古诗词

渔家傲·秋思

范仲淹

塞下秋来风景异,衡阳雁去无留意。sāi xià qiū lái fēng jǐng yì,héng yáng yàn qù wú liú yì。
四面边声连角起,千嶂里,长烟落日孤城闭。sì miàn biān shēng lián jiǎo qǐ,qiān zhàng lǐ,zhǎng yān luò rì gū chéng bì。
浊酒一杯家万里,燕然未勒归无计。zhuó jiǔ yī bēi jiā wàn lǐ,yàn rán wèi lēi guī wú jì。
羌管悠悠霜满地,人不寐,将军白发征夫泪。qiāng guǎn yōu yōu shuāng mǎn dì,rén bù mèi,jiāng jūn bái fā zhēng fū lèi。
范仲淹

范仲淹

范仲淹(989-1052年),字希文,汉族,北宋著名的政治家、思想家、军事家、文学家,世称“范文正公”。范仲淹文学素养很高,写有著名的《岳阳楼记》。 范仲淹的作品>>

猜您喜欢

江楼寄希元上人

范仲淹

清言一以遥,默默江楼上。qīng yán yī yǐ yáo,mò mò jiāng lóu shàng。
安得如白云,无心两相忘。ān dé rú bái yún,wú xīn liǎng xiāng wàng。