古诗词

戏酬正夫

郑獬

汪子怪我不作诗,意欲窘我荒唐辞。wāng zi guài wǒ bù zuò shī,yì yù jiǒng wǒ huāng táng cí。
自顾拙兵苦顿弱,安敢犯子之鼓鼙。zì gù zhuō bīng kǔ dùn ruò,ān gǎn fàn zi zhī gǔ pí。
子之文章既劲敏,屡从大敌相摩治。zi zhī wén zhāng jì jìn mǐn,lǚ cóng dà dí xiāng mó zhì。
左立风后右立牧,黄帝秉钺来指麾。zuǒ lì fēng hòu yòu lì mù,huáng dì bǐng yuè lái zhǐ huī。
蚩尤跳梁从风雨,电师雷鬼相奔驰。chī yóu tiào liáng cóng fēng yǔ,diàn shī léi guǐ xiāng bēn chí。
顷之截首挂大旆,两肩冢葬高峨危。qǐng zhī jié shǒu guà dà pèi,liǎng jiān zhǒng zàng gāo é wēi。
如何韬伏不自发,欲用古术先致师。rú hé tāo fú bù zì fā,yù yòng gǔ shù xiān zhì shī。
遗之巾帼武侯策,司马岂是寻常儿。yí zhī jīn guó wǔ hóu cè,sī mǎ qǐ shì xún cháng ér。
应须敌气已衰竭,然后铁骑来相追。yīng xū dí qì yǐ shuāi jié,rán hòu tiě qí lái xiāng zhuī。
回戈坐致穷庞伏,得非欲学韩退之。huí gē zuò zhì qióng páng fú,dé fēi yù xué hán tuì zhī。
嗟我岂敢与子校,唯图自守坚城陴。jiē wǒ qǐ gǎn yǔ zi xiào,wéi tú zì shǒu jiān chéng pí。
况兹忧窘久废绝,空馀衰老扶疮痍。kuàng zī yōu jiǒng jiǔ fèi jué,kōng yú shuāi lǎo fú chuāng yí。
开卷旧字或不识,岂能有意争雄雌。kāi juǎn jiù zì huò bù shí,qǐ néng yǒu yì zhēng xióng cí。
朝来据鞍试矍铄,是翁独足相撑支。cháo lái jù ān shì jué shuò,shì wēng dú zú xiāng chēng zhī。
检勒稍稍就部伍,亦欲一望将军旗。jiǎn lēi shāo shāo jiù bù wǔ,yì yù yī wàng jiāng jūn qí。
曹公东壁不羞走,周郎未得相凌欺。cáo gōng dōng bì bù xiū zǒu,zhōu láng wèi dé xiāng líng qī。
便须持此邀一战,非我无以发子奇。biàn xū chí cǐ yāo yī zhàn,fēi wǒ wú yǐ fā zi qí。
郑獬

郑獬

郑獬(1022——1072)字毅夫,号云谷,虔化人,江西宁都梅江镇西门人,因他的祖父前往湖北安陆经商,便寄居于此。商籍人安陆,详载宁都州志,少负售才词章豪伟,宋皇祐壬辰科举人,癸巳状元及第,初试国子监谢启曰,李广才气自谓无双。 郑獬的作品>>

猜您喜欢

郑獬

经时不到紫云溪,新笋斓斑青玉枝。jīng shí bù dào zǐ yún xī,xīn sǔn lán bān qīng yù zhī。
生怪南山恶风雨,夜来长得碧龙儿。shēng guài nán shān è fēng yǔ,yè lái zhǎng dé bì lóng ér。

郑獬

冰骨清疏绿玉君,连环高节粉花纹。bīng gǔ qīng shū lǜ yù jūn,lián huán gāo jié fěn huā wén。
截来好作仙翁帚,独倚扶桑扫白云。jié lái hǎo zuò xiān wēng zhǒu,dú yǐ fú sāng sǎo bái yún。

郑獬

鸾节朝元昨日归,玲珑玉佩解云衣。luán jié cháo yuán zuó rì guī,líng lóng yù pèi jiě yún yī。
几多碧玉凤凰尾,斗向秋烟不肯飞。jǐ duō bì yù fèng huáng wěi,dòu xiàng qiū yān bù kěn fēi。

失调名

郑獬

玉环妾意无渝。yù huán qiè yì wú yú。
问君心、朝槿何如。wèn jūn xīn cháo jǐn hé rú。

好事近·初春

郑獬

江上探春回,正值早梅时节。jiāng shàng tàn chūn huí,zhèng zhí zǎo méi shí jié。
两行小槽双凤,按凉州初彻。liǎng xíng xiǎo cáo shuāng fèng,àn liáng zhōu chū chè。
谢娘扶下绣鞍来,红靴踏残雪。xiè niáng fú xià xiù ān lái,hóng xuē tà cán xuě。
归去不须银烛,有山头明月。guī qù bù xū yín zhú,yǒu shān tóu míng yuè。

好事近·其二

郑獬

把酒对江梅,花小未禁风力。bǎ jiǔ duì jiāng méi,huā xiǎo wèi jìn fēng lì。
何计不教零落,为青春留得。hé jì bù jiào líng luò,wèi qīng chūn liú dé。
故人莫问在天涯,尊前苦相忆。gù rén mò wèn zài tiān yá,zūn qián kǔ xiāng yì。
好把素香收取,寄江南消息。hǎo bǎ sù xiāng shōu qǔ,jì jiāng nán xiāo xī。

羌奴

郑獬

豢饱则蹄啮,羌奴敢肆行。huàn bǎo zé tí niè,qiāng nú gǎn sì xíng。
蚊虻失驱逐,蝼蚁遂纵横。wén méng shī qū zhú,lóu yǐ suì zòng héng。
古先谋士帅,今谁可将兵。gǔ xiān móu shì shuài,jīn shuí kě jiāng bīng。
庙堂揽群策,还许访书生。miào táng lǎn qún cè,hái xǔ fǎng shū shēng。

晚晴

郑獬

人间久厌雨,最快是初晴。rén jiān jiǔ yàn yǔ,zuì kuài shì chū qíng。
骤见碧林影,喜闻归雁声。zhòu jiàn bì lín yǐng,xǐ wén guī yàn shēng。
乾坤一苏醒,耳目两聪明。qián kūn yī sū xǐng,ěr mù liǎng cōng míng。
寄语浮云意,休来污太清。jì yǔ fú yún yì,xiū lái wū tài qīng。

乍凉

郑獬

云涌海潮黑,轩窗凉气侵。yún yǒng hǎi cháo hēi,xuān chuāng liáng qì qīn。
清风醒病骨,快雨破烦心。qīng fēng xǐng bìng gǔ,kuài yǔ pò fán xīn。
喷薄紫荷盖,飘飖青桂林。pēn báo zǐ hé gài,piāo yáo qīng guì lín。
作诗招醉友,方外一相寻。zuò shī zhāo zuì yǒu,fāng wài yī xiāng xún。

淮西道中

郑獬

夹道柳梢长,竹桥风影凉。jiā dào liǔ shāo zhǎng,zhú qiáo fēng yǐng liáng。
行人残照里,归路白云旁。xíng rén cán zhào lǐ,guī lù bái yún páng。
泉浅带土味,岩深闻草香。quán qiǎn dài tǔ wèi,yán shēn wén cǎo xiāng。
到家花已尽,杏颊拥枝黄。dào jiā huā yǐ jǐn,xìng jiá yōng zhī huáng。

舟泊

郑獬

鸣橹解双缆,寒蒸江气昏。míng lǔ jiě shuāng lǎn,hán zhēng jiāng qì hūn。
春云兼雨重,晚水带潮浑。chūn yún jiān yǔ zhòng,wǎn shuǐ dài cháo hún。
小市鱼虾集,空亭燕雀喧。xiǎo shì yú xiā jí,kōng tíng yàn què xuān。
一尊得浓睡,行计不须论。yī zūn dé nóng shuì,xíng jì bù xū lùn。

江行

郑獬

碧草已堪剪,长江二月头。bì cǎo yǐ kān jiǎn,zhǎng jiāng èr yuè tóu。
林深藏宿雨,岸豁聚春流。lín shēn cáng sù yǔ,àn huō jù chūn liú。
潮背燕支浦,山横桑落州。cháo bèi yàn zhī pǔ,shān héng sāng luò zhōu。
松醪欺客病,易醉苦难投。sōng láo qī kè bìng,yì zuì kǔ nán tóu。

雨后江上

郑獬

船泊碧鉴里,清风晚思长。chuán pō bì jiàn lǐ,qīng fēng wǎn sī zhǎng。
江皋过微雨,秋色满斜阳。jiāng gāo guò wēi yǔ,qiū sè mǎn xié yáng。
浮野山光动,侵衣水气凉。fú yě shān guāng dòng,qīn yī shuǐ qì liáng。
好寻紫溪叟,共醉碧荷香。hǎo xún zǐ xī sǒu,gòng zuì bì hé xiāng。

云中忆归

郑獬

何日燕南去,平生此别稀。hé rì yàn nán qù,píng shēng cǐ bié xī。
定知花已发,不及雁先归。dìng zhī huā yǐ fā,bù jí yàn xiān guī。
寒日连云惨,惊沙带雪飞。hán rì lián yún cǎn,jīng shā dài xuě fēi。
云中风土恶,换尽别家衣。yún zhōng fēng tǔ è,huàn jǐn bié jiā yī。

临淮大水

郑獬

大水没树杪,涉冬原隰平。dà shuǐ méi shù miǎo,shè dōng yuán xí píng。
蛟龙移窟宅,蒲稗出纵横。jiāo lóng yí kū zhái,pú bài chū zòng héng。
坏屋久不补,污田晚更耕。huài wū jiǔ bù bǔ,wū tián wǎn gèng gēng。
接春恐流散,何策活苍生。jiē chūn kǒng liú sàn,hé cè huó cāng shēng。
3491234567»