古诗词

念奴娇

陆文圭

茂林修竹,自山阴散后,几番陈迹。mào lín xiū zhú,zì shān yīn sàn hòu,jǐ fān chén jì。
修禊年年春故事,懊恨风流非昔。xiū xì nián nián chūn gù shì,ào hèn fēng liú fēi xī。
当日兰台,后来菊圃,苗裔江南北。dāng rì lán tái,hòu lái jú pǔ,miáo yì jiāng nán běi。
睹君雅号,恍然旧事重忆。dǔ jūn yǎ hào,huǎng rán jiù shì zhòng yì。
岁晚木落天寒,黑貂将敝,尚作新丰客。suì wǎn mù luò tiān hán,hēi diāo jiāng bì,shàng zuò xīn fēng kè。
星斗胸中空灿烂,磨蝎空名何益。xīng dòu xiōng zhōng kōng càn làn,mó xiē kōng míng hé yì。
袁吕相逢,知音一笑,肉眼无人识。yuán lǚ xiāng féng,zhī yīn yī xiào,ròu yǎn wú rén shí。
访予梅屋,谈天聊慰孤寂。fǎng yǔ méi wū,tán tiān liáo wèi gū jì。

陆文圭

陆文圭(1252~1336),元代文学家。字子方,号墙东,江阴(今属江苏)人。博通经史百家,兼及天文、地理、律历、医药、算术之学。墙东先生是元代学者陆文圭的雅号,“墙东”并非是他居住澄东的意思。西汉末年,北海人王君公因为遭遇王莽篡权的乱世,当牛侩(买卖牛的中间人)以自隐。当时人们称他为“避世墙东王君公”。见《后汉书·逄萌传》。后来以“墙东避世”作为隐居于市井的典故,“墙东”指隐居之地。墙东先生指的是隐士陆文圭,对于这个雅号,他自己也欣然接受,将自己的作品集命名为《墙东类稿》。 陆文圭的作品>>

猜您喜欢

题赵子德修屋疏二首

陆文圭

公子王孙逞富豪,连云甲第竞相高。gōng zi wáng sūn chěng fù háo,lián yún jiǎ dì jìng xiāng gāo。
谁是锦里秋风客,不办三重屋上茅。shuí shì jǐn lǐ qiū fēng kè,bù bàn sān zhòng wū shàng máo。

题赵子德修屋疏二首

陆文圭

神有青囊号救贫,如何无术自谋身。shén yǒu qīng náng hào jiù pín,rú hé wú shù zì móu shēn。
道南大宅今安在,欲向龙舒觅主人。dào nán dà zhái jīn ān zài,yù xiàng lóng shū mì zhǔ rén。

过朝天门留题茶肆壁

陆文圭

飞龙殿阙何崔嵬,黄须龙种去不回。fēi lóng diàn quē hé cuī wéi,huáng xū lóng zhǒng qù bù huí。
只见长安不见日,不闻人从日边来。zhǐ jiàn zhǎng ān bù jiàn rì,bù wén rén cóng rì biān lái。
软红湿雨腾香雾,歌童舞女钱塘路。ruǎn hóng shī yǔ téng xiāng wù,gē tóng wǔ nǚ qián táng lù。
沙碛秋乾雁落群,日光寒薄西风暮。shā qì qiū qián yàn luò qún,rì guāng hán báo xī fēng mù。

甲子三月二日出白羊门将游茅山诗

陆文圭

我来古茅州,未登三茅峰。wǒ lái gǔ máo zhōu,wèi dēng sān máo fēng。
自愧尘中人,遽希云外踪。zì kuì chén zhōng rén,jù xī yún wài zōng。
明日作寒食,命驾吾欲东。míng rì zuò hán shí,mìng jià wú yù dōng。
白羊古城门,坡陇何重重。bái yáng gǔ chéng mén,pō lǒng hé zhòng zhòng。
我行涉其颠,忽下涧井中。wǒ xíng shè qí diān,hū xià jiàn jǐng zhōng。
一曲复一曲,直道何由逢。yī qū fù yī qū,zhí dào hé yóu féng。
时于荆棘里,小树樱桃红。shí yú jīng jí lǐ,xiǎo shù yīng táo hóng。
茁茁丘中麦,类我头发蓬。zhuó zhuó qiū zhōng mài,lèi wǒ tóu fā péng。
发白日日脱,麦青长芃芃。fā bái rì rì tuō,mài qīng zhǎng péng péng。
安得长生诀,稽首华阳翁。ān dé zhǎng shēng jué,jī shǒu huá yáng wēng。
两唐古君子,居邻升元宫。liǎng táng gǔ jūn zi,jū lín shēng yuán gōng。
探仙在何许,为我作先容。tàn xiān zài hé xǔ,wèi wǒ zuò xiān róng。

赠曹德玉子达卿父子同赴锡山馆

陆文圭

故籯无黄金,子弟政欲佳。gù yíng wú huáng jīn,zi dì zhèng yù jiā。
芬芳闻数里,譬若兰当阶。fēn fāng wén shù lǐ,pì ruò lán dāng jiē。
念昔登高门,始见玉在怀。niàn xī dēng gāo mén,shǐ jiàn yù zài huái。
顾余齿发尽,叹子头角乖。gù yú chǐ fā jǐn,tàn zi tóu jiǎo guāi。
妙龄探学海,浩博无津涯。miào líng tàn xué hǎi,hào bó wú jīn yá。
翁季遥相望,灯雪分一斋。wēng jì yáo xiāng wàng,dēng xuě fēn yī zhāi。
翳翳山阳木,春风几时回。yì yì shān yáng mù,chūn fēng jǐ shí huí。
袅袅北堂萱,日暮意悠哉。niǎo niǎo běi táng xuān,rì mù yì yōu zāi。
游方非远道,心动数归来。yóu fāng fēi yuǎn dào,xīn dòng shù guī lái。

和张仲守绝句四首其一

陆文圭

区坐书林闭童帷,时寻佳句写鸟丝。qū zuò shū lín bì tóng wéi,shí xún jiā jù xiě niǎo sī。
儿时论语今忘欲,且镶安昌作帝师。ér shí lùn yǔ jīn wàng yù,qiě xiāng ān chāng zuò dì shī。

诸生和韵复吟三绝

陆文圭

猿啾鬼器杳冥冥,夜半何人旨独醒。yuán jiū guǐ qì yǎo míng míng,yè bàn hé rén zhǐ dú xǐng。
歌罢离骚心正苦,阴风吹雨乡疏檽。gē bà lí sāo xīn zhèng kǔ,yīn fēng chuī yǔ xiāng shū nòu。

诸生和韵复吟三绝

陆文圭

地炉无分芬香沉,尽残灰夜下正深。dì lú wú fēn fēn xiāng chén,jǐn cán huī yè xià zhèng shēn。
窗外梅花消息动,要知予半是天心。chuāng wài méi huā xiāo xī dòng,yào zhī yǔ bàn shì tiān xīn。

贽尤端木二首其二

陆文圭

汉家陵嵌已苍烟,鲁国灵光独归然。hàn jiā líng qiàn yǐ cāng yān,lǔ guó líng guāng dú guī rán。
术玠音闻水嘉禾,陶潜诗著闰薪前。shù jiè yīn wén shuǐ jiā hé,táo qián shī zhù rùn xīn qián。
可耿阁下投岁死,不及车中寝获全。kě gěng gé xià tóu suì sǐ,bù jí chē zhōng qǐn huò quán。
寄语牙郎莫酬价,匮中盐玉可求旒。jì yǔ yá láng mò chóu jià,kuì zhōng yán yù kě qiú liú。

壬辰六月旦日记异

陆文圭

六月朔旦味攀天,我梦蝴蝶悄翻翻。liù yuè shuò dàn wèi pān tiān,wǒ mèng hú dié qiāo fān fān。
一声惊览不可执,铿然有物随我前。yī shēng jīng lǎn bù kě zhí,kēng rán yǒu wù suí wǒ qián。
阴风萧萧榻震动,褰崔一咤声寂然。yīn fēng xiāo xiāo tà zhèn dòng,qiān cuī yī zhà shēng jì rán。
向空抹漆无所视,堂上呼灯人自眠。xiàng kōng mǒ qī wú suǒ shì,táng shàng hū dēng rén zì mián。
一生学道心勿动,养气未取决先贤。yī shēng xué dào xīn wù dòng,yǎng qì wèi qǔ jué xiān xián。
元忠昔日鬼移休,厅然之下凡三迁。yuán zhōng xī rì guǐ yí xiū,tīng rán zhī xià fán sān qiān。
稚圭卧内见首视,金带忽置城头边。zhì guī wò nèi jiàn shǒu shì,jīn dài hū zhì chéng tóu biān。
二公名德余不及,鬼嵌揶揄空自娄。èr gōng míng dé yú bù jí,guǐ qiàn yé yú kōng zì lóu。
神奸无复照金鼎,偷儿何了衰青颤。shén jiān wú fù zhào jīn dǐng,tōu ér hé le shuāi qīng chàn。
二端是否吁莫产,一夕他卒嗟何缘。èr duān shì fǒu xū mò chǎn,yī xī tā zú jiē hé yuán。
吟哦款断纸窗白,山寺风雨鸣钟悬。yín ó kuǎn duàn zhǐ chuāng bái,shān sì fēng yǔ míng zhōng xuán。
起来搔道空四壁,温薪龟娥愁炊烟。qǐ lái sāo dào kōng sì bì,wēn xīn guī é chóu chuī yān。

戏书所见

陆文圭

云英会玉液,真是裴朗偶。yún yīng huì yù yè,zhēn shì péi lǎng ǒu。
不知岁万钱,买得玉杵白。bù zhī suì wàn qián,mǎi dé yù chǔ bái。

访何庵观水陆功德

陆文圭

山收雨脚云气温,葛藤刺屡穿径人。shān shōu yǔ jiǎo yún qì wēn,gé téng cì lǚ chuān jìng rén。
精庐桃李花漫山,声钟声绕落花间。jīng lú táo lǐ huā màn shān,shēng zhōng shēng rào luò huā jiān。
野僧净设伊薄供,译脱西方如说梦。yě sēng jìng shè yī báo gōng,yì tuō xī fāng rú shuō mèng。
我方云笑耳不闻,寒窗暮对西山云。wǒ fāng yún xiào ěr bù wén,hán chuāng mù duì xī shān yún。

庚午三月初九日寒食有感

陆文圭

祭筵跪秆膝难抬,连岁何曾上家来。jì yán guì gǎn xī nán tái,lián suì hé céng shàng jiā lái。
老子七旬看又过,幼身多病复相催。lǎo zi qī xún kàn yòu guò,yòu shēn duō bìng fù xiāng cuī。
人间顾弃姑云耳,地下从游亦阗哉。rén jiān gù qì gū yún ěr,dì xià cóng yóu yì tián zāi。
寒食江村旧行路,道劳相强总悲衰。hán shí jiāng cūn jiù xíng lù,dào láo xiāng qiáng zǒng bēi shuāi。

追和四绝

陆文圭

餔欼糟醉者多,独然无奈众人何。bù chǐ zāo zuì zhě duō,dú rán wú nài zhòng rén hé。
寒窗细读离骚语,遗恨千年吉汨罗。hán chuāng xì dú lí sāo yǔ,yí hèn qiān nián jí mì luó。

送陈子高

陆文圭

棱棱玉台冰,莹洁绝织向。léng léng yù tái bīng,yíng jié jué zhī xiàng。
无人手自将,台之霜台下。wú rén shǒu zì jiāng,tái zhī shuāng tái xià。
海东闻鹤咏,清思方在野。hǎi dōng wén hè yǒng,qīng sī fāng zài yě。
迟胆有公事,匆匆摧上马。chí dǎn yǒu gōng shì,cōng cōng cuī shàng mǎ。