古诗词

上巳领客

魏了翁

流觞元巳奚所因,更指三日为良辰。liú shāng yuán sì xī suǒ yīn,gèng zhǐ sān rì wèi liáng chén。
山阴坐上皆豪逸,长安水边多丽人。shān yīn zuò shàng jiē háo yì,zhǎng ān shuǐ biān duō lì rén。
临流有许豪与丽,元无一个能知津。lín liú yǒu xǔ háo yǔ lì,yuán wú yī gè néng zhī jīn。
韩婴何凭指溱洧,束晰胡据诬周秦。hán yīng hé píng zhǐ qín wěi,shù xī hú jù wū zhōu qín。
千年混混同一波,竞言此日天气新。qiān nián hùn hùn tóng yī bō,jìng yán cǐ rì tiān qì xīn。
其间号曰该洽者,或言鳦降祠高辛。qí jiān hào yuē gāi qià zhě,huò yán yǐ jiàng cí gāo xīn。
春分以后弗无子,往往援引诗生民。chūn fēn yǐ hòu fú wú zi,wǎng wǎng yuán yǐn shī shēng mín。
说虽有稽义犹凿,况复除日经无文。shuō suī yǒu jī yì yóu záo,kuàng fù chú rì jīng wú wén。
予尝妄意巳为火,季春火见疑乘寅。yǔ cháng wàng yì sì wèi huǒ,jì chūn huǒ jiàn yí chéng yín。
寅居汉津火所畏,故以元巳祓水滨。yín jū hàn jīn huǒ suǒ wèi,gù yǐ yuán sì fú shuǐ bīn。
一年奇月必用重,三三欲解阳德屯。yī nián qí yuè bì yòng zhòng,sān sān yù jiě yáng dé tún。
较之前说已云近,终愧俚俗疵吾醇。jiào zhī qián shuō yǐ yún jìn,zhōng kuì lǐ sú cī wú chún。
要须挈我沂泗上,回瓢点瑟看长春。yào xū qiè wǒ yí sì shàng,huí piáo diǎn sè kàn zhǎng chūn。
魏了翁

魏了翁

宋邛州蒲江人,字华父,号鹤山。宁宗庆元五年进士。累知嘉定府。史弥远入相,了翁力辞召命,居白鹤山授徒讲学。历知汉州、眉州,在蜀凡十七年。入为兵部郎中,至权工部侍郎。遭诬劾降三官,靖州居住。后复职,擢潼川路安抚使、知泸州,筑城修武备,兴学校。曾上章论十弊,召还,权礼部尚书兼直学士院。以端明殿学士同佥书枢密院事,督视京湖军马。后除知绍兴府、浙东安抚使,官终知福州、福建安抚使。卒谥文靖。有《鹤山集》、《九经要义》、《师友雅言》等。 魏了翁的作品>>

猜您喜欢

李微之

魏了翁

滔滔斯世我谁归,置散投闲分亦宜。tāo tāo sī shì wǒ shuí guī,zhì sàn tóu xián fēn yì yí。
乾鹊颇惊仁鸟害,坚冰已向履霜知。qián què pǒ jīng rén niǎo hài,jiān bīng yǐ xiàng lǚ shuāng zhī。

李微之

魏了翁

曩与刘公同一邦,如今背我去堂堂。nǎng yǔ liú gōng tóng yī bāng,rú jīn bèi wǒ qù táng táng。
京师尊贵在朝者,为问谁能逾阿章。jīng shī zūn guì zài cháo zhě,wèi wèn shuí néng yú ā zhāng。

元夕卜油溪故事

魏了翁

不随洛俗占灯影,不学荆人问紫姑。bù suí luò sú zhàn dēng yǐng,bù xué jīng rén wèn zǐ gū。
卖得薪来卜油去,丰年还似去年无。mài dé xīn lái bo yóu qù,fēng nián hái shì qù nián wú。

元夕卜油溪故事

魏了翁

满目忧端膏火煎,聊将膏卜验新年。mǎn mù yōu duān gāo huǒ jiān,liáo jiāng gāo bo yàn xīn nián。
只祈五色云瑞世,不愿蚩尤旗亘天。zhǐ qí wǔ sè yún ruì shì,bù yuàn chī yóu qí gèn tiān。

李参政

魏了翁

忽闻车马下天来,拥术阗衢拨不开。hū wén chē mǎ xià tiān lái,yōng shù tián qú bō bù kāi。
六十七年无此客,灶前老隶亦惊猜。liù shí qī nián wú cǐ kè,zào qián lǎo lì yì jīng cāi。

李参政

魏了翁

不乘轞轞上公车,轧轧肩舆两仆夫。bù chéng jiàn jiàn shàng gōng chē,yà yà jiān yú liǎng pū fū。
世道险夷随所遇,车中只是旧时吾。shì dào xiǎn yí suí suǒ yù,chē zhōng zhǐ shì jiù shí wú。

李参政

魏了翁

溪边鹄白芦花瘦,山下鹅黄稻实肥。xī biān gǔ bái lú huā shòu,shān xià é huáng dào shí féi。
更得天公晴十日,今年穑事庶乎几。gèng dé tiān gōng qíng shí rì,jīn nián sè shì shù hū jǐ。

李参政

魏了翁

文章心印老传家,闲弄湖霜拭剑花。wén zhāng xīn yìn lǎo chuán jiā,xián nòng hú shuāng shì jiàn huā。
时事令人添白发,只凭书味养灵芽。shí shì lìng rén tiān bái fā,zhǐ píng shū wèi yǎng líng yá。

李参政

魏了翁

天马流行不见痕,黄钟吹籥煦乾坤。tiān mǎ liú xíng bù jiàn hén,huáng zhōng chuī yuè xù qián kūn。
坎离互处灵根峙,剥复机中硕果存。kǎn lí hù chù líng gēn zhì,bō fù jī zhōng shuò guǒ cún。

李参政

魏了翁

才记官来早去官,行人惊说路艰难。cái jì guān lái zǎo qù guān,xíng rén jīng shuō lù jiān nán。
行藏用舍何关我,时把尼渊出处看。xíng cáng yòng shě hé guān wǒ,shí bǎ ní yuān chū chù kàn。

李参政

魏了翁

历尽玄枵十二辰,饱看三十六宫春。lì jǐn xuán xiāo shí èr chén,bǎo kàn sān shí liù gōng chūn。
才喷一霎挂龙雨,又卷云霓还翠旻。cái pēn yī shà guà lóng yǔ,yòu juǎn yún ní hái cuì mín。

李参政

魏了翁

梅艳凌霜带雪馀,铅华洗尽玉生肤。méi yàn líng shuāng dài xuě yú,qiān huá xǐ jǐn yù shēng fū。
东方千骑推人去,聊折春风寄雁湖。dōng fāng qiān qí tuī rén qù,liáo zhé chūn fēng jì yàn hú。

李参政

魏了翁

绝嗤梁梦误金瓯,又叹祁征困木牛。jué chī liáng mèng wù jīn ōu,yòu tàn qí zhēng kùn mù niú。
只藉人才作元气,闻公安健百无忧。zhǐ jí rén cái zuò yuán qì,wén gōng ān jiàn bǎi wú yōu。

春社日祀事既毕轿中得三绝

魏了翁

风雨声中听李陵,起来被服对神明。fēng yǔ shēng zhōng tīng lǐ líng,qǐ lái bèi fú duì shén míng。
歌钟才彻车轓动,归到谯楼恰六更。gē zhōng cái chè chē fān dòng,guī dào qiáo lóu qià liù gèng。

春社日祀事既毕轿中得三绝

魏了翁

辗然冯轼受风吹,吏皂前惊雨湿衣。niǎn rán féng shì shòu fēng chuī,lì zào qián jīng yǔ shī yī。
岂识主人非崛强,一川生意索褰帏。qǐ shí zhǔ rén fēi jué qiáng,yī chuān shēng yì suǒ qiān wéi。