古诗词

送莫少虚赴省试

郭印

莫君江南佳公子,才华秀拔春兰馥。mò jūn jiāng nán jiā gōng zi,cái huá xiù bá chūn lán fù。
少年意气壮虹霓,豪迈不入时人目。shǎo nián yì qì zhuàng hóng ní,háo mài bù rù shí rén mù。
酒量逡巡百盏空,诗锋顷刻千毫秃。jiǔ liàng qūn xún bǎi zhǎn kōng,shī fēng qǐng kè qiān háo tū。
我从识面已忻慕,每恨往还心未熟。wǒ cóng shí miàn yǐ xīn mù,měi hèn wǎng hái xīn wèi shú。
官同古雒岂偶然,一见相忘倒胸腹。guān tóng gǔ luò qǐ ǒu rán,yī jiàn xiāng wàng dào xiōng fù。
谈道论文俱入妙,夜阑烛短频更仆。tán dào lùn wén jù rù miào,yè lán zhú duǎn pín gèng pū。
圣处玄微得我疑,君独心通如破竹。shèng chù xuán wēi dé wǒ yí,jūn dú xīn tōng rú pò zhú。
要将土苴活邦家,条上封章抵车轴。yào jiāng tǔ jū huó bāng jiā,tiáo shàng fēng zhāng dǐ chē zhóu。
嘉谋谠议期见用,不学贾生空痛哭。jiā móu dǎng yì qī jiàn yòng,bù xué jiǎ shēng kōng tòng kū。
行行提笔战春闱,箧中尚有三千牍。xíng xíng tí bǐ zhàn chūn wéi,qiè zhōng shàng yǒu sān qiān dú。
科名唾手真馀事,力转天回乃民福。kē míng tuò shǒu zhēn yú shì,lì zhuǎn tiān huí nǎi mín fú。
当今公道青云平,忍埋光采甘沈陆。dāng jīn gōng dào qīng yún píng,rěn mái guāng cǎi gān shěn lù。
欲随君往路无繇,只欠双翰来插肉。yù suí jūn wǎng lù wú yáo,zhǐ qiàn shuāng hàn lái chā ròu。
殷勤别酒休辞醉,马已就衔车已輹。yīn qín bié jiǔ xiū cí zuì,mǎ yǐ jiù xián chē yǐ fù。
蜀山崎岖秦甸寒,屈指深冬到辇毂。shǔ shān qí qū qín diān hán,qū zhǐ shēn dōng dào niǎn gǔ。
焚舟计决携家去,努力加餐此为祝。fén zhōu jì jué xié jiā qù,nǔ lì jiā cān cǐ wèi zhù。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

再作云溪

郭印

曳杖推门去,问讯西溪云。yè zhàng tuī mén qù,wèn xùn xī xī yún。
超然人境异,佳气日氤氲。chāo rán rén jìng yì,jiā qì rì yīn yūn。

龙渊二首

郭印

蛰龙道已成,升降得自在。zhé lóng dào yǐ chéng,shēng jiàng dé zì zài。
渊无百尺深,窍穴通沧海。yuān wú bǎi chǐ shēn,qiào xué tōng cāng hǎi。

龙渊二首

郭印

爪牙了不露,谁能见其踪。zhǎo yá le bù lù,shuí néng jiàn qí zōng。
超忽变化处,即此是真龙。chāo hū biàn huà chù,jí cǐ shì zhēn lóng。

秋日即事八首

郭印

巴山今日见清秋,河汉无声天际流。bā shān jīn rì jiàn qīng qiū,hé hàn wú shēng tiān jì liú。
我亦乘槎问牛斗,此心刳尽一虚舟。wǒ yì chéng chá wèn niú dòu,cǐ xīn kū jǐn yī xū zhōu。

秋日即事八首

郭印

风到秋宵特地凉,卧看斜月半侵床。fēng dào qiū xiāo tè dì liáng,wò kàn xié yuè bàn qīn chuáng。
来寒往暑谁能问,归燕宾鸿各自忙。lái hán wǎng shǔ shuí néng wèn,guī yàn bīn hóng gè zì máng。

秋日即事八首

郭印

浅浅溪流绿一湾,朝来拄颊看西山。qiǎn qiǎn xī liú lǜ yī wān,cháo lái zhǔ jiá kàn xī shān。
凭谁与我驱风驭,飞上云烟缥缈间。píng shuí yǔ wǒ qū fēng yù,fēi shàng yún yān piāo miǎo jiān。

秋日即事八首

郭印

篱边准拟嗅清香,菊蕊真同佛面妆。lí biān zhǔn nǐ xiù qīng xiāng,jú ruǐ zhēn tóng fú miàn zhuāng。
屈指重阳能几许,夜来寒露已为霜。qū zhǐ zhòng yáng néng jǐ xǔ,yè lái hán lù yǐ wèi shuāng。

秋日即事八首

郭印

向来玉烛四时和,共庆秋田黍稌多。xiàng lái yù zhú sì shí hé,gòng qìng qiū tián shǔ tú duō。
但得贫民同一饱,黄堂无事且婆娑。dàn dé pín mín tóng yī bǎo,huáng táng wú shì qiě pó suō。

秋日即事八首

郭印

一片澄心似太清,浮云了不碍虚明。yī piàn chéng xīn shì tài qīng,fú yún le bù ài xū míng。
夜深人寂浑无寐,时听空庭落叶声。yè shēn rén jì hún wú mèi,shí tīng kōng tíng luò yè shēng。

秋日即事八首

郭印

新筑茅庐古道傍,养成松竹可深藏。xīn zhù máo lú gǔ dào bàng,yǎng chéng sōng zhú kě shēn cáng。
西风颇动归欤兴,不是悲愁赋感伤。xī fēng pǒ dòng guī yú xīng,bù shì bēi chóu fù gǎn shāng。

秋日即事八首

郭印

自学心斋室久虚,年来破荡一无馀。zì xué xīn zhāi shì jiǔ xū,nián lái pò dàng yī wú yú。
春花秋叶非吾事,默坐焚香读道书。chūn huā qiū yè fēi wú shì,mò zuò fén xiāng dú dào shū。

次韵当可观雪

郭印

天将瑞雪洒乾坤,世界浑疑色布银。tiān jiāng ruì xuě sǎ qián kūn,shì jiè hún yí sè bù yín。
人说丰年犹细事,边庭先喜荡烟尘。rén shuō fēng nián yóu xì shì,biān tíng xiān xǐ dàng yān chén。

宿古峰驿诗四首

郭印

崎岖戴月上层峰,拟借空山一夜风。qí qū dài yuè shàng céng fēng,nǐ jiè kōng shān yī yè fēng。
爽气袭人衾簟冷,炎天此地即仙宫。shuǎng qì xí rén qīn diàn lěng,yán tiān cǐ dì jí xiān gōng。

宿古峰驿诗四首

郭印

故移一榻就高峰,推户褰帷猎猎风。gù yí yī tà jiù gāo fēng,tuī hù qiān wéi liè liè fēng。
骨冷神清浑不寐,直疑人犯广寒宫。gǔ lěng shén qīng hún bù mèi,zhí yí rén fàn guǎng hán gōng。

宿古峰驿诗四首

郭印

拄杖穿云到古峰,月高天净欲乘风。zhǔ zhàng chuān yún dào gǔ fēng,yuè gāo tiān jìng yù chéng fēng。
人间原有清凉地,好作茅茨一亩宫。rén jiān yuán yǒu qīng liáng dì,hǎo zuò máo cí yī mǔ gōng。