古诗词

兄子高

魏了翁

九十九峰矗天起,家在前峰夕阳里。jiǔ shí jiǔ fēng chù tiān qǐ,jiā zài qián fēng xī yáng lǐ。
蛮徭虎豹断行人,小市寒城净如水。mán yáo hǔ bào duàn xíng rén,xiǎo shì hán chéng jìng rú shuǐ。
驩传有客闯然来,㩜衣视之吾兄子。huān chuán yǒu kè chuǎng rán lái,lǎn yī shì zhī wú xiōng zi。
云从诸侯贡,往备天子使。yún cóng zhū hóu gòng,wǎng bèi tiān zi shǐ。
来时吾父为我言,女之靖州问安否。lái shí wú fù wèi wǒ yán,nǚ zhī jìng zhōu wèn ān fǒu。
靖州苦好修,女从得师友。jìng zhōu kǔ hǎo xiū,nǚ cóng dé shī yǒu。
世方白首声利场,父诏子承乃如此。shì fāng bái shǒu shēng lì chǎng,fù zhào zi chéng nǎi rú cǐ。
柳阴花影春风香,喜极无言澹相对。liǔ yīn huā yǐng chūn fēng xiāng,xǐ jí wú yán dàn xiāng duì。
家学既尔殊,天资亦云美。jiā xué jì ěr shū,tiān zī yì yún měi。
自庵寂寥无可赠,赠以庵中一个自。zì ān jì liáo wú kě zèng,zèng yǐ ān zhōng yī gè zì。
吾闻古之人,仕学皆为己。wú wén gǔ zhī rén,shì xué jiē wèi jǐ。
上不可欺其君,下不忍虐其类。shàng bù kě qī qí jūn,xià bù rěn nüè qí lèi。
此岂有为然,凡以自靖耳。cǐ qǐ yǒu wèi rán,fán yǐ zì jìng ěr。
我之行止命于天,上下四方难豫拟。wǒ zhī xíng zhǐ mìng yú tiān,shàng xià sì fāng nán yù nǐ。
旦将自靖献于君,无限功夫归语尔。dàn jiāng zì jìng xiàn yú jūn,wú xiàn gōng fū guī yǔ ěr。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

次韵李参政

魏了翁

月华如水恰中庭,乌鹊枝头栖复惊。yuè huá rú shuǐ qià zhōng tíng,wū què zhī tóu qī fù jīng。
晚暑三亭随雨过,秋声一半在虫鸣。wǎn shǔ sān tíng suí yǔ guò,qiū shēng yī bàn zài chóng míng。

次韵李参政

魏了翁

怒雷噀雨吹尘沙,樛枝草树纷笼加。nù léi xùn yǔ chuī chén shā,jiū zhī cǎo shù fēn lóng jiā。
可怜荷屋风不定,但有白红三数花。kě lián hé wū fēng bù dìng,dàn yǒu bái hóng sān shù huā。

次韵李参政

魏了翁

河神不恤吾民勤,涛头射山危欲倾。hé shén bù xù wú mín qín,tāo tóu shè shān wēi yù qīng。
似闻凌云滩头水,前日肉薄几危城。shì wén líng yún tān tóu shuǐ,qián rì ròu báo jǐ wēi chéng。

次韵李参政

魏了翁

母心日日儿当归,屋山看尽乌鸟栖。mǔ xīn rì rì ér dāng guī,wū shān kàn jǐn wū niǎo qī。
安得使我如乌飞,母旁衮地为儿啼。ān dé shǐ wǒ rú wū fēi,mǔ páng gǔn dì wèi ér tí。

次韵李参政

魏了翁

止处流行息处生,春作夏长秋敷荣。zhǐ chù liú xíng xī chù shēng,chūn zuò xià zhǎng qiū fū róng。
其间毫发皆帝力,民日用之无能名。qí jiān háo fā jiē dì lì,mín rì yòng zhī wú néng míng。

次韵李参政

魏了翁

新诗妙处古人过,节制场中老伏波。xīn shī miào chù gǔ rén guò,jié zhì chǎng zhōng lǎo fú bō。
枯肠亦知费搜搅,奈此风景触拨何。kū cháng yì zhī fèi sōu jiǎo,nài cǐ fēng jǐng chù bō hé。

次韵李参政

魏了翁

蟆颐江上静无涛,永逸功夫在一劳。má yí jiāng shàng jìng wú tāo,yǒng yì gōng fū zài yī láo。
昨晚秋风原上看,长腰粳米荐琴高。zuó wǎn qiū fēng yuán shàng kàn,zhǎng yāo jīng mǐ jiàn qín gāo。

次韵李参政

魏了翁

夏秋雨集浍沟盈,雨过江空洲渚生。xià qiū yǔ jí huì gōu yíng,yǔ guò jiāng kōng zhōu zhǔ shēng。
事到无根元易涸,要将心地作池城。shì dào wú gēn yuán yì hé,yào jiāng xīn dì zuò chí chéng。

次韵李参政

魏了翁

八表云昏气候偏,秋霖成泽市乘船。bā biǎo yún hūn qì hòu piān,qiū lín chéng zé shì chéng chuán。
平舟老子闲无事,看尽熙丰祐圣年。píng zhōu lǎo zi xián wú shì,kàn jǐn xī fēng yòu shèng nián。

登冠山次瞻叔兄壁间旧韵

魏了翁

芦花朴朴雪连天,枫叶椮椮日满山。lú huā pǔ pǔ xuě lián tiān,fēng yè sēn sēn rì mǎn shān。
似识游人非俗客,远峰呈露玉孱颜。shì shí yóu rén fēi sú kè,yuǎn fēng chéng lù yù càn yán。

登冠山次瞻叔兄壁间旧韵

魏了翁

又到黄昏别有天,落霞明水月衔山。yòu dào huáng hūn bié yǒu tiān,luò xiá míng shuǐ yuè xián shān。
乱烟远树供诗卷,浊酒狂歌伴醉颜。luàn yān yuǎn shù gōng shī juǎn,zhuó jiǔ kuáng gē bàn zuì yán。

次韵李参政

魏了翁

寒城眺晚牛羊下,翠荡涵秋鹳鹤飞。hán chéng tiào wǎn niú yáng xià,cuì dàng hán qiū guàn hè fēi。
风雨灯前话畴昔,应怀坡颍不成归。fēng yǔ dēng qián huà chóu xī,yīng huái pō yǐng bù chéng guī。

次韵李参政

魏了翁

扶木之阴三万丈,晓光绝出众山尖。fú mù zhī yīn sān wàn zhàng,xiǎo guāng jué chū zhòng shān jiān。
分明大路平如掌,朝发昆仑夕至崦。fēn míng dà lù píng rú zhǎng,cháo fā kūn lún xī zhì yān。

次韵李参政

魏了翁

行有尚时观习坎,不终止处认兼山。xíng yǒu shàng shí guān xí kǎn,bù zhōng zhǐ chù rèn jiān shān。
止中自有流行好,不在从违用舍间。zhǐ zhōng zì yǒu liú xíng hǎo,bù zài cóng wéi yòng shě jiān。

次韵李参政

魏了翁

将相时来应不免,人生难得自由身。jiāng xiāng shí lái yīng bù miǎn,rén shēng nán dé zì yóu shēn。
及今且续宋一艺,莫逐虫鱼注李巡。jí jīn qiě xù sòng yī yì,mò zhú chóng yú zhù lǐ xún。