古诗词

雨中花令·旧日爱花心未了

程垓

旧日爱花心未了。jiù rì ài huā xīn wèi le。
紧消得、花时一笑。jǐn xiāo dé huā shí yī xiào。
几日春寒,连宵雨闷,不道幽欢少。jǐ rì chūn hán,lián xiāo yǔ mèn,bù dào yōu huān shǎo。
记得去年深院悄。jì dé qù nián shēn yuàn qiāo。
□梁畔,一枝香袅。liáng pàn,yī zhī xiāng niǎo。
说与西楼,后来明月,莫把菱花照。shuō yǔ xī lóu,hòu lái míng yuè,mò bǎ líng huā zhào。
程垓

程垓

「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。 程垓的作品>>

猜您喜欢

南浦

程垓

金鸭懒熏香,向晚来春酲,一枕无绪。jīn yā lǎn xūn xiāng,xiàng wǎn lái chūn chéng,yī zhěn wú xù。
浓绿涨瑶窗,东风外、吹尽乱红飞絮。nóng lǜ zhǎng yáo chuāng,dōng fēng wài chuī jǐn luàn hóng fēi xù。
无言伫立,断肠惟有流莺语。wú yán zhù lì,duàn cháng wéi yǒu liú yīng yǔ。
碧云欲暮,空惆怅,韶华一时虚度。bì yún yù mù,kōng chóu chàng,sháo huá yī shí xū dù。
追思旧日心情,记题叶西楼,吹花南浦。zhuī sī jiù rì xīn qíng,jì tí yè xī lóu,chuī huā nán pǔ。
老去觉欢疏,伤春恨,都付断云残雨。lǎo qù jué huān shū,shāng chūn hèn,dōu fù duàn yún cán yǔ。
黄昏院落,问谁犹在凭阑处。huáng hūn yuàn luò,wèn shuí yóu zài píng lán chù。
可堪杜宇,空只解声声,催他春去。kě kān dù yǔ,kōng zhǐ jiě shēng shēng,cuī tā chūn qù。

雨中花令

程垓

闻说海棠开尽了。wén shuō hǎi táng kāi jǐn le。
怎生得、夜来一笑。zěn shēng dé yè lái yī xiào。
颦绿枝头,落红点里,问有愁多少。pín lǜ zhī tóu,luò hóng diǎn lǐ,wèn yǒu chóu duō shǎo。
小园闭门春悄悄。xiǎo yuán bì mén chūn qiāo qiāo。
禁不得、瘦腰如袅。jìn bù dé shòu yāo rú niǎo。
豆蔻浓时,酴醿香处,试把菱花照。dòu kòu nóng shí,tú mí xiāng chù,shì bǎ líng huā zhào。

雨中花令

程垓

卷地芳春都过了。juǎn dì fāng chūn dōu guò le。
花不语、对人含笑。huā bù yǔ duì rén hán xiào。
花与人期,人怜花病,瘦似人多少。huā yǔ rén qī,rén lián huā bìng,shòu shì rén duō shǎo。
闻道重门深悄悄。wén dào zhòng mén shēn qiāo qiāo。
愁不尽、露啼烟袅。chóu bù jǐn lù tí yān niǎo。
断得相思,除非明月,不把花枝照。duàn dé xiāng sī,chú fēi míng yuè,bù bǎ huā zhī zhào。

蝶恋花·客临安,连日愁霖,旅枕无寐,起作

程垓

九月江南烟雨里。jiǔ yuè jiāng nán yān yǔ lǐ。
客枕凄凉,到晓浑无寐。kè zhěn qī liáng,dào xiǎo hún wú mèi。
起上小楼观海气,昏昏半约渔樵市。qǐ shàng xiǎo lóu guān hǎi qì,hūn hūn bàn yuē yú qiáo shì。
断雁西边家万里。duàn yàn xī biān jiā wàn lǐ。
料得秋来,笑我归无计。liào dé qiū lái,xiào wǒ guī wú jì。
剑在床头书在几,未甘分付黄花泪。jiàn zài chuáng tóu shū zài jǐ,wèi gān fēn fù huáng huā lèi。

蝶恋花 ·有客钱塘江上住

程垓

有客钱塘江上住。yǒu kè qián táng jiāng shàng zhù。
十日斋居,九日愁风雨。shí rì zhāi jū,jiǔ rì chóu fēng yǔ。
断送一春弹指去,荷花又绕南山渡。duàn sòng yī chūn dàn zhǐ qù,hé huā yòu rào nán shān dù。
湖上幽寻君已许。hú shàng yōu xún jūn yǐ xǔ。
消息不来,望得行云暮。xiāo xī bù lái,wàng dé xíng yún mù。
芳草梦魂应记取,不成忘却池塘句。fāng cǎo mèng hún yīng jì qǔ,bù chéng wàng què chí táng jù。

蝶恋花·门外飞花风约住

程垓

门外飞花风约住。mén wài fēi huā fēng yuē zhù。
消息江南,已酿黄梅雨。xiāo xī jiāng nán,yǐ niàng huáng méi yǔ。
蜀客望乡归不去,当时不合催南渡。shǔ kè wàng xiāng guī bù qù,dāng shí bù hé cuī nán dù。
忧国丹心曾独许。yōu guó dān xīn céng dú xǔ。
纵吐长虹,不奈斜阳暮。zòng tǔ zhǎng hóng,bù nài xié yáng mù。
莫道春光难揽取,少陵辨得寻花句。mò dào chūn guāng nán lǎn qǔ,shǎo líng biàn dé xún huā jù。

蝶恋花·南窗偶题

程垓

薄薄窗油清似镜。báo báo chuāng yóu qīng shì jìng。
两面疏帘,四壁文书静。liǎng miàn shū lián,sì bì wén shū jìng。
小篆焚香消日永,新来识得闲中性。xiǎo zhuàn fén xiāng xiāo rì yǒng,xīn lái shí dé xián zhōng xìng。
人爱人嫌都莫问。rén ài rén xián dōu mò wèn。
絮自沾泥,不怕东风紧。xù zì zhān ní,bù pà dōng fēng jǐn。
只有诗狂消不尽,夜来题破窗花影。zhǐ yǒu shī kuáng xiāo bù jǐn,yè lái tí pò chuāng huā yǐng。

蝶恋花·送子廉侄南下

程垓

九月重湖寒意早。jiǔ yuè zhòng hú hán yì zǎo。
目断黄云,冉冉连衰草。mù duàn huáng yún,rǎn rǎn lián shuāi cǎo。
惨别临江愁满抱,酒尊时事都相恼。cǎn bié lín jiāng chóu mǎn bào,jiǔ zūn shí shì dōu xiāng nǎo。
闻道吴天消息好。wén dào wú tiān xiāo xī hǎo。
鸳鸯西池,咫尺君应到。yuān yāng xī chí,zhǐ chǐ jūn yīng dào。
若见故人相问劳,为言未分书舟老。ruò jiàn gù rén xiāng wèn láo,wèi yán wèi fēn shū zhōu lǎo。
143«45678910