古诗词

六州歌头·其二客赠牡丹

刘克庄

维摩病起,兀坐等枯株。wéi mó bìng qǐ,wù zuò děng kū zhū。
清晨里,谁来问,是文殊。qīng chén lǐ,shuí lái wèn,shì wén shū。
遣名姝。qiǎn míng shū。
夺尽群花色,浴才出,酲初解,千万态,娇无力,困相扶。duó jǐn qún huā sè,yù cái chū,chéng chū jiě,qiān wàn tài,jiāo wú lì,kùn xiāng fú。
绝代佳人,不入金张室,却访吾庐。jué dài jiā rén,bù rù jīn zhāng shì,què fǎng wú lú。
对茶铛禅榻,笑杀此翁臞。duì chá dāng chán tà,xiào shā cǐ wēng qú。
珠髻金壶。zhū jì jīn hú。
始消渠。shǐ xiāo qú。
忆承平日,繁华事,修成谱,写成图。yì chéng píng rì,fán huá shì,xiū chéng pǔ,xiě chéng tú。
奇绝甚,欧公记,蔡公书。qí jué shén,ōu gōng jì,cài gōng shū。
古来无。gǔ lái wú。
一自京华隔,问姚魏、竟何如。yī zì jīng huá gé,wèn yáo wèi jìng hé rú。
多应是,彩云散,劫灰馀。duō yīng shì,cǎi yún sàn,jié huī yú。
野鹿衔将花去,休回首、河洛丘墟。yě lù xián jiāng huā qù,xiū huí shǒu hé luò qiū xū。
漫伤春吊古,梦绕汉唐都。màn shāng chūn diào gǔ,mèng rào hàn táng dōu。
歌罢欷歔。gē bà xī xū。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

有香影处即追攀,岂必西湖水月间。yǒu xiāng yǐng chù jí zhuī pān,qǐ bì xī hú shuǐ yuè jiān。
若问何人传此诀,后村翁授小孤山。ruò wèn hé rén chuán cǐ jué,hòu cūn wēng shòu xiǎo gū shān。

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

翁与梅花即主宾,月中缟袂对乌巾。wēng yǔ méi huā jí zhǔ bīn,yuè zhōng gǎo mèi duì wū jīn。
不知卫玠何为者,举世推他作玉人。bù zhī wèi jiè hé wèi zhě,jǔ shì tuī tā zuò yù rén。

二叠

刘克庄

晚作园翁自荷锄,春风那肯到吾庐。wǎn zuò yuán wēng zì hé chú,chūn fēng nà kěn dào wú lú。
且须怜意著芳洁,才说和羹俗了渠。qiě xū lián yì zhù fāng jié,cái shuō hé gēng sú le qú。

二叠

刘克庄

生在荒山野水傍,可曾倚市更窥墙。shēng zài huāng shān yě shuǐ bàng,kě céng yǐ shì gèng kuī qiáng。
幽妍丑杀施朱女,高洁贤于傅粉郎。yōu yán chǒu shā shī zhū nǚ,gāo jié xián yú fù fěn láng。

二叠

刘克庄

汉魏诸贤韵已卑,六朝人物复何为。hàn wèi zhū xián yùn yǐ bēi,liù cháo rén wù fù hé wèi。
平生老子羞由径,不识虫儿与玉儿。píng shēng lǎo zi xiū yóu jìng,bù shí chóng ér yǔ yù ér。

二叠

刘克庄

浮休叹柳斫为薪,子美怜梅傍战尘。fú xiū tàn liǔ zhuó wèi xīn,zi měi lián méi bàng zhàn chén。
只愿玉关烽燧息,老身长作看花人。zhǐ yuàn yù guān fēng suì xī,lǎo shēn zhǎng zuò kàn huā rén。

二叠

刘克庄

环子丽华皆已美,谪仙狎客两堪悲。huán zi lì huá jiē yǐ měi,zhé xiān xiá kè liǎng kān bēi。
悬知千载难湔洗,留下沉香结绮诗。xuán zhī qiān zài nán jiān xǐ,liú xià chén xiāng jié qǐ shī。

二叠

刘克庄

百卉凋零独凛然,谷风栗烈涧冰坚。bǎi huì diāo líng dú lǐn rán,gǔ fēng lì liè jiàn bīng jiān。
阴山餐雪有臣节,中野履霜无母怜。yīn shān cān xuě yǒu chén jié,zhōng yě lǚ shuāng wú mǔ lián。

二叠

刘克庄

暮年鼻塞等薰莸,高摘浓薰两罢休。mù nián bí sāi děng xūn yóu,gāo zhāi nóng xūn liǎng bà xiū。
奴折长枝汲薪水,老夫不复置香篝。nú zhé zhǎng zhī jí xīn shuǐ,lǎo fū bù fù zhì xiāng gōu。

二叠

刘克庄

看来天地萃精英,占断人间一味清。kàn lái tiān dì cuì jīng yīng,zhàn duàn rén jiān yī wèi qīng。
唤作花王应不忝,未应但做水仙兄。huàn zuò huā wáng yīng bù tiǎn,wèi yīng dàn zuò shuǐ xiān xiōng。

二叠

刘克庄

呕出心肝撚短髭,篱边沙际动移时。ǒu chū xīn gān niǎn duǎn zī,lí biān shā jì dòng yí shí。
獠奴窃笑翁迂阔,因斫梅诗忘午炊。liáo nú qiè xiào wēng yū kuò,yīn zhuó méi shī wàng wǔ chuī。

二叠

刘克庄

锦囊玉笛昔追从,度曲联诗雪月中。jǐn náng yù dí xī zhuī cóng,dù qū lián shī xuě yuè zhōng。
老对梅花无意味,欠诗欠笛欠花翁。lǎo duì méi huā wú yì wèi,qiàn shī qiàn dí qiàn huā wēng。

三叠

刘克庄

唐时才子总能诗,张祜轻狂李益痴。táng shí cái zi zǒng néng shī,zhāng hù qīng kuáng lǐ yì chī。
管甚三姨偷玉笛,诳他小玉写乌丝。guǎn shén sān yí tōu yù dí,kuáng tā xiǎo yù xiě wū sī。

三叠

刘克庄

银烛千枝插树头,烛光花气半空浮。yín zhú qiān zhī chā shù tóu,zhú guāng huā qì bàn kōng fú。
人间富贵真珠室,天上通明白玉楼。rén jiān fù guì zhēn zhū shì,tiān shàng tōng míng bái yù lóu。

三叠

刘克庄

群玉峰头玉帝家,桥边池上玉横斜。qún yù fēng tóu yù dì jiā,qiáo biān chí shàng yù héng xié。
白头老监今留落,曾领群仙共赏花。bái tóu lǎo jiān jīn liú luò,céng lǐng qún xiān gòng shǎng huā。