古诗词

哨遍

刘克庄

胜处可宫,平处可田,泉土尤甘美。shèng chù kě gōng,píng chù kě tián,quán tǔ yóu gān měi。
深复深,路绝住人稀。shēn fù shēn,lù jué zhù rén xī。
有人兮、盘旋于此。yǒu rén xī pán xuán yú cǐ。
送子归。sòng zi guī。
是他隐居求志。shì tā yǐn jū qiú zhì。
是要明主媒当世。shì yào míng zhǔ méi dāng shì。
嗟此意谁论,其言甚壮,孔颜犹有遗旨。jiē cǐ yì shuí lùn,qí yán shén zhuàng,kǒng yán yóu yǒu yí zhǐ。
大丈夫之被遇于时。dà zhàng fū zhī bèi yù yú shí。
入则坐庙朝出旗麾。rù zé zuò miào cháo chū qí huī。
列屋名姬,夹道武夫,满前才子。liè wū míng jī,jiā dào wǔ fū,mǎn qián cái zi。
噫。yī。
有命存焉,吾非恶此而逃之。yǒu mìng cún yān,wú fēi è cǐ ér táo zhī。
富贵人所欲,如之何、幸而致。fù guì rén suǒ yù,rú zhī hé xìng ér zhì。
向茂树堪休,清泉可濯,谷中别有闲天地。xiàng mào shù kān xiū,qīng quán kě zhuó,gǔ zhōng bié yǒu xián tiān dì。
况脍细于丝,蕨甜似蜜,采于山,钓于水。kuàng kuài xì yú sī,jué tián shì mì,cǎi yú shān,diào yú shuǐ。
大丈夫不遇之所为。dà zhàng fū bù yù zhī suǒ wèi。
唐处士、依稀是吾师。táng chù shì yī xī shì wú shī。
觉山林、尊如朝市。jué shān lín zūn rú cháo shì。
五侯门下宾客,扰扰趋形势。wǔ hóu mén xià bīn kè,rǎo rǎo qū xíng shì。
嗟盘之乐,谁争子所,占断千秋万岁。jiē pán zhī lè,shuí zhēng zi suǒ,zhàn duàn qiān qiū wàn suì。
呼童秣马更膏车,便与君,从此逝矣。hū tóng mò mǎ gèng gāo chē,biàn yǔ jūn,cóng cǐ shì yǐ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

广列女四首其二

刘克庄

骨永埋胡地,魂终恋汉廷。gǔ yǒng mái hú dì,hún zhōng liàn hàn tíng。
谁令妃远嫁,千载冢犹青。shuí lìng fēi yuǎn jià,qiān zài zhǒng yóu qīng。

录姜伯约遗言

刘克庄

事或难遥度,人殊未易知。shì huò nán yáo dù,rén shū wèi yì zhī。
谁云卧龙死,复有一姜维。shuí yún wò lóng sǐ,fù yǒu yī jiāng wéi。

左史倚相

刘克庄

善谑非为谑,微言可解纷。shàn xuè fēi wèi xuè,wēi yán kě jiě fēn。
祈招忘出处,也道读三坟。qí zhāo wàng chū chù,yě dào dú sān fén。

广游女

刘克庄

男女不亲授,宁亲笔父书。nán nǚ bù qīn shòu,níng qīn bǐ fù shū。
如何出腹子,两个是胡雏。rú hé chū fù zi,liǎng gè shì hú chú。

广游女

刘克庄

昔有吹笙侣,骖鸾上玉宸。xī yǒu chuī shēng lǚ,cān luán shàng yù chén。
奈何无欲地,著得有情人。nài hé wú yù dì,zhù dé yǒu qíng rén。

广游女

刘克庄

振笛深宫侧,夫人若罔知。zhèn dí shēn gōng cè,fū rén ruò wǎng zhī。
可怜东邻女,三载隔墙窥。kě lián dōng lín nǚ,sān zài gé qiáng kuī。

春词

刘克庄

人竞迎新岁,侬方饯旧年。rén jìng yíng xīn suì,nóng fāng jiàn jiù nián。
雏莺又百啭,高柳忽三眠。chú yīng yòu bǎi zhuàn,gāo liǔ hū sān mián。

戊辰书事

刘克庄

诗人安得有春衫,今岁和戎百万缣。shī rén ān dé yǒu chūn shān,jīn suì hé róng bǎi wàn jiān。
从此西湖休插柳,剩栽桑树养吴蚕。cóng cǐ xī hú xiū chā liǔ,shèng zāi sāng shù yǎng wú cán。

晚春

刘克庄

书幌泠泠子夜风,杜鹃啼月小墙东。shū huǎng líng líng zi yè fēng,dù juān tí yuè xiǎo qiáng dōng。
江南词客惜春老,清晓披衣拾堕红。jiāng nán cí kè xī chūn lǎo,qīng xiǎo pī yī shí duò hóng。

临溪寺二首

刘克庄

绿染庭芜一尺深,老师阅世几驹阴。lǜ rǎn tíng wú yī chǐ shēn,lǎo shī yuè shì jǐ jū yīn。
自言不看传灯了,只读楞严见佛心。zì yán bù kàn chuán dēng le,zhǐ dú léng yán jiàn fú xīn。

临溪寺二首

刘克庄

一径松花飐紫苔,东风落尽佛前梅。yī jìng sōng huā zhǎn zǐ tái,dōng fēng luò jǐn fú qián méi。
道人深掩禅关坐,莫听莺声出定来。dào rén shēn yǎn chán guān zuò,mò tīng yīng shēng chū dìng lái。

即事

刘克庄

自汲新泉养牡丹,银壶满贮怕春残。zì jí xīn quán yǎng mǔ dān,yín hú mǎn zhù pà chūn cán。
画檐一饷东风恶,为掩窗绡护晚寒。huà yán yī xiǎng dōng fēng è,wèi yǎn chuāng xiāo hù wǎn hán。

孺子祠

刘克庄

孺子祠堂插酒旗,游人那解荐江蓠。rú zi cí táng chā jiǔ qí,yóu rén nà jiě jiàn jiāng lí。
白鸥欲下还惊起,曾见陈蕃解榻时。bái ōu yù xià hái jīng qǐ,céng jiàn chén fān jiě tà shí。

碧波亭

刘克庄

了却文书上马迟,白蘋洲畔有心期。le què wén shū shàng mǎ chí,bái píng zhōu pàn yǒu xīn qī。
斜阳忽到传觞处,落尽梨花啼子规。xié yáng hū dào chuán shāng chù,luò jǐn lí huā tí zi guī。

豫章沟二首

刘克庄

沟水泠泠草树香,独穿支径入垂杨。gōu shuǐ líng líng cǎo shù xiāng,dú chuān zhī jìng rù chuí yáng。
荠花满地无人见,唯有山蜂度短墙。jì huā mǎn dì wú rén jiàn,wéi yǒu shān fēng dù duǎn qiáng。