古诗词

过屈大夫清烈庙下

魏了翁

鸾皇栖高梧,那能顾鸱枭。luán huáng qī gāo wú,nà néng gù chī xiāo。
椒兰自昭质,不肯化艾萧。jiāo lán zì zhāo zhì,bù kěn huà ài xiāo。
人生同一初,气有善不善。rén shēng tóng yī chū,qì yǒu shàn bù shàn。
一为君子归,宁受流俗变。yī wèi jūn zi guī,níng shòu liú sú biàn。
云何屈大夫,属意椒兰芳。yún hé qū dà fū,shǔ yì jiāo lán fāng。
兰皋并椒丘,兰藉荐椒浆。lán gāo bìng jiāo qiū,lán jí jiàn jiāo jiāng。
骚中与歌首,兰必以椒对。sāo zhōng yǔ gē shǒu,lán bì yǐ jiāo duì。
谓椒其不芳,谓兰不可佩。wèi jiāo qí bù fāng,wèi lán bù kě pèi。
此言混凡草,臭味自尔殊。cǐ yán hùn fán cǎo,chòu wèi zì ěr shū。
亡何岁时改,二物亦变初。wáng hé suì shí gǎi,èr wù yì biàn chū。
以兰为可恃,委美而从俗。yǐ lán wèi kě shì,wěi měi ér cóng sú。
椒亦佞且慆,干进而务入。jiāo yì nìng qiě tāo,gàn jìn ér wù rù。
椒兰信芳草,气质自坚好。jiāo lán xìn fāng cǎo,qì zhì zì jiān hǎo。
胡为坏于廷,晚节不可保。hú wèi huài yú tíng,wǎn jié bù kě bǎo。
意者王子兰,与夫大夫椒。yì zhě wáng zi lán,yǔ fū dà fū jiāo。
始亦稍自异,久之竟萧条。shǐ yì shāo zì yì,jiǔ zhī jìng xiāo tiáo。
迨其习成性,甘心受芜秽。dài qí xí chéng xìng,gān xīn shòu wú huì。
不肯容一原,宁以宗国毙。bù kěn róng yī yuán,níng yǐ zōng guó bì。
禹皋于共鲧,旦封与鲜度。yǔ gāo yú gòng gǔn,dàn fēng yǔ xiān dù。
同根复并生,何尝改其故。tóng gēn fù bìng shēng,hé cháng gǎi qí gù。
原非不知人,观人亦多涂。yuán fēi bù zhī rén,guān rén yì duō tú。
治朝中可上,乱世贤亦愚。zhì cháo zhōng kě shàng,luàn shì xián yì yú。
况原同姓卿,义有不可去。kuàng yuán tóng xìng qīng,yì yǒu bù kě qù。
所望于兄弟,谓其犹可据。suǒ wàng yú xiōng dì,wèi qí yóu kě jù。
我本兄弟女,孰知胡越予。wǒ běn xiōng dì nǚ,shú zhī hú yuè yǔ。
以是观离骚,庶几原心乎。yǐ shì guān lí sāo,shù jǐ yuán xīn hū。
或云芷蕙等,岂必皆名氏。huò yún zhǐ huì děng,qǐ bì jiē míng shì。
骚者诗之馀,毋以词害意。sāo zhě shī zhī yú,wú yǐ cí hài yì。
仲尼作春秋,定哀多微词。zhòng ní zuò chūn qiū,dìng āi duō wēi cí。
楚之嬖小臣,况亦有不知。chǔ zhī bì xiǎo chén,kuàng yì yǒu bù zhī。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

四月癸巳发浔阳馆过濂溪饭于杏溪愒清虚庵宿太平宫

魏了翁

旌旗阴里盛传呼,春梦才醒一事无。jīng qí yīn lǐ shèng chuán hū,chūn mèng cái xǐng yī shì wú。
草草山肴话朋友,依然白鹤故时吾。cǎo cǎo shān yáo huà péng yǒu,yī rán bái hè gù shí wú。

四月癸巳发浔阳馆过濂溪饭于杏溪愒清虚庵宿太平宫

魏了翁

多少濂溪生并时,两程夫子咏而归。duō shǎo lián xī shēng bìng shí,liǎng chéng fū zi yǒng ér guī。
须知宇宙何曾隐,鱼自川游鸟自飞。xū zhī yǔ zhòu hé céng yǐn,yú zì chuān yóu niǎo zì fēi。

四月癸巳发浔阳馆过濂溪饭于杏溪愒清虚庵宿太平宫

魏了翁

欲识真人千古心,疗饥独有杏成林。yù shí zhēn rén qiān gǔ xīn,liáo jī dú yǒu xìng chéng lín。
岂无世上闲桃李,要使人从实行寻。qǐ wú shì shàng xián táo lǐ,yào shǐ rén cóng shí xíng xún。

四月癸巳发浔阳馆过濂溪饭于杏溪愒清虚庵宿太平宫

魏了翁

步自清虚过上宫,千言万论总谈空。bù zì qīng xū guò shàng gōng,qiān yán wàn lùn zǒng tán kōng。
拟将一语随人后,尝与心谋不肯同。nǐ jiāng yī yǔ suí rén hòu,cháng yǔ xīn móu bù kěn tóng。

四月癸巳发浔阳馆过濂溪饭于杏溪愒清虚庵宿太平宫

魏了翁

又过前溪访梵宫,人言此与老庄同。yòu guò qián xī fǎng fàn gōng,rén yán cǐ yǔ lǎo zhuāng tóng。
是同是异谁知得,拟问山前无极翁。shì tóng shì yì shuí zhī dé,nǐ wèn shān qián wú jí wēng。

丙申携客自康王观东北行十里观谷帘泉

魏了翁

正喜昔闻今见之,泉称第一更何疑。zhèng xǐ xī wén jīn jiàn zhī,quán chēng dì yī gèng hé yí。
此心好乐先为主,但见忠谋皆我欺。cǐ xīn hǎo lè xiān wèi zhǔ,dàn jiàn zhōng móu jiē wǒ qī。

丙申携客自康王观东北行十里观谷帘泉

魏了翁

笋将轧轧度岩隈,乱涧穿空去复回。sǔn jiāng yà yà dù yán wēi,luàn jiàn chuān kōng qù fù huí。
方识人间真毁誉,只缘亲到地头来。fāng shí rén jiān zhēn huǐ yù,zhǐ yuán qīn dào dì tóu lái。

题归宗寺

魏了翁

愦愦深源与会稽,识时惟有一羲之。kuì kuì shēn yuán yǔ huì jī,shí shí wéi yǒu yī xī zhī。
千年误作能书看,谩说鹅池与墨池。qiān nián wù zuò néng shū kàn,mán shuō é chí yǔ mò chí。

青玉峡

魏了翁

一派泉声万古悬,观澜叹逝意悠然。yī pài quán shēng wàn gǔ xuán,guān lán tàn shì yì yōu rán。
须知大化无穷已,莫赋银河落九天。xū zhī dà huà wú qióng yǐ,mò fù yín hé luò jiǔ tiān。

万杉寺

魏了翁

万杉深处着僧庐,中有昭陵飞帛书。wàn shān shēn chù zhe sēng lú,zhōng yǒu zhāo líng fēi bó shū。
想象承平心似醉,小亭伫立看跳珠。xiǎng xiàng chéng píng xīn shì zuì,xiǎo tíng zhù lì kàn tiào zhū。

三峡桥

魏了翁

英云皓雨泻明蠲,题作人间第六泉。yīng yún hào yǔ xiè míng juān,tí zuò rén jiān dì liù quán。
拟把谷帘从黜降,却将此水为超迁。nǐ bǎ gǔ lián cóng chù jiàng,què jiāng cǐ shuǐ wèi chāo qiān。

于眉州

魏了翁

士为谋身蛇有足,人于嚣讼鼠无牙。shì wèi móu shēn shé yǒu zú,rén yú xiāo sòng shǔ wú yá。
狱书一落于公手,不识从来豪大家。yù shū yī luò yú gōng shǒu,bù shí cóng lái háo dà jiā。

于眉州

魏了翁

南浦冬阴翻手雨,湓江春涨打头风。nán pǔ dōng yīn fān shǒu yǔ,pén jiāng chūn zhǎng dǎ tóu fēng。
乖逢命耳吾何戚,赢得三州桃李丛。guāi féng mìng ěr wú hé qī,yíng dé sān zhōu táo lǐ cóng。

于眉州

魏了翁

老雁长云横蜀道,归鸦落日倚江城。lǎo yàn zhǎng yún héng shǔ dào,guī yā luò rì yǐ jiāng chéng。
摩挲少日生祠记,忍听虞歌薤露声。mó sā shǎo rì shēng cí jì,rěn tīng yú gē xiè lù shēng。

韩少谟挽诗

魏了翁

早年豪气盖区中,晚岁颓然一病翁。zǎo nián háo qì gài qū zhōng,wǎn suì tuí rán yī bìng wēng。
负许才华竟何事,有皇上帝岂梦梦。fù xǔ cái huá jìng hé shì,yǒu huáng shàng dì qǐ mèng mèng。