古诗词

哨遍

刘克庄

胜处可宫,平处可田,泉土尤甘美。shèng chù kě gōng,píng chù kě tián,quán tǔ yóu gān měi。
深复深,路绝住人稀。shēn fù shēn,lù jué zhù rén xī。
有人兮、盘旋于此。yǒu rén xī pán xuán yú cǐ。
送子归。sòng zi guī。
是他隐居求志。shì tā yǐn jū qiú zhì。
是要明主媒当世。shì yào míng zhǔ méi dāng shì。
嗟此意谁论,其言甚壮,孔颜犹有遗旨。jiē cǐ yì shuí lùn,qí yán shén zhuàng,kǒng yán yóu yǒu yí zhǐ。
大丈夫之被遇于时。dà zhàng fū zhī bèi yù yú shí。
入则坐庙朝出旗麾。rù zé zuò miào cháo chū qí huī。
列屋名姬,夹道武夫,满前才子。liè wū míng jī,jiā dào wǔ fū,mǎn qián cái zi。
噫。yī。
有命存焉,吾非恶此而逃之。yǒu mìng cún yān,wú fēi è cǐ ér táo zhī。
富贵人所欲,如之何、幸而致。fù guì rén suǒ yù,rú zhī hé xìng ér zhì。
向茂树堪休,清泉可濯,谷中别有闲天地。xiàng mào shù kān xiū,qīng quán kě zhuó,gǔ zhōng bié yǒu xián tiān dì。
况脍细于丝,蕨甜似蜜,采于山,钓于水。kuàng kuài xì yú sī,jué tián shì mì,cǎi yú shān,diào yú shuǐ。
大丈夫不遇之所为。dà zhàng fū bù yù zhī suǒ wèi。
唐处士、依稀是吾师。táng chù shì yī xī shì wú shī。
觉山林、尊如朝市。jué shān lín zūn rú cháo shì。
五侯门下宾客,扰扰趋形势。wǔ hóu mén xià bīn kè,rǎo rǎo qū xíng shì。
嗟盘之乐,谁争子所,占断千秋万岁。jiē pán zhī lè,shuí zhēng zi suǒ,zhàn duàn qiān qiū wàn suì。
呼童秣马更膏车,便与君,从此逝矣。hū tóng mò mǎ gèng gāo chē,biàn yǔ jūn,cóng cǐ shì yǐ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

病起窥园十绝

刘克庄

青帝施恩野老家,分张红白乞年华。qīng dì shī ēn yě lǎo jiā,fēn zhāng hóng bái qǐ nián huá。
安知巽二无斟酌,吹尽先生一架花。ān zhī xùn èr wú zhēn zhuó,chuī jǐn xiān shēng yī jià huā。

病起窥园十绝

刘克庄

一阵狂风吹彩云,猩红万点落缤纷。yī zhèn kuáng fēng chuī cǎi yún,xīng hóng wàn diǎn luò bīn fēn。
人间无处堪翻诉,说向天公似不闻。rén jiān wú chù kān fān sù,shuō xiàng tiān gōng shì bù wén。

病起窥园十绝

刘克庄

经月龙钟少下床,土花上壁笋穿墙。jīng yuè lóng zhōng shǎo xià chuáng,tǔ huā shàng bì sǔn chuān qiáng。
不知老去无筋力,犹自支吾探海棠。bù zhī lǎo qù wú jīn lì,yóu zì zhī wú tàn hǎi táng。

病起窥园十绝

刘克庄

久匣菱花懒一窥,都忘挟弹洛阳时。jiǔ xiá líng huā lǎn yī kuī,dōu wàng xié dàn luò yáng shí。
若非病起临池水,白尽须眉不自知。ruò fēi bìng qǐ lín chí shuǐ,bái jǐn xū méi bù zì zhī。

病起窥园十绝

刘克庄

病来岂有力迎缓,耄及已将家付康。bìng lái qǐ yǒu lì yíng huǎn,mào jí yǐ jiāng jiā fù kāng。
干蛊久劳小儿子,探丸未遇大医王。gàn gǔ jiǔ láo xiǎo ér zi,tàn wán wèi yù dà yī wáng。

病起窥园十绝

刘克庄

姑山糠秕铸尧舜,铁拐刀圭度吕钟。gū shān kāng bǐ zhù yáo shùn,tiě guǎi dāo guī dù lǚ zhōng。
结裹诸君成禹孟,可能不是老夫功。jié guǒ zhū jūn chéng yǔ mèng,kě néng bù shì lǎo fū gōng。

病起窥园十绝

刘克庄

花外小车时出游,有佳风月亦登楼。huā wài xiǎo chē shí chū yóu,yǒu jiā fēng yuè yì dēng lóu。
水晶宫与人间相,把乞先生未点头。shuǐ jīng gōng yǔ rén jiān xiāng,bǎ qǐ xiān shēng wèi diǎn tóu。

病起窥园十绝

刘克庄

云里金乌瞥见些,屋山鹊语亦查查。yún lǐ jīn wū piē jiàn xiē,wū shān què yǔ yì chá chá。
侵晨扫径开篱户,童子知翁出看花。qīn chén sǎo jìng kāi lí hù,tóng zi zhī wēng chū kàn huā。

题灵石日长老所藏寒斋遗墨

刘克庄

佛子扫空泡影后,道家跳出䪿门馀。fú zi sǎo kōng pào yǐng hòu,dào jiā tiào chū shěng mén yú。
日公未得为超脱,犹宝寒斋数纸书。rì gōng wèi dé wèi chāo tuō,yóu bǎo hán zhāi shù zhǐ shū。

庆老需云溪诗

刘克庄

虚空自在由舒卷,岩穴何曾碍往回。xū kōng zì zài yóu shū juǎn,yán xué hé céng ài wǎng huí。
只向旁山依水住,莫教行雨出溪来。zhǐ xiàng páng shān yī shuǐ zhù,mò jiào xíng yǔ chū xī lái。

赠张南金二绝

刘克庄

家寄桐城身在蒲,袖中又有峤南书。jiā jì tóng chéng shēn zài pú,xiù zhōng yòu yǒu jiào nán shū。
茅山极目茶亭远,知向何州度岁除。máo shān jí mù chá tíng yuǎn,zhī xiàng hé zhōu dù suì chú。

赠张南金二绝

刘克庄

韩慥林开妙不传,请君自算小行年。hán zào lín kāi miào bù chuán,qǐng jūn zì suàn xiǎo xíng nián。
公卿谁是挥金者,大半将诗准卦钱。gōng qīng shuí shì huī jīn zhě,dà bàn jiāng shī zhǔn guà qián。

温陵太守赵右司惠诗求荔子适大风雨扫尽辄和二绝

刘克庄

吾家皱玉玉堂红,粹美宁非间气钟。wú jiā zhòu yù yù táng hóng,cuì měi níng fēi jiān qì zhōng。
绝喜诗来相品藻,安知物有不遭逢。jué xǐ shī lái xiāng pǐn zǎo,ān zhī wù yǒu bù zāo féng。

温陵太守赵右司惠诗求荔子适大风雨扫尽辄和二绝

刘克庄

端明仙去谱犹存,珍重君侯拂藓痕。duān míng xiān qù pǔ yóu cún,zhēn zhòng jūn hóu fú xiǎn hén。
法石白虽无一颗,太仓红已饱千村。fǎ shí bái suī wú yī kē,tài cāng hóng yǐ bǎo qiān cūn。

喜雨口号九首呈潘侯

刘克庄

谷贱如泥未一年,那堪四野复焦卷。gǔ jiàn rú ní wèi yī nián,nà kān sì yě fù jiāo juǎn。
亢桑姑射神通小,惟有君侯立动天。kàng sāng gū shè shén tōng xiǎo,wéi yǒu jūn hóu lì dòng tiān。