé yáo kōng qù yǒu yú。
陶令已抛彭泽印,谢敷今作会稽居。táo lìng yǐ pāo péng zé yìn,xiè fū jīn zuò huì jī jū。
碧峰四向晚吟处,啼鸟数声春醉初。bì fēng sì xiàng wǎn yín chù,tí niǎo shù shēng chūn zuì chū。
更放鱼舠鉴湖上,芙蓉香里卧看书。gèng fàng yú dāo jiàn hú shàng,fú róng xiāng lǐ wò kàn shū。

吴比部

郑獬

蘧公四十已知非,长揖公卿卧翠微。qú gōng sì shí yǐ zhī fēi,zhǎng yī gōng qīng wò cuì wēi。
结绶才还双阙下,上书便乞故乡归。jié shòu cái hái shuāng quē xià,shàng shū biàn qǐ gù xiāng guī。
伏辕赤骥相随老,出网冥鸿自在飞。fú yuán chì jì xiāng suí lǎo,chū wǎng míng hóng zì zài fēi。
应向黄梅访逋客,白云飘洒紫荷衣。yīng xiàng huáng méi fǎng bū kè,bái yún piāo sǎ zǐ hé yī。

送宋屯田之湖南转运判官

郑獬

绿绶郎官笑白头,更携龙节领诸侯。lǜ shòu láng guān xiào bái tóu,gèng xié lóng jié lǐng zhū hóu。
抟风初击三千水,投刃方排十二牛。tuán fēng chū jī sān qiān shuǐ,tóu rèn fāng pái shí èr niú。
行色未抛京洛地,先声已压洞庭秋。xíng sè wèi pāo jīng luò dì,xiān shēng yǐ yā dòng tíng qiū。
汉家刺部官虽小,一鉴寒冰照八州。hàn jiā cì bù guān suī xiǎo,yī jiàn hán bīng zhào bā zhōu。

送陈睦赴河中幕

郑獬

紫皇初放第三榜,中有英豪绝世无。zǐ huáng chū fàng dì sān bǎng,zhōng yǒu yīng háo jué shì wú。
天厩本生骐骥子,云霄又得凤凰雏。tiān jiù běn shēng qí jì zi,yún xiāo yòu dé fèng huáng chú。
不须虎斗终全赵,自是龙骧首破吴。bù xū hǔ dòu zhōng quán zhào,zì shì lóng xiāng shǒu pò wú。
虽作莲花帐前客,丹台到了姓名殊。suī zuò lián huā zhàng qián kè,dān tái dào le xìng míng shū。

南归呈王乐道

郑獬

渐少尘沙眼渐开,骎骎归骑不须催。jiàn shǎo chén shā yǎn jiàn kāi,qīn qīn guī qí bù xū cuī。
春风自过燕山好,寒色还从易水回。chūn fēng zì guò yàn shān hǎo,hán sè hái cóng yì shuǐ huí。
归雁却飞天北去,白云应傍日边来。guī yàn què fēi tiān běi qù,bái yún yīng bàng rì biān lái。
行行上苑花如缀,共献君王万寿杯。xíng xíng shàng yuàn huā rú zhuì,gòng xiàn jūn wáng wàn shòu bēi。

闻南阳吕谏议

郑獬

子文三仕去何频,一卧南阳竟没身。zi wén sān shì qù hé pín,yī wò nán yáng jìng méi shēn。
明主自应容直道,皇天何事杀忠臣。míng zhǔ zì yīng róng zhí dào,huáng tiān hé shì shā zhōng chén。
拄天力屈空留草,贯日心存不化尘。zhǔ tiān lì qū kōng liú cǎo,guàn rì xīn cún bù huà chén。
黄壤不知人世事,为君恸哭楚江滨。huáng rǎng bù zhī rén shì shì,wèi jūn tòng kū chǔ jiāng bīn。

哀苏明允

郑獬

丰城宝剑忽飞去,玉匣灵踪自此无。fēng chéng bǎo jiàn hū fēi qù,yù xiá líng zōng zì cǐ wú。
天外已空丹凤穴,世间还得二龙驹。tiān wài yǐ kōng dān fèng xué,shì jiān hái dé èr lóng jū。
百年飘忽古无奈,万事凋零今已殊。bǎi nián piāo hū gǔ wú nài,wàn shì diāo líng jīn yǐ shū。
惆怅西州文学老,一丘空掩蜀山隅。chóu chàng xī zhōu wén xué lǎo,yī qiū kōng yǎn shǔ shān yú。

伤贾老

郑獬

世事一毫不挂眼,放怀只用酒为年。shì shì yī háo bù guà yǎn,fàng huái zhǐ yòng jiǔ wèi nián。
已从车后携一榼,更向杖头留百钱。yǐ cóng chē hòu xié yī kē,gèng xiàng zhàng tóu liú bǎi qián。
顾我曾传丹鼎诀,疑君便是紫芝仙。gù wǒ céng chuán dān dǐng jué,yí jūn biàn shì zǐ zhī xiān。
忽如蝉蜕不复见,雨坏茅斋八九椽。hū rú chán tuì bù fù jiàn,yǔ huài máo zhāi bā jiǔ chuán。

樊秀才下第

郑獬

平时爱子多集句,此日金刀得剪裁。píng shí ài zi duō jí jù,cǐ rì jīn dāo dé jiǎn cái。
自谓罗中先得隽,岂知天外已遗才。zì wèi luó zhōng xiān dé juàn,qǐ zhī tiān wài yǐ yí cái。
炉开遂失黄金矿,石划犹藏白玉杯。lú kāi suì shī huáng jīn kuàng,shí huà yóu cáng bái yù bēi。
独倚西风倍惆怅,却忧车马到门来。dú yǐ xī fēng bèi chóu chàng,què yōu chē mǎ dào mén lái。