古诗词

二月初山上作

晁说之

与春相别云一岁,辽鹤有恨不足加。yǔ chūn xiāng bié yún yī suì,liáo hè yǒu hèn bù zú jiā。
意韵寂寥莫我适,起逐春风山径斜。yì yùn jì liáo mò wǒ shì,qǐ zhú chūn fēng shān jìng xié。
春风自与时窈窕,岂为来开桃李花。chūn fēng zì yǔ shí yǎo tiǎo,qǐ wèi lái kāi táo lǐ huā。
不然春来已几日,何处桃李不枯槎。bù rán chūn lái yǐ jǐ rì,hé chù táo lǐ bù kū chá。
乃知桃李善卑陬,远交深托待纷葩。nǎi zhī táo lǐ shàn bēi zōu,yuǎn jiāo shēn tuō dài fēn pā。
政如世间妩媚子,巡墙倚户渐齿牙。zhèng rú shì jiān wǔ mèi zi,xún qiáng yǐ hù jiàn chǐ yá。
公卿初岂以尔故,腰金佩玉牢声华。gōng qīng chū qǐ yǐ ěr gù,yāo jīn pèi yù láo shēng huá。
区区更怜蜂蝶辈,草根花底为生涯。qū qū gèng lián fēng dié bèi,cǎo gēn huā dǐ wèi shēng yá。
此理前人未见之,我今独得频咨嗟。cǐ lǐ qián rén wèi jiàn zhī,wǒ jīn dú dé pín zī jiē。
生无京国名园分,况此边城万里沙。shēng wú jīng guó míng yuán fēn,kuàng cǐ biān chéng wàn lǐ shā。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

飘流

晁说之

飘流北客江之左,自问行藏语亦难。piāo liú běi kè jiāng zhī zuǒ,zì wèn xíng cáng yǔ yì nán。
江上即今无盗贼,浪中何日不风寒。jiāng shàng jí jīn wú dào zéi,làng zhōng hé rì bù fēng hán。
曹潘鼙鼓于兹见,王谢风流何处看。cáo pān pí gǔ yú zī jiàn,wáng xiè fēng liú hé chù kàn。
归客不知朱雀好,但夸明月洛南湾。guī kè bù zhī zhū què hǎo,dàn kuā míng yuè luò nán wān。

金陵二首

晁说之

金陵形势眼中见,一吊兴亡梦寐间。jīn líng xíng shì yǎn zhōng jiàn,yī diào xīng wáng mèng mèi jiān。
侯景长驱走龙虎,王敦内叛压江山。hóu jǐng zhǎng qū zǒu lóng hǔ,wáng dūn nèi pàn yā jiāng shān。
中原有主申明命,下国何人敢肆奸。zhōng yuán yǒu zhǔ shēn míng mìng,xià guó hé rén gǎn sì jiān。
白首自伤归未得,此身何处得清闲。bái shǒu zì shāng guī wèi dé,cǐ shēn hé chù dé qīng xián。

金陵二首

晁说之

上帝于人靡有常,江流何处任兴亡。shàng dì yú rén mí yǒu cháng,jiāng liú hé chù rèn xīng wáng。
干戈揖逊一锡杖,社稷山川半面妆。gàn gē yī xùn yī xī zhàng,shè jì shān chuān bàn miàn zhuāng。
故自无人比叔子,尚怜有意保襄阳。gù zì wú rén bǐ shū zi,shàng lián yǒu yì bǎo xiāng yáng。
白头难待太平策,万国明朝建治康。bái tóu nán dài tài píng cè,wàn guó míng cháo jiàn zhì kāng。

岁暮闻武泰节使将归金陵

晁说之

岁暮江头凫雁身,悠悠心事竟谁亲。suì mù jiāng tóu fú yàn shēn,yōu yōu xīn shì jìng shuí qīn。
久能收拾内朝仆,始作生疏外道人。jiǔ néng shōu shí nèi cháo pū,shǐ zuò shēng shū wài dào rén。
欲问江吴借风色,恐于河伯废精神。yù wèn jiāng wú jiè fēng sè,kǒng yú hé bó fèi jīng shén。
王孙旌节归来好,莫使王孙恨更新。wáng sūn jīng jié guī lái hǎo,mò shǐ wáng sūn hèn gèng xīn。

武泰节使归金陵

晁说之

戟影摇寒波影稀,王孙心事与人违。jǐ yǐng yáo hán bō yǐng xī,wáng sūn xīn shì yǔ rén wéi。
灯边赤轴得居士,窗下清谈见布衣。dēng biān chì zhóu dé jū shì,chuāng xià qīng tán jiàn bù yī。
执玉诏从天上去,挥金船向岁前归。zhí yù zhào cóng tiān shàng qù,huī jīn chuán xiàng suì qián guī。
尪羸不解少行乐,卧待公来起采薇。wāng léi bù jiě shǎo xíng lè,wò dài gōng lái qǐ cǎi wēi。

岁暮

晁说之

客舍光阴白发催,高援北斗梦徘徊。kè shě guāng yīn bái fā cuī,gāo yuán běi dòu mèng pái huái。
多愁须用枕双叠,无问何须酒一杯。duō chóu xū yòng zhěn shuāng dié,wú wèn hé xū jiǔ yī bēi。
风去六朝迷远树,云来一日忍新梅。fēng qù liù cháo mí yuǎn shù,yún lái yī rì rěn xīn méi。
即今盗贼须擒馘,牧守不逃言壮哉。jí jīn dào zéi xū qín guó,mù shǒu bù táo yán zhuàng zāi。

元符二年十一月十六日赵德麟检校诸邑李方叔自酂来会中庐游灵溪

晁说之

不到清溪路,人间千过春。bù dào qīng xī lù,rén jiān qiān guò chūn。
青溪人不老,应怜郭景纯。qīng xī rén bù lǎo,yīng lián guō jǐng chún。

元符二年十一月十六日赵德麟检校诸邑李方叔自酂来会中庐游灵溪

晁说之

补陀风月在,处处得真居。bǔ tuó fēng yuè zài,chù chù dé zhēn jū。
一六同妙湛,三千皆宴如。yī liù tóng miào zhàn,sān qiān jiē yàn rú。

元符二年十一月十六日赵德麟检校诸邑李方叔自酂来会中庐游灵溪

晁说之

大夫既授玦,捐之湘江中。dà fū jì shòu jué,juān zhī xiāng jiāng zhōng。
彼波到此潭,寂寂睡蛟龙。bǐ bō dào cǐ tán,jì jì shuì jiāo lóng。

元符二年十一月十六日赵德麟检校诸邑李方叔自酂来会中庐游灵溪

晁说之

佳人谅诚素,鸣佩若可取。jiā rén liàng chéng sù,míng pèi ruò kě qǔ。
王孙忘情事,不学郑交甫。wáng sūn wàng qíng shì,bù xué zhèng jiāo fǔ。

客有传黄戎州三绝句者因次韵

晁说之

朝叹乌皮几,暮叹木樨床。cháo tàn wū pí jǐ,mù tàn mù xī chuáng。
劳我情不堪,念君罪不凉。láo wǒ qíng bù kān,niàn jūn zuì bù liáng。

客有传黄戎州三绝句者因次韵

晁说之

驴技已过目,戎衣方骇心。lǘ jì yǐ guò mù,róng yī fāng hài xīn。
文章端自误,痛悔空在今。wén zhāng duān zì wù,tòng huǐ kōng zài jīn。

客有传黄戎州三绝句者因次韵

晁说之

名大不忍杀,罪大不以赦。míng dà bù rěn shā,zuì dà bù yǐ shè。
荔子红满山,身落乡人社。lì zi hóng mǎn shān,shēn luò xiāng rén shè。

喜鲁直还用前韵再作

晁说之

梵志问故邻,木兰坐旧床。fàn zhì wèn gù lín,mù lán zuò jiù chuáng。
去恨已断绝,归意更凄凉。qù hèn yǐ duàn jué,guī yì gèng qī liáng。

喜鲁直还用前韵再作

晁说之

鹧鸪不入馔,松柏有常心。zhè gū bù rù zhuàn,sōng bǎi yǒu cháng xīn。
归来应未老,但道古犹今。guī lái yīng wèi lǎo,dàn dào gǔ yóu jīn。