古诗词

六州歌头·其二客赠牡丹

刘克庄

维摩病起,兀坐等枯株。wéi mó bìng qǐ,wù zuò děng kū zhū。
清晨里,谁来问,是文殊。qīng chén lǐ,shuí lái wèn,shì wén shū。
遣名姝。qiǎn míng shū。
夺尽群花色,浴才出,酲初解,千万态,娇无力,困相扶。duó jǐn qún huā sè,yù cái chū,chéng chū jiě,qiān wàn tài,jiāo wú lì,kùn xiāng fú。
绝代佳人,不入金张室,却访吾庐。jué dài jiā rén,bù rù jīn zhāng shì,què fǎng wú lú。
对茶铛禅榻,笑杀此翁臞。duì chá dāng chán tà,xiào shā cǐ wēng qú。
珠髻金壶。zhū jì jīn hú。
始消渠。shǐ xiāo qú。
忆承平日,繁华事,修成谱,写成图。yì chéng píng rì,fán huá shì,xiū chéng pǔ,xiě chéng tú。
奇绝甚,欧公记,蔡公书。qí jué shén,ōu gōng jì,cài gōng shū。
古来无。gǔ lái wú。
一自京华隔,问姚魏、竟何如。yī zì jīng huá gé,wèn yáo wèi jìng hé rú。
多应是,彩云散,劫灰馀。duō yīng shì,cǎi yún sàn,jié huī yú。
野鹿衔将花去,休回首、河洛丘墟。yě lù xián jiāng huā qù,xiū huí shǒu hé luò qiū xū。
漫伤春吊古,梦绕汉唐都。màn shāng chūn diào gǔ,mèng rào hàn táng dōu。
歌罢欷歔。gē bà xī xū。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

读秦纪七绝

刘克庄

通国无人敢挟书,峄山碑自篆虫鱼。tōng guó wú rén gǎn xié shū,yì shān bēi zì zhuàn chóng yú。
至今览者赏奇古,先汉文章已不如。zhì jīn lǎn zhě shǎng qí gǔ,xiān hàn wén zhāng yǐ bù rú。

寝室二绝

刘克庄

众已咍㘆犹待月,身堪扶策便寻春。zhòng yǐ hāi tǎi yóu dài yuè,shēn kān fú cè biàn xún chūn。
漏名牛党赞皇党,尚有蒙人苦县人。lòu míng niú dǎng zàn huáng dǎng,shàng yǒu méng rén kǔ xiàn rén。

寝室二绝

刘克庄

倦投枕上如蚕老,飞入花间与蝶同。juàn tóu zhěn shàng rú cán lǎo,fēi rù huā jiān yǔ dié tóng。
可惜无人劝蒙叟,百年莫出大槐宫。kě xī wú rén quàn méng sǒu,bǎi nián mò chū dà huái gōng。

丙寅赠月蓬

刘克庄

孝肃以来风力少,今龙图是恕斋公。xiào sù yǐ lái fēng lì shǎo,jīn lóng tú shì shù zhāi gōng。
凭谁为请南山判,两个道人争一蓬。píng shuí wèi qǐng nán shān pàn,liǎng gè dào rén zhēng yī péng。

绝句二首赠月蓬道人过建安谒刘漕中书

刘克庄

两过道人争一蓬,岂非名号偶然同。liǎng guò dào rén zhēng yī péng,qǐ fēi míng hào ǒu rán tóng。
樗翁赖是无权柄,往问无家铁壁翁。chū wēng lài shì wú quán bǐng,wǎng wèn wú jiā tiě bì wēng。

绝句二首赠月蓬道人过建安谒刘漕中书

刘克庄

只有破裘御寒色,遍将甜卦卖痴人。zhǐ yǒu pò qiú yù hán sè,biàn jiāng tián guà mài chī rén。
那知两个非师弟,一是钟离一洞宾。nà zhī liǎng gè fēi shī dì,yī shì zhōng lí yī dòng bīn。

中?省谒二绝

刘克庄

□□□下挟两拐,冻皴身上披三絮。xià xié liǎng guǎi,dòng cūn shēn shàng pī sān xù。
非为辟支放登光,自是庞公上冢去。fēi wèi pì zhī fàng dēng guāng,zì shì páng gōng shàng zhǒng qù。

中?省谒二绝

刘克庄

黄絁制袍白布裤,长须扶拜翁翁墓。huáng shī zhì páo bái bù kù,zhǎng xū fú bài wēng wēng mù。
残骸倘未随朝露,鱼菽一年来一度。cán hái tǎng wèi suí cháo lù,yú shū yī nián lái yī dù。

又七言三首

刘克庄

蛾眉已被生前妒,鱼腹犹遭死后诬。é méi yǐ bèi shēng qián dù,yú fù yóu zāo sǐ hòu wū。
把似与龙争角黍,何如随俗饮菖蒲。bǎ shì yǔ lóng zhēng jiǎo shǔ,hé rú suí sú yǐn chāng pú。

又七言三首

刘克庄

田翁有酒邀村饮,地主存羊饷节仪。tián wēng yǒu jiǔ yāo cūn yǐn,dì zhǔ cún yáng xiǎng jié yí。
不喜人题木居士,何曾鬼怕艾天师。bù xǐ rén tí mù jū shì,hé céng guǐ pà ài tiān shī。

又七言三首

刘克庄

枝上绛英吹欲尽,镜中素发摘来稀。zhī shàng jiàng yīng chuī yù jǐn,jìng zhōng sù fā zhāi lái xī。
今年过了菖蒲节,犹就香篝著裌衣。jīn nián guò le chāng pú jié,yóu jiù xiāng gōu zhù jiá yī。

和东涧

刘克庄

昔侍重瞳读考工,老无只字干子公。xī shì zhòng tóng dú kǎo gōng,lǎo wú zhǐ zì gàn zi gōng。
故人化作累累冢,留得村翁与涧翁。gù rén huà zuò lèi lèi zhǒng,liú dé cūn wēng yǔ jiàn wēng。

和东涧

刘克庄

身已偏枯无一边,还丹悔不问师传。shēn yǐ piān kū wú yī biān,hái dān huǐ bù wèn shī chuán。
便教老寿如彭祖,仅活人间八百年。biàn jiào lǎo shòu rú péng zǔ,jǐn huó rén jiān bā bǎi nián。

和东涧

刘克庄

臂短生来不善缘,那堪年已迫申辕。bì duǎn shēng lái bù shàn yuán,nà kān nián yǐ pò shēn yuán。
聃书字字家人语,不似蒙庄好寓言。dān shū zì zì jiā rén yǔ,bù shì méng zhuāng hǎo yù yán。

又三首

刘克庄

图二疏归无画工,留君严去欠文公。tú èr shū guī wú huà gōng,liú jūn yán qù qiàn wén gōng。
卸了尚书呼长者,纳还学士做渔翁。xiè le shàng shū hū zhǎng zhě,nà hái xué shì zuò yú wēng。