古诗词

过屈大夫清烈庙下

魏了翁

鸾皇栖高梧,那能顾鸱枭。luán huáng qī gāo wú,nà néng gù chī xiāo。
椒兰自昭质,不肯化艾萧。jiāo lán zì zhāo zhì,bù kěn huà ài xiāo。
人生同一初,气有善不善。rén shēng tóng yī chū,qì yǒu shàn bù shàn。
一为君子归,宁受流俗变。yī wèi jūn zi guī,níng shòu liú sú biàn。
云何屈大夫,属意椒兰芳。yún hé qū dà fū,shǔ yì jiāo lán fāng。
兰皋并椒丘,兰藉荐椒浆。lán gāo bìng jiāo qiū,lán jí jiàn jiāo jiāng。
骚中与歌首,兰必以椒对。sāo zhōng yǔ gē shǒu,lán bì yǐ jiāo duì。
谓椒其不芳,谓兰不可佩。wèi jiāo qí bù fāng,wèi lán bù kě pèi。
此言混凡草,臭味自尔殊。cǐ yán hùn fán cǎo,chòu wèi zì ěr shū。
亡何岁时改,二物亦变初。wáng hé suì shí gǎi,èr wù yì biàn chū。
以兰为可恃,委美而从俗。yǐ lán wèi kě shì,wěi měi ér cóng sú。
椒亦佞且慆,干进而务入。jiāo yì nìng qiě tāo,gàn jìn ér wù rù。
椒兰信芳草,气质自坚好。jiāo lán xìn fāng cǎo,qì zhì zì jiān hǎo。
胡为坏于廷,晚节不可保。hú wèi huài yú tíng,wǎn jié bù kě bǎo。
意者王子兰,与夫大夫椒。yì zhě wáng zi lán,yǔ fū dà fū jiāo。
始亦稍自异,久之竟萧条。shǐ yì shāo zì yì,jiǔ zhī jìng xiāo tiáo。
迨其习成性,甘心受芜秽。dài qí xí chéng xìng,gān xīn shòu wú huì。
不肯容一原,宁以宗国毙。bù kěn róng yī yuán,níng yǐ zōng guó bì。
禹皋于共鲧,旦封与鲜度。yǔ gāo yú gòng gǔn,dàn fēng yǔ xiān dù。
同根复并生,何尝改其故。tóng gēn fù bìng shēng,hé cháng gǎi qí gù。
原非不知人,观人亦多涂。yuán fēi bù zhī rén,guān rén yì duō tú。
治朝中可上,乱世贤亦愚。zhì cháo zhōng kě shàng,luàn shì xián yì yú。
况原同姓卿,义有不可去。kuàng yuán tóng xìng qīng,yì yǒu bù kě qù。
所望于兄弟,谓其犹可据。suǒ wàng yú xiōng dì,wèi qí yóu kě jù。
我本兄弟女,孰知胡越予。wǒ běn xiōng dì nǚ,shú zhī hú yuè yǔ。
以是观离骚,庶几原心乎。yǐ shì guān lí sāo,shù jǐ yuán xīn hū。
或云芷蕙等,岂必皆名氏。huò yún zhǐ huì děng,qǐ bì jiē míng shì。
骚者诗之馀,毋以词害意。sāo zhě shī zhī yú,wú yǐ cí hài yì。
仲尼作春秋,定哀多微词。zhòng ní zuò chūn qiū,dìng āi duō wēi cí。
楚之嬖小臣,况亦有不知。chǔ zhī bì xiǎo chén,kuàng yì yǒu bù zhī。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

峨眉主簿乐

魏了翁

尹心随处验,舜乐切身看。yǐn xīn suí chù yàn,shùn lè qiè shēn kàn。
春味注胸臆,秋河悬笔端。chūn wèi zhù xiōng yì,qiū hé xuán bǐ duān。
胡为铁研弊,才脱纻袍酸。hú wèi tiě yán bì,cái tuō zhù páo suān。
天匪梦梦者,吾于由也观。tiān fěi mèng mèng zhě,wú yú yóu yě guān。

高公权之母郭氏挽诗

魏了翁

妇道始衷终,宁过三者从。fù dào shǐ zhōng zhōng,níng guò sān zhě cóng。
髧髦维我特,蓬首为谁容。dàn máo wéi wǒ tè,péng shǒu wèi shuí róng。
但识同心处,宁拘异域封。dàn shí tóng xīn chù,níng jū yì yù fēng。
坛前两溪水,昼夜自溶溶。tán qián liǎng xī shuǐ,zhòu yè zì róng róng。

教授致政李君

魏了翁

冠盖任云浮,门前日夜流。guān gài rèn yún fú,mén qián rì yè liú。
不为盱豫悔,肯作浚恒羞。bù wèi xū yù huǐ,kěn zuò jùn héng xiū。
科第联五叶,诗书闲一丘。kē dì lián wǔ yè,shī shū xián yī qiū。
芸芸终有谢,赢得早归休。yún yún zhōng yǒu xiè,yíng dé zǎo guī xiū。

魏抚干

魏了翁

同姓又同升,知君莫我深。tóng xìng yòu tóng shēng,zhī jūn mò wǒ shēn。
磨人三寸铁,行己四知金。mó rén sān cùn tiě,xíng jǐ sì zhī jīn。
雪柏擎苍干,霜钟振晓音。xuě bǎi qíng cāng gàn,shuāng zhōng zhèn xiǎo yīn。
若人今在否,抚事一沾襟。ruò rén jīn zài fǒu,fǔ shì yī zhān jīn。

韩圣问

魏了翁

蜡貌宁违俗,规行不竞时。là mào níng wéi sú,guī xíng bù jìng shí。
苦思头没膝,勤诵涕垂颐。kǔ sī tóu méi xī,qín sòng tì chuí yí。
州县频劝驾,藩方尝俯眉。zhōu xiàn pín quàn jià,fān fāng cháng fǔ méi。
飘零竟何益,风雨脊令枝。piāo líng jìng hé yì,fēng yǔ jí lìng zhī。

知广安军勾侯挽诗

魏了翁

突兀双楠树,翘枝照户青。tū wù shuāng nán shù,qiào zhī zhào hù qīng。
春风吹湑湑,秋雨立亭亭。chūn fēng chuī xū xū,qiū yǔ lì tíng tíng。
蚁梦迷符竹,牛涔兀屏篂。yǐ mèng mí fú zhú,niú cén wù píng xīng。
但令根本在,有茁媚阶庭。dàn lìng gēn běn zài,yǒu zhuó mèi jiē tíng。

知合州赵侯挽诗

魏了翁

悃愊古循吏,宽和乡善人。kǔn bì gǔ xún lì,kuān hé xiāng shàn rén。
鸾宫六老会,月墅四时春。luán gōng liù lǎo huì,yuè shù sì shí chūn。
转眼园松老,惊心宰木新。zhuǎn yǎn yuán sōng lǎo,jīng xīn zǎi mù xīn。
来迟伤杜牧,宾主总成尘。lái chí shāng dù mù,bīn zhǔ zǒng chéng chén。

家夫人挽诗

魏了翁

江乡推甲乙,家史自名门。jiāng xiāng tuī jiǎ yǐ,jiā shǐ zì míng mén。
作配昔相友,流风今尚存。zuò pèi xī xiāng yǒu,liú fēng jīn shàng cún。
三珠方秀媚,双剑忽飞骞。sān zhū fāng xiù mèi,shuāng jiàn hū fēi qiān。
丹旐莲峰路,悲云落日翻。dān zhào lián fēng lù,bēi yún luò rì fān。

知叙州史侯挽诗

魏了翁

便乘龙岁去,吾党果何观。biàn chéng lóng suì qù,wú dǎng guǒ hé guān。
春味注眉睫,秋河悬舌端。chūn wèi zhù méi jié,qiū hé xuán shé duān。
仁心随处见,民事切身看。rén xīn suí chù jiàn,mín shì qiè shēn kàn。
十载升堂梦,阶庭茁紫兰。shí zài shēng táng mèng,jiē tíng zhuó zǐ lán。

齐安郡向夫人挽诗

魏了翁

祥符名相裔,元祐宰臣孙。xiáng fú míng xiāng yì,yuán yòu zǎi chén sūn。
展也晋秦匹,烂其韩姞门。zhǎn yě jìn qín pǐ,làn qí hán jí mén。
世纷冰似冷,壸范玉如温。shì fēn bīng shì lěng,kǔn fàn yù rú wēn。
千古峨眉月,争辉北客魂。qiān gǔ é méi yuè,zhēng huī běi kè hún。

冯夫人挽诗

魏了翁

解道先天易,能哦击壤诗。jiě dào xiān tiān yì,néng ó jī rǎng shī。
只因居有习,毋谓女无仪。zhǐ yīn jū yǒu xí,wú wèi nǚ wú yí。
在姆师逡立,从夫妇得咨。zài mǔ shī qūn lì,cóng fū fù dé zī。
暮年尤慰意,玉婿作门楣。mù nián yóu wèi yì,yù xù zuò mén méi。

费华文

魏了翁

谨厚传燕国,宽和似蜀公。jǐn hòu chuán yàn guó,kuān hé shì shǔ gōng。
材猷今世楷,论建古人风。cái yóu jīn shì kǎi,lùn jiàn gǔ rén fēng。
阅世心犹壮,忧时鬓已翁。yuè shì xīn yóu zhuàng,yōu shí bìn yǐ wēng。
芸芸今有尽,归去得全终。yún yún jīn yǒu jǐn,guī qù dé quán zhōng。

费华文

魏了翁

三凤齐飞日,相期到白头。sān fèng qí fēi rì,xiāng qī dào bái tóu。
一丘生处乐,万事死前休。yī qiū shēng chù lè,wàn shì sǐ qián xiū。
风急啼乌夜,霜零断雁秋。fēng jí tí wū yè,shuāng líng duàn yàn qiū。
怀人竟何极,缄泪寄西州。huái rén jìng hé jí,jiān lèi jì xī zhōu。

张运判

魏了翁

悃愊汉循吏,咨询周使臣。kǔn bì hàn xún lì,zī xún zhōu shǐ chén。
知心三坐主,报国两门人。zhī xīn sān zuò zhǔ,bào guó liǎng mén rén。
彩绣方趋户,丝麻已在身。cǎi xiù fāng qū hù,sī má yǐ zài shēn。
至今寒食路,孺慕镇如新。zhì jīn hán shí lù,rú mù zhèn rú xīn。

李郎中

魏了翁

太息金泉守,西归空好音。tài xī jīn quán shǒu,xī guī kōng hǎo yīn。
孳孳求友意,恳恳爱君心。zī zī qiú yǒu yì,kěn kěn ài jūn xīn。
谋道身多阨,忧时力不任。móu dào shēn duō è,yōu shí lì bù rèn。
怀人今永已,为世一沾襟。huái rén jīn yǒng yǐ,wèi shì yī zhān jīn。