古诗词

湖北提刑林寺丞

魏了翁

鏦金伐鼓催行舟,拦街祖帐云如稠。cōng jīn fá gǔ cuī xíng zhōu,lán jiē zǔ zhàng yún rú chóu。
祥刑使者入奏事,诏书趣发不可留。xiáng xíng shǐ zhě rù zòu shì,zhào shū qù fā bù kě liú。
居人争门挽衣住,行人十步九回顾。jū rén zhēng mén wǎn yī zhù,xíng rén shí bù jiǔ huí gù。
公言为汝五年留,便是数旬终一去。gōng yán wèi rǔ wǔ nián liú,biàn shì shù xún zhōng yī qù。
居人向前为公语,情知不是留公处。jū rén xiàng qián wèi gōng yǔ,qíng zhī bù shì liú gōng chù。
一春风雨寒凄凄,牛羊满地鸿酸嘶。yī chūn fēng yǔ hán qī qī,niú yáng mǎn dì hóng suān sī。
乾坤尔阔无处著,惟有此地恬不知。qián kūn ěr kuò wú chù zhù,wéi yǒu cǐ dì tián bù zhī。
桑麻鸡犬桃溪曲,身住主家数椽屋。sāng má jī quǎn táo xī qū,shēn zhù zhǔ jiā shù chuán wū。
卧听前江风雨声,自嗟身是如天福。wò tīng qián jiāng fēng yǔ shēng,zì jiē shēn shì rú tiān fú。
公今归去作大官,连云广厦千万间。gōng jīn guī qù zuò dà guān,lián yún guǎng shà qiān wàn jiān。
我时岂不被公赐,天高卒卒难为攀。wǒ shí qǐ bù bèi gōng cì,tiān gāo zú zú nán wèi pān。
吾侪小人腹,不惮再公祝。wú chái xiǎo rén fù,bù dàn zài gōng zhù。
公今揽辔行原隰,泽地相临看不足。gōng jīn lǎn pèi xíng yuán xí,zé dì xiāng lín kàn bù zú。
明朝归坐京师宅,深院重门壅休戚。míng cháo guī zuò jīng shī zhái,shēn yuàn zhòng mén yōng xiū qī。
愿公莫为一身惜,须念同胞头戢戢。yuàn gōng mò wèi yī shēn xī,xū niàn tóng bāo tóu jí jí。
春风湔泪情转恻,道旁过者声唶唶。chūn fēng jiān lèi qíng zhuǎn cè,dào páng guò zhě shēng zé zé。
我时困卧五溪东,十日八九阴蒙蒙。wǒ shí kùn wò wǔ xī dōng,shí rì bā jiǔ yīn méng méng。
有来道前事,耳目为惺愡。yǒu lái dào qián shì,ěr mù wèi xīng zǒng。
更将百壶扶醉胆,喜馀鼻息陵烟虹。gèng jiāng bǎi hú fú zuì dǎn,xǐ yú bí xī líng yān hóng。
欲输一言不能措,以公所闻还赠公。yù shū yī yán bù néng cuò,yǐ gōng suǒ wén hái zèng gōng。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

送从子令宪西归

魏了翁

弘毅规摹本末周,既难分付又难酬。hóng yì guī mó běn mò zhōu,jì nán fēn fù yòu nán chóu。
须知陋巷忧中乐,又识耕莘乐处忧。xū zhī lòu xiàng yōu zhōng lè,yòu shí gēng shēn lè chù yōu。

肩吾生日三绝句

魏了翁

尚记联车入界头,廉安门外麦三秋。shàng jì lián chē rù jiè tóu,lián ān mén wài mài sān qiū。
江山气度依前伟,简册功夫匪昔侔。jiāng shān qì dù yī qián wěi,jiǎn cè gōng fū fěi xī móu。

肩吾生日三绝句

魏了翁

世历嬴刘周典尽,经由孙沈古音休。shì lì yíng liú zhōu diǎn jǐn,jīng yóu sūn shěn gǔ yīn xiū。
更嗟书法开元坏,不易肩吾字字求。gèng jiē shū fǎ kāi yuán huài,bù yì jiān wú zì zì qiú。

肩吾生日三绝句

魏了翁

昔人年德位俱优,淇奥宾筵苦自修。xī rén nián dé wèi jù yōu,qí ào bīn yán kǔ zì xiū。
学至百年宁有厌,勉哉三十六春秋。xué zhì bǎi nián níng yǒu yàn,miǎn zāi sān shí liù chūn qiū。

题陈肤仲真希元诗卷赠萧道士萧善为诗亦解鼓琴

魏了翁

手撇飞鸢上五溪,两牛腰大送行诗。shǒu piē fēi yuān shàng wǔ xī,liǎng niú yāo dà sòng xíng shī。
犹嫌言语无多子,古锦奚囊长自随。yóu xián yán yǔ wú duō zi,gǔ jǐn xī náng zhǎng zì suí。

题陈肤仲真希元诗卷赠萧道士萧善为诗亦解鼓琴

魏了翁

吾庐几研半生尘,朋友相邀问保邻。wú lú jǐ yán bàn shēng chén,péng yǒu xiāng yāo wèn bǎo lín。
旅进群咻浑易事,邻家老子是何人。lǚ jìn qún xiū hún yì shì,lín jiā lǎo zi shì hé rén。

题陈肤仲真希元诗卷赠萧道士萧善为诗亦解鼓琴

魏了翁

是间正位至虚灵,都把精神逐外明。shì jiān zhèng wèi zhì xū líng,dōu bǎ jīng shén zhú wài míng。
劝子抱琴归旧隐,乱云深处认真情。quàn zi bào qín guī jiù yǐn,luàn yún shēn chù rèn zhēn qíng。

肩吾生日

魏了翁

谁遣青龙日夜流,记经星纪已降娄。shuí qiǎn qīng lóng rì yè liú,jì jīng xīng jì yǐ jiàng lóu。
边城恰匝三寒暑,初度联翩四倡酬。biān chéng qià zā sān hán shǔ,chū dù lián piān sì chàng chóu。

肩吾生日

魏了翁

力探上下三千载,行半东西二百州。lì tàn shàng xià sān qiān zài,xíng bàn dōng xī èr bǎi zhōu。
有许豪雄都忘却,松窗棐几静中求。yǒu xǔ háo xióng dōu wàng què,sōng chuāng fěi jǐ jìng zhōng qiú。

肩吾生日

魏了翁

馀晦越乡别临贺,郭君出竟送荆州。yú huì yuè xiāng bié lín hè,guō jūn chū jìng sòng jīng zhōu。
放麑心事人夸说,得似如今累岁留。fàng ní xīn shì rén kuā shuō,dé shì rú jīn lèi suì liú。

和虞退夫韵

魏了翁

醵酒成欢似旅酬,偶然解后得英游。jù jiǔ chéng huān shì lǚ chóu,ǒu rán jiě hòu dé yīng yóu。
却因乐极生良感,今夜蟾光照几州。què yīn lè jí shēng liáng gǎn,jīn yè chán guāng zhào jǐ zhōu。

和虞退夫韵

魏了翁

牛女河边两夹持,前瞻箕斗后虚危。niú nǚ hé biān liǎng jiā chí,qián zhān jī dòu hòu xū wēi。
经星不动元如此,自是人闲空好奇。jīng xīng bù dòng yuán rú cǐ,zì shì rén xián kōng hǎo qí。

和虞退夫韵

魏了翁

假拙济奸真是拙,认奸作巧巧何曾。jiǎ zhuō jì jiān zhēn shì zhuō,rèn jiān zuò qiǎo qiǎo hé céng。
须知我自灵于物,一点光明万古镫。xū zhī wǒ zì líng yú wù,yī diǎn guāng míng wàn gǔ dèng。

子益教授再用韵赋弈有审机从谏之诲某复和呈

魏了翁

从衡腷膊竞相酬,伺击羸行纬复游。cóng héng bì bó jìng xiāng chóu,cì jī léi xíng wěi fù yóu。
或把疑兵胜淝水,或乘猛势失荆州。huò bǎ yí bīng shèng féi shuǐ,huò chéng měng shì shī jīng zhōu。

子益教授再用韵赋弈有审机从谏之诲某复和呈

魏了翁

古人用众水如持,不为常安不虑危。gǔ rén yòng zhòng shuǐ rú chí,bù wèi cháng ān bù lǜ wēi。
违谏伏波终自困,捍羌充国本无奇。wéi jiàn fú bō zhōng zì kùn,hàn qiāng chōng guó běn wú qí。