古诗词

四川茶马牛宝章

魏了翁

子云一去千馀载,惟有成都墨池在。zi yún yī qù qiān yú zài,wéi yǒu chéng dōu mò chí zài。
草玄此地是邪非,玄文今在人谁知。cǎo xuán cǐ dì shì xié fēi,xuán wén jīn zài rén shuí zhī。
虽逃刘歆酱瓿阸,鼠壤蛛窠蠹鱼宅。suī táo liú xīn jiàng bù è,shǔ rǎng zhū kē dù yú zhái。
岂无学者工探求,不讥僣圣几赘疣。qǐ wú xué zhě gōng tàn qiú,bù jī tiě shèng jǐ zhuì yóu。
自从马邵造玄域,晁氏谱之张氏翼。zì cóng mǎ shào zào xuán yù,cháo shì pǔ zhī zhāng shì yì。
亦云察矣人犹疑,试为诸老申其辞。yì yún chá yǐ rén yóu yí,shì wèi zhū lǎo shēn qí cí。
易书广大包天地,辞变象占都一致。yì shū guǎng dà bāo tiān dì,cí biàn xiàng zhàn dōu yī zhì。
世儒造入各不同,有一于此均为功。shì rú zào rù gè bù tóng,yǒu yī yú cǐ jūn wèi gōng。
况于易玄互相发,不同之同真善学。kuàng yú yì xuán hù xiāng fā,bù tóng zhī tóng zhēn shàn xué。
历家中首先黄钟,虽以坤复为初终。lì jiā zhōng shǒu xiān huáng zhōng,suī yǐ kūn fù wèi chū zhōng。
纪日天正始牛宿,又以日星分左右。jì rì tiān zhèng shǐ niú sù,yòu yǐ rì xīng fēn zuǒ yòu。
起从冬至易玄均,玄意欲取臣承君。qǐ cóng dōng zhì yì xuán jūn,xuán yì yù qǔ chén chéng jūn。
易书八八而用七,玄文九九而存一。yì shū bā bā ér yòng qī,xuán wén jiǔ jiǔ ér cún yī。
易分六位中二五,臣志上通君下取。yì fēn liù wèi zhōng èr wǔ,chén zhì shàng tōng jūn xià qǔ。
玄以一五而为中,君道君尊臣代终。xuán yǐ yī wǔ ér wèi zhōng,jūn dào jūn zūn chén dài zhōng。
玄文主日易主岁,易书为经玄为纬。xuán wén zhǔ rì yì zhǔ suì,yì shū wèi jīng xuán wèi wěi。
谓玄于易地承天,就中邵子尤知玄。wèi xuán yú yì dì chéng tiān,jiù zhōng shào zi yóu zhī xuán。
或云玄准卦气图,是图疑亦非圣书。huò yún xuán zhǔn guà qì tú,shì tú yí yì fēi shèng shū。
岂知中复与咸遇,乃是阴阳自然数。qǐ zhī zhōng fù yǔ xián yù,nǎi shì yīn yáng zì rán shù。
或云玄仿太初历,黄钟之分八十一。huò yún xuán fǎng tài chū lì,huáng zhōng zhī fēn bā shí yī。
岂知虚三与虚九,其数虽同其法否。qǐ zhī xū sān yǔ xū jiǔ,qí shù suī tóng qí fǎ fǒu。
或云玄象宗浑天,浑天方象包于圆。huò yún xuán xiàng zōng hún tiān,hún tiān fāng xiàng bāo yú yuán。
岂知兼用盖天说,盖以舆地承纯乾。qǐ zhī jiān yòng gài tiān shuō,gài yǐ yú dì chéng chún qián。
易虽无玄不为阙,易更得玄滋有发。yì suī wú xuán bù wèi quē,yì gèng dé xuán zī yǒu fā。
且如河图与洛书,发挥道数无遗馀。qiě rú hé tú yǔ luò shū,fā huī dào shù wú yí yú。
后来支干及声律,运气参同至太一。hòu lái zhī gàn jí shēng lǜ,yùn qì cān tóng zhì tài yī。
与易并行人不讥,千岐万辙同一归。yǔ yì bìng xíng rén bù jī,qiān qí wàn zhé tóng yī guī。
况玄于易同而异,何独于玄苦讥议。kuàng xuán yú yì tóng ér yì,hé dú yú xuán kǔ jī yì。
子云之师曰林闾,鹤山之下谁其徒。zi yún zhī shī yuē lín lǘ,hè shān zhī xià shuí qí tú。
自翻机杼作生活,律历图书无不合。zì fān jī zhù zuò shēng huó,lǜ lì tú shū wú bù hé。
若非马邵晁张伦,后世几无扬子云。ruò fēi mǎ shào cháo zhāng lún,hòu shì jǐ wú yáng zi yún。
后世子云今继作,而此玄文终寂寞。hòu shì zi yún jīn jì zuò,ér cǐ xuán wén zhōng jì mò。
空馀绘象与棠阴,聊与文士供嘲吟。kōng yú huì xiàng yǔ táng yīn,liáo yǔ wén shì gōng cháo yín。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

题牟节叟介寿堂和刘左史

魏了翁

儿大诗书敌富强,妇供滫瀡养尊章。ér dà shī shū dí fù qiáng,fù gōng xiǔ suǐ yǎng zūn zhāng。
照盘晓日龙为炙,介寿春风玉作堂。zhào pán xiǎo rì lóng wèi zhì,jiè shòu chūn fēng yù zuò táng。
礼物皆由天赋分,家荣亦使里生光。lǐ wù jiē yóu tiān fù fēn,jiā róng yì shǐ lǐ shēng guāng。
人生有子不翅足,况复孙枝习气香。rén shēng yǒu zi bù chì zú,kuàng fù sūn zhī xí qì xiāng。

赴遂宁进士期集即席赋

魏了翁

聘币鸣驺选实才,辇输使者作行媒。pìn bì míng zōu xuǎn shí cái,niǎn shū shǐ zhě zuò xíng méi。
般添春意和毡墨,嗺送花风上翠桅。bān tiān chūn yì hé zhān mò,zuī sòng huā fēng shàng cuì wéi。
世论且然聊尔耳,诸君行矣勉之哉。shì lùn qiě rán liáo ěr ěr,zhū jūn xíng yǐ miǎn zhī zāi。
邦人此意毋虚辱,满贮香名万里回。bāng rén cǐ yì wú xū rǔ,mǎn zhù xiāng míng wàn lǐ huí。

送刘类元

魏了翁

突兀修名磊磈胸,一鸣冠蜀未酬公。tū wù xiū míng lěi wěi xiōng,yī míng guān shǔ wèi chóu gōng。
十年解瑟无调瑟,百载张弓未弛弓。shí nián jiě sè wú diào sè,bǎi zài zhāng gōng wèi chí gōng。
剥啄门边谁主客,毕逋城上孰雌雄。bō zhuó mén biān shuí zhǔ kè,bì bū chéng shàng shú cí xióng。
引吭为作朝阳瑞,携取香名寿乃翁。yǐn kēng wèi zuò cháo yáng ruì,xié qǔ xiāng míng shòu nǎi wēng。

二月二日遂宁北郊迎富故事

魏了翁

才过结柳送贫日,又见簪花迎富时。cái guò jié liǔ sòng pín rì,yòu jiàn zān huā yíng fù shí。
谁为贫驱竟难逐,素为富逼岂容辞。shuí wèi pín qū jìng nán zhú,sù wèi fù bī qǐ róng cí。
贫如易去人所欲,富若可求吾亦为。pín rú yì qù rén suǒ yù,fù ruò kě qiú wú yì wèi。
里俗相传今已久,谩随人意看儿嬉。lǐ sú xiāng chuán jīn yǐ jiǔ,mán suí rén yì kàn ér xī。

次虞万州韵送曹简夫

魏了翁

膂力方刚发未翁,不令忧乐与民同。lǚ lì fāng gāng fā wèi wēng,bù lìng yōu lè yǔ mín tóng。
卷人间事风尘表,收天下春襟府中。juǎn rén jiān shì fēng chén biǎo,shōu tiān xià chūn jīn fǔ zhōng。
江北勤劳谁念德,湖南干事未论功。jiāng běi qín láo shuí niàn dé,hú nán gàn shì wèi lùn gōng。
如今又听还家去,缓急分明要此公。rú jīn yòu tīng hái jiā qù,huǎn jí fēn míng yào cǐ gōng。

临发潼上许侍郎

魏了翁

人生出处亦何常,又到涪江江上乡。rén shēng chū chù yì hé cháng,yòu dào fú jiāng jiāng shàng xiāng。
山色如逢故人语,松声仍作去年香。shān sè rú féng gù rén yǔ,sōng shēng réng zuò qù nián xiāng。
红裳大舶满清镜,翠潋白沙明夕阳。hóng shang dà bó mǎn qīng jìng,cuì liàn bái shā míng xī yáng。
未省此欢何日更,拟邀明月照昏黄。wèi shěng cǐ huān hé rì gèng,nǐ yāo míng yuè zhào hūn huáng。

题潼川贾伯用崇雅閤出入体

魏了翁

寒乡晚学恨无书,亦有藏书不若无。hán xiāng wǎn xué hèn wú shū,yì yǒu cáng shū bù ruò wú。
谩把词章作禽犊,或钻文字等虫鱼。mán bǎ cí zhāng zuò qín dú,huò zuān wén zì děng chóng yú。
新签三万几成肆,拄腹五千犹类厨。xīn qiān sān wàn jǐ chéng sì,zhǔ fù wǔ qiān yóu lèi chú。
崇雅主人来索句,谩哦七字劝踌躇。chóng yǎ zhǔ rén lái suǒ jù,mán ó qī zì quàn chóu chú。

约客木犀下有赋

魏了翁

茂树幽花兀老苍,不随众卉入词场。mào shù yōu huā wù lǎo cāng,bù suí zhòng huì rù cí chǎng。
虎头点点开金粟,犀首累累佩印章。hǔ tóu diǎn diǎn kāi jīn sù,xī shǒu lèi lèi pèi yìn zhāng。
明月上时疑白傅,清风度处越黄香。míng yuè shàng shí yí bái fù,qīng fēng dù chù yuè huáng xiāng。
人才生世元如此,不为无人不肯芳。rén cái shēng shì yuán rú cǐ,bù wèi wú rén bù kěn fāng。

八月十四日夜约客月下有赋

魏了翁

秋空和月卷玻瓈,清入肝脾触拨诗。qiū kōng hé yuè juǎn bō lí,qīng rù gān pí chù bō shī。
元自生来全体具,只缘见处一分亏。yuán zì shēng lái quán tǐ jù,zhǐ yuán jiàn chù yī fēn kuī。
俗情数日须圆候,识者先几畏满时。sú qíng shù rì xū yuán hòu,shí zhě xiān jǐ wèi mǎn shí。
千古词人谁解道,拟将今夕当佳期。qiān gǔ cí rén shuí jiě dào,nǐ jiāng jīn xī dāng jiā qī。

即席自和

魏了翁

芗林逗月剪玻瓈,要索人闲饮与诗。xiāng lín dòu yuè jiǎn bō lí,yào suǒ rén xián yǐn yǔ shī。
不饮清风嗤我俗,无诗明月怨人亏。bù yǐn qīng fēng chī wǒ sú,wú shī míng yuè yuàn rén kuī。
少陵正念西营日,越石方驱北狄时。shǎo líng zhèng niàn xī yíng rì,yuè shí fāng qū běi dí shí。
满目忧端无处说,且将醉口谩期期。mǎn mù yōu duān wú chù shuō,qiě jiāng zuì kǒu mán qī qī。

八月十五日夜月意偃蹇夜久微明须臾复晦瞻叔兄有诗因次其韵

魏了翁

长风送月九霄宽,无赖浮云告亦顽。zhǎng fēng sòng yuè jiǔ xiāo kuān,wú lài fú yún gào yì wán。
本自无私长委照,不应有碍似偏悭。běn zì wú sī zhǎng wěi zhào,bù yīng yǒu ài shì piān qiān。
苍生望治东山隐,四海倾风钓濑闲。cāng shēng wàng zhì dōng shān yǐn,sì hǎi qīng fēng diào lài xián。
潜复虽深终是昭,停觞且待夜深还。qián fù suī shēn zhōng shì zhāo,tíng shāng qiě dài yè shēn hái。

翌日对客雨中再和

魏了翁

风雨盲程不少宽,告焉藐藐似殷顽。fēng yǔ máng chéng bù shǎo kuān,gào yān miǎo miǎo shì yīn wán。
苦于风月佳时竞,甘向云霓望处悭。kǔ yú fēng yuè jiā shí jìng,gān xiàng yún ní wàng chù qiān。
天象自从盈里缺,人心正要用时闲。tiān xiàng zì cóng yíng lǐ quē,rén xīn zhèng yào yòng shí xián。
浩然此乐无时极,应笑徽之兴尽还。hào rán cǐ lè wú shí jí,yīng xiào huī zhī xīng jǐn hái。

赠相士郭灏

魏了翁

载小奚奴长自随,两牛腰大赠行诗。zài xiǎo xī nú zhǎng zì suí,liǎng niú yāo dà zèng xíng shī。
逢人有问辄如见,及我相遭不肯奇。féng rén yǒu wèn zhé rú jiàn,jí wǒ xiāng zāo bù kěn qí。
每会面时长好好,合开口处或期期。měi huì miàn shí zhǎng hǎo hǎo,hé kāi kǒu chù huò qī qī。
道人莫是朱仙术,当与余言未及之。dào rén mò shì zhū xiān shù,dāng yǔ yú yán wèi jí zhī。

次王万里

魏了翁

江声砧杵入层楼,预作人闲八月秋。jiāng shēng zhēn chǔ rù céng lóu,yù zuò rén xián bā yuè qiū。
虹外挂无穷远思,雁声鸣不断新愁。hóng wài guà wú qióng yuǎn sī,yàn shēng míng bù duàn xīn chóu。
汉淮赤地不知里,巴蜀青天更上头。hàn huái chì dì bù zhī lǐ,bā shǔ qīng tiān gèng shàng tóu。
蹇我康时分无策,只祈一饱暂销忧。jiǎn wǒ kāng shí fēn wú cè,zhǐ qí yī bǎo zàn xiāo yōu。

题桃源图

魏了翁

伏胜高堂书已出,窦公制氏乐犹传。fú shèng gāo táng shū yǐ chū,dòu gōng zhì shì lè yóu chuán。
鲁生力破秦仪陋,商皓终扶汉鼎颠。lǔ shēng lì pò qín yí lòu,shāng hào zhōng fú hàn dǐng diān。
隐者宁无人礼义,武陵独匪我山川。yǐn zhě níng wú rén lǐ yì,wǔ líng dú fěi wǒ shān chuān。
若将此地为真有,乱我彝伦六百年。ruò jiāng cǐ dì wèi zhēn yǒu,luàn wǒ yí lún liù bǎi nián。