古诗词

张义立

魏了翁

井居安其地,井通会其时。jǐng jū ān qí dì,jǐng tōng huì qí shí。
地维人所宅,时乃天之为。dì wéi rén suǒ zhái,shí nǎi tiān zhī wèi。
方冬群动息,水德潜清漪。fāng dōng qún dòng xī,shuǐ dé qián qīng yī。
而随春木升,环顶沃华滋。ér suí chūn mù shēng,huán dǐng wò huá zī。
性情固下润,功用由上齐。xìng qíng gù xià rùn,gōng yòng yóu shàng qí。
孰若无事中,一降一腾之。shú ruò wú shì zhōng,yī jiàng yī téng zhī。
是理契天运,达观正在兹。shì lǐ qì tiān yùn,dá guān zhèng zài zī。
张侯得木井,妙制参皇牺。zhāng hóu dé mù jǐng,miào zhì cān huáng xī。
其间相生意,似非俗人知。qí jiān xiāng shēng yì,shì fēi sú rén zhī。
堙废几何年,而独与侯期。yīn fèi jǐ hé nián,ér dú yǔ hóu qī。
书来属共赋,此理难下词。shū lái shǔ gòng fù,cǐ lǐ nán xià cí。
但于井之象,发我深沉思。dàn yú jǐng zhī xiàng,fā wǒ shēn chén sī。
且如初升五,泰通人所资。qiě rú chū shēng wǔ,tài tōng rén suǒ zī。
乃于巽入坎,中含兑承离。nǎi yú xùn rù kǎn,zhōng hán duì chéng lí。
通塞靡自遂,睽遇若有司。tōng sāi mí zì suì,kuí yù ruò yǒu sī。
坎惟生于一,孚实以为基。kǎn wéi shēng yú yī,fú shí yǐ wèi jī。
世途自亨否,我德无成亏。shì tú zì hēng fǒu,wǒ dé wú chéng kuī。
属侯善疏瀹,毋俾纤尘缁。shǔ hóu shàn shū yuè,wú bǐ xiān chén zī。
不食吾不即,食之吾不私。bù shí wú bù jí,shí zhī wú bù sī。
小大随所汲,辩义而审施。xiǎo dà suí suǒ jí,biàn yì ér shěn shī。
客来问出处,为诵亨泉诗。kè lái wèn chū chù,wèi sòng hēng quán shī。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

二月十九日席上赋

魏了翁

年光又见一百五,春意才馀十二三。nián guāng yòu jiàn yī bǎi wǔ,chūn yì cái yú shí èr sān。
节物催人浑不觉,谩随白堕看红酣。jié wù cuī rén hún bù jué,mán suí bái duò kàn hóng hān。

翌日约客有和者再用韵四首

魏了翁

柳梢庭院杏花墙,尚记春风绕画梁。liǔ shāo tíng yuàn xìng huā qiáng,shàng jì chūn fēng rào huà liáng。
二十四番花信尽,只馀箫鼓卖饧香。èr shí sì fān huā xìn jǐn,zhǐ yú xiāo gǔ mài táng xiāng。

翌日约客有和者再用韵四首

魏了翁

堆案文书长引睡,起来搔首乱鬅鬙。duī àn wén shū zhǎng yǐn shuì,qǐ lái sāo shǒu luàn péng sēng。
眼明嘉卉纷纨绮,竟是修篁耸棘矜。yǎn míng jiā huì fēn wán qǐ,jìng shì xiū huáng sǒng jí jīn。

翌日约客有和者再用韵四首

魏了翁

妙处和春莫遣知,晚尊随柳逐花移。miào chù hé chūn mò qiǎn zhī,wǎn zūn suí liǔ zhú huā yí。
落花绣地春深日,翠柳筛空月上时。luò huā xiù dì chūn shēn rì,cuì liǔ shāi kōng yuè shàng shí。

翌日约客有和者再用韵四首

魏了翁

古来长恨难并四,今日相逢所就三。gǔ lái zhǎng hèn nán bìng sì,jīn rì xiāng féng suǒ jiù sān。
花里宾朋皆臭味,夜凉风月更清酣。huā lǐ bīn péng jiē chòu wèi,yè liáng fēng yuè gèng qīng hān。

昨有祷于社稷及境内山川是夕枕上闻雨

魏了翁

郊宫方社诗攸重,川泽山林礼所崇。jiāo gōng fāng shè shī yōu zhòng,chuān zé shān lín lǐ suǒ chóng。
古祀不修牲币废,梵铙声里纸钱风。gǔ sì bù xiū shēng bì fèi,fàn náo shēng lǐ zhǐ qián fēng。

昨有祷于社稷及境内山川是夕枕上闻雨

魏了翁

中春天气似朱明,翕翕炎威恼乱人。zhōng chūn tiān qì shì zhū míng,xī xī yán wēi nǎo luàn rén。
一夜檐前天雨麦,晓来仍作本来春。yī yè yán qián tiān yǔ mài,xiǎo lái réng zuò běn lái chūn。

以使事过成都讫事而归虞万州

魏了翁

薝卜风清醉骑香,满身花影踏斜阳。zhān bo fēng qīng zuì qí xiāng,mǎn shēn huā yǐng tà xié yáng。
行花尽处山围郭,又听松风吹客裳。xíng huā jǐn chù shān wéi guō,yòu tīng sōng fēng chuī kè shang。

以使事过成都讫事而归虞万州

魏了翁

青灯相对同胞弟,白酒交酬异姓兄。qīng dēng xiāng duì tóng bāo dì,bái jiǔ jiāo chóu yì xìng xiōng。
风雨似知人有约,终宵都作对床声。fēng yǔ shì zhī rén yǒu yuē,zhōng xiāo dōu zuò duì chuáng shēng。

以使事过成都讫事而归虞万州

魏了翁

无事江流到处平,无言天运四时新。wú shì jiāng liú dào chù píng,wú yán tiān yùn sì shí xīn。
真仙此意何曾间,直到如今瞪视人。zhēn xiān cǐ yì hé céng jiān,zhí dào rú jīn dèng shì rén。

以使事过成都讫事而归虞万州

魏了翁

天运无穷成变化,水流不息作江淮。tiān yùn wú qióng chéng biàn huà,shuǐ liú bù xī zuò jiāng huái。
须知瞪处非无事,莫着仙人旧草鞋。xū zhī dèng chù fēi wú shì,mò zhe xiān rén jiù cǎo xié。

李微之

魏了翁

室中万象镇宽闲,舒卷风烟入凤山。shì zhōng wàn xiàng zhèn kuān xián,shū juǎn fēng yān rù fèng shān。
俯听候虫坏户去,仰看倦雁绝云还。fǔ tīng hòu chóng huài hù qù,yǎng kàn juàn yàn jué yún hái。

李微之

魏了翁

只期玉女是用谏,肯为金夫不有躬。zhǐ qī yù nǚ shì yòng jiàn,kěn wèi jīn fū bù yǒu gōng。
想见江南两肤使,天涯憔悴鬓成翁。xiǎng jiàn jiāng nán liǎng fū shǐ,tiān yá qiáo cuì bìn chéng wēng。

李微之

魏了翁

行李营营遍八荒,曲车炙骑趁春忙。xíng lǐ yíng yíng biàn bā huāng,qū chē zhì qí chèn chūn máng。
莞然独笑无人管,寒蕙墙东蜀海棠。guǎn rán dú xiào wú rén guǎn,hán huì qiáng dōng shǔ hǎi táng。

李微之

魏了翁

公卿奏疏谩琅琅,谁刃楼兰槛鬼章。gōng qīng zòu shū mán láng láng,shuí rèn lóu lán kǎn guǐ zhāng。
巢燕豫忧江上北,幕乌未到岘之阳。cháo yàn yù yōu jiāng shàng běi,mù wū wèi dào xiàn zhī yáng。