古诗词

南浦·春暮

程垓

金鸭懒薰香,向晚来,春酲一枕无绪。jīn yā lǎn xūn xiāng,xiàng wǎn lái,chūn chéng yī zhěn wú xù。
浓绿涨瑶窗,东风外、吹尽乱红飞絮。nóng lǜ zhǎng yáo chuāng,dōng fēng wài chuī jǐn luàn hóng fēi xù。
无言伫立,断肠惟有流莺语。wú yán zhù lì,duàn cháng wéi yǒu liú yīng yǔ。
碧云欲暮,空惆怅韶华,一时虚度。bì yún yù mù,kōng chóu chàng sháo huá,yī shí xū dù。
追思旧日心情,记题叶西楼,吹花南浦。zhuī sī jiù rì xīn qíng,jì tí yè xī lóu,chuī huā nán pǔ。
老去觉欢疏,伤春恨、都付断云残雨。lǎo qù jué huān shū,shāng chūn hèn dōu fù duàn yún cán yǔ。
黄昏院落,问谁犹在凭栏处。huáng hūn yuàn luò,wèn shuí yóu zài píng lán chù。
可堪杜宇,空只解声声,催他春去。kě kān dù yǔ,kōng zhǐ jiě shēng shēng,cuī tā chūn qù。
程垓

程垓

「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。 程垓的作品>>

猜您喜欢

谒金门·其五

程垓

春夜雨。chūn yè yǔ。
催润柳塘花坞。cuī rùn liǔ táng huā wù。
小院深深门几许。xiǎo yuàn shēn shēn mén jǐ xǔ。
画帘香一缕。huà lián xiāng yī lǚ。
独立晚庭凝伫。dú lì wǎn tíng níng zhù。
细把花枝闲数。xì bǎ huā zhī xián shù。
燕子不来天欲暮。yàn zi bù lái tiān yù mù。
说愁无处所。shuō chóu wú chù suǒ。

谒金门·其五

程垓

风阵阵。fēng zhèn zhèn。
吹落杨花无定。chuī luò yáng huā wú dìng。
酒病厌厌三月尽。jiǔ bìng yàn yàn sān yuè jǐn。
花檀红自隐。huā tán hóng zì yǐn。
新绿轩窗清润。xīn lǜ xuān chuāng qīng rùn。
月影又移墙影。yuè yǐng yòu yí qiáng yǐng。
手捻青梅无处问。shǒu niǎn qīng méi wú chù wèn。
一春长闷损。yī chūn zhǎng mèn sǔn。

谒金门·其五

程垓

浓睡醒。nóng shuì xǐng。
惊对一帘秋影。jīng duì yī lián qiū yǐng。
桐叶乍零风不定。tóng yè zhà líng fēng bù dìng。
半窗疏雨影。bàn chuāng shū yǔ yǐng。
愁与年光不尽。chóu yǔ nián guāng bù jǐn。
老入星星双鬓。lǎo rù xīng xīng shuāng bìn。
只拟上楼寻远信。zhǐ nǐ shàng lóu xún yuǎn xìn。
雁遥烟水暝。yàn yáo yān shuǐ míng。

蝶恋花·日下船篷人未起

程垓

日下船篷人未起。rì xià chuán péng rén wèi qǐ。
一个燕儿,说尽伤春意。yī gè yàn ér,shuō jǐn shāng chūn yì。
江上残花能有几,风催雨促成容易。jiāng shàng cán huā néng yǒu jǐ,fēng cuī yǔ cù chéng róng yì。
湖海客心千万里。hú hǎi kè xīn qiān wàn lǐ。
着力东风,推得人行未。zhe lì dōng fēng,tuī dé rén xíng wèi。
相次桃花三月水,菱歌谁伴西湖醉。xiāng cì táo huā sān yuè shuǐ,líng gē shuí bàn xī hú zuì。

蝶恋花·满路梅英飞雪粉

程垓

满路梅英飞雪粉。mǎn lù méi yīng fēi xuě fěn。
临水人家,先得春光嫩。lín shuǐ rén jiā,xiān dé chūn guāng nèn。
楼底杏花楼外影,墙东柳线墙西恨。lóu dǐ xìng huā lóu wài yǐng,qiáng dōng liǔ xiàn qiáng xī hèn。
撷翠揉红何处问。xié cuì róu hóng hé chù wèn。
暖入眉峰,已作伤春困。nuǎn rù méi fēng,yǐ zuò shāng chūn kùn。
归路月痕弯一寸,芳心只为东风损。guī lù yuè hén wān yī cùn,fāng xīn zhǐ wèi dōng fēng sǔn。

蝶恋花·翠幕成阴帘拂地

程垓

翠幕成阴帘拂地。cuì mù chéng yīn lián fú dì。
池馆无人,四面生凉意。chí guǎn wú rén,sì miàn shēng liáng yì。
荷气竹香俱细细,分明著莫清风袂。hé qì zhú xiāng jù xì xì,fēn míng zhù mò qīng fēng mèi。
玉枕如冰笙似水。yù zhěn rú bīng shēng shì shuǐ。
才亸横钗,早被莺呼起。cái duǒ héng chāi,zǎo bèi yīng hū qǐ。
今夜月明人未睡,只消三四分来醉。jīn yè yuè míng rén wèi shuì,zhǐ xiāo sān sì fēn lái zuì。

蝶恋花·画阁红炉屏四向

程垓

画阁红炉屏四向。huà gé hóng lú píng sì xiàng。
梅拥寒香,次第侵帷帐。méi yōng hán xiāng,cì dì qīn wéi zhàng。
烛影半低花影幌,修眉正在花枝傍。zhú yǐng bàn dī huā yǐng huǎng,xiū méi zhèng zài huā zhī bàng。
殢粉偎香羞一饷。tì fěn wēi xiāng xiū yī xiǎng。
未识春风,已觉春情荡。wèi shí chūn fēng,yǐ jué chūn qíng dàng。
醉里不知霜月上,归来已踏梅花浪。zuì lǐ bù zhī shuāng yuè shàng,guī lái yǐ tà méi huā làng。

蝶恋花·楼角吹花烟月堕

程垓

楼角吹花烟月堕。lóu jiǎo chuī huā yān yuè duò。
的皪韶妍,又向梅心破。de lì sháo yán,yòu xiàng méi xīn pò。
钗上彩幡看一个,赏心已觉春生坐。chāi shàng cǎi fān kàn yī gè,shǎng xīn yǐ jué chūn shēng zuò。
莫恨年华风雨过。mò hèn nián huá fēng yǔ guò。
人日嬉游,次第连灯火。rén rì xī yóu,cì dì lián dēng huǒ。
翠幄高张金盏大,已拚醉袖随香亸。cuì wò gāo zhāng jīn zhǎn dà,yǐ pàn zuì xiù suí xiāng duǒ。

蝶恋花·小院菊残烟雨细

程垓

小院菊残烟雨细。xiǎo yuàn jú cán yān yǔ xì。
天气凄凉,恼得人憔悴。tiān qì qī liáng,nǎo dé rén qiáo cuì。
被暖橙香羞早起,玉钗一任慵云坠。bèi nuǎn chéng xiāng xiū zǎo qǐ,yù chāi yī rèn yōng yún zhuì。
楼上珠帘钩也未。lóu shàng zhū lián gōu yě wèi。
数尺遥山,供尽伤高意。shù chǐ yáo shān,gōng jǐn shāng gāo yì。
伫立不禁残酒味,绣罗依旧和香睡。zhù lì bù jìn cán jiǔ wèi,xiù luó yī jiù hé xiāng shuì。

蝶恋花·晴日溪山春可数

程垓

晴日溪山春可数。qíng rì xī shān chūn kě shù。
水绕池塘,知有人家住。shuǐ rào chí táng,zhī yǒu rén jiā zhù。
寻日寻花花不语,旧时春恨还如许。xún rì xún huā huā bù yǔ,jiù shí chūn hèn hái rú xǔ。
苦恨东风无意绪。kǔ hèn dōng fēng wú yì xù。
只解催花,不解催人去。zhǐ jiě cuī huā,bù jiě cuī rén qù。
日晚荒烟迷古戍,断魂正在梅花浦。rì wǎn huāng yān mí gǔ shù,duàn hún zhèng zài méi huā pǔ。

蝶恋花·春风一夕浩荡,晓来柳色一新

程垓

寒意勒花春未足。hán yì lēi huā chūn wèi zú。
只有东风,不管春拘束。zhǐ yǒu dōng fēng,bù guǎn chūn jū shù。
杨柳满城吹又绿,可人青眼还相属。yáng liǔ mǎn chéng chuī yòu lǜ,kě rén qīng yǎn hái xiāng shǔ。
小叶星星眠未熟。xiǎo yè xīng xīng mián wèi shú。
看尽行人,唱彻《阳关曲》。kàn jǐn xíng rén,chàng chè yáng guān qū。
心事一春何计续,芳条未展眉先蹙。xīn shì yī chūn hé jì xù,fāng tiáo wèi zhǎn méi xiān cù。

蝶恋花·自东江乘晴过蟆颐渚园小饮

程垓

晴带溪光春自媚。qíng dài xī guāng chūn zì mèi。
绕翠萦青,来约东风醉。rào cuì yíng qīng,lái yuē dōng fēng zuì。
云补断山疏复缀,雨回绿野清还丽。yún bǔ duàn shān shū fù zhuì,yǔ huí lǜ yě qīng hái lì。
拄杖不妨舒客意。zhǔ zhàng bù fáng shū kè yì。
临水人家,问有花开未。lín shuǐ rén jiā,wèn yǒu huā kāi wèi。
江左风流今有几,逢春不要人憔悴。jiāng zuǒ fēng liú jīn yǒu jǐ,féng chūn bù yào rén qiáo cuì。

蝶恋花·月下有感

程垓

小院秋光浓欲滴。xiǎo yuàn qiū guāng nóng yù dī。
独自钩帘,细数归鸿翼。dú zì gōu lián,xì shù guī hóng yì。
鸿断天高无处觅,矮窗催暝蛩催织。hóng duàn tiān gāo wú chù mì,ǎi chuāng cuī míng qióng cuī zhī。
凉月去人才数尺。liáng yuè qù rén cái shù chǐ。
短发萧骚,醉傍西风立。duǎn fā xiāo sāo,zuì bàng xī fēng lì。
愁眼望天收不得,露华衣上三更湿。chóu yǎn wàng tiān shōu bù dé,lù huá yī shàng sān gèng shī。

菩萨蛮

程垓

和风暖日西郊路。hé fēng nuǎn rì xī jiāo lù。
游人又踏青山去。yóu rén yòu tà qīng shān qù。
何处碧云衫。hé chù bì yún shān。
映溪才两三。yìng xī cái liǎng sān。
疏松分翠黛。shū sōng fēn cuì dài。
故作羞春态。gù zuò xiū chūn tài。
回首杏烟消。huí shǒu xìng yān xiāo。
月明归渡桥。yuè míng guī dù qiáo。

菩萨蛮

程垓

春回绿野烟光薄。chūn huí lǜ yě yān guāng báo。
低花矮柳田家乐。dī huā ǎi liǔ tián jiā lè。
陇麦又青青。lǒng mài yòu qīng qīng。
喧蜂闲趁人。xuān fēng xián chèn rén。
野翁忘近远。yě wēng wàng jìn yuǎn。
怪识刘郎面。guài shí liú láng miàn。
断却小桥溪。duàn què xiǎo qiáo xī。
怕人溪外知。pà rén xī wài zhī。