古诗词

蝶恋花·楼角吹花烟月堕

程垓

楼角吹花烟月堕。lóu jiǎo chuī huā yān yuè duò。
的皪韶妍,又向梅心破。de lì sháo yán,yòu xiàng méi xīn pò。
钗上彩幡看一个,赏心已觉春生坐。chāi shàng cǎi fān kàn yī gè,shǎng xīn yǐ jué chūn shēng zuò。
莫恨年华风雨过。mò hèn nián huá fēng yǔ guò。
人日嬉游,次第连灯火。rén rì xī yóu,cì dì lián dēng huǒ。
翠幄高张金盏大,已拚醉袖随香亸。cuì wò gāo zhāng jīn zhǎn dà,yǐ pàn zuì xiù suí xiāng duǒ。
程垓

程垓

「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。 程垓的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮

程垓

平芜冉冉连云绿。píng wú rǎn rǎn lián yún lǜ。
斜阳衬雨明溪足。xié yáng chèn yǔ míng xī zú。
小鸭睡晴沙。xiǎo yā shuì qíng shā。
翠烘三两花。cuì hōng sān liǎng huā。
春光闲婉娩。chūn guāng xián wǎn miǎn。
尽日无人见。jǐn rì wú rén jiàn。
试著小屏山。shì zhù xiǎo píng shān。
图归云际看。tú guī yún jì kàn。

菩萨蛮

程垓

罗衫乍试寒犹怯。luó shān zhà shì hán yóu qiè。
妒花风雨连三月。dù huā fēng yǔ lián sān yuè。
灯冷闭门时。dēng lěng bì mén shí。
有愁谁得知。yǒu chóu shuí dé zhī。
此情真个苦。cǐ qíng zhēn gè kǔ。
只为当时语。zhǐ wèi dāng shí yǔ。
莫道絮沾泥。mò dào xù zhān ní。
絮飞魂亦飞。xù fēi hún yì fēi。

菩萨蛮

程垓

夜来花底莺饶舌。yè lái huā dǐ yīng ráo shé。
把人心事分明说。bǎ rén xīn shì fēn míng shuō。
许大好因缘。xǔ dà hǎo yīn yuán。
只成容易传。zhǐ chéng róng yì chuán。
春阑无好计。chūn lán wú hǎo jì。
唯有归来是。wéi yǒu guī lái shì。
从此玉台前。cóng cǐ yù tái qián。
晓妆休太妍。xiǎo zhuāng xiū tài yán。

菩萨蛮

程垓

小窗荫绿清无暑。xiǎo chuāng yīn lǜ qīng wú shǔ。
篆香终日萦兰炷。zhuàn xiāng zhōng rì yíng lán zhù。
冰簟涨寒涛。bīng diàn zhǎng hán tāo。
清风一枕高。qīng fēng yī zhěn gāo。
有人团扇却。yǒu rén tuán shàn què。
门掩庭花落。mén yǎn tíng huā luò。
少待月侵床。shǎo dài yuè qīn chuáng。
教他魂梦凉。jiào tā hún mèng liáng。

菩萨蛮

程垓

东风有意留人住。dōng fēng yǒu yì liú rén zhù。
熏风无意催人去。xūn fēng wú yì cuī rén qù。
去住两茫然。qù zhù liǎng máng rán。
相逢成短缘。xiāng féng chéng duǎn yuán。
平生花柳笑。píng shēng huā liǔ xiào。
过后关心少。guò hòu guān xīn shǎo。
今日奈情何。jīn rì nài qíng hé。
为伊饶恨多。wèi yī ráo hèn duō。

菩萨蛮

程垓

去年恰好双星节。qù nián qià hǎo shuāng xīng jié。
鹊桥未渡人离别。què qiáo wèi dù rén lí bié。
不恨障云生。bù hèn zhàng yún shēng。
恨他真个行。hèn tā zhēn gè xíng。
天涯消息近。tiān yá xiāo xī jìn。
不见乘鸾影。bù jiàn chéng luán yǐng。
楼外鹧鸪声。lóu wài zhè gū shēng。
几回和梦惊。jǐ huí hé mèng jīng。

菩萨蛮

程垓

浅寒带暝和烟下。qiǎn hán dài míng hé yān xià。
轻阴挟雨随风洒。qīng yīn xié yǔ suí fēng sǎ。
翠幕护重帘。cuì mù hù zhòng lián。
篆香销半奁。zhuàn xiāng xiāo bàn lián。
平生风雨夜。píng shēng fēng yǔ yè。
怕近芭蕉下。pà jìn bā jiāo xià。
今夕定愁多。jīn xī dìng chóu duō。
萧萧声奈何。xiāo xiāo shēng nài hé。

菩萨蛮

程垓

客窗曾剪灯花弄。kè chuāng céng jiǎn dēng huā nòng。
谁教来去如春梦。shuí jiào lái qù rú chūn mèng。
冷落旧梅台。lěng luò jiù méi tái。
小桃相次开。xiǎo táo xiāng cì kāi。
人间春易老。rén jiān chūn yì lǎo。
只有山中好。zhǐ yǒu shān zhōng hǎo。
闲却槿花篱。xián què jǐn huā lí。
莫教溪外知。mò jiào xī wài zhī。

菩萨蛮

程垓

晓烟笼日浮山翠。xiǎo yān lóng rì fú shān cuì。
春风著水回川媚。chūn fēng zhù shuǐ huí chuān mèi。
远近碧重重。yuǎn jìn bì zhòng zhòng。
人家山色中。rén jiā shān sè zhōng。
野花香自度。yě huā xiāng zì dù。
似识幽人处。shì shí yōu rén chù。
安得著三间。ān dé zhù sān jiān。
与山终日闲。yǔ shān zhōng rì xián。

菩萨蛮

程垓

扶犁野老田东睡。fú lí yě lǎo tián dōng shuì。
插花山女田西醉。chā huā shān nǚ tián xī zuì。
醉眼眩东西。zuì yǎn xuàn dōng xī。
看看桃满溪。kàn kàn táo mǎn xī。
耕桑山下足。gēng sāng shān xià zú。
纨绮人间俗。wán qǐ rén jiān sú。
莫管旧东风。mò guǎn jiù dōng fēng。
从教吹软红。cóng jiào chuī ruǎn hóng。

菩萨蛮·其三访江东外家作

程垓

画桥拍拍春江绿。huà qiáo pāi pāi chūn jiāng lǜ。
行人正在春江曲。xíng rén zhèng zài chūn jiāng qū。
花润接平川。huā rùn jiē píng chuān。
有人花底眠。yǒu rén huā dǐ mián。
东风元自好。dōng fēng yuán zì hǎo。
只怕催花老。zhǐ pà cuī huā lǎo。
安得万垂杨。ān dé wàn chuí yáng。
系教春日长。xì jiào chūn rì zhǎng。

木兰花/玉楼春

程垓

疏枝半作窥窗老。shū zhī bàn zuò kuī chuāng lǎo。
又是一年春意早。yòu shì yī nián chūn yì zǎo。
风低小院得香迟,月傍女墙和影好。fēng dī xiǎo yuàn dé xiāng chí,yuè bàng nǚ qiáng hé yǐng hǎo。
去年苦被离情恼。qù nián kǔ bèi lí qíng nǎo。
今日逢花休草草。jīn rì féng huā xiū cǎo cǎo。
后时花紫尽从他,且趁先春拼醉倒。hòu shí huā zǐ jǐn cóng tā,qiě chèn xiān chūn pīn zuì dào。

菩萨蛮·其五正月三日西山即事

程垓

山头翠树调莺舌。shān tóu cuì shù diào yīng shé。
山腰野菜飞黄蝶。shān yāo yě cài fēi huáng dié。
来为等闲休。lái wèi děng xián xiū。
去成多少愁。qù chéng duō shǎo chóu。
小庭花木改。xiǎo tíng huā mù gǎi。
犹有啼痕在。yóu yǒu tí hén zài。
别后不曾看。bié hòu bù céng kàn。
怕花和泪残。pà huā hé lèi cán。

鹧鸪天

程垓

昨夜思量直到明。zuó yè sī liàng zhí dào míng。
拂明心绪更愁人。fú míng xīn xù gèng chóu rén。
风披露叶高低怨,冷雨寒烟各自轻。fēng pī lù yè gāo dī yuàn,lěng yǔ hán yān gè zì qīng。
休赖酒,莫求神。xiū lài jiǔ,mò qiú shén。
为谁教尔许多情。wèi shuí jiào ěr xǔ duō qíng。
如今早被思量损,好更当时做弄成。rú jīn zǎo bèi sī liàng sǔn,hǎo gèng dāng shí zuò nòng chéng。

菩萨蛮·其九回文

程垓

暑庭消尽风鸣树。shǔ tíng xiāo jǐn fēng míng shù。
树鸣风尽消庭暑。shù míng fēng jǐn xiāo tíng shǔ。
横枕一声莺。héng zhěn yī shēng yīng。
莺声一枕横。yīng shēng yī zhěn héng。
扇纨低粉面。shàn wán dī fěn miàn。
面粉低纨扇。miàn fěn dī wán shàn。
凉月淡侵床。liáng yuè dàn qīn chuáng。
床侵淡月凉。chuáng qīn dàn yuè liáng。
143«45678910