古诗词

哨遍

刘克庄

胜处可宫,平处可田,泉土尤甘美。shèng chù kě gōng,píng chù kě tián,quán tǔ yóu gān měi。
深复深,路绝住人稀。shēn fù shēn,lù jué zhù rén xī。
有人兮、盘旋于此。yǒu rén xī pán xuán yú cǐ。
送子归。sòng zi guī。
是他隐居求志。shì tā yǐn jū qiú zhì。
是要明主媒当世。shì yào míng zhǔ méi dāng shì。
嗟此意谁论,其言甚壮,孔颜犹有遗旨。jiē cǐ yì shuí lùn,qí yán shén zhuàng,kǒng yán yóu yǒu yí zhǐ。
大丈夫之被遇于时。dà zhàng fū zhī bèi yù yú shí。
入则坐庙朝出旗麾。rù zé zuò miào cháo chū qí huī。
列屋名姬,夹道武夫,满前才子。liè wū míng jī,jiā dào wǔ fū,mǎn qián cái zi。
噫。yī。
有命存焉,吾非恶此而逃之。yǒu mìng cún yān,wú fēi è cǐ ér táo zhī。
富贵人所欲,如之何、幸而致。fù guì rén suǒ yù,rú zhī hé xìng ér zhì。
向茂树堪休,清泉可濯,谷中别有闲天地。xiàng mào shù kān xiū,qīng quán kě zhuó,gǔ zhōng bié yǒu xián tiān dì。
况脍细于丝,蕨甜似蜜,采于山,钓于水。kuàng kuài xì yú sī,jué tián shì mì,cǎi yú shān,diào yú shuǐ。
大丈夫不遇之所为。dà zhàng fū bù yù zhī suǒ wèi。
唐处士、依稀是吾师。táng chù shì yī xī shì wú shī。
觉山林、尊如朝市。jué shān lín zūn rú cháo shì。
五侯门下宾客,扰扰趋形势。wǔ hóu mén xià bīn kè,rǎo rǎo qū xíng shì。
嗟盘之乐,谁争子所,占断千秋万岁。jiē pán zhī lè,shuí zhēng zi suǒ,zhàn duàn qiān qiū wàn suì。
呼童秣马更膏车,便与君,从此逝矣。hū tóng mò mǎ gèng gāo chē,biàn yǔ jūn,cóng cǐ shì yǐ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

石塘感旧十绝

刘克庄

比丘会泣别瞿昙,秦失三号吊老聃。bǐ qiū huì qì bié qú tán,qín shī sān hào diào lǎo dān。
自笑此翁非铁汉,白头来此哭同参。zì xiào cǐ wēng fēi tiě hàn,bái tóu lái cǐ kū tóng cān。

石塘感旧十绝

刘克庄

鬓边雪映眼中花,更阅人间几岁华。bìn biān xuě yìng yǎn zhōng huā,gèng yuè rén jiān jǐ suì huá。
丁未老人开七秩,尚携鸡絮到君家。dīng wèi lǎo rén kāi qī zhì,shàng xié jī xù dào jūn jiā。

石塘感旧十绝

刘克庄

光霁丰标今寂灭,灵明根性讵消磨。guāng jì fēng biāo jīn jì miè,líng míng gēn xìng jù xiāo mó。
夜来一段佳风月,不见尧夫只见窝。yè lái yī duàn jiā fēng yuè,bù jiàn yáo fū zhǐ jiàn wō。

石塘感旧十绝

刘克庄

三茔相望一牛鸣,来扫新松百感生。sān yíng xiāng wàng yī niú míng,lái sǎo xīn sōng bǎi gǎn shēng。
季札旋封丘哭墓,晋人谬谓圣忘情。jì zhá xuán fēng qiū kū mù,jìn rén miù wèi shèng wàng qíng。

石塘感旧十绝

刘克庄

禅学年来亦自衰,大丛林属小阇梨。chán xué nián lái yì zì shuāi,dà cóng lín shǔ xiǎo dū lí。
寒翁庵子如蜗壳,却有弥天释住持。hán wēng ān zi rú wō ké,què yǒu mí tiān shì zhù chí。

石塘感旧十绝

刘克庄

中军晚岁甥辞去,左相今朝客不来。zhōng jūn wǎn suì shēng cí qù,zuǒ xiāng jīn cháo kè bù lái。
看取少林诚长老,死生林下伴寒斋。kàn qǔ shǎo lín chéng zhǎng lǎo,sǐ shēng lín xià bàn hán zhāi。

石塘感旧十绝

刘克庄

久作辽天独鹤飞,镜鸾馀念尚依依。jiǔ zuò liáo tiān dú hè fēi,jìng luán yú niàn shàng yī yī。
荒山野水苏溪路,愁绝鳏翁挈影归。huāng shān yě shuǐ sū xī lù,chóu jué guān wēng qiè yǐng guī。

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

纵赏梅园彼一时,枝头往往挂参旗。zòng shǎng méi yuán bǐ yī shí,zhī tóu wǎng wǎng guà cān qí。
可怜铁汉今衰飒,榾柮炉边自锻诗。kě lián tiě hàn jīn shuāi sà,gǔ duò lú biān zì duàn shī。

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

东邻安得如渠白,西域何曾有许香。dōng lín ān dé rú qú bái,xī yù hé céng yǒu xǔ xiāng。
苏二聪明真道著,杏花恐不敢承当。sū èr cōng míng zhēn dào zhù,xìng huā kǒng bù gǎn chéng dāng。

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

无梅诗兴阑珊了,无雪梅花冷淡休。wú méi shī xīng lán shān le,wú xuě méi huā lěng dàn xiū。
懊恼天公堪恨处,不教滕六到南州。ào nǎo tiān gōng kān hèn chù,bù jiào téng liù dào nán zhōu。

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

薇药无情自紫红,白头閤老去匆匆。wēi yào wú qíng zì zǐ hóng,bái tóu gé lǎo qù cōng cōng。
林闲翠羽偷相语,可是梅花累此翁。lín xián cuì yǔ tōu xiāng yǔ,kě shì méi huā lèi cǐ wēng。

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

少狂籍草共追欢,铁笛横吹到夜阑。shǎo kuáng jí cǎo gòng zhuī huān,tiě dí héng chuī dào yè lán。
老怕画檐风露冷,不如吹烛隔窗看。lǎo pà huà yán fēng lù lěng,bù rú chuī zhú gé chuāng kàn。

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

塞北寒梅要笛催,更凭画鼓夺春回。sāi běi hán méi yào dí cuī,gèng píng huà gǔ duó chūn huí。
江南气候闽尤暖,只用诗催也自开。jiāng nán qì hòu mǐn yóu nuǎn,zhǐ yòng shī cuī yě zì kāi。

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

斧残留得半株斜,相对微吟到暮鸦。fǔ cán liú dé bàn zhū xié,xiāng duì wēi yín dào mù yā。
堪叹病翁无绮语,不如枯树有琪花。kān tàn bìng wēng wú qǐ yǔ,bù rú kū shù yǒu qí huā。

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

丁宽与易俱东去,神秀离禅作北宗。dīng kuān yǔ yì jù dōng qù,shén xiù lí chán zuò běi zōng。
天恐孤山无种子,一枝分擘付寒翁。tiān kǒng gū shān wú zhǒng zi,yī zhī fēn bāi fù hán wēng。