古诗词

念奴娇·洛阳耆英会二首其一

陆文圭

戴花刘监,算耆英会上,与吾同岁。dài huā liú jiān,suàn qí yīng huì shàng,yǔ wú tóng suì。
伊洛山川今如古,人事几番兴废。yī luò shān chuān jīn rú gǔ,rén shì jǐ fān xīng fèi。
梦枕初残,黄粱未熟,已换人间世。mèng zhěn chū cán,huáng liáng wèi shú,yǐ huàn rén jiān shì。
箪瓢钟鼎,看来一等滋味。dān piáo zhōng dǐng,kàn lái yī děng zī wèi。
天上赤白双凡,东来西往,出没真儿戏。tiān shàng chì bái shuāng fán,dōng lái xī wǎng,chū méi zhēn ér xì。
惟有神仙长年诀,长似功名富贵。wéi yǒu shén xiān zhǎng nián jué,zhǎng shì gōng míng fù guì。
欲捣玄霜,难寻玉杵,何日蓝桥遇。yù dǎo xuán shuāng,nán xún yù chǔ,hé rì lán qiáo yù。
裴郎老矣,云英那肯随去。péi láng lǎo yǐ,yún yīng nà kěn suí qù。

陆文圭

陆文圭(1252~1336),元代文学家。字子方,号墙东,江阴(今属江苏)人。博通经史百家,兼及天文、地理、律历、医药、算术之学。墙东先生是元代学者陆文圭的雅号,“墙东”并非是他居住澄东的意思。西汉末年,北海人王君公因为遭遇王莽篡权的乱世,当牛侩(买卖牛的中间人)以自隐。当时人们称他为“避世墙东王君公”。见《后汉书·逄萌传》。后来以“墙东避世”作为隐居于市井的典故,“墙东”指隐居之地。墙东先生指的是隐士陆文圭,对于这个雅号,他自己也欣然接受,将自己的作品集命名为《墙东类稿》。 陆文圭的作品>>

猜您喜欢

送陆谊斋按察

陆文圭

使星出照三吴地,原隰驰驱远有光。shǐ xīng chū zhào sān wú dì,yuán xí chí qū yuǎn yǒu guāng。
鹰击何如学鸾凤,狐多且莫问豺狼。yīng jī hé rú xué luán fèng,hú duō qiě mò wèn chái láng。
怀金昌邑难污震,置酒清河反怒章。huái jīn chāng yì nán wū zhèn,zhì jiǔ qīng hé fǎn nù zhāng。
今日故人无请托,他年鸿燕勿相忘。jīn rì gù rén wú qǐng tuō,tā nián hóng yàn wù xiāng wàng。

送叶敏卿提领

陆文圭

墙东老桧屋三间,几案亭亭背远山。qiáng dōng lǎo guì wū sān jiān,jǐ àn tíng tíng bèi yuǎn shān。
时事浮云苍狗变,机心沧海白鸥闲。shí shì fú yún cāng gǒu biàn,jī xīn cāng hǎi bái ōu xián。
归与乍出红莲幕,行矣催归玉笋班。guī yǔ zhà chū hóng lián mù,xíng yǐ cuī guī yù sǔn bān。
老子婆娑今得计,底须坐客唱阳关。lǎo zi pó suō jīn dé jì,dǐ xū zuò kè chàng yáng guān。

送严简卿之燕为司徒掾

陆文圭

汉儒多辟司徒掾,掾属虽卑地望高。hàn rú duō pì sī tú yuàn,yuàn shǔ suī bēi dì wàng gāo。
闻有袁安在公府,可无陈宠作辞曹。wén yǒu yuán ān zài gōng fǔ,kě wú chén chǒng zuò cí cáo。
修鲸未肯随鳞介,威凤终须现羽毛。xiū jīng wèi kěn suí lín jiè,wēi fèng zhōng xū xiàn yǔ máo。
少壮功名当拾取,金台落日射征袍。shǎo zhuàng gōng míng dāng shí qǔ,jīn tái luò rì shè zhēng páo。

送刘侯之官吉州

陆文圭

暨州美政不三年,江右遗民借二天。jì zhōu měi zhèng bù sān nián,jiāng yòu yí mín jiè èr tiān。
皂盖朱幡新牧守,青原白鹭旧山川。zào gài zhū fān xīn mù shǒu,qīng yuán bái lù jiù shān chuān。
邦衡奏疏云中有,永叔诗章洛下传。bāng héng zòu shū yún zhōng yǒu,yǒng shū shī zhāng luò xià chuán。
故里诸孙无恙否,下车第一表先贤。gù lǐ zhū sūn wú yàng fǒu,xià chē dì yī biǎo xiān xián。

送侯仲逵安丰之任

陆文圭

江上故人今送别,淮头往事独凄凉。jiāng shàng gù rén jīn sòng bié,huái tóu wǎng shì dú qī liáng。
陂成孙叔能强楚,城破刘公不负唐。bēi chéng sūn shū néng qiáng chǔ,chéng pò liú gōng bù fù táng。
千载与君期事业,一区怜我老耕桑。qiān zài yǔ jūn qī shì yè,yī qū lián wǒ lǎo gēng sāng。
升平幕府应多暇,书问时时远寄将。shēng píng mù fǔ yīng duō xiá,shū wèn shí shí yuǎn jì jiāng。

送州官解任

陆文圭

小郡凋零不可为,长官贤厚莫能欺。xiǎo jùn diāo líng bù kě wèi,zhǎng guān xián hòu mò néng qī。
政声邻邑皆传说,心事同僚尽得知。zhèng shēng lín yì jiē chuán shuō,xīn shì tóng liáo jǐn dé zhī。
堪笑青蝇工点污,敢将白璧强瑕疵。kān xiào qīng yíng gōng diǎn wū,gǎn jiāng bái bì qiáng xiá cī。
清时公论终难泯,遗爱空留去后思。qīng shí gōng lùn zhōng nán mǐn,yí ài kōng liú qù hòu sī。

送张文友州判

陆文圭

太息君侯有祖风,栖栖五载簿书丛。tài xī jūn hóu yǒu zǔ fēng,qī qī wǔ zài bù shū cóng。
功臣昔绘云台上,循吏今标汉传中。gōng chén xī huì yún tái shàng,xún lì jīn biāo hàn chuán zhōng。
绿水江风送行色,紫金关月照孤忠。lǜ shuǐ jiāng fēng sòng xíng sè,zǐ jīn guān yuè zhào gū zhōng。
预人家国非吾事,但喜诗书气味同。yù rén jiā guó fēi wú shì,dàn xǐ shī shū qì wèi tóng。

送丘景唐赴安丰教

陆文圭

元枢出督宣威地,名姓江淮草木知。yuán shū chū dū xuān wēi dì,míng xìng jiāng huái cǎo mù zhī。
今见闻孙骑款段,去为博士拥皋比。jīn jiàn wén sūn qí kuǎn duàn,qù wèi bó shì yōng gāo bǐ。
诗书泽远真难继,功业时来亦可为。shī shū zé yuǎn zhēn nán jì,gōng yè shí lái yì kě wèi。
往事百年无处问,庆丰亭下稻连陂。wǎng shì bǎi nián wú chù wèn,qìng fēng tíng xià dào lián bēi。

送朱伯海入京

陆文圭

燕黍寒生春未回,可堪早别故园梅。yàn shǔ hán shēng chūn wèi huí,kě kān zǎo bié gù yuán méi。
新丰斗酒马周去,京兆束书韩愈来。xīn fēng dòu jiǔ mǎ zhōu qù,jīng zhào shù shū hán yù lái。
赋就不须呈狗监,敕除先合拜鸾台。fù jiù bù xū chéng gǒu jiān,chì chú xiān hé bài luán tái。
青云附骥非吾愿,自守书灯拨冷灰。qīng yún fù jì fēi wú yuàn,zì shǒu shū dēng bō lěng huī。

送朱鹤皋入京

陆文圭

故人天上调金鼎,应念先生苜蓿盘。gù rén tiān shàng diào jīn dǐng,yīng niàn xiān shēng mù xu pán。
博士不烦重讲席,拾遗无复叹儒冠。bó shì bù fán zhòng jiǎng xí,shí yí wú fù tàn rú guān。
蓬莱海阔还须险,太华峰高不道寒。péng lái hǎi kuò hái xū xiǎn,tài huá fēng gāo bù dào hán。
茅屋三间老书客,逢人懒问日长安。máo wū sān jiān lǎo shū kè,féng rén lǎn wèn rì zhǎng ān。

送王居实游金陵

陆文圭

破毡吟雪拥清寒,有客虬髯急扣关。pò zhān yín xuě yōng qīng hán,yǒu kè qiú rán jí kòu guān。
岁月苍茫千里暮,乾坤博大几人闲。suì yuè cāng máng qiān lǐ mù,qián kūn bó dà jǐ rén xián。
依乘自许风云际,邂逅相逢草泽间。yī chéng zì xǔ fēng yún jì,xiè hòu xiāng féng cǎo zé jiān。
西上月林春未半,白鸥黄鹄看江山。xī shàng yuè lín chūn wèi bàn,bái ōu huáng gǔ kàn jiāng shān。

送李义夫出游二首

陆文圭

与君丱角志相期,岁晏行藏各有违。yǔ jūn guàn jiǎo zhì xiāng qī,suì yàn xíng cáng gè yǒu wéi。
老树晚花空自媚,秋林病叶更先稀。lǎo shù wǎn huā kōng zì mèi,qiū lín bìng yè gèng xiān xī。
时情淡薄元无味,世路艰危总是机。shí qíng dàn báo yuán wú wèi,shì lù jiān wēi zǒng shì jī。
门外北风吹自冽,旅人琐琐欲安归。mén wài běi fēng chuī zì liè,lǚ rén suǒ suǒ yù ān guī。

送李义夫出游二首

陆文圭

少年有志东山卧,晚岁方图北海游。shǎo nián yǒu zhì dōng shān wò,wǎn suì fāng tú běi hǎi yóu。
糊口饥宁甘半菽,拄胸气尚食全牛。hú kǒu jī níng gān bàn shū,zhǔ xiōng qì shàng shí quán niú。
问唐元振今谁在,欲赵平原何处求。wèn táng yuán zhèn jīn shuí zài,yù zhào píng yuán hé chù qiú。
赤白洪崖两相厄,不妨诗句各风流。chì bái hóng yá liǎng xiāng è,bù fáng shī jù gè fēng liú。

送魏叔华归杭州得行字

陆文圭

青山出郭两相迎,潮去潮回客子程。qīng shān chū guō liǎng xiāng yíng,cháo qù cháo huí kè zi chéng。
门外送车今几辆,筵中祝酒已三行。mén wài sòng chē jīn jǐ liàng,yán zhōng zhù jiǔ yǐ sān xíng。
对床有弟酬佳约,拥髻何人诉别情。duì chuáng yǒu dì chóu jiā yuē,yōng jì hé rén sù bié qíng。
桂树结花当洒扫,重来曾指白鸥盟。guì shù jié huā dāng sǎ sǎo,zhòng lái céng zhǐ bái ōu méng。

送魏叔华归杭州得行字

陆文圭

杜康桥下水如倾,九里冈头路转城。dù kāng qiáo xià shuǐ rú qīng,jiǔ lǐ gāng tóu lù zhuǎn chéng。
风雨小楼清梦远,山河古道几人行。fēng yǔ xiǎo lóu qīng mèng yuǎn,shān hé gǔ dào jǐ rén xíng。
别怀渐觉伤安石,祖席何曾傲正平。bié huái jiàn jué shāng ān shí,zǔ xí hé céng ào zhèng píng。
珍重去逢南国友,为言白发老书檠。zhēn zhòng qù féng nán guó yǒu,wèi yán bái fā lǎo shū qíng。