古诗词

哨遍

刘克庄

胜处可宫,平处可田,泉土尤甘美。shèng chù kě gōng,píng chù kě tián,quán tǔ yóu gān měi。
深复深,路绝住人稀。shēn fù shēn,lù jué zhù rén xī。
有人兮、盘旋于此。yǒu rén xī pán xuán yú cǐ。
送子归。sòng zi guī。
是他隐居求志。shì tā yǐn jū qiú zhì。
是要明主媒当世。shì yào míng zhǔ méi dāng shì。
嗟此意谁论,其言甚壮,孔颜犹有遗旨。jiē cǐ yì shuí lùn,qí yán shén zhuàng,kǒng yán yóu yǒu yí zhǐ。
大丈夫之被遇于时。dà zhàng fū zhī bèi yù yú shí。
入则坐庙朝出旗麾。rù zé zuò miào cháo chū qí huī。
列屋名姬,夹道武夫,满前才子。liè wū míng jī,jiā dào wǔ fū,mǎn qián cái zi。
噫。yī。
有命存焉,吾非恶此而逃之。yǒu mìng cún yān,wú fēi è cǐ ér táo zhī。
富贵人所欲,如之何、幸而致。fù guì rén suǒ yù,rú zhī hé xìng ér zhì。
向茂树堪休,清泉可濯,谷中别有闲天地。xiàng mào shù kān xiū,qīng quán kě zhuó,gǔ zhōng bié yǒu xián tiān dì。
况脍细于丝,蕨甜似蜜,采于山,钓于水。kuàng kuài xì yú sī,jué tián shì mì,cǎi yú shān,diào yú shuǐ。
大丈夫不遇之所为。dà zhàng fū bù yù zhī suǒ wèi。
唐处士、依稀是吾师。táng chù shì yī xī shì wú shī。
觉山林、尊如朝市。jué shān lín zūn rú cháo shì。
五侯门下宾客,扰扰趋形势。wǔ hóu mén xià bīn kè,rǎo rǎo qū xíng shì。
嗟盘之乐,谁争子所,占断千秋万岁。jiē pán zhī lè,shuí zhēng zi suǒ,zhàn duàn qiān qiū wàn suì。
呼童秣马更膏车,便与君,从此逝矣。hū tóng mò mǎ gèng gāo chē,biàn yǔ jūn,cóng cǐ shì yǐ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

入浙

刘克庄

浦城南畔只轻阴,入浙方惊雪许深。pǔ chéng nán pàn zhǐ qīng yīn,rù zhè fāng jīng xuě xǔ shēn。
梅皓枫丹三百里,笑人短幅写寒林。méi hào fēng dān sān bǎi lǐ,xiào rén duǎn fú xiě hán lín。

寄人

刘克庄

老携诗卷入京华,觅店先须近酒家。lǎo xié shī juǎn rù jīng huá,mì diàn xiān xū jìn jiǔ jiā。
白发但能妨进取,未妨痛饮插梅花。bái fā dàn néng fáng jìn qǔ,wèi fáng tòng yǐn chā méi huā。

寿昌

刘克庄

山路泥深雪未干,病身初怕浙西寒。shān lù ní shēn xuě wèi gàn,bìng shēn chū pà zhè xī hán。
新年台历无人寄,且就村翁壁上看。xīn nián tái lì wú rén jì,qiě jiù cūn wēng bì shàng kàn。

桐庐

刘克庄

桐庐道上雪花飞,一客骑驴觅雪诗。tóng lú dào shàng xuě huā fēi,yī kè qí lǘ mì xuě shī。
亦有扁舟蓑笠兴,江行却怕子陵知。yì yǒu biǎn zhōu suō lì xīng,jiāng xíng què pà zi líng zhī。

富阳

刘克庄

便著羊裘也不难,山林未有一枝安。biàn zhù yáng qiú yě bù nán,shān lín wèi yǒu yī zhī ān。
富春耕种桐江钓,却羡先生别墅宽。fù chūn gēng zhǒng tóng jiāng diào,què xiàn xiān shēng bié shù kuān。

记梦

刘克庄

父兄诲我髧髦初,老不成名鬓发疏。fù xiōng huì wǒ dàn máo chū,lǎo bù chéng míng bìn fā shū。
纸帐铁檠风雪夜,梦中犹诵小时书。zhǐ zhàng tiě qíng fēng xuě yè,mèng zhōng yóu sòng xiǎo shí shū。

出都

刘克庄

客子来时腊雪飞,出城忽已试单衣。kè zi lái shí là xuě fēi,chū chéng hū yǐ shì dān yī。
湖边移店非无意,要共林逋话别归。hú biān yí diàn fēi wú yì,yào gòng lín bū huà bié guī。

题砚

刘克庄

吾砚平生极自珍,涂云抹月发清新。wú yàn píng shēng jí zì zhēn,tú yún mǒ yuè fā qīng xīn。
临归携就西湖洗,不受东华一点尘。lín guī xié jiù xī hú xǐ,bù shòu dōng huá yī diǎn chén。

路傍桃树

刘克庄

为爱桥边半树斜,解衣贳酒隔桥家。wèi ài qiáo biān bàn shù xié,jiě yī shì jiǔ gé qiáo jiā。
唐人苦死无标致,只识玄都观里花。táng rén kǔ sǐ wú biāo zhì,zhǐ shí xuán dōu guān lǐ huā。

题壁

刘克庄

儿时挟弹长安市,不信人间果有愁。ér shí xié dàn zhǎng ān shì,bù xìn rén jiān guǒ yǒu chóu。
行遍江南江北路,始知愁会白人头。xíng biàn jiāng nán jiāng běi lù,shǐ zhī chóu huì bái rén tóu。

马上口占

刘克庄

陌上秋千索渐收,金鞭懒逐少年游。mò shàng qiū qiān suǒ jiàn shōu,jīn biān lǎn zhú shǎo nián yóu。
晚风细落梨花点,飞上春衫总是愁。wǎn fēng xì luò lí huā diǎn,fēi shàng chūn shān zǒng shì chóu。

桥西

刘克庄

昔饮桥西岁月多,梨花深处待郎过。xī yǐn qiáo xī suì yuè duō,lí huā shēn chù dài láng guò。
垂鞭欲访湔裙约,奈此萧萧鬓雪何。chuí biān yù fǎng jiān qún yuē,nài cǐ xiāo xiāo bìn xuě hé。

黄田人家别墅缭山种海棠为赋二绝

刘克庄

万红扶路笑相迎,仿佛前身石曼卿。wàn hóng fú lù xiào xiāng yíng,fǎng fú qián shēn shí màn qīng。
若向花中论富贵,芙蓉城劣海棠城。ruò xiàng huā zhōng lùn fù guì,fú róng chéng liè hǎi táng chéng。

黄田人家别墅缭山种海棠为赋二绝

刘克庄

海棠妙处有谁知,全在胭脂乍染时。hǎi táng miào chù yǒu shuí zhī,quán zài yān zhī zhà rǎn shí。
试问玉环堪比否,玉环犹自觉离披。shì wèn yù huán kān bǐ fǒu,yù huán yóu zì jué lí pī。

芙蓉二绝

刘克庄

湖上秋风起棹歌,万株映柳更依荷。hú shàng qiū fēng qǐ zhào gē,wàn zhū yìng liǔ gèng yī hé。
老来不作繁华梦,一树池边已觉多。lǎo lái bù zuò fán huá mèng,yī shù chí biān yǐ jué duō。