古诗词

四川茶马牛宝章

魏了翁

子云一去千馀载,惟有成都墨池在。zi yún yī qù qiān yú zài,wéi yǒu chéng dōu mò chí zài。
草玄此地是邪非,玄文今在人谁知。cǎo xuán cǐ dì shì xié fēi,xuán wén jīn zài rén shuí zhī。
虽逃刘歆酱瓿阸,鼠壤蛛窠蠹鱼宅。suī táo liú xīn jiàng bù è,shǔ rǎng zhū kē dù yú zhái。
岂无学者工探求,不讥僣圣几赘疣。qǐ wú xué zhě gōng tàn qiú,bù jī tiě shèng jǐ zhuì yóu。
自从马邵造玄域,晁氏谱之张氏翼。zì cóng mǎ shào zào xuán yù,cháo shì pǔ zhī zhāng shì yì。
亦云察矣人犹疑,试为诸老申其辞。yì yún chá yǐ rén yóu yí,shì wèi zhū lǎo shēn qí cí。
易书广大包天地,辞变象占都一致。yì shū guǎng dà bāo tiān dì,cí biàn xiàng zhàn dōu yī zhì。
世儒造入各不同,有一于此均为功。shì rú zào rù gè bù tóng,yǒu yī yú cǐ jūn wèi gōng。
况于易玄互相发,不同之同真善学。kuàng yú yì xuán hù xiāng fā,bù tóng zhī tóng zhēn shàn xué。
历家中首先黄钟,虽以坤复为初终。lì jiā zhōng shǒu xiān huáng zhōng,suī yǐ kūn fù wèi chū zhōng。
纪日天正始牛宿,又以日星分左右。jì rì tiān zhèng shǐ niú sù,yòu yǐ rì xīng fēn zuǒ yòu。
起从冬至易玄均,玄意欲取臣承君。qǐ cóng dōng zhì yì xuán jūn,xuán yì yù qǔ chén chéng jūn。
易书八八而用七,玄文九九而存一。yì shū bā bā ér yòng qī,xuán wén jiǔ jiǔ ér cún yī。
易分六位中二五,臣志上通君下取。yì fēn liù wèi zhōng èr wǔ,chén zhì shàng tōng jūn xià qǔ。
玄以一五而为中,君道君尊臣代终。xuán yǐ yī wǔ ér wèi zhōng,jūn dào jūn zūn chén dài zhōng。
玄文主日易主岁,易书为经玄为纬。xuán wén zhǔ rì yì zhǔ suì,yì shū wèi jīng xuán wèi wěi。
谓玄于易地承天,就中邵子尤知玄。wèi xuán yú yì dì chéng tiān,jiù zhōng shào zi yóu zhī xuán。
或云玄准卦气图,是图疑亦非圣书。huò yún xuán zhǔn guà qì tú,shì tú yí yì fēi shèng shū。
岂知中复与咸遇,乃是阴阳自然数。qǐ zhī zhōng fù yǔ xián yù,nǎi shì yīn yáng zì rán shù。
或云玄仿太初历,黄钟之分八十一。huò yún xuán fǎng tài chū lì,huáng zhōng zhī fēn bā shí yī。
岂知虚三与虚九,其数虽同其法否。qǐ zhī xū sān yǔ xū jiǔ,qí shù suī tóng qí fǎ fǒu。
或云玄象宗浑天,浑天方象包于圆。huò yún xuán xiàng zōng hún tiān,hún tiān fāng xiàng bāo yú yuán。
岂知兼用盖天说,盖以舆地承纯乾。qǐ zhī jiān yòng gài tiān shuō,gài yǐ yú dì chéng chún qián。
易虽无玄不为阙,易更得玄滋有发。yì suī wú xuán bù wèi quē,yì gèng dé xuán zī yǒu fā。
且如河图与洛书,发挥道数无遗馀。qiě rú hé tú yǔ luò shū,fā huī dào shù wú yí yú。
后来支干及声律,运气参同至太一。hòu lái zhī gàn jí shēng lǜ,yùn qì cān tóng zhì tài yī。
与易并行人不讥,千岐万辙同一归。yǔ yì bìng xíng rén bù jī,qiān qí wàn zhé tóng yī guī。
况玄于易同而异,何独于玄苦讥议。kuàng xuán yú yì tóng ér yì,hé dú yú xuán kǔ jī yì。
子云之师曰林闾,鹤山之下谁其徒。zi yún zhī shī yuē lín lǘ,hè shān zhī xià shuí qí tú。
自翻机杼作生活,律历图书无不合。zì fān jī zhù zuò shēng huó,lǜ lì tú shū wú bù hé。
若非马邵晁张伦,后世几无扬子云。ruò fēi mǎ shào cháo zhāng lún,hòu shì jǐ wú yáng zi yún。
后世子云今继作,而此玄文终寂寞。hòu shì zi yún jīn jì zuò,ér cǐ xuán wén zhōng jì mò。
空馀绘象与棠阴,聊与文士供嘲吟。kōng yú huì xiàng yǔ táng yīn,liáo yǔ wén shì gōng cháo yín。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

成都杜五一府君之葬某新有丧不得为文以侑虞殡命儿冲

魏了翁

尚记维川死,今年又哭公。shàng jì wéi chuān sǐ,jīn nián yòu kū gōng。
琴声辞夜月,书叶卧春风。qín shēng cí yè yuè,shū yè wò chūn fēng。
儿女数行泪,亲朋十九空。ér nǚ shù xíng lèi,qīn péng shí jiǔ kōng。
我翁方念母,忍泪课儿冲。wǒ wēng fāng niàn mǔ,rěn lèi kè ér chōng。

史宜人挽诗

魏了翁

勉夫惟有义,为舅可无生。miǎn fū wéi yǒu yì,wèi jiù kě wú shēng。
不是多闻识,那知真重轻。bù shì duō wén shí,nà zhī zhēn zhòng qīng。
子从观处化,身在吉中行。zi cóng guān chù huà,shēn zài jí zhōng xíng。
况复无馀憾,堂封勒蔡铭。kuàng fù wú yú hàn,táng fēng lēi cài míng。

家承事

魏了翁

昆火玉孚尹,乔松冬夏青。kūn huǒ yù fú yǐn,qiáo sōng dōng xià qīng。
尘沙吹海立,风月半窗醒。chén shā chuī hǎi lì,fēng yuè bàn chuāng xǐng。
适意问芒屩,无心待屏星。shì yì wèn máng juē,wú xīn dài píng xīng。
风流那复见,食报在宁馨。fēng liú nà fù jiàn,shí bào zài níng xīn。

史致政

魏了翁

口道先生易,躬行君子难。kǒu dào xiān shēng yì,gōng xíng jūn zi nán。
浮荣残梦觉,活计一般酸。fú róng cán mèng jué,huó jì yī bān suān。
日晚乌声急,风高雁影寒。rì wǎn wū shēng jí,fēng gāo yàn yǐng hán。
行藏付千载,反覆要人看。xíng cáng fù qiān zài,fǎn fù yào rén kàn。

知崇庆府致政何君

魏了翁

外监名父子,元方难弟兄。wài jiān míng fù zi,yuán fāng nán dì xiōng。
鹤空黄壤梦,雁续紫霄声。hè kōng huáng rǎng mèng,yàn xù zǐ xiāo shēng。
山远玉无胫,春多天有情。shān yuǎn yù wú jìng,chūn duō tiān yǒu qíng。
至今溪上月,犹傍碧梧明。zhì jīn xī shàng yuè,yóu bàng bì wú míng。

知崇庆府致政何君

魏了翁

不把英雄彀,移为仕进媒。bù bǎ yīng xióng gòu,yí wèi shì jìn méi。
邑獒群怪吠,灶婢亦惊猜。yì áo qún guài fèi,zào bì yì jīng cāi。
且效功成退,宁须兴尽回。qiě xiào gōng chéng tuì,níng xū xīng jǐn huí。
芸芸终有谢,赢得早归来。yún yún zhōng yǒu xiè,yíng dé zǎo guī lái。

任重庆

魏了翁

诸任方衮衮,惜也大任君。zhū rèn fāng gǔn gǔn,xī yě dà rèn jūn。
曲突人谁信,扣阍天不闻。qū tū rén shuí xìn,kòu hūn tiān bù wén。
胆随豪满干,齿为愤穿龈。dǎn suí háo mǎn gàn,chǐ wèi fèn chuān kěn。
莫挽泉台恨,周箫咽涧云。mò wǎn quán tái hèn,zhōu xiāo yàn jiàn yún。

前利路运判冲佑李君

魏了翁

笃谨宁违俗,清淳不近名。dǔ jǐn níng wéi sú,qīng chún bù jìn míng。
几多岐上泣,独自吉中行。jǐ duō qí shàng qì,dú zì jí zhōng xíng。
岁晚露沾草,山空霜满荆。suì wǎn lù zhān cǎo,shān kōng shuāng mǎn jīng。
南溪后月夜,的的为谁明。nán xī hòu yuè yè,de de wèi shuí míng。

前利路运判冲佑李君

魏了翁

从橐心知旧,枢庭肺腑亲。cóng tuó xīn zhī jiù,shū tíng fèi fǔ qīn。
不从呼尔食,宁独曳其轮。bù cóng hū ěr shí,níng dú yè qí lún。
吴子杰魁士,黄公忠荩臣。wú zi jié kuí shì,huáng gōng zhōng jìn chén。
所知非所厚,亦足验为人。suǒ zhī fēi suǒ hòu,yì zú yàn wèi rén。

杨仲远

魏了翁

属我铭先竁,元符事益光。shǔ wǒ míng xiān cuì,yuán fú shì yì guāng。
十年黄壤梦,再世短松岗。shí nián huáng rǎng mèng,zài shì duǎn sōng gǎng。
楼外焄蒿集,阁前名节香。lóu wài xūn hāo jí,gé qián míng jié xiāng。
吴钩无处挂,刍束寄诸郎。wú gōu wú chù guà,chú shù jì zhū láng。

程隐君挽诗

魏了翁

岁凶瓶粟罄,屋破褚衣单。suì xiōng píng sù qìng,wū pò chǔ yī dān。
地寂鸟乌乐,天高鸿雁寒。dì jì niǎo wū lè,tiān gāo hóng yàn hán。
坟前晚生桂,露下草摧兰。fén qián wǎn shēng guì,lù xià cǎo cuī lán。
只把存耕处,令人反覆看。zhǐ bǎ cún gēng chù,lìng rén fǎn fù kàn。

通直致政姚君

魏了翁

一生官偪仄,几处狱平反。yī shēng guān bī zè,jǐ chù yù píng fǎn。
夜雨滴归思,凯风唳泪痕。yè yǔ dī guī sī,kǎi fēng lì lèi hén。
竟令驹入梦,莫尽桂销冤。jìng lìng jū rù mèng,mò jǐn guì xiāo yuān。
点检慈恩旧,秋空几断魂。diǎn jiǎn cí ēn jiù,qiū kōng jǐ duàn hún。

乐隐君挽诗

魏了翁

人畸天则偶,俗隘我常优。rén jī tiān zé ǒu,sú ài wǒ cháng yōu。
谩道蚿怜鳖,终成鹊避鸠。mán dào xián lián biē,zhōng chéng què bì jiū。
蹇驴花露晓,孤雁稻云秋。jiǎn lǘ huā lù xiǎo,gū yàn dào yún qiū。
想见招魂曲,人人说少游。xiǎng jiàn zhāo hún qū,rén rén shuō shǎo yóu。

许侍郎

魏了翁

杏园春接袂,蓬省夜分灯。xìng yuán chūn jiē mèi,péng shěng yè fēn dēng。
权相不吾以,贵人惟子憎。quán xiāng bù wú yǐ,guì rén wéi zi zēng。
虽云殊爵位,均不愧交朋。suī yún shū jué wèi,jūn bù kuì jiāo péng。
顾影追前事,悠然涕满膺。gù yǐng zhuī qián shì,yōu rán tì mǎn yīng。

许侍郎

魏了翁

近事君知不,王心莫与宁。jìn shì jūn zhī bù,wáng xīn mò yǔ níng。
融风薄台里,秋雨暗前星。róng fēng báo tái lǐ,qiū yǔ àn qián xīng。
鸿集稻粱少,虎嘷川谷腥。hóng jí dào liáng shǎo,hǔ háo chuān gǔ xīng。
人才关世道,敛涕为公铭。rén cái guān shì dào,liǎn tì wèi gōng míng。