古诗词

汉宫春·其一题钟肇长短句

刘克庄

谢病归来,便文殊相问,懒下禅床。xiè bìng guī lái,biàn wén shū xiāng wèn,lǎn xià chán chuáng。
雀罗晨有剥啄,颠倒衣裳。què luó chén yǒu bō zhuó,diān dào yī shang。
袖中贽卷,原夫辈、安敢争强。xiù zhōng zhì juǎn,yuán fū bèi ān gǎn zhēng qiáng。
若不是,子期苗裔,也应通谱元常。ruò bù shì,zi qī miáo yì,yě yīng tōng pǔ yuán cháng。
村叟鸡鸣籁动,更休烦箫管,自协宫商。cūn sǒu jī míng lài dòng,gèng xiū fán xiāo guǎn,zì xié gōng shāng。
酒边唤回柳七,压倒秦郎。jiǔ biān huàn huí liǔ qī,yā dào qín láng。
一觞一咏,老尚书、闲杀何妨。yī shāng yī yǒng,lǎo shàng shū xián shā hé fáng。
烦问讯,雪洲健否,别来莫有新腔。fán wèn xùn,xuě zhōu jiàn fǒu,bié lái mò yǒu xīn qiāng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

古宫词十首

刘克庄

年年花鸟使,选色进深宫。nián nián huā niǎo shǐ,xuǎn sè jìn shēn gōng。
不论妾心赤,惟看妾臂红。bù lùn qiè xīn chì,wéi kàn qiè bì hóng。

古宫词十首

刘克庄

穗帐浑如旧,何曾奏伎来。suì zhàng hún rú jiù,hé céng zòu jì lái。
君王不终惠,留妾在空台。jūn wáng bù zhōng huì,liú qiè zài kōng tái。

古宫词十首

刘克庄

玉辇临前殿,方陈角抵嬉。yù niǎn lín qián diàn,fāng chén jiǎo dǐ xī。
如何熊犯跸,仅有一昭仪。rú hé xióng fàn bì,jǐn yǒu yī zhāo yí。

古宫词十首

刘克庄

何必关山远,凉风在殿西。hé bì guān shān yuǎn,liáng fēng zài diàn xī。
箫声犹袅袅,舞袖忽凄凄。xiāo shēng yóu niǎo niǎo,wǔ xiù hū qī qī。

古宫词十首

刘克庄

君恩如纨扇,惟恐值秋风。jūn ēn rú wán shàn,wéi kǒng zhí qiū fēng。
方喜入怀里,安知弃箧中。fāng xǐ rù huái lǐ,ān zhī qì qiè zhōng。

古宫词十首

刘克庄

八代更相禅,休文北面萧。bā dài gèng xiāng chán,xiū wén běi miàn xiāo。
不如文惠妾,垂泪记前朝。bù rú wén huì qiè,chuí lèi jì qián cháo。

古宫词十首

刘克庄

妾性尤柔顺,相看满面春。qiè xìng yóu róu shùn,xiāng kàn mǎn miàn chūn。
安知时态薄,偏妒入宫人。ān zhī shí tài báo,piān dù rù gōng rén。

落花怨十首

刘克庄

昨日十分春,今朝几聚尘。zuó rì shí fēn chūn,jīn cháo jǐ jù chén。
可怜傍辇者,有愧坠楼人。kě lián bàng niǎn zhě,yǒu kuì zhuì lóu rén。

落花怨十首

刘克庄

轻薄防歌扇,回旋恋舞衣。qīng báo fáng gē shàn,huí xuán liàn wǔ yī。
不愁无地葬,犹拟上天飞。bù chóu wú dì zàng,yóu nǐ shàng tiān fēi。

落花怨十首

刘克庄

越公多美妓,卫尉足名姝。yuè gōng duō měi jì,wèi wèi zú míng shū。
无计留红拂,伤心坠绿珠。wú jì liú hóng fú,shāng xīn zhuì lǜ zhū。

落花怨十首

刘克庄

滕叔死千载,犹存蛱蝶图。téng shū sǐ qiān zài,yóu cún jiá dié tú。
狂风一夕起,尽化作青芜。kuáng fēng yī xī qǐ,jǐn huà zuò qīng wú。

落花怨十首

刘克庄

春去花开谢,君王岂复知。chūn qù huā kāi xiè,jūn wáng qǐ fù zhī。
不如刘项际,犹有葬虞姬。bù rú liú xiàng jì,yóu yǒu zàng yú jī。

落花怨十首

刘克庄

开遍千红紫,东皇力最多。kāi biàn qiān hóng zǐ,dōng huáng lì zuì duō。
朱明笑青卉,无奈百花何。zhū míng xiào qīng huì,wú nài bǎi huā hé。

落花怨十首

刘克庄

天女殷勤散,风姨僝僽空。tiān nǚ yīn qín sàn,fēng yí chán zhòu kōng。
儿童扫落叶,蜂蝶抱枯丛。ér tóng sǎo luò yè,fēng dié bào kū cóng。

落花怨十首

刘克庄

徐庾空浮艳,何曾有一篇。xú yǔ kōng fú yàn,hé céng yǒu yī piān。
我朝惟二宋,绝唱两三联。wǒ cháo wéi èr sòng,jué chàng liǎng sān lián。