古诗词

六州歌头·其二客赠牡丹

刘克庄

维摩病起,兀坐等枯株。wéi mó bìng qǐ,wù zuò děng kū zhū。
清晨里,谁来问,是文殊。qīng chén lǐ,shuí lái wèn,shì wén shū。
遣名姝。qiǎn míng shū。
夺尽群花色,浴才出,酲初解,千万态,娇无力,困相扶。duó jǐn qún huā sè,yù cái chū,chéng chū jiě,qiān wàn tài,jiāo wú lì,kùn xiāng fú。
绝代佳人,不入金张室,却访吾庐。jué dài jiā rén,bù rù jīn zhāng shì,què fǎng wú lú。
对茶铛禅榻,笑杀此翁臞。duì chá dāng chán tà,xiào shā cǐ wēng qú。
珠髻金壶。zhū jì jīn hú。
始消渠。shǐ xiāo qú。
忆承平日,繁华事,修成谱,写成图。yì chéng píng rì,fán huá shì,xiū chéng pǔ,xiě chéng tú。
奇绝甚,欧公记,蔡公书。qí jué shén,ōu gōng jì,cài gōng shū。
古来无。gǔ lái wú。
一自京华隔,问姚魏、竟何如。yī zì jīng huá gé,wèn yáo wèi jìng hé rú。
多应是,彩云散,劫灰馀。duō yīng shì,cǎi yún sàn,jié huī yú。
野鹿衔将花去,休回首、河洛丘墟。yě lù xián jiāng huā qù,xiū huí shǒu hé luò qiū xū。
漫伤春吊古,梦绕汉唐都。màn shāng chūn diào gǔ,mèng rào hàn táng dōu。
歌罢欷歔。gē bà xī xū。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

杂兴十首

刘克庄

地逼难容足,天低碍举头。dì bī nán róng zú,tiān dī ài jǔ tóu。
那堪去梯子,谁肯上高楼。nà kān qù tī zi,shuí kěn shàng gāo lóu。

杂兴十首

刘克庄

不肯弹冠起,俄从折简招。bù kěn dàn guān qǐ,é cóng zhé jiǎn zhāo。
虽然舐丹药,未免悔青苗。suī rán shì dān yào,wèi miǎn huǐ qīng miáo。

杂兴十首

刘克庄

做了高官职,双眉皱不开。zuò le gāo guān zhí,shuāng méi zhòu bù kāi。
譬如三日妇,锦袜著珠鞋。pì rú sān rì fù,jǐn wà zhù zhū xié。

杂兴十首

刘克庄

开阁何其盛,行边寝已疏。kāi gé hé qí shèng,xíng biān qǐn yǐ shū。
绕床弹指叹,六丈圣人欤。rào chuáng dàn zhǐ tàn,liù zhàng shèng rén yú。

杂兴十首

刘克庄

典领天书使,修崇昭应祠。diǎn lǐng tiān shū shǐ,xiū chóng zhāo yīng cí。
可怜有遗恨,殓不得髡缁。kě lián yǒu yí hèn,liàn bù dé kūn zī。

杂兴十首

刘克庄

专报熙丰怨,宁论爵齿高。zhuān bào xī fēng yuàn,níng lùn jué chǐ gāo。
可怜五朝老,双泪落斋旄。kě lián wǔ cháo lǎo,shuāng lèi luò zhāi máo。

杂兴十首

刘克庄

扰扰多群蚁,冥冥有几鸿。rǎo rǎo duō qún yǐ,míng míng yǒu jǐ hóng。
蜀公陵下语,竟免入碑中。shǔ gōng líng xià yǔ,jìng miǎn rù bēi zhōng。

杂兴十首

刘克庄

策免身常佚,登庸貌转癯。cè miǎn shēn cháng yì,dēng yōng mào zhuǎn qú。
富公忘杖起,迂叟要人扶。fù gōng wàng zhàng qǐ,yū sǒu yào rén fú。

刘克庄

□□□鸣夏,高秋响激空。míng xià,gāo qiū xiǎng jī kōng。
翼虽映华冕,身自闭雕笼。yì suī yìng huá miǎn,shēn zì bì diāo lóng。

刘克庄

庄周言达理,吾以蝶为优。zhuāng zhōu yán dá lǐ,wú yǐ dié wèi yōu。
无想亦无梦,有身长有愁。wú xiǎng yì wú mèng,yǒu shēn zhǎng yǒu chóu。

刘克庄

昔人怀故主,季世绝贫交。xī rén huái gù zhǔ,jì shì jué pín jiāo。
汝胜炎凉者,年年归旧巢。rǔ shèng yán liáng zhě,nián nián guī jiù cháo。

刘克庄

呼童扫蚁子,勿上法堂阶。hū tóng sǎo yǐ zi,wù shàng fǎ táng jiē。
渠出卖厅角,云参妙喜来。qú chū mài tīng jiǎo,yún cān miào xǐ lái。

叙伦五言二十首

刘克庄

杞辱中丞世,歆臣二姓廷。qǐ rǔ zhōng chéng shì,xīn chén èr xìng tíng。
如何出腹子,反不以螟蛉。rú hé chū fù zi,fǎn bù yǐ míng líng。

叙伦五言二十首

刘克庄

千古灵胥怒,惟知有伍奢。qiān gǔ líng xū nù,wéi zhī yǒu wǔ shē。
安知崇伯子,北面事重华。ān zhī chóng bó zi,běi miàn shì zhòng huá。

叙伦五言二十首

刘克庄

博览劳丸胆,精思恐呕心。bó lǎn láo wán dǎn,jīng sī kǒng ǒu xīn。
可怜亲养薄,难报母恩深。kě lián qīn yǎng báo,nán bào mǔ ēn shēn。