古诗词

丁谓

未展蓁蓁叶,先开灼灼华。wèi zhǎn zhēn zhēn yè,xiān kāi zhuó zhuó huá。
武陵迷境域,御宿接烟霞。wǔ líng mí jìng yù,yù sù jiē yān xiá。
投我畴为报,偷儿孰是家。tóu wǒ chóu wèi bào,tōu ér shú shì jiā。
春风南北起,别有洛阳花。chūn fēng nán běi qǐ,bié yǒu luò yáng huā。
丁谓

丁谓

丁谓(966-1037),字谓之,后更字公言。丁氏先祖是河北人,五代时迁居苏州。祖父丁守节,与范仲淹曾祖范梦龄同是吴越国中吴军节度使钱文奉(钱镠之孙)的幕僚,任节度推官,遂为长洲人。离京时,宋真宗特赐御诗七言四韵和五言十韵,“尤为盛事”。他同时兼任使持节苏州诸军事、苏州刺史、苏州管内观察处置堤堰桥道等使,又兼任知升州军州事。天禧初(1017),以吏部尚书复参知政事。不久,拜同中书门下平章事,兼任昭文馆大学士、监修国史、玉清昭应宫使、平章事兼太子少师。乾兴元年(1022),封为晋国公。显赫一时,贵震天下。 丁谓的作品>>

猜您喜欢

九华山

丁谓

宿月鸥凫立浅沙,落花芦荻露人家。sù yuè ōu fú lì qiǎn shā,luò huā lú dí lù rén jiā。
天寒夜静长无物,一片清江浸九华。tiān hán yè jìng zhǎng wú wù,yī piàn qīng jiāng jìn jiǔ huá。

广利

丁谓

出城数里即青山,路入青松白石间。chū chéng shù lǐ jí qīng shān,lù rù qīng sōng bái shí jiān。
只合步行寻石径,不宜呵喝入松关。zhǐ hé bù xíng xún shí jìng,bù yí hē hē rù sōng guān。

江上雨

丁谓

雨惊鱼食钓翁归,手把丝纶下藓矶。yǔ jīng yú shí diào wēng guī,shǒu bǎ sī lún xià xiǎn jī。
家在渡头冲湿去,碎声繁点逐蓑衣。jiā zài dù tóu chōng shī qù,suì shēng fán diǎn zhú suō yī。

咏泉州刺桐

丁谓

闻得乡人说刺桐,叶先花发始年丰。wén dé xiāng rén shuō cì tóng,yè xiān huā fā shǐ nián fēng。
我今到此忧民切,只爱青青不爱红。wǒ jīn dào cǐ yōu mín qiè,zhǐ ài qīng qīng bù ài hóng。

清真香歌

丁谓

四两玄参三两松,麝香半分蜜和同。sì liǎng xuán cān sān liǎng sōng,shè xiāng bàn fēn mì hé tóng。
丸如弹子金炉爇,还似花心喷晓风。wán rú dàn zi jīn lú ruò,hái shì huā xīn pēn xiǎo fēng。

垂虹亭

丁谓

悠悠风物四时新,苒苒山屏万古春。yōu yōu fēng wù sì shí xīn,rǎn rǎn shān píng wàn gǔ chūn。
多少江山人不看,却来江上看行人。duō shǎo jiāng shān rén bù kàn,què lái jiāng shàng kàn xíng rén。

丁谓

嫩云零落树参差,忽见千峰豁所思。nèn yún líng luò shù cān chà,hū jiàn qiān fēng huō suǒ sī。
酷爱似看名手画,难题却忆古人诗。kù ài shì kàn míng shǒu huà,nán tí què yì gǔ rén shī。

荷花

丁谓

相倚秋风立,兰言似有无。xiāng yǐ qiū fēng lì,lán yán shì yǒu wú。
未饶霜女俊,不爱月娥孤。wèi ráo shuāng nǚ jùn,bù ài yuè é gū。
力弱烟被素,心危露泣珠。lì ruò yān bèi sù,xīn wēi lù qì zhū。
剪裁随楚思,幽怨寄吴歈。jiǎn cái suí chǔ sī,yōu yuàn jì wú yú。
半坼香囊解,微倾醉弁扶。bàn chè xiāng náng jiě,wēi qīng zuì biàn fú。
涉江如可采,百琲答轻躯。shè jiāng rú kě cǎi,bǎi bèi dá qīng qū。

再赋

丁谓

彼美秋江上,尘埃耻托根。bǐ měi qiū jiāng shàng,chén āi chǐ tuō gēn。
笑倾行雨国,香返梦兰魂。xiào qīng xíng yǔ guó,xiāng fǎn mèng lán hún。
蛱蝶无媒妁,鸳鸯见子孙。jiá dié wú méi shuò,yuān yāng jiàn zi sūn。
遍窥思两桨,深锁忆重门。biàn kuī sī liǎng jiǎng,shēn suǒ yì zhòng mén。
怯徇风波性,惭留月露痕。qiè xùn fēng bō xìng,cán liú yuè lù hén。
枉将金试步,千古怨东昏。wǎng jiāng jīn shì bù,qiān gǔ yuàn dōng hūn。

又五言十韵

丁谓

叨窃逢嘉会,孤单荷曲成。dāo qiè féng jiā huì,gū dān hé qū chéng。
高车陪上宰,密座厕群英。gāo chē péi shàng zǎi,mì zuò cè qún yīng。
步武清华地,优游侍从荣。bù wǔ qīng huá dì,yōu yóu shì cóng róng。
勤劬期薄效,忠谨誓明诚。qín qú qī báo xiào,zhōng jǐn shì míng chéng。
方畏官箴失,俄惊宠命行。fāng wèi guān zhēn shī,é jīng chǒng mìng xíng。
冒恩心易感,恋圣意难平。mào ēn xīn yì gǎn,liàn shèng yì nán píng。
未副宵衣念,宁安昼锦情。wèi fù xiāo yī niàn,níng ān zhòu jǐn qíng。
摇摇千里棹,眷眷九重城。yáo yáo qiān lǐ zhào,juàn juàn jiǔ zhòng chéng。
茜旆辉登路,琼章耀去程。qiàn pèi huī dēng lù,qióng zhāng yào qù chéng。
子牟牵望处,金阙玉为京。zi móu qiān wàng chù,jīn quē yù wèi jīng。

北苑焙新茶

丁谓

北苑龙茶者,甘鲜的是珍。běi yuàn lóng chá zhě,gān xiān de shì zhēn。
四方惟数此,万物更无新。sì fāng wéi shù cǐ,wàn wù gèng wú xīn。
才吐微茫绿,初沾少许春。cái tǔ wēi máng lǜ,chū zhān shǎo xǔ chūn。
散寻萦树遍,急采上山频。sàn xún yíng shù biàn,jí cǎi shàng shān pín。
宿叶寒犹在,芳芽冷未伸。sù yè hán yóu zài,fāng yá lěng wèi shēn。
茅茨溪口焙,篮笼雨中民。máo cí xī kǒu bèi,lán lóng yǔ zhōng mín。
长疾勾萌并,开齐分两均。zhǎng jí gōu méng bìng,kāi qí fēn liǎng jūn。
带烟蒸雀舌,和露叠龙鳞。dài yān zhēng què shé,hé lù dié lóng lín。
作贡胜诸道,先尝只一人。zuò gòng shèng zhū dào,xiān cháng zhǐ yī rén。
缄封瞻阙下,邮传渡江滨。jiān fēng zhān quē xià,yóu chuán dù jiāng bīn。
特旨留丹禁,殊恩赐近臣。tè zhǐ liú dān jìn,shū ēn cì jìn chén。
啜为灵药助,用与上樽亲。chuài wèi líng yào zhù,yòng yǔ shàng zūn qīn。
头进英华尽,初烹气味醇。tóu jìn yīng huá jǐn,chū pēng qì wèi chún。
细香胜却麝,浅色过于筠。xì xiāng shèng què shè,qiǎn sè guò yú yún。
顾渚惭投木,宜都愧积薪。gù zhǔ cán tóu mù,yí dōu kuì jī xīn。
年年号供御,天产壮瓯闽。nián nián hào gōng yù,tiān chǎn zhuàng ōu mǐn。

送张无梦归天台山

丁谓

不逐蒲轮至,惟寻蕙帐还。bù zhú pú lún zhì,wéi xún huì zhàng hái。
冥鸿思物外,辽鹤别人间。míng hóng sī wù wài,liáo hè bié rén jiān。
心与冠缨远,身将日月闲。xīn yǔ guān yīng yuǎn,shēn jiāng rì yuè xián。
放归衔帝泽,赐对仰天颜。fàng guī xián dì zé,cì duì yǎng tiān yán。
逸躅淩风驭,高文炳象环。yì zhú líng fēng yù,gāo wén bǐng xiàng huán。
琼台刻宸藻,千古耀名山。qióng tái kè chén zǎo,qiān gǔ yào míng shān。

煎茶

丁谓

开缄试雨前,须汲远山泉。kāi jiān shì yǔ qián,xū jí yuǎn shān quán。
自绕风炉立,谁听石碾眠。zì rào fēng lú lì,shuí tīng shí niǎn mián。
轻微缘入麝,猛沸却如蝉。qīng wēi yuán rù shè,měng fèi què rú chán。
罗细烹还好,铛新味更全。luó xì pēng hái hǎo,dāng xīn wèi gèng quán。
花随僧箸破,云逐客瓯圆。huā suí sēng zhù pò,yún zhú kè ōu yuán。
痛惜藏书箧,坚留待雪天。tòng xī cáng shū qiè,jiān liú dài xuě tiān。
睡醒思满啜,吟困忆重煎。shuì xǐng sī mǎn chuài,yín kùn yì zhòng jiān。
只此消尘虑,何须作酒仙。zhǐ cǐ xiāo chén lǜ,hé xū zuò jiǔ xiān。

江陵

丁谓

渚宫形胜地,从古冠荆湖。zhǔ gōng xíng shèng dì,cóng gǔ guān jīng hú。
依刘开幕府,吊屈俯沧浪。yī liú kāi mù fǔ,diào qū fǔ cāng làng。

鱼其二

丁谓

江湖各相忘,鱼虾同一波,乐哉乐哉。jiāng hú gè xiāng wàng,yú xiā tóng yī bō,lè zāi lè zāi。
莫贪钓上饵,去□鼎中羹,戎哉戎哉。mò tān diào shàng ěr,qù dǐng zhōng gēng,róng zāi róng zāi。
1051234567