古诗词

丁谓

摇摇繁实弄秋光,曾伴青椑荐武皇。yáo yáo fán shí nòng qiū guāng,céng bàn qīng bēi jiàn wǔ huáng。
玄圃云腴滋绀质,上林风驭猎清香。xuán pǔ yún yú zī gàn zhì,shàng lín fēng yù liè qīng xiāng。
寻芳尚忆琼为树,蠲渴因知玉有浆。xún fāng shàng yì qióng wèi shù,juān kě yīn zhī yù yǒu jiāng。
多少好枝谁最见,冒霜丹颊倚邻墙。duō shǎo hǎo zhī shuí zuì jiàn,mào shuāng dān jiá yǐ lín qiáng。
丁谓

丁谓

丁谓(966-1037),字谓之,后更字公言。丁氏先祖是河北人,五代时迁居苏州。祖父丁守节,与范仲淹曾祖范梦龄同是吴越国中吴军节度使钱文奉(钱镠之孙)的幕僚,任节度推官,遂为长洲人。离京时,宋真宗特赐御诗七言四韵和五言十韵,“尤为盛事”。他同时兼任使持节苏州诸军事、苏州刺史、苏州管内观察处置堤堰桥道等使,又兼任知升州军州事。天禧初(1017),以吏部尚书复参知政事。不久,拜同中书门下平章事,兼任昭文馆大学士、监修国史、玉清昭应宫使、平章事兼太子少师。乾兴元年(1022),封为晋国公。显赫一时,贵震天下。 丁谓的作品>>

猜您喜欢

虎丘

丁谓

久尘黄阁侍威颜,忽拥高牙出帝关。jiǔ chén huáng gé shì wēi yán,hū yōng gāo yá chū dì guān。
玉佩乍辞文石陛,锦衣重到虎丘山。yù pèi zhà cí wén shí bì,jǐn yī zhòng dào hǔ qiū shān。
仙飙时傍潺湲起,珍羽多从杳霭还。xiān biāo shí bàng chán yuán qǐ,zhēn yǔ duō cóng yǎo ǎi hái。
官大宠深难得暇,林泉怀旧是偷闲。guān dà chǒng shēn nán dé xiá,lín quán huái jiù shì tōu xián。

山居

丁谓

峒口清香彻海滨,四时芬馥四时春。dòng kǒu qīng xiāng chè hǎi bīn,sì shí fēn fù sì shí chūn。
山多绿桂怜同气,谷有幽兰让后尘。shān duō lǜ guì lián tóng qì,gǔ yǒu yōu lán ràng hòu chén。
草解忘忧忧底事,花能含笑笑何人。cǎo jiě wàng yōu yōu dǐ shì,huā néng hán xiào xiào hé rén。
争如彼美钦天圹,长荐芳香奉百神。zhēng rú bǐ měi qīn tiān kuàng,zhǎng jiàn fāng xiāng fèng bǎi shén。

送僧归护国寺

丁谓

少室久传西祖印,京华时不等闲寻。shǎo shì jiǔ chuán xī zǔ yìn,jīng huá shí bù děng xián xún。
黄枢慕道飞书密,紫禁知名示宠深。huáng shū mù dào fēi shū mì,zǐ jìn zhī míng shì chǒng shēn。
一法遍垂春雨润,群生皆悟海潮音。yī fǎ biàn chuí chūn yǔ rùn,qún shēng jiē wù hǎi cháo yīn。
南归八桂禅庭在,后夜僧怀立雪心。nán guī bā guì chán tíng zài,hòu yè sēng huái lì xuě xīn。

橘花

丁谓

香于栀子细于梅,柳絮梨花过后开。xiāng yú zhī zi xì yú méi,liǔ xù lí huā guò hòu kāi。
搔首预愁经恶雨,伤心初见落苍苔。sāo shǒu yù chóu jīng è yǔ,shāng xīn chū jiàn luò cāng tái。
丹青得到须名手,题咏今疏信不才。dān qīng dé dào xū míng shǒu,tí yǒng jīn shū xìn bù cái。
莫怪主公相看好,举家新自洞庭来。mò guài zhǔ gōng xiāng kàn hǎo,jǔ jiā xīn zì dòng tíng lái。

有感

丁谓

今到崖州事可嗟,梦中常若在京华。jīn dào yá zhōu shì kě jiē,mèng zhōng cháng ruò zài jīng huá。
程途何啻一万里,户口都无三百家。chéng tú hé chì yī wàn lǐ,hù kǒu dōu wú sān bǎi jiā。
夜听猿啼孤树远,晓看潮上瘴烟斜。yè tīng yuán tí gū shù yuǎn,xiǎo kàn cháo shàng zhàng yān xié。
吏人不见中朝礼,麋鹿时时到县衙。lì rén bù jiàn zhōng cháo lǐ,mí lù shí shí dào xiàn yá。

途中盛暑

丁谓

山木无阴驿路长,海风吹热透蕉裳。shān mù wú yīn yì lù zhǎng,hǎi fēng chuī rè tòu jiāo shang。
渴思西汉金茎露,困忆南朝石步廊。kě sī xī hàn jīn jīng lù,kùn yì nán cháo shí bù láng。
江上竹竿输散诞,林间冠褐负清凉。jiāng shàng zhú gān shū sàn dàn,lín jiān guān hè fù qīng liáng。
下程欲选披襟处,满眼赭桐兼佛桑。xià chéng yù xuǎn pī jīn chù,mǎn yǎn zhě tóng jiān fú sāng。

游东山

丁谓

数峰回抱隔烟林,一簇招提十里深。shù fēng huí bào gé yān lín,yī cù zhāo tí shí lǐ shēn。
只合步行寻石径,不宜呵喝入松阴。zhǐ hé bù xíng xún shí jìng,bù yí hē hē rù sōng yīn。
遥分画手援毫意,暗起诗人得句心。yáo fēn huà shǒu yuán háo yì,àn qǐ shī rén dé jù xīn。
梅岭笙歌上高处,孤猿幽鸟减清音。méi lǐng shēng gē shàng gāo chù,gū yuán yōu niǎo jiǎn qīng yīn。

公舍春日

丁谓

绿杨垂线草铺茵,触处烟光举眼新。lǜ yáng chuí xiàn cǎo pù yīn,chù chù yān guāng jǔ yǎn xīn。
一品也须妨白发,千金莫惜买青春。yī pǐn yě xū fáng bái fā,qiān jīn mò xī mǎi qīng chūn。
莺声圆滑堪清耳,花艳鲜明欲照身。yīng shēng yuán huá kān qīng ěr,huā yàn xiān míng yù zhào shēn。
独向此时为俗吏,风流知是不如人。dú xiàng cǐ shí wèi sú lì,fēng liú zhī shì bù rú rén。

游卧龙山

丁谓

日长春老职司闲,纵辔因寻负郭山。rì zhǎng chūn lǎo zhí sī xián,zòng pèi yīn xún fù guō shān。
花气半飘青霭外,泉声多在白云间。huā qì bàn piāo qīng ǎi wài,quán shēng duō zài bái yún jiān。
香灯肃肃严僧事,钟梵萧萧爽客颜。xiāng dēng sù sù yán sēng shì,zhōng fàn xiāo xiāo shuǎng kè yán。
坐有诗人樽有酒,拟抛城市宿禅关。zuò yǒu shī rén zūn yǒu jiǔ,nǐ pāo chéng shì sù chán guān。

桂林资圣寺

丁谓

八桂提封接九疑,宝坊游览负心期。bā guì tí fēng jiē jiǔ yí,bǎo fāng yóu lǎn fù xīn qī。
栴檀未睹生天像,琬琰空传置寺碑。zhān tán wèi dǔ shēng tiān xiàng,wǎn yǎn kōng chuán zhì sì bēi。
白玉毫光应照我,黄金色相竟留谁。bái yù háo guāng yīng zhào wǒ,huáng jīn sè xiāng jìng liú shuí。
灵川他日香云里,莫道凡夫见佛迟。líng chuān tā rì xiāng yún lǐ,mò dào fán fū jiàn fú chí。

癸酉仲夏自□道□华严山主正师上人□□相遇今忽至止且云□□□□□□携酒□□□□□□□□□□□□□□

丁谓

坏衲相过羽服迎,可怜□静□营营。huài nà xiāng guò yǔ fú yíng,kě lián jìng yíng yíng。
我思江上忘身计,师出山中乞寺名。wǒ sī jiāng shàng wàng shēn jì,shī chū shān zhōng qǐ sì míng。
振锡回还心未住,布金圆□意方平。zhèn xī huí hái xīn wèi zhù,bù jīn yuán yì fāng píng。
零陵泉石三湘最,莫踏□□□□□。líng líng quán shí sān xiāng zuì,mò tà。

又赠一绝

丁谓

梦散高唐夜正遥,楚天何处不无憀。mèng sàn gāo táng yè zhèng yáo,chǔ tiān hé chù bù wú liáo。
秋风似会荆王意,露渚烟汀养细腰。qiū fēng shì huì jīng wáng yì,lù zhǔ yān tīng yǎng xì yāo。

戏答白稹

丁谓

欺天行当吾何有,立地机关子太乖。qī tiān xíng dāng wú hé yǒu,lì dì jī guān zi tài guāi。
五百青蚨两家阙,白洪崖打赤洪崖。wǔ bǎi qīng fú liǎng jiā quē,bái hóng yá dǎ chì hóng yá。

阴狱

丁谓

黑水溪旁聊驻马,奈何岸上试回头。hēi shuǐ xī páng liáo zhù mǎ,nài hé àn shàng shì huí tóu。
高崖昏处是阴狱,须信人生到此休。gāo yá hūn chù shì yīn yù,xū xìn rén shēng dào cǐ xiū。

以诗送宣赐进奉红绡封龙字茶与琏禅师

丁谓

密缄龙焙火前春,翠字红绡熨眼新。mì jiān lóng bèi huǒ qián chūn,cuì zì hóng xiāo yùn yǎn xīn。
品味至高谁合得,双林树下上乘人。pǐn wèi zhì gāo shuí hé dé,shuāng lín shù xià shàng chéng rén。
1051234567