古诗词

点绛唇

陆文圭

永夜无聊,更堪点滴听檐溜。yǒng yè wú liáo,gèng kān diǎn dī tīng yán liū。
枕寒难就。zhěn hán nán jiù。
堆乱床衾绣。duī luàn chuáng qīn xiù。
人面桃红,还忆擎将手。rén miàn táo hóng,hái yì qíng jiāng shǒu。
君知否。jūn zhī fǒu。
倚门独守。yǐ mén dú shǒu。
又是清明后。yòu shì qīng míng hòu。

陆文圭

陆文圭(1252~1336),元代文学家。字子方,号墙东,江阴(今属江苏)人。博通经史百家,兼及天文、地理、律历、医药、算术之学。墙东先生是元代学者陆文圭的雅号,“墙东”并非是他居住澄东的意思。西汉末年,北海人王君公因为遭遇王莽篡权的乱世,当牛侩(买卖牛的中间人)以自隐。当时人们称他为“避世墙东王君公”。见《后汉书·逄萌传》。后来以“墙东避世”作为隐居于市井的典故,“墙东”指隐居之地。墙东先生指的是隐士陆文圭,对于这个雅号,他自己也欣然接受,将自己的作品集命名为《墙东类稿》。 陆文圭的作品>>

猜您喜欢

挽杜华父

陆文圭

乡里多遗老,朝廷少用儒。xiāng lǐ duō yí lǎo,cháo tíng shǎo yòng rú。
公初升国学,官止教生徒。gōng chū shēng guó xué,guān zhǐ jiào shēng tú。
卫道心犹壮,忧时骨已臞。wèi dào xīn yóu zhuàng,yōu shí gǔ yǐ qú。
遥知埋玉处,风雨暗山隅。yáo zhī mái yù chù,fēng yǔ àn shān yú。

挽赵鼎之

陆文圭

太息佳公子,樽中了此生。tài xī jiā gōng zi,zūn zhōng le cǐ shēng。
吐茵人不怒,骂坐客皆惊。tǔ yīn rén bù nù,mà zuò kè jiē jīng。
北阙名垂就,南柯梦已成。běi quē míng chuí jiù,nán kē mèng yǐ chéng。
老亲并弱子,此恨若为平。lǎo qīn bìng ruò zi,cǐ hèn ruò wèi píng。

挽榕山陈同年

陆文圭

劳劳百年内,人物老沧洲。láo láo bǎi nián nèi,rén wù lǎo cāng zhōu。
大志生难测,微官病即休。dà zhì shēng nán cè,wēi guān bìng jí xiū。
江花自终古,榕树不禁秋。jiāng huā zì zhōng gǔ,róng shù bù jìn qiū。
雌甲嗟犹在,哀词泪不收。cí jiǎ jiē yóu zài,āi cí lèi bù shōu。

挽邱景游二首

陆文圭

粹德如金玉,乡人称善人。cuì dé rú jīn yù,xiāng rén chēng shàn rén。
百年荫乔木,五子拱灵椿。bǎi nián yīn qiáo mù,wǔ zi gǒng líng chūn。
桂管经行路,蒲龛宴坐身。guì guǎn jīng xíng lù,pú kān yàn zuò shēn。
今归兜率去,吊客谩沾巾。jīn guī dōu lǜ qù,diào kè mán zhān jīn。

挽邱景游二首

陆文圭

游公门下久,公亦眷吾深。yóu gōng mén xià jiǔ,gōng yì juàn wú shēn。
疾病烦忧卜,诗词辱赏音。jí bìng fán yōu bo,shī cí rǔ shǎng yīn。
衰年空滴泪,旧事独伤心。shuāi nián kōng dī lèi,jiù shì dú shāng xīn。
秉笔书潜德,空疏力不任。bǐng bǐ shū qián dé,kōng shū lì bù rèn。

挽俞时斋

陆文圭

襄阳耆旧传,一览涕无从。xiāng yáng qí jiù chuán,yī lǎn tì wú cóng。
入社深衣叟,斋居粝食翁。rù shè shēn yī sǒu,zhāi jū lì shí wēng。
市朝终不到,林涧或相逢。shì cháo zhōng bù dào,lín jiàn huò xiāng féng。
有子能传业,棺衾得慎终。yǒu zi néng chuán yè,guān qīn dé shèn zhōng。

立斋挽诗

陆文圭

少日增庭秀,暮年山泽臞。shǎo rì zēng tíng xiù,mù nián shān zé qú。
吟魂绕花竹,客泪洒江湖。yín hún rào huā zhú,kè lèi sǎ jiāng hú。
莫唱贞元曲,空遗洛社图。mò chàng zhēn yuán qū,kōng yí luò shè tú。
绝怜埋片玉,幸喜产双珠。jué lián mái piàn yù,xìng xǐ chǎn shuāng zhū。

挽陈葵心

陆文圭

遗才今已老,生计晚方宜。yí cái jīn yǐ lǎo,shēng jì wǎn fāng yí。
卧病经旬月,孤坟寄一隅。wò bìng jīng xún yuè,gū fén jì yī yú。
逢原惟有女,伯道竟无儿。féng yuán wéi yǒu nǚ,bó dào jìng wú ér。
执绋嗟何及,哀词与泪俱。zhí fú jiē hé jí,āi cí yǔ lèi jù。

挽何有开

陆文圭

捧檄垂三考,还家甫一旬。pěng xí chuí sān kǎo,hái jiā fǔ yī xún。
风云千里志,露电百年身。fēng yún qiān lǐ zhì,lù diàn bǎi nián shēn。
讲席辞多士,帷堂泣老亲。jiǎng xí cí duō shì,wéi táng qì lǎo qīn。
三生有遗恨,五福少全人。sān shēng yǒu yí hèn,wǔ fú shǎo quán rén。

代挽奉政陈公

陆文圭

江淮离旧隐,辽碣著新功。jiāng huái lí jiù yǐn,liáo jié zhù xīn gōng。
騄耳非凡马,苍髯独老龙。lù ěr fēi fán mǎ,cāng rán dú lǎo lóng。
韩铭空纪实,曾箦遂长终。hán míng kōng jì shí,céng zé suì zhǎng zhōng。
先世盟犹在,寒山泪滴松。xiān shì méng yóu zài,hán shān lèi dī sōng。

故夫人陈氏挽章四首

陆文圭

誓节携孤幼,尘奁不复妆。shì jié xié gū yòu,chén lián bù fù zhuāng。
夜机同妇织,晓陇课僮秧。yè jī tóng fù zhī,xiǎo lǒng kè tóng yāng。
甘旨期终养,哀荣毕后丧。gān zhǐ qī zhōng yǎng,āi róng bì hòu sàng。
前冈指陶墓,吊鹤重凄凉。qián gāng zhǐ táo mù,diào hè zhòng qī liáng。

故夫人陈氏挽章四首

陆文圭

白首萱堂上,儿孙卓有成。bái shǒu xuān táng shàng,ér sūn zhuó yǒu chéng。
膝前分栗果,枕上听书声。xī qián fēn lì guǒ,zhěn shàng tīng shū shēng。
凤诰将金阙,鸾骖遽玉京。fèng gào jiāng jīn quē,luán cān jù yù jīng。
舍西萝月夜,呜咽陇泉鸣。shě xī luó yuè yè,wū yàn lǒng quán míng。

故夫人陈氏挽章四首

陆文圭

忆昨升堂拜,通家指旧盟。yì zuó shēng táng bài,tōng jiā zhǐ jiù méng。
为言儿有立,多赖友相成。wèi yán ér yǒu lì,duō lài yǒu xiāng chéng。
喜檄方形色,哀铭忽怆情。xǐ xí fāng xíng sè,āi míng hū chuàng qíng。
生刍一掬泪,端为玉人倾。shēng chú yī jū lèi,duān wèi yù rén qīng。

故夫人陈氏挽章四首

陆文圭

萱草北堂深,霜风一夕侵。xuān cǎo běi táng shēn,shuāng fēng yī xī qīn。
断机思往训,捧檄负初心。duàn jī sī wǎng xùn,pěng xí fù chū xīn。
仙府云軿远,佳城月魄阴。xiān fǔ yún píng yuǎn,jiā chéng yuè pò yīn。
平生五鼎养,空复美衣衾。píng shēng wǔ dǐng yǎng,kōng fù měi yī qīn。

挽贡仲章学士

陆文圭

才优如贡禹,经行复精纯。cái yōu rú gòng yǔ,jīng xíng fù jīng chún。
海内多知己,江东尚有人。hǎi nèi duō zhī jǐ,jiāng dōng shàng yǒu rén。
林泉隐君子,台阁古名臣。lín quán yǐn jūn zi,tái gé gǔ míng chén。
九转丹成去,青山宰木春。jiǔ zhuǎn dān chéng qù,qīng shān zǎi mù chūn。