古诗词

题关彦长孤山四照阁

郑獬

湖山天下之绝境,群山绕湖千百重。hú shān tiān xià zhī jué jìng,qún shān rào hú qiān bǎi zhòng。
碧笋四插明镜外,此阁正落明镜中。bì sǔn sì chā míng jìng wài,cǐ gé zhèng luò míng jìng zhōng。
绿波一穗扫沙尾,拥门尽是红芙蓉。lǜ bō yī suì sǎo shā wěi,yōng mén jǐn shì hóng fú róng。
清香断处接苍霭,绿萝攀树登高峰。qīng xiāng duàn chù jiē cāng ǎi,lǜ luó pān shù dēng gāo fēng。
当轩不置窗与槛,湖光山翠还相通。dāng xuān bù zhì chuāng yǔ kǎn,hú guāng shān cuì hái xiāng tōng。
侧耳似闻天上语,接手便欲翻长空。cè ěr shì wén tiān shàng yǔ,jiē shǒu biàn yù fān zhǎng kōng。
忽疑跃入画屏上,但觉毛发生清风。hū yí yuè rù huà píng shàng,dàn jué máo fā shēng qīng fēng。
光景动荡失天地,直与颢气争雌雄。guāng jǐng dòng dàng shī tiān dì,zhí yǔ hào qì zhēng cí xióng。
君何容易得此处,着意镵凿由天公。jūn hé róng yì dé cǐ chù,zhe yì chán záo yóu tiān gōng。
西湖虽然多佳境,游人到此景遂穷。xī hú suī rán duō jiā jìng,yóu rén dào cǐ jǐng suì qióng。
昔日郎官退居此,足踏藤履手携筇。xī rì láng guān tuì jū cǐ,zú tà téng lǚ shǒu xié qióng。
时陪金壶宴亲旧,船飞两楫如归鸿。shí péi jīn hú yàn qīn jiù,chuán fēi liǎng jí rú guī hóng。
溪鱼鲜白玉膏脆,林果红熟燕脂浓。xī yú xiān bái yù gāo cuì,lín guǒ hóng shú yàn zhī nóng。
挥弄清泉倚苍石,当时即是神仙翁。huī nòng qīng quán yǐ cāng shí,dāng shí jí shì shén xiān wēng。
又况诸子尽奋发,绿袍照烂时相从。yòu kuàng zhū zi jǐn fèn fā,lǜ páo zhào làn shí xiāng cóng。
我来登览但叹息,有家不得居江东。wǒ lái dēng lǎn dàn tàn xī,yǒu jiā bù dé jū jiāng dōng。
至今此景常入梦,尚有清气留心胸。zhì jīn cǐ jǐng cháng rù mèng,shàng yǒu qīng qì liú xīn xiōng。
屡蒙书尾追拙唱,强临纸札诚难工。lǚ méng shū wěi zhuī zhuō chàng,qiáng lín zhǐ zhá chéng nán gōng。
湖山有灵必见笑,便与弃掷无留踪。hú shān yǒu líng bì jiàn xiào,biàn yǔ qì zhì wú liú zōng。
直须收拾买邻舍,兄乎异日能相容。zhí xū shōu shí mǎi lín shě,xiōng hū yì rì néng xiāng róng。
郑獬

郑獬

郑獬(1022——1072)字毅夫,号云谷,虔化人,江西宁都梅江镇西门人,因他的祖父前往湖北安陆经商,便寄居于此。商籍人安陆,详载宁都州志,少负售才词章豪伟,宋皇祐壬辰科举人,癸巳状元及第,初试国子监谢启曰,李广才气自谓无双。 郑獬的作品>>

猜您喜欢

迩英阁早直

郑獬

绿树荫修廊,云深别殿凉。lǜ shù yīn xiū láng,yún shēn bié diàn liáng。
星文开帝座,玉色泛天光。xīng wén kāi dì zuò,yù sè fàn tiān guāng。
大典尊周孔,名家盛汉唐。dà diǎn zūn zhōu kǒng,míng jiā shèng hàn táng。
自怜携钓手,持笔翠旒旁。zì lián xié diào shǒu,chí bǐ cuì liú páng。

朝退

郑獬

朝退洗双耳,厌闻人是非。cháo tuì xǐ shuāng ěr,yàn wén rén shì fēi。
不知春意晚,时有燕声归。bù zhī chūn yì wǎn,shí yǒu yàn shēng guī。
散木还容老,孤云亦倦飞。sàn mù hái róng lǎo,gū yún yì juàn fēi。
趋时自疏阔,不是学忘机。qū shí zì shū kuò,bù shì xué wàng jī。

闲居二首

郑獬

空庭罗雀网,应似翟侯居。kōng tíng luó què wǎng,yīng shì dí hóu jū。
多病惟寻药,忘机不著书。duō bìng wéi xún yào,wàng jī bù zhù shū。
僧来留石鼎,人在典金鱼。sēng lái liú shí dǐng,rén zài diǎn jīn yú。
惟有南窗睡,春来分不疏。wéi yǒu nán chuāng shuì,chūn lái fēn bù shū。

闲居二首

郑獬

不从山下住,若个似山家。bù cóng shān xià zhù,ruò gè shì shān jiā。
留地教移竹,开门自扫花。liú dì jiào yí zhú,kāi mén zì sǎo huā。
林疏容鹤卧,溪净怕云遮。lín shū róng hè wò,xī jìng pà yún zhē。
落日杖藜去,塍头看稻牙。luò rì zhàng lí qù,chéng tóu kàn dào yá。

闲闷

郑獬

闲闷万千缕,金刀不可裁。xián mèn wàn qiān lǚ,jīn dāo bù kě cái。
逢人心不记,见酒眼方开。féng rén xīn bù jì,jiàn jiǔ yǎn fāng kāi。
乱梦无时断,残春数日回。luàn mèng wú shí duàn,cán chūn shù rì huí。
东风固相恼,时送落花来。dōng fēng gù xiāng nǎo,shí sòng luò huā lái。

晚闷

郑獬

晚闷牢难破,秋怀勇未降。wǎn mèn láo nán pò,qiū huái yǒng wèi jiàng。
何人归楚国,竟日忆涢江。hé rén guī chǔ guó,jìng rì yì yún jiāng。
鼠迹排书簏,虫丝网酒缸。shǔ jì pái shū lù,chóng sī wǎng jiǔ gāng。
江都章未报,枕手卧南窗。jiāng dōu zhāng wèi bào,zhěn shǒu wò nán chuāng。

小轩

郑獬

凿见碧天影,秋光注小轩。záo jiàn bì tiān yǐng,qiū guāng zhù xiǎo xuān。
消闲惟蠹简,破闷有金尊。xiāo xián wéi dù jiǎn,pò mèn yǒu jīn zūn。
怪石中边透,老松须鬣繁。guài shí zhōng biān tòu,lǎo sōng xū liè fán。
人生有佳尚,尘土暗朱门。rén shēng yǒu jiā shàng,chén tǔ àn zhū mén。

不出

郑獬

高卧即经旬,林间挂葛巾。gāo wò jí jīng xún,lín jiān guà gé jīn。
野云闲照水,山鸟自啼春。yě yún xián zhào shuǐ,shān niǎo zì tí chūn。
酿酒期佳客,开书见古人。niàng jiǔ qī jiā kè,kāi shū jiàn gǔ rén。
莓苔渍双履,不识洛阳尘。méi tái zì shuāng lǚ,bù shí luò yáng chén。

忆在晋阳

郑獬

忆在晋阳日,曾为痛饮家。yì zài jìn yáng rì,céng wèi tòng yǐn jiā。
披衣投宿酒,把烛觅残花。pī yī tóu sù jiǔ,bǎ zhú mì cán huā。
莫解玉骢马,且留金钿车。mò jiě yù cōng mǎ,qiě liú jīn diàn chē。
壮游今不复,愁卧鬓将华。zhuàng yóu jīn bù fù,chóu wò bìn jiāng huá。

送周密学知真定府

郑獬

白发汉中郎,旌旗下建章。bái fā hàn zhōng láng,jīng qí xià jiàn zhāng。
雪通沙路润,春入塞云黄。xuě tōng shā lù rùn,chūn rù sāi yún huáng。
地势井陉口,天文大昴旁。dì shì jǐng xíng kǒu,tiān wén dà mǎo páng。
平时卷金甲,壮略寄壶觞。píng shí juǎn jīn jiǎ,zhuàng lüè jì hú shāng。

送惠思归杭州

郑獬

湖上秋风满,归怀岂易宽。hú shàng qiū fēng mǎn,guī huái qǐ yì kuān。
身随秦树老,梦入浙江寒。shēn suí qín shù lǎo,mèng rù zhè jiāng hán。
为客久应厌,到家贫亦安。wèi kè jiǔ yīng yàn,dào jiā pín yì ān。
石房旧书在,重拂绿尘看。shí fáng jiù shū zài,zhòng fú lǜ chén kàn。

送盛寺丞

郑獬

萧相关中守,元瑜邺下豪。xiāo xiāng guān zhōng shǒu,yuán yú yè xià háo。
秋风嘶白马,路草照青袍。qiū fēng sī bái mǎ,lù cǎo zhào qīng páo。
地入参旗近,河连积石高。dì rù cān qí jìn,hé lián jī shí gāo。
当年兵战处,尊酒属吾曹。dāng nián bīng zhàn chù,zūn jiǔ shǔ wú cáo。

伤田肃秀才

郑獬

动哭遂灭性,谁言天道长。dòng kū suì miè xìng,shuí yán tiān dào zhǎng。
未收双宝剑,已失一飞黄。wèi shōu shuāng bǎo jiàn,yǐ shī yī fēi huáng。
稚子遥虚祭,孤棺寄异乡。zhì zi yáo xū jì,gū guān jì yì xiāng。
可怜江夏守,不得荐黄香。kě lián jiāng xià shǒu,bù dé jiàn huáng xiāng。

石榴

郑獬

高枝重欲折,霜老裂丹肤。gāo zhī zhòng yù zhé,shuāng lǎo liè dān fū。
试剖紫金碗,满堆红玉珠。shì pōu zǐ jīn wǎn,mǎn duī hóng yù zhū。
根虽传大夏,种必近仙都。gēn suī chuán dà xià,zhǒng bì jìn xiān dōu。
题作江南信,人应贱橘奴。tí zuò jiāng nán xìn,rén yīng jiàn jú nú。

贡麟

郑獬

麟本出中国,无闻贡海滨。lín běn chū zhōng guó,wú wén gòng hǎi bīn。
岂将远方兽,烦我太平民。qǐ jiāng yuǎn fāng shòu,fán wǒ tài píng mín。
烹割罗牲饩,奔趋扫路尘。pēng gē luó shēng xì,bēn qū sǎo lù chén。
汉高尝聘士,此礼属蛮人。hàn gāo cháng pìn shì,cǐ lǐ shǔ mán rén。
3491234567»