古诗词

念奴娇·其二菊

刘克庄

老夫白首,尚儿嬉、废圃一番料理。lǎo fū bái shǒu,shàng ér xī fèi pǔ yī fān liào lǐ。
餐饮落英并坠露,重把离骚拈起。cān yǐn luò yīng bìng zhuì lù,zhòng bǎ lí sāo niān qǐ。
野艳幽香,深黄浅白,占断西风里。yě yàn yōu xiāng,shēn huáng qiǎn bái,zhàn duàn xī fēng lǐ。
飞来双蝶,绕丛欲去还止。fēi lái shuāng dié,rào cóng yù qù hái zhǐ。
尝试诠次群芳,梅花差可,伯仲之间耳。cháng shì quán cì qún fāng,méi huā chà kě,bó zhòng zhī jiān ěr。
佛说诸天金色界,未必庄严如此。fú shuō zhū tiān jīn sè jiè,wèi bì zhuāng yán rú cǐ。
尚友灵均,定交元亮,结好天随子。shàng yǒu líng jūn,dìng jiāo yuán liàng,jié hǎo tiān suí zi。
篱边坡下,一杯聊泛霜蕊。lí biān pō xià,yī bēi liáo fàn shuāng ruǐ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

横议游侠四出,清流标榜自贤。héng yì yóu xiá sì chū,qīng liú biāo bǎng zì xián。
血染瓜田方止,尸投浊河可怜。xuè rǎn guā tián fāng zhǐ,shī tóu zhuó hé kě lián。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

笺疏虫鱼小物,抉挑草木微情。jiān shū chóng yú xiǎo wù,jué tiāo cǎo mù wēi qíng。
兔葵累刘梦得,燕泥辜薛道衡。tù kuí lèi liú mèng dé,yàn ní gū xuē dào héng。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

□□本非家法,偶语安知朝仪。běn fēi jiā fǎ,ǒu yǔ ān zhī cháo yí。
宫中遂有秘戏,殿上竟问小遗。gōng zhōng suì yǒu mì xì,diàn shàng jìng wèn xiǎo yí。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

宋玉口多微词,曼倩言不纯师。sòng yù kǒu duō wēi cí,màn qiàn yán bù chún shī。
陈赋讽荐枕女,抗义斩卖珠儿。chén fù fěng jiàn zhěn nǚ,kàng yì zhǎn mài zhū ér。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

鹦鹉洲犹自若,铜雀台安在哉。yīng wǔ zhōu yóu zì ruò,tóng què tái ān zài zāi。
老瞒真大不道,狂生恃小有才。lǎo mán zhēn dà bù dào,kuáng shēng shì xiǎo yǒu cái。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

巢居吸景休粮,壁观入定放光。cháo jū xī jǐng xiū liáng,bì guān rù dìng fàng guāng。
三万里隔弱水,六千劫坐道场。sān wàn lǐ gé ruò shuǐ,liù qiān jié zuò dào chǎng。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

六郎子晋后身,董君汉廷近亲。liù láng zi jìn hòu shēn,dǒng jūn hàn tíng jìn qīn。
大罗天女男妾,馆陶公主肥人。dà luó tiān nǚ nán qiè,guǎn táo gōng zhǔ féi rén。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

进来金丹搀吃,放下玉笛偷吹。jìn lái jīn dān chān chī,fàng xià yù dí tōu chuī。
先丁宁雪衣女,勿漏泄锦绷儿。xiān dīng níng xuě yī nǚ,wù lòu xiè jǐn bēng ér。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

李妹玉曜肤色,梅娘淡妆素衣。lǐ mèi yù yào fū sè,méi niáng dàn zhuāng sù yī。
大主嗔老奴爱,三郎怕肥婢知。dà zhǔ chēn lǎo nú ài,sān láng pà féi bì zhī。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

裙是千叶榴染,鬓似折枝杏簪。qún shì qiān yè liú rǎn,bìn shì zhé zhī xìng zān。
空问天孙乞巧,其奈君王爱憨。kōng wèn tiān sūn qǐ qiǎo,qí nài jūn wáng ài hān。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

宁置寒冰隘巷,勿长妇人深宫。níng zhì hán bīng ài xiàng,wù zhǎng fù rén shēn gōng。
儿□昭仪箧内,孙毙季龙抱中。ér zhāo yí qiè nèi,sūn bì jì lóng bào zhōng。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

南朝有脂粉气,李唐夸锦绣堆。nán cháo yǒu zhī fěn qì,lǐ táng kuā jǐn xiù duī。
接休文声响去,梦太白脚板来。jiē xiū wén shēng xiǎng qù,mèng tài bái jiǎo bǎn lái。

村居即事六言十首

刘克庄

磐石时时垂钓,茅檐旦旦负暄。pán shí shí shí chuí diào,máo yán dàn dàn fù xuān。
小杓行鱼羹饭,长竿晒犊鼻裈。xiǎo biāo xíng yú gēng fàn,zhǎng gān shài dú bí kūn。

村居即事六言十首

刘克庄

呵冻画灰锻诗,傍人笑汝白痴。hē dòng huà huī duàn shī,bàng rén xiào rǔ bái chī。
五百年有名世,七十翁如小儿。wǔ bǎi nián yǒu míng shì,qī shí wēng rú xiǎo ér。

村居即事六言十首

刘克庄

钝根无慧能偈,信必有梵志诗。dùn gēn wú huì néng jì,xìn bì yǒu fàn zhì shī。
黄吻少年忘语,庞眉尊者不知。huáng wěn shǎo nián wàng yǔ,páng méi zūn zhě bù zhī。